Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 198: 198: Anh Đã Cảm Nhận Được Cái Gọi Là Khí






Vốn dĩ lúc đầu Tiêu Sách không tin, cảm thấy lão già kia đang lừa anh.

Bởi vì anh đã tiếp xúc với cái gọi là bậc thầy khí công, cao thủ khí công, tất cả cũng chỉ là thần côn mà thôi.

Trên đời này vốn dĩ không có cái gọi là khí công.

Nào là đá vỡ trong ngực, đánh trâu xuyên núi, đều là kỹ xảo hoặc mấy trò lừa người, không hề liên quan gì đến khí công.

Nhưng lão già kia cứ nhất quyết muốn Tiêu Sách tập luyện, anh đành phải miễn cưỡng thử luyện một chút.

Nhưng Tiêu Sách không ngờ rằng chỉ vừa mới luyện chưa đến một tuần, anh đã cảm nhận được hiệu quả rõ rệt.

Cơ thể của anh bắt đầu trở nên mạnh mẽ hơn, sức lực và tốc độ đều đã tăng lên không ít.


Điều này đã khiến Tiêu Sách từ một người bình thường trong đám tân binh, dần dần bộc lộ tài năng trở nên nổi bật.

Đặc biệt là sau một tháng luyện tập thì đã không có người nào trong đám tân binh là đối thủ của anh.

Mặc dù Tiêu Sách cũng không thể khẳng định đây đều là hiệu quả của khí công vô danh, nhưng anh đã được nếm trải lợi ích mà nó mang lại, nên bắt đầu luyện tập nghiêm túc hơn.

Và sau ba tháng, cho dù là trong số các binh lính lão luyện thì cũng hiếm có ai có thể uy hiếp được anh.

Thậm chí là quân mũi nhọn có kỹ năng tốt hơn anh, Tiêu Sách đánh không lại, cũng có thể dựa vào thân thể cường tráng, bền bỉ để phòng thủ và kéo dài thời gian, vật lộn cùng đối phương rồi giành chiến thắng
Sau khi hoàn thành ba tháng huấn luyện tân binh, bởi vì thành tích xuất sắc nhất mà Tiêu Sách được đưa đến doanh trại huấn luyện quân mũi nhọn.

Nửa năm ở trong doanh trại huấn luyện quân mũi nhọn anh càng chăm chỉ luyện tập khí công vô danh.

Mỗi ngày anh đều có thể cảm nhận được những thay đổi trong cơ thể mình.

Tuy là thoạt nhìn cũng không phải quá cường tráng, nhưng lại tràn đầy sức mạnh mang tính đột phá.

Quan trọng hơn là năm giác quan của anh cũng ngày càng trở nên nhạy bắn hơn.

Dù là thực hiện loại huấn luyện gì thì anh đều có thể đứng đầu danh sách, không ai có thể sánh được.

Khi kết thúc nửa năm huấn luyện trong doanh trại quân mũi nhọn, anh được trung đội Lang Nha trực tiếp lựa chọn, là bộ đội đặc chủng tác chiến thần bí và mạnh mẽ nhất của quân đội nước Hoa.


Mỗi người trong trung đội Lang Nha đều là người lính vô cùng cường tráng và mạnh mẽ, nhưng Tiêu Sách nhanh chóng có được chỗ đứng vững chắc nhờ sự trợ giúp của khí công vô danh.

Sau đó anh bộc lộ tài năng và cuối cùng trở thành đội trưởng của trung đội Lang Nha.

Trong suốt những năm Tiêu Sách làm đội trưởng, anh đã dẫn dắt đồng đội của mình hoàn thành vô số nhiệm vụ nguy hiểm và khó khăn.

Trong đó, nhiều lần Tiêu Sách suýt chết trên chiến trường, nhưng dựa vào khí công vô danh mà anh may mắn thoát chết.

Với chiến công của anh, nếu anh đồng ý rời khỏi trung đội Lang Nha thì sẽ được thăng chức ngay lập tức.

Đừng nói là trung đội trưởng, lữ đoàn trưởng, mà thậm chí là sự đoàn trưởng anh đều có thể đảm nhiệm.

Thế nhưng Tiêu Sách không nỡ rời xa những đồng đội trong trung đội Lang Nha của mình, vậy nên anh vẫn luôn không rời đi.

Cho đến khi, anh bị Lý Như Yêu hãm hại, vi phạm nghiêm trọng kỷ luật quân đội, buộc phải xuất ngũ.


Tiêu Sách đã luyện khí công vô danh được tám năm, luyện đến cái trình độ mà ngay cả bản thân anh cũng không hiểu rõ được, lão già kia cũng chưa từng nói với anh luyện đến mức này có tốt hay không.

Điều duy nhất mà Tiêu Sách biết chính là khi luyện đến năm thứ ba, cuối cùng thì anh đã cảm nhận được cái gọi là khí.

Cũng chính là sau khi anh luyện ra khí, anh mới có thể áp chế tất cả thành viên trong trung đội Lang Nha, trở thành Long Vương mà không ai có thể bàn cãi, là con sói đầu đàn được tất cả mọi người ủng hộ.

Trước kia, khi Tiêu Sách chữa trị cho bố của Trầm Y và ông cụ Lâm, anh cũng đã điều khiển khí, cẩn thận từng chút đập vỡ cục máu đông trong đầu hai người, sau đó chải và xoa bóp các huyệt trên thân thể bọn họ để thúc đẩy quá trình lưu thông máu ở chân tóc, cho nên họ mới có thể tỉnh lại.

Và lần này, kịch độc trong cơ thể Tiêu Sách cũng chính nhờ vận chuyển khí trong cơ thể mới có thể dồn kịch độc vào một điểm, cuối cùng phun ra ngoài.

Lúc này trong cơ thể của anh hoàn toàn không còn bất kỳ chút độc tố nào..