Thình Thịch

Chương 34: 34: Bảo Vệ






Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Căn nhà bốn vách tường trắng tinh chật hẹp nhưng ấm áp, cũng có chỗ còn sót lại những vết loang lổ do thời gian qua lâu, Tảo Tình như bị vây trong ánh mắt Lý Bình Xuyên, tránh không được.

Cô hoảng hốt cảm thấy anh giống như căn nhà này vậy.

Có chút xưa cũ, bởi vì không phải mới vừa quen biết, trắng tinh nhưng lại có dấu vết loang lổ, bởi vì dưới sự sạch sẽ đó đã trải qua cùng cô một đoạn, là vết nhơ sao?
Cô không có cách nào mở miệng hỏi.

Cắn vành ly, lúc ngón tay uốn lượn, có chút co quắp, nheo nheo mắt, đổi thành mắt cười, sau đó nói: "Đúng vậy, tôi không thích bọn họ, thích anh thôi."
Ý cười lưu lại trong đáy mắt Lý Bình Xuyên làm cô cảm thấy anh như biết rõ cô sẽ nói những lời như thế này.

Cho nên sớm đã chuẩn bị ứng phó.

"Thích tôi, còn chia tay với tôi?"
Tảo Tình nuốt nước xuống cổ họng, nước trái cây hẳn là sẽ không làm người ta sặc, nhưng lời cô muốn nói bị nghẹn lại, "...!Đó không phải là do chuyển trường sao?"
Lý Bình Xuyên buông đũa.

Anh không thể ăn cay, ăn nhiều một chút sẽ nóng lên.

Nhưng môi chỉ hơi đỏ lên một chút, lấy khăn giấy lau đi hơi ẩm đọng trên chóp mũi, rất tùy ý nói, "Không chuyển trường sẽ không chia tay sao?"
Tảo Tình gật đầu, cô lúc trước chia tay quả thật đối với anh không có tình cảm gì.


Khi đó anh chuẩn bị thi đại học, dường như không có thời gian cùng cô nói chuyện yêu đương, cô không thích học tập, chỉ muốn vui chơi, con gái về điểm này đối với những mộng tưởng tình yêu chết rất nhanh, cho nên chia tay, cũng chính là điều hiển nhiên.

"Sẽ không, nhưng tôi cảm thấy anh vào đại học, hẳn là sẽ gặp được người tốt hơn."
Sự thật lại là, ngày anh bị vứt bỏ hoàn toàn lại là ngày anh thi vào đại học.

Bị Tảo Tình vứt bỏ, bị cha mẹ vứt bỏ, không nơi nương tựa không nói, vừa bị những cái gọi là trách nhiệm không có cách nào chối phắt vừa bị những kẻ bắt cóc đạo đức đè nặng lên vai, căn bản không có tâm tư đi tìm gặp người tốt hơn.

*
Đây là lần thứ ba Tảo Tình qua đêm ở nhà Lý Bình Xuyên.

Càng thêm tự nhiên, cũng nhẹ nhàng hơn.

Giúp Lý Bình Xuyên lau bàn, anh liền để cô đi nghỉ ngơi, tóc và cơ thể dùng xà bông hai ba lần, mùi hương cũng có chút nồng, lúc chui vào khu vực riêng tư của bạn trai cũ, có cảm giác dường như đã có mấy đời rồi.

Cô úp mặt vào gối anh.

Nơi đó chứa đựng mùi hương mái tóc mềm mại thuộc về chính Lý Bình Xuyên, chỉ có duy nhất.

Tảo Tình từ đáy lòng thở phào nhẹ nhõm, hai năm trước cô cũng đã từng đến nhà một người bạn trai cũ nào đó, căn nhà gần giống như một căn hộ chung cư, chỉ là nơi đó chật chội hơn, đống tàn thuốc còn mới, máy tính thì dùng để chơi game và mắng chửi nhau, còn chỗ Lý Bình Xuyên, không có dấu vết như vậy.

Hai mươi mấy tuổi, quả nhiên là cùng mười mấy tuổi không giống nhau.

Hơn nữa cô rất rõ, bản thân rõ ràng thích Lý Bình Xuyên hai mươi mấy tuổi hơn, thỉnh thoảng sẽ bật thốt ra mấy lời thô tục và nụ hôn mang tính công kích những khi lên giường, cứ coi làm xong, cũng muốn chôn ở bên trong thật lâu.

Lần trước kết thúc anh đã nói như thế này.


Tảo Tình đập xuống giường hai lần, dùng góc chăn che lại gương mặt nóng bừng, nghĩ tới lần trước anh nói.

Anh nói: "Bên trong thoải mái, đừng đuổi anh."
Trước kia những lời này đều là cô nói, cô hỏi anh kẹp có bị căng hay không, có thể làm nhiều hơn không, nói anh ra nước thật nhiều.

Anh mỗi lần đều lặng lẽ không lên tiếng, không đáp lại.

Lý Bình Xuyên không biết Tảo Tình nghĩ đến những chuyện này, anh quét dọn xong, rửa mặt đơn giản, lúc trở lại phòng ngủ, đèn đã tắt.

Tảo Tình chỉ mở đèn bàn, cô dựa vào đầu giường, hình như là đang chơi trò chơi.

Còn đang mở microphone.

Bên kia là Kỳ Hòa, còn có con trai.

Giọng nói tràn đầy năng lượng tươi sáng, còn đang ở trong microphone gọi cô là chị Tình.

Chốc lát lại rất khoa trương nói: "Wow, chị Tình thật lợi hại, yêu quá."
Tảo Tình là có chút không nói nên lời.

