Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 125: Không được phê duyệt




Translator: Nguyetmai

Quản lý Tạ có vẻ không tin: "Vậy sao? Không ảnh hưởng quá nhiều tới chúng ta?"

Chung Minh giải thích: "Ảnh hưởng thì chắc chắn sẽ có, trước đây chúng ta là bên duy nhất làm loại hình hỏi đáp chia tiền thưởng này, ăn một mình đương nhiên rất thoải mái. Nhưng bây giờ rất nhiều bên làm theo, điều này chưa chắc khiến chúng ta sụp đổ. Thực ra đối với phần lớn mọi người, hai trăm vạn là tiền, một trăm vạn cũng là tiền, quá nửa bọn họ sẽ tham gia cả hai, sự cạnh tranh sẽ ảnh hưởng tới độ hot của chúng ta, nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều."

"Nếu bọn họ đọ view giờ vàng với chúng ta, không sao cả, chúng ta đổi thời gian livestream, mười hai giờ, một giờ trưa, bảy giờ đến mười một giờ tối, đều được cả. Đương nhiên, cụ thể có nhất thiết phải đổi thời gian hay không còn chưa chắc, tôi cảm thấy các trang web đó chưa đến mức cạnh tranh được với chúng ta ngay từ khi mới ra mắt đâu."

"Huống chi, các công ty này bỏ nhiều tiền đầu tư, nhưng thời kỳ đầu về cơ bản chưa thu hút được nhà tài trợ, họ phải tự mình trang trải tất cả chi phí. Việc của chúng ta là tiếp tục đàm phán với nhà tài trợ, giữ nguyên giá trước đây, cứ kiếm tiền đã rồi tính sau. Chuyện sau này, đi một bước tính một bước là được."

Quản lý Tạ gãi gãi cái đầu hói của mình: "Vậy… có bị động quá không?"

"Đúng là bị động, nhưng không còn cách nào khác." Chung Minh nói: "Bản thân hỏi đáp chia phần thưởng cũng không phải là thứ có trình độ kỹ thuật cao gì, càng không được bảo vệ bản quyền gì, người ta hơi sửa đổi một chút quy tắc là có thể thoải mái sử dụng, chuyện này không làm cách nào được. Tôi cảm thấy không cần phải tham gia vào trận đại chiến vung tiền này, bọn họ vung tiền là chuyện của bọn họ, chúng ta có thể kiếm bao nhiêu thì kiếm bấy nhiêu, vậy cũng được rồi."

Quản lý Tạ hơi bất đắc dĩ: "Nghe cậu nói như vậy, hình như đúng là không có cách gì hay hơn. Nhưng phiên bản mới vẫn phải làm chứ? Việc phát triển thường ngày vẫn phải tiếp tục."

"Quản lý Tạ, nói thật, tôi cảm thấy dự án "Biển học vô biên" làm đến mức này đã rất được rồi. Có thể làm phiên bản mới, nhưng không cần phải đầu tư nhân lực trong toàn bộ dự án, cắt cử một người thiết kế và hai lập trình viên tiến hành là được. Vì sao chúng ta không mở rộng tầm mắt ra xa hơn một chút để mở dự án mới chứ?"

Quản lý Tạ chợt sửng sốt: "Mở dự án mới?"

Chung Minh gật đầu: "Đúng, "Biển học vô biên" và hoạt động "Vung tiền hàng trăm vạn" tiếp tục thu lợi nhuận, nhân lúc này chúng ta xin lãnh đạo cấp thêm người và tài nguyên, rồi phát triển một dự án mới."

Quản lý Tạ suy nghĩ một lát: "Thực ra cũng không phải là không được. Quan trọng là dự án mới của chúng ta sẽ làm gì? Vẫn làm game giáo dục sao?"

