Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

Chương 858




Chương 858

Nhiên Mộc Miên hối hận rồi, về sau sẽ không bao giờ dùng cách này để đi lừa gạt một chàng trai đang trong độ tuổi sung sức, à không phải là một người đàn ông mới đúng.

“Trêu chọc anh xong lại muốn chạy?” Giọng nói của Minh Tư Thành vang lên phía sau tai.

Nhiên Mộc Miên chỉ cảm thấy hô hấp ấm nóng của anh đang thổi nhè nhẹ bên vành tai cô, có hơi ngứa ngáy khiến cô không chịu nổi.

Cô xê dịch tay của anh ra, muốn đứng lên nhưng lại bị anh ôm chặt lại.

Sau lưng dán sát vào lồng ngực nóng bỏng của anh, bầu không khí trong xe cũng trở nên cực kỳ mờ ám.

“Mộc Miên, anh xin lỗi em, em đừng giận dỗi anh nữa có được không? Bốn năm trôi qua, anh thật sự rất nhớ rất nhớ em. Có những lúc anh nhớ em nhớ đến phát điên lên được, anh đã viết tên em đầy lên trên tường nhà.”

Minh Tư Thành thủ thỉ bên tại có những lời này, cùng với giọng điệu trầm ấm của anh, Nhiên Mộc Miên có thể cảm nhận được hai cánh tay anh đang dần ôm siết chặt cơ thể cô.

Có một khoảnh khắc đó, cô đã suýt chút nữa mềm lòng. Không được không được! Không thể mềm lòng được! Nhiên Mộc Miên cắn môi dưới, mày nhíu chặt, bất ngờ không kịp chuẩn bị hất hai tay anh ra.

Cô thoát khỏi vòng tay anh, quay người lại nhìn anh, nói một cách bình tĩnh: “Minh Tư Thành, tôi nói thật cho anh biết vậy. Thật ra người mà tôi thích là Lăng Khiếu Nhật”

“Mộc Miên, đừng gây sự nữa” Minh Tư Thành không cho là thật.

Nhiên Mộc Miên tiếp tục nói: “Bốn năm trước tôi và anh đã chia tay rồi, tôi đã từng khóc vì anh. Nhưng Lang Khiếu Nhật đã cho tôi sự vui vẻ

“Mộc Miên, anh biết em đang nói ngược thôi” Minh Tư Thành chắc chắn Nhiên Mộc Miên đang nghĩ một đằng nói một nẻo.

Nhiên Mộc Miên hỏi lại: “Anh có biết về sau tại sao tôi lại không chơi game nữa không?”

Minh Tư Thành cũng cảm thấy rất tò mò về chuyện này. Vốn dĩ anh định lấy thân phận “sư phụ” tiếp tục kết bạn nói chuyện với cô trên mạng, ai biết được sau đó cô thật sự không chơi game nữa.

“Tôi là vì Lang Khiếu Nhật. Bởi vì Lăng Khiếu Nhật không biết chơi, anh ấy không thích chơi, cho nên tôi cũng không chơi nữa” Nhiên Mộc Miên điềm tĩnh trả lời.

Minh Tư Thành nhất thời nhìn cô với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. Nhiên Mộc Miên vẫn nói tiếp không ngừng nghỉ: “Lang Khiếu Nhật thích ăn thịt dê nướng, cho nên bây giờ tôi cũng thích ăn thịt dê nướng. Lang Khiếu Nhật thích yên tĩnh nằm trên cây nghe tiếng chim hót, bây giờ tôi cũng thích nằm yên lặng trên cây nghe chim hót ca. Minh Tư Thành, trong suốt bốn năm qua, người ở bên cạnh tôi hai mươi tự tiếng, cùng tôi trải qua vui buồn giận hờn không phải là anh mà là Lang Khiếu Nhật. Trái tim tôi cũng đã ngả về phía Lang Khiếu Nhật rồi. Anh đã hiểu chưa?”

“Anh ta chỉ là một vệ sĩ bên cạnh em mà thôi” Minh Tư Thành nghe những lời Nhiên Mộc Miên nói, không khỏi cảm thấy đau lòng.

