Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 483: Điều đó không quan trọng




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vốn dĩ Triệu Mai Nhi đã bán tín bán nghi rồi, dù sao thì Tiêu Sách đã điều trị khỏi căn bệnh tim nhiều năm vô phương cứu chữa của ông nội cô, vì vậy Triệu Mai Nhi đành phải nén sự nghi ngờ trong lòng xuống. 

Tuy nhiên, Tiêu Sách thậm chí còn không biết phân biệt cao thủ như thế nào, điều này khiến Triệu Mai Nhi không thể nào giả câm giả điếc được nữa. 

Một siêu đệ nhất cao thủ, vậy mà lại không biết các phân biệt các cao thủ như thế nào, điều này có khả năng không? 

Làm thế nào mà một gia đình hoặc một tiền bối có thể huấn luyện ra một siêu đệ nhất cao thủ vậy mà lại không truyền thụ một kiến thức thông thường đơn giản như thế này lại cho đời sau? 

“Có lẽ Tiêu Sách có thể chữa trị khỏi bệnh tình của ông nội chỉ vì y thuật của anh ta tốt và những quan điểm đặc biệt về y học...” 

Lúc này, trong lòng Triệu Mai Nhi đã nghi ngờ rồi. 

Cô ta có thể thừa nhận bất cứ điều gì, nhưng đối với việc Tiêu Sách là một siêu đệ nhất cao thủ Tiểu Bạch lại ngơ ngác không biết hiểu gì thì cô ta hoàn toàn không tin. 

Hiện tại trong bữa tiệc trưa, cô ta vô tình để lộ ra vẻ khinh thường, khiến cho mọi người trong buổi tiệc trưa đều nhìn về phía cô ta, Triệu Mai Nhi ngay lập tức cảm thấy mọi chuyện sắp gay go rồi. 

Nhà họ Triệu là một gia tộc có quy tắc nghiêm ngặt, đặc biệt là những quy tắc rườm rà do ông cụ Triệu đã đặt ra càng khiến cho Triệu Mai Nhi có chút sợ hãi. 

Giờ phút này, trong bữa tiệc trưa cô ta lại ngang nhiên lộ ra vẻ khinh thường, điều này đã vi phạm vào quy tắc của nhà họ Triệu, cô ta nhất định sẽ bị ông cụ Triệu trừng phạt nghiêm khắc. 

“Xin lỗi, chỉ là tôi nhất thời bị mê muội, tôi xin lỗi hai vị...” 

Trong mắt Triệu Mai Nhi lộ ra sự hổ thẹn, sau đó liền đứng dậy, uống cạn ly rượu trước mặt Tiêu Sách và Thủy Oa, trông có vẻ như có không hề thua kém gì so với đàn ông. 

“Không sao, xem ra hình như em Mai Nhi có tâm sự, đương nhiên là tôi sẽ không để tâm...” Tiêu Sách cười hờ hững nhìn Triệu Mai Nhi cười. 

Tất nhiên, trong lòng Tiêu Sách không giống như biểu hiện trên khuôn mặt. 

Vừa rồi ánh mắt của Triệu Mai Nhi nhìn anh rõ ràng là cực kỳ khinh thường, nhìn anh như thể đang nhìn một tên dối trá vậy, Tiêu Sách đương nhiên sẽ không nhìn nhầm. 

Tuy nhiên, vì Triệu Mai Nhi đã đứng lên xin lỗi, kính rượu anh và Thủy Oa, nên đương nhiên là 

anh sẽ không tiếp tục truy cứu nữa. 

Chỉ là Tiêu Sách có chút phiền muộn, anh vẫn không biết mình đã đắc tội Triệu Mai Nhi ở chỗ nào, đây rõ ràng là một tai vạ từ đầu bay đến mà... 

“Trong bữa tiệc trưa này là nơi mà cháu có thể làm loạn được sao? Cháu đã làm mất hết phép tắc của nhà họ Triệu rồi. Lát nữa ăn xong con múa kiếm cho hai vị đây đi, xin họ tha thứ cho cháu...” 

Lúc này, Triệu Chính Quốc đang ngồi bên cạnh Tiêu Sách, cuối cùng cũng lên tiếng. 

Đương nhiên là Triệu Chính Quốc hiểu rõ tại sao cháu gái của mình lại khinh thường Tiểu Sách đến vậy, dù sao thì trước đây Triệu Mai Nhi đã mạnh mẽ bày tỏ quan điểm của mình, Tiêu Sách cùng lắm chỉ là một bác sĩ thiên tài, còn chuyện là một siêu đệ nhất cao thủ rõ ràng là hoàn toàn không có khả năng. 

Mặc dù trong lòng Triệu Chính Quốc vẫn còn nghi ngờ, nhưng dù sao thì chính Tiêu Sách là người đã điều trị khỏi bệnh tim cho ông ta, điều này khiến Triệu Chính Quốc rất cảm kích Tiêu Sách. 

Còn về việc Tiêu Sách có nói dối hay không, điều đó không quan trọng. 

Tuy nhiên, lúc này Triệu Mai Nhi vậy mà lại không kiềm chế được cảm xúc của mình trong bữa tiệc trưa, điều này khiến Triệu Chính Quốc có chút tức giận, nhưng có người ngoài ở đó, ông ta không tiện trách phạt cháu gái của mình, thay vào đó, ông ta đã yêu cầu cháu gái của mình ra múa kiếm để tạ tội với hai người bọn họ. 

Chuyện này một mặt là để tạ lỗi, thật ra trong lòng Triệu Chính Quốc vẫn có tính toán nhỏ, chính là muốn xem thử xem anh Tiêu trước mặt mình có phải là siêu cấp cao thủ hay không. 

Nếu anh thực sự là một siêu đệ nhất cao thủ, thì trong sâu thẳm trái tim ông ta vẫn còn một yêu cầu quá đáng... 

Tất nhiên, tất cả những điều này đều được xây dựng trên nền tảng Tiêu Sách là một siêu đề nhất cao thủ và lần này nhờ cháu gái của ông ta để kiểm tra Tiêu Sách một chút... 

Vốn dĩ, khi nghe tin mình sẽ múa kiếm cho Tiêu Sách và Thủy Oa, phản ứng đầu tiên của Triệu Mai Nhi là từ chối. 

Suy cho cùng, thanh kiếm mà cô múa không phải là những chiêu trò hoa lệ trên sân khấu, mà là nội khí thực sự trong cơ thể, có khí thế rất khủ ng bố. 

Loại múa kiếm này người bình thường muốn xem cũng không thể xem được, dù sao thì múa kiếm cũng rất tốn nội lực, cô ta vừa chạm ngưỡng cao thủ cấp hai, nên làm một lần sẽ rất tốn sức. 

Tuy nhiên, sau khi Triệu Mai Nhi nghĩ lại, như vậy thì có thể làm cho khuôn mặt đạo đức giả của Tiêu Sách bị lộ ra, đến lúc đó cô ta có thể để Tiêu Sách chỉ dẫn một chút, để tránh việc ông nội Triệu Chính Quốc bị Tiêu Sách lừa, đây chính là một cơ hội tốt. 

Nghĩ đến đây, Triệu Mai Nhi gật đầu đồng ý. 

Một bữa tiệc trưa sau một quá trình trắc trở nhỏ như vậy đã kết thúc rồi. 

Sau khi ăn trưa xong, ông cụ Triệu đưa Tiêu Sách và Thủy Oa đi dạo một vòng các sân xung quanh.