Chung Minh lắc đầu: "Tôi hy vọng có thể làm game bình thường, game di động cũng được, game máy tính cũng được, nói chung sẽ không làm game giáo dục nữa. "Biển học vô biên" có thể hot lên hoàn toàn là một chuyện ngẫu nhiên, đương nhiên cũng là kết quả của bối cảnh xã hội hiện nay. Nhưng muốn làm một "Biển học vô biên" thứ hai thì cơ bản là không thể nữa rồi. Ý tưởng này chỉ có thể dùng một lần."

Quản lý Tạ hỏi: "Vậy, nếu như phát triển một dự án mới, nhân viên của chúng ta chắc hẳn phải bổ sung thêm mới đủ hả? Hơn nữa, phần lớn nhân viên dự án đều không có kinh nghiệm liên quan, không biết cấp trên có thể phê duyệt cho chúng ta không. Vậy trước tiên cứ thế này đi, tôi sẽ thử thưa lại chuyện dự án mới với Giám đốc Lữ, trong hai ngày này cậu cũng ra một phiên bản mới cho "Biển học vô biên", để ứng phó với cấp trên."

Chung Minh gật đầu: "Được."

...

Thực ra làm phiên bản mới rất dễ, đơn giản là thay đổi, hoàn thiện cách chơi trong "Biển học vô biên" mà thôi. Chung Minh còn có một số ý tưởng, anh viết luôn nó vào tài liệu thiết kế, coi như bản kế hoạch phiên bản mới của "Biển học vô biên" đã được hoàn thành.

Tính năng không có gì phức tạp, dành thời gian lập trình một chút là được.

Điều mà Chung Minh quan tâm hơn là dự án mới.

"Biển học vô biên" làm đến bây giờ coi như hết nước hết cái rồi, công việc sau này chỉ đơn giản là duy trì, hoàn thiện, là việc ai cũng có thể làm được. Độ hot của kiểu game hỏi đáp này sẽ giảm xuống một cách tự nhiên, đây là quy luật chung, về cơ bản không thể tự mình xoay chuyển được.

Vì thế Chung Minh mới muốn nhân lúc dự án "Biển học vô biên" này thành công, để Quản lý Tạ xin lãnh đạo phê duyệt một dự án mới.

Buổi chiều, Quản lý Tạ lại gọi Chung Minh tới phòng làm việc.

"Lãnh đạo không đồng ý."

Rõ ràng Quản lý Tạ đã tốn không ít nước bọt, trông ông thấm mệt, vừa về tới liền cầm nước lên uống ừng ực.

Thực ra Chung Minh không quá bất ngờ, anh hỏi: "Lý do là gì?"

Quản lý Tạ khẽ thở dài: "Lãnh đạo cảm thấy bộ máy nhân viên trong dự án chúng ta không đủ năng lực để phát triển một game quy mô lớn. Loại game di động cỡ nhỏ công ty cũng làm nhiều rồi, không có ý định mở dự án mới nữa. Nói thẳng ra thì công ty vẫn tín nhiệm tiềm lực của dự án chúng ta trong thể loại game giáo dục hơn. Họ hy vọng chúng ta có thể tiếp tục phát triển "Biển học vô biên", hoặc nghiên cứu thêm một game mới theo kiểu ít vốn như "Biển học vô biên"."

Chung Minh gật đầu: "Tôi hiểu rồi."

Quản lý Tạ vốn tưởng Chung Minh sẽ cực kì thất vọng, nhưng xem ra không phải vậy, dường như chuyện này đã nằm trong dự liệu của anh.

"Chung Minh à, tôi biết cậu là người có ý tưởng, hoặc nói là thiên tài cũng không quá đáng. Ngay cả dự án như "Biển học vô biên" mà cậu cũng có thể làm được, những dự án game bình thường khác chắc chắn cũng không thành vấn đề. Thậm chí năng lực của cậu còn mạnh hơn tôi hay phần lớn các quản lý của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực. Nếu cậu muốn theo đuổi sự phát triển tốt hơn, tôi có thể nói với sếp Lữ điều cậu đến một nhóm dự án tốt hơn để rèn luyện, tuy không thể trực tiếp thăng chức làm chỉ đạo thiết kế nhưng tiếp tục làm nhân viên phát triển ý tưởng game thì chắc chắn không vấn đề gì." Quản lý Tạ nói.