"Đừng đưa."
Cô đủ lạnh nhạt, bởi vì hiện tại đối với mấy em trai, cô không có hứng thú gì, bên cạnh còn có Lý Bình Xuyên, sao có thể nhìn trúng bọn họ, bình thường cứ coi như là mập mờ đi, cũng rất ít cùng với mấy loại này phát triển.


Nhưng người đối diện lại làm như không hiểu ý của cô.

Như cũ rất hưng phấn, "Cảm ơn chị, em sẽ chú ý! Em có thể đi theo chị được không?"
Đồng đội hợp tác mà thôi.

Trong ánh mắt cô cũng chỉ có trò chơi, "Cùng đi đi, có người tới vẫn có thể làm tôi bị thương."
Chơi trò chơi quá mức tập trung, cho nên không chú ý tới Lý Bình Xuyên đã quay lại, Tảo Tình chỉ mặc một cái váy ngủ, rất mỏng, không có mặc nội y, đầu v* ẩn hiện, nhũ thịt cũng tràn ra một chút, trắng bóng, đèn vốn dĩ cũng không quá sáng, cái góc độ đó, toàn bộ vừa vặn chiếu vào cơ thể cô.

Giống như một bộ lọc mờ ảo, trắng trắng tối tối đan xen, mờ nhạt, như có như không mà phác hoạ đường cong cơ thể.

Đang lúc Tảo Tình không chú ý.

Eo bỗng nhiên bị bóp chặt, váy vén lên khỏi đùi, lộ ra quần lót cột dây màu đen che đậy hoa tâm của cô, màu sắc tươi mới như vậy, thêm vào đó toàn thân trắng nõn thật đánh sâu vào thị giác người nhìn.

Nghe Tảo Tình ở trong trò chơi cùng người khác tán tỉnh, Lý Bình Xuyên mở hai chân của cô ra, cúi người cắn vào bắp đùi trong của cô một cái, là cố ý trả thù.

Anh cũng đã gội đầu, chỉ mới sấy khô được một nữa.

Đang lúc hôn đùi Tảo Tình và liếm láp vòng eo, sẽ cố ý vô tình mà cọ qua làn da kiều nộn.

Tảo Tình cắn răng, bị làm cho ngứa ngái, kêu ra một tiếng, "Ưm ——"
Trong người trò chơi nghe được.

Quan tâm hỏi thăm, "Chị, chị sao vậy? Ai tới giết chị, em bảo vệ chị!"
Cậu bảo vệ không được.

Lý Bình Xuyên đã cởi bỏ đai áo ngủ của Tảo Tình, cô đang lấy tư thế dâm mĩ cùng trạng thái bán khỏa thân nằm ở trước mắt anh.

Anh đêm nay đã chiêu đãi cô một bữa tốt hoành tráng, hiện tại cô phải dùng thân thể của mình, chiêu đãi ngược lại.


Trước khi vào chủ đề chính, Lý Bình Xuyên đem ngón tay cách lớp vải dệt tơ lụa kia nơi che đậy nơi riêng tư khảy khảy, bắt chước động tác cắm vào, lại cúi người hôn lên gương mặt Tảo Tình, sau đó vùi đầu tập trung vào đầu v* cô, nơi đã sớm có dấu hiệu đáp trả lại.

Nguồn sáng có hạn, Tảo Tình thấy không được ngón tay Lý Bình Xuyên đang làm gì, nhưng cơ thể rất rõ, anh muốn đến thăm khu vườn bí mật của cô, nơi đó sâu thẳm, sinh trưởng khiến người ta như lạc vào chốn tiên cảnh.

Lý Bình Xuyên chính là một trong những người lạc vào.

Anh đã liên tục ba ngày, cùng cô lên giường, nhưng anh vẫn cảm thấy chưa trả lại được một phần trăm còn thiếu.

Anh liếm láp, trêu chọc, ngón tay đâm thủng, đối với Tảo Tình mà nói là tra tấn, nhưng cô tình nguyện cho anh sự vui sướng này.

Trò chơi còn chưa kết thúc, rất nhiều lần cô muốn tắt microphone, liền thấy Lý Bình Xuyên nhếch môi nói thầm, "Đừng tắt."
Như thế, anh mới có thể làm càng nhiều người biết, bọn họ hiện tại đang làm gì.

Tảo Tình giống bị tình dục chi phối.

Sau khi nghe những gì anh nói, ở trong trò chơi không chỉ mắc sai lầm, giọng nói cũng trở nên kỳ quái, tiếng thở dốc rất nhẹ nhưng lại đặc biệt lôi cuốn, chỉ riêng giọng nói, cũng có thể khiến người nghe cứng.

Sự kỳ lạ này nhanh chóng bị những người khác phát hiện ra.

Trong trò chơi cậu em trai nhỏ có chút mờ mịt, "...!Chị, chị làm sao vậy? Không thoải mái sao?"
Tảo Tình che miệng lại.

Từng câu từng chữ từ khe hở ngón tay bật thốt ra.

"...Ừm ưm, có, ưm ưm có chút, tôi không chơi nữa."
Hơi thở càng trở nên dồn dập, chỉ vì Lý Bình Xuyên không ngừng liếm ngực thịt, còn liếm tới eo, từng chút từng chút, dịch tới khu rừng nhỏ ướt dẫm kia, ngay khi cô nói "Không chơi nữa", bỗng nhiên lỗ nhỏ có đầy mật ngọt bị ngậm lấy, đầu lưỡi cũng theo đó mà linh hoạt thâm nhập vào..