Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 85: Xin được kinh phí rồi!




Translator: Nguyetmai

Tổng Giám đốc Lữ suy xét rất lâu, lại mở máy tính ra xem đề án phân chia kinh phí quảng bá gần đây, rốt cuộc cũng gật đầu: "Nếu đã như vậy thì chia năm mươi vạn tệ kinh phí quảng bá cho các cậu đi."

Quản lý Tạ rất bất ngờ và mừng rỡ, xin được thật kìa!

Thực ra dựa theo tình hình vốn có, đừng nói năm mươi vạn tệ, về cơ bản có thể nói là chẳng cho đồng nào cả! Trừ chế độ đề cử trên các kênh thông thường mà tất cả các game của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực đều nhận được, dự án game thể loại giáo dục này đáng lẽ không thể lấy được bất cứ nguồn kinh phí quảng bá nào.

Bản thân dự án này vốn đã trong trạng thái tự sinh tự diệt, Tổng Giám đốc Lữ cũng biết rất rõ game này không ổn từ ban đầu, sao có thể đổ thêm tiền xuống sông xuống biển được.

Nhưng hiện giờ sau khi nghe màn dụ dỗ nói dối không chớp mắt của Chung Minh, Tổng Giám đốc Lữ lại bằng lòng phát năm mươi vạn làm kinh phí quảng bá, đây quả là một niềm vui to lớn và bất ngờ!

Quản lý Tạ nhìn qua Chung Minh, ý bảo thế cũng tạm được rồi đó, chúng ta rút lui thôi.

Chung Minh nhìn qua Quản lý Tạ, ho khan vài tiếng: "Khụ khụ, Tổng Giám đốc Lữ, cách nhìn của tôi giống với Quản lý Tạ, năm mươi vạn có vẻ không đủ ạ."

Quản lý Tạ ngẩn ra, tôi nhìn cậu một cái là ý này hay sao?

Tôi nói là không đủ sao? Năm mươi vạn đã là không ít rồi! Phải bao nhiêu mới là nhiều hả!

Nhưng Quản lý Tạ cũng không tiện phản bác thẳng mặt, chỉ có thể đờ người, nhất thời không biết bản thân mình nên nói gì.

Tổng Giám đốc Lữ cũng hơi bất ngờ: "Năm mươi vạn tệ còn ít sao? Dù "Biển học vô biên" là một dự án có vẻ rất được nhưng khả năng thu lợi nhuận của nó chắc chắn còn lâu mới bằng những game thông thường khác, đầu tư quá nhiều kinh phí quảng bá, thì càng khó thu hồi vốn hơn, dự án sẽ bị tổn thất nặng nề. Anh là người phải chịu trách nhiệm đó, Quản lý Tạ."

Quản lý Tạ cũng thực sự cạn lời, dự án tổn thất chắc chắn quản lý phải gánh lỗi, dù thế nào cũng không tới lượt Chung Minh.

Chung Minh giải thích: "Tổng Giám đốc Lữ, "Biển học vô biên" không phải game theo kiểu truyền thống, cách thức thu lợi nhuận của nó đương nhiên không thể dựa trên các kinh nghiệm truyền thống, nếu muốn thu lợi nhuận thì có rất nhiều cách, ví dụ như hợp tác cùng trang web hỏi đáp, hoặc bán danh hiệu v.v... Nhưng suy cho cùng chỉ có một vấn đề, dự án này có khả năng tuyên truyền càng mạnh, người tham gia chơi càng nhiều thì càng có khả năng tạo ra một dạng lan truyền như hiệu ứng viral. Một khi số lượng người chơi năng động nhiều lên, mức độ quan tâm tăng lên, sẽ có rất nhiều cách để chuyển đổi nó thành tiền thật. Nhưng quan trọng vẫn phải hình thành được một hiệu ứng dây chuyền, nếu ít tiền thì hiệu quả quảng bá sẽ không đạt yêu cầu, có khi sẽ chỉ đổ sông đổ bể thôi."