Chung Minh lắc đầu: "Không cần đâu."

Về việc tại sao lại không cần, Chung Minh không nói tiếp, Quản lý Tạ cũng không hỏi lại. Chỉ có điều Quản lý Tạ mơ hồ có một cảm giác, người như Chung Minh sớm muộn cũng sẽ đi, có lẽ Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực cũng chỉ là một nơi dừng chân tạm thời của anh mà thôi.

"À đúng rồi, Quản lý Tạ, còn một chuyện nữa. Anh có thể nói chuyện với Giám đốc Lữ điều một lập trình viên của dự án "Kỷ nguyên người máy" qua đây không? Đúng lúc nhân viên bên chúng ta cũng hơi thiếu." Chung Minh nói.

Quản lý Tạ sửng sốt: "Lấy người từ dự án của lão Lưu? Lấy ai? Ý muốn của bản thân người đó thì sao?"

Chung Minh nói: "Người đó rất muốn tới đây, tên cậu ta là Châu Sâm. Tôi và anh ấy từng hợp tác rồi, kỹ năng không thành vấn đề, tính tình cũng rất tốt."

Quản lý Tạ gật đầu: "Được, lát nữa tôi nói với sếp Lữ một tiếng. Nếu không xin được dự án mới thì xin một lập trình viên chắc cũng không vấn đề gì."



Chung Minh trở lại chỗ làm việc của mình, làm xong công việc, lại ngồi chơi như thường.

Việc lãnh đạo từ chối đã nằm trong dự liệu của anh, nhưng thực ra Chung Minh vẫn có một chút xíu hy vọng ăn may, anh cảm thấy sếp Lữ sẽ đồng ý.

Đương nhiên, hiện thực luôn tàn khốc.

Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực cũng giống như rất nhiều công ty lớn, phê duyệt một dự án thì phải theo trình tự, bởi vì mỗi một dự án được phê duyệt tương đương với việc công ty phải có trách nhiệm cung cấp tài nguyên cho quản lý dự án, nếu dự án làm ăn thua lỗ thì công ty phải gánh vác, quản lý cùng lắm chỉ không có tiền thưởng, tiền lương vẫn như thường.

Dự án được duyệt hay không phải xem lãnh đạo công ty coi trọng dự án đến mức nào, chủ yếu quyết định bởi việc: Chất lượng của bản thảo thiết kế game hoặc bản demo (bản dùng thử), kinh nghiệm làm việc của nhóm dự án và quản lý, đánh giá đầu tư và rủi ro, vân vân.

Dựa theo quy trình phê duyệt thông thường, chỉ đạo thiết kế và quản lý làm xong bản thảo ý tưởng thiết kế của game mới, hoặc tìm lập trình hoàn thành một bản demo, là có thể trình cho giám đốc khu vực xem. Lúc đó ban lãnh đạo công ty sẽ đánh giá tổng hợp tương lai, rủi ro, ước lượng khoản đầu tư cần thiết v.v... của game này, nếu như cảm thấy thích hợp thì làm, không thích hợp thì thay đổi.

Đương nhiên, đối với một số nhà sản xuất có tiếng, tất cả các bước này đều có thể lược bỏ, dù sao người ta cũng có danh tiếng, có game nổi tiếng, có một lượng fan lớn trong cộng đồng người chơi, chỉ cần người đó nói muốn làm gì thì công ty sẽ lập tức quyết định cho tiền làm cái đó.

Nhưng đối với phần lớn các quản lý, nhất là quản lý như lão Tạ mà nói, muốn làm dự án gì thì không hoàn toàn chỉ cần mình nói là được.