Nhiên Mộc Miên cau mày, trong nháy mắt cô lại vui mừng nói tiếp: “Nếu như chỉ là mối quan hệ của một vệ sĩ bên cạnh, vậy tội gì mà tôi để cho anh ấy mỗi đêm đều ngủ cùng giường với mình chứ?

“Mộc Miên, đủ rồi đó!” Minh Tư Thành cũng không thể nào chịu đựng thêm nữa.

Nhiên Mộc Miên thấy hiệu quả đã sắp phát huy tác dụng, tiếp tục nói: “Tôi và Lang Khiếu Nhật đã từng hôn nhau, còn cùng anh ấy.”

“Anh nói đã đủ rồi!” Minh Tư Thành trực tiếp ngắt lời Nhiên Mộc Miên: “Nếu như em thật sự có gì đó với Lang Khiếu Nhật, anh và em ở trong xe này, anh ta có thể một mình đứng ở bên ngoài kiềm chế được sao?” “Bởi vì Lang Khiếu Nhật tin tưởng tôi, anh ấy tin tôi sẽ không làm chuyện phản bội sau lưng anh ấy” Nhiên Mộc Miền trả lời vô cùng lưu loát.

“..” Minh Tư Thành nhìn Nhiên Mộc Miên, cơ thể anh không hiểu sao lại run rẩy.

Nhiên Mộc Miên nhìn Minh Tư Thành, cố gắng tỏ ra bình tĩnh nói: “Minh Tư Thành, anh tha cho tôi đi có được không? Anh đừng có dây dưa gì với tôi thêm nữa”

“Nếu như em đã thích Lang Khiếu Nhật như vậy, tại sao còn đồng ý gả cho anh cả của anh?” Minh Tư Thành run giọng hỏi cô.

Nhiên Mộc Miên không một chút do dự đáp lời: “Bởi vì tôi biết anh cả anh tám chín phần sẽ không thật sự muốn cưới tôi. Chỉ cần người từ chối hôn sự không phải là nhà họ Phó chúng tôi là được rồi. Giống như ban đầu tôi lựa chọn đính hôn với anh cũng chính là vì lý do này”

“Mộc Miên, những lời này của em đều là giả dối có phải vậy không?” Trong đôi mắt Minh Tư Thành dần dần hiện lên những tơ máu.

Nhiên Mộc Miên giơ tay lên VỖ VỖ bả vai Minh Tư Thành: “Thật xin lỗi, Minh Tư Thành. Tôi không nghĩ rằng anh sẽ là một người con trai nhớ mãi không quên cô bạn gái cũ mà mình đã chia tay. Anh vẫn nên quên tối đi. Người tôi thích là Lang Khiếu Nhật, không phải anh. Tôi chúc anh sau này sẽ có thể gặp được một cô gái tốt khác mà anh thích, và đồng thời cô ấy cũng thích anh”

“.” Minh Tư Thành nhìn Nhiên Mộc Miên, hai tay vô thức cuộn chặt thành nắm đấm. Nhiên Mộc Miên thấy Minh Tư Thành không nói gì, cô định xuống xe.

Lúc cô mở cửa xe, Minh Tư Thành mới cất lời: “Mộc Miên, nếu như em xuống xe, từ nay về sau chúng ta sẽ là hai người xa lạ”

“Ừ, vậy thì chúng ta sẽ làm người xa lạ” Nhiên Mộc Miên đáp lại, không chút do dự đẩy cửa bước xuống xe. Sau đó cửa xe “cạch” một tiếng vang lên, trong xe, không, là cả thế giới này dường như yên tĩnh trong nháy mắt.

Nhưng Minh Tư Thành vẫn có thể nghe được tất cả những lời Nhiên Mộc Miên nói với Lang Khiếu Nhật ở bên ngoài xe: “Khiếu Nhật, tài xế vẫn chưa đến à?”

“Chưa thấy” “Vậy anh cũng tôi đi một đoạn đi”

“Được.”

“Khiếu Nhật, anh phải cõng tôi cả đời đó!”

“Được.”

Trưa nay anh muốn ăn cái gì?”

“Com.” “Vậy thì chúng ta đi đến quán cơm đi”. Giọng nói của Nhiên Mộc Miên và Lang Khiếu Nhật xa dần rồi biến mất. Minh Tư Thành ngồi trong xe, đau khổ nhìn về phía trước.