Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

Chương 1003




Chương 1003: Đưa về gặp mẹ

“Hay là cô lặp lại lân nữa đi”

Minh Tư Thành cầm điện thoại di động lên nói chuyện với cô gái.

Cô gái níu lấy quần áo của anh, khóc đến hai mắt đỏ bừng, nức nở ôi muốn đi tìm mẫu hậu, anh có thể đưa tôi đi tìm mẫu hậu chứ?”

Minh Tư Thành một mặt bất đắc dĩ: “Thế nhưng, mẫu hậu của cô đã…

Nói đến đây, Minh Tư Thành lại không muốn nói tiếp, mà là sửa lại nói: “Được! Tôi dẫn cô đi tìm mẫu hậu”

Cho nên, Minh Tư Thành phải dẫn cô gái về nhà ở thành phố Thuận Canh, lúc xuất hiện trước mặt Lâu Giai Lệ, bà ta vừa mừng vừa sợ nhìn cô gái nói: “Tư Thành, cuối cùng con cũng đưa bạn gái về gặp mẹ!”

Minh Tư Thành giật giật khóe miệng, giải thích nói: “Cô ấy không phải bạn gái của con, cô ấy là bạn gái của anh trai Mộc Miên. Là người nước ngoài, nhưng trí thông minh có chút vấn đề. Anh trai của Mộc.

Miên không có thời gian chăm sóc cô ấy cho nên để con dẫn đến chỗ mẹ!

nó “Bạn gái của anh trai Mộc Miên á?” Lâu Giai Lệ sửng sốt.

Minh Tư Thành lương tâm cản rứt nói: “Đúng! Bạn gái của anh rể, chị dâu tương lai. Chúng ta là người một nhà thì nên chăm sóc nhiều một chút.”

“Dáng dấp của cô bé này rất xinh đẹp, chỉ là làm sao lại gầy như vậy?” Lâu Giai Lệ kéo cô gái đến trước mặt của mình, quan tâm đánh giá cô ấy.

Minh Tư Thành trả lời: “Có thể bởi vì lưu lạc bên ngoài”

“Vậy mẹ tự mình xuống bếp, làm cho cô bé mấy món bổ một chút”

Lâu Giai Lệ hiên lành sờ lên gương mặt của cô gái.

Bà ta nói xong thì quay người ra lệnh cho bảo mẫu trong nhà vào.

phòng bếp hỗ trợ.

Minh Tư Thành lập tức dùng di động phiên dịch nói với cô gái: “Nhìr thấy không? Kia chính là “mẫu hậu đại nhân” của tôi!”

€ô gái nghe thấy lời này cũng theo vào phòng bếp.

Trong phòng bếp, Lâu Giai Lệ và bảo mẫu đang vội vàng chuẩn bị, cô gái thì ngoan ngoãn ở một bên nhìn.

Lâu Giai Lệ thấy cô gái ngơ ngác nhìn mình, có chút không được tự nhiên nói: “Tư Thành, con dẫn cô bé vào phòng khách đi!”

“Mẹ, mẹ cứ để cô ấy nhìn mẹ đi! Mẹ của cô ấy vừa qua đời không lâu, cô ấy thiếu tình thương của mẹ” Minh Tư Thành thở dài nói.

Lâu Giai Lệ không cự tuyệt nữa mà đi rửa chút hoa quả, làm một phần hoa quả và các món nguội đưa đến trước mặt cô gái: “Ăn quả ướp lạnh trước có được không?”

€ó lẽ đó là một loại thần giao cách cảm.

Cô gái rất ngoan ngoãn tiếp nhận đĩa trái cây trong tay Lâu Giai Lệ, bắt đầu ăn.

Minh Tư Thành vừa định đưa tay tới lấy miếng măng cụt, kết quả lại bị Lâu Giai Lệ không khách sáo đẩy ra, bộ dạng hung hăng nói: “Đây là cho chị dâu con ăn, muốn ăn thì tự rửa đi”

Lúc này, hành động của Lâu Giai Lệ lại chọc cười cô gái.

“Cô ấy..” Minh Tư Thành gượng cười, thật ra anh chỉ không muốn mẹ hiểu lầm cô gái này là bạn gái mình mà thôi, hi vọng sau khi anh Diệc Phàm biết đừng đánh mình là được.

Đợi dọn hết đồ ăn lên bàn, Lâu Giai Lệ rất thân thiết gắp thức ăn cho cô gái, còn nói với cô ấy phải ăn nhiều một chút.

Minh Tư Thành cảm thấy kì quái, hai người bọn họ đều bất đồng ngôn ngữ, nhưng làm sao từng hành động lại có thể ăn ý như vậy?

Sau bữa ăn, Minh Tư Thành dự định đưa cô gái về thành phố Cung Huy.

Lâu Giai Lệ tốt bụng giữ lại nói: “Không bằng ở lại đêm nay đi?”

Minh Tư Thành vô thức nhìn về phía cô gái, chỉ thấy cô gái vui vẻ gật đầu thật mạnh.

“Có phải cô hiểu mẹ tôi nói gì hay không?” Minh Tư Thành buồn bực hỏi.