Quản lý Tạ ở bên cạnh nghe mà run cầm cập, trong lòng thầm nói thằng nhóc cậu dám nói ra thật hả…

Cậu không sợ Tổng Giám đốc Lữ sẽ nói, "Dù sao cũng có khả năng đổ sông đổ bể, vậy khỏi cho kinh phí quảng bá đi!" luôn hả…

Thực ra ý của Chung Minh chính là cho dự án này ít tiền thì không ổn, một là không cho, hai là cho nhiều một chút!

Tổng Giám đốc Lữ cũng do dự, cho nhiều kinh phí quảng bá ư? Vấn đề là dự án vốn không phải do công ty phê duyệt. Là do đám người Chung Minh tự chủ trương phát triển mà!

Hơn nữa xem ra việc phát triển không tốn sức mấy, đây cũng không được tính là một game, cùng lắm chỉ được coi là một ứng dụng nhỏ, chỉ một ứng dụng nhỏ như vậy mà phát năm mươi vạn tiền quảng bá rồi còn không đủ?

Tổng Giám đốc Lữ vừa suy nghĩ vừa mở xem bản kế hoạch kinh phí quảng bá của các dự án ông ta quản lý trên máy tính.

Bản kế hoạch này đương nhiên đã được chốt từ trước rồi, tất nhiên phải là những game sắp ra mắt hoặc sắp ra phiên bản mới thì mới có thể chốt hoàn toàn được, cũng có một phần tiền được giữ lại dự phòng.

Nhưng vấn đề là hầu hết các dự án trong này đều đáng tin cậy hơn "Biển học vô biên" nhiều.

Vì hầu hết các dự án đó đều được dự kiến có thể đạt doanh thu ổn định, còn có một vài dự án trọng điểm, những kinh phí quảng bá đó tuyệt đối không thể bớt được.

Có điều, đối với một số dự án trọng điểm thì kinh phí quảng bá đã rất nhiều rồi, cho thêm mấy chục vạn nữa có khi cũng chẳng thu thêm được nhiều tiền hơn, mức cạnh tranh khá thấp.

Vì thế, nếu chỗ tiền này không trao cho dự án "Biển học vô biên" thì thực ra cũng chẳng có chỗ nào tốt hơn hẳn cả, nhưng nếu cho cũng không trích ra được bao nhiêu.

Ánh mắt của Tổng Giám đốc Lữ di chuyển trên bảng kế hoạch, cuối cùng rời đến một dự án.

Dự án "Kỷ nguyên người máy".

Nhìn thấy cái này, Lữ Chí Kỳ liền nổi giận!

Lúc bản kế hoạch kinh phí này được đưa ra, dự án "Kỷ nguyên người máy" vừa ra mắt phiên bản chiến trường Tinh Hải, số liệu vô cùng khả thi, Tổng Giám đốc Lữ rất vui mừng, vốn định phát thêm một chút kinh phí quảng bá nữa để độ nổi tiếng của phiên bản mới tăng lên, kéo thêm được vài người chơi, doanh thu ngày một tăng cao. Một dự án cũ cũng được cải tử hoàn sinh, rất tốt.

Kết quả thì... sự việc sau đó nói chung rất nhiều người đều biết rồi.

Vì thế, bây giờ cho dự án "Kỷ nguyên người máy" nhiều kinh phí quảng bá như vậy đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa, số liệu các mục đều giảm mạnh, chi tiền quảng cáo cũng chưa chắc có thể giữ chân được người chơi, chi số tiền này ra rốt cuộc có hợp lý hay không vẫn rất đáng nghi ngờ.

Thực ra Tổng Giám đốc Lữ đã không muốn rót kinh phí để quảng bá cho "Kỷ nguyên người máy" từ trước rồi, chỉ có điều vẫn chưa quyết định sẽ để số tiền này cho dự án nào, hôm nay Chung Minh đến dụ dỗ như vậy, lại thêm ảnh hưởng của hiệu quả vầng sáng khiến Tổng Giám đốc Lữ đột nhiên có một ý tưởng, hay là phát số tiền này cho dự án của Quản lý Tạ?

Tuy game giáo dục quả thực chẳng được nhiều người quan tâm, nhưng vừa nãy Chung Minh nói nhiều như vậy khiến Tổng Giám đốc Lữ cũng cảm thấy dự án "Biển học vô biên" này thực ra cũng rất có tương lai.

Hơn nữa, Tổng Giám đốc Lữ là người nắm quyền rất lớn trong việc phân chia kinh phí cho dự án nào, dù sao những dự án này đều do ông ta quản lý, ông ta có quyền quyết định.

Tổng Giám đốc Lữ suy nghĩ năm phút, đập bàn nói: "Vậy tôi cho anh ba trăm vạn, lão Tạ, anh có thể cam đoan với tôi rằng dự án này chắc chắn có thể làm nên không?"

Quản lý Tạ kinh ngạc: "Ba trăm vạn?!"

Tổng Giám đốc Lữ hỏi: "Sao nào, nhiều quá hả?"

Chung Minh lén lút chọt vào đùi Quản lý Tạ. Quản lý Tạ nhanh chóng thay đổi: "Không phải, không phải, vừa đủ! Tôi chắc chắn sẽ cố hết sức gắng, à không, cố gắng hết sức để thúc đẩy dự án này đi lên!"

Tổng Giám đốc Lữ nhìn ông ấy: "Vậy nếu không thúc đẩy được thì sao?"

Quản lý Tạ bị làm khó: "Không thúc đẩy được… Không thúc đẩy được thì tôi sẽ tự cắt bỏ ba tháng tiền lương của mình!"

Tổng Giám đốc Lữ cười cười: "Được, đây là anh nói nhé, đến lúc đó nếu dự án không thành công được thì tôi sẽ lôi anh ra hỏi tội. Được rồi, thời gian cũng không còn nhiều nữa, tôi phải đi đây. Kinh phí quảng bá sẽ được chuyển đến khi game gần ra mắt, tiêu tiết kiệm chút, đừng để vừa ra mắt đã hết sạch, phải dùng đúng lúc đúng chỗ, phải thu được hiệu quả, rõ chưa?"

Quản lý Tạ vội vàng gật đầu: "Tổng Giám đốc Lữ yên tâm, số tiền này chắc chắn không tiêu vô ích!"



Đi ra khỏi phòng làm việc của Tổng Giám đốc Lữ, Quản lý Tạ vẫn cảm thấy hơi mông lung.

"Tiểu Chung, cậu được lắm, một phát đòi hẳn ba trăm vạn tệ, nhiều tiền như vậy tôi cũng không biết phải tiêu làm sao luôn…" Quản lý Tạ lau mồ hôi lạnh trên trán, không phải, là mồ hôi lạnh trên cái đầu hói.

Chung Minh tỏ vẻ không thể hiểu được: "Ba trăm vạn tệ kia đâu phải tiêu cái là hết chứ, sao lại không biết phải tiêu như thế nào được."

Quản lý Tạ thực sự cạn lời: "Tiểu Chung, cậu đúng là không biết nên làm liều, số tiền này có thể tiêu bừa chắc? Đây đều là kinh phí quảng bá đấy, mỗi khoản chi ra đều phải ghi chép lại, báo lên trên, mua vị trí đề xuất với giá hơi cao hơn thị trường thôi là cũng có người đi kiểm tra rồi! Nếu để Tổng Giám đốc Lữ phát hiện chúng ta tiêu tiền lung tung, đừng nói tôi hay cậu, mà toàn bộ dự án của chúng ta đều có thể gặp họa đó."

Chung Minh gật đầu: "Tôi biết điều này."

Quản lý Tạ còn nói thêm: "Hơn nữa cậu không nghe thấy Tổng Giám đốc Lữ nói sao? Số tiền này phải chi tiêu có hiệu quả, dùng đúng lúc đúng chỗ. Hơn nữa dự án của chúng ta không giống các dự án game truyền thống, dựa vào cách mua thông thường, mua vị trí đề xuất, quả thực chưa chắc đã dễ đâu."

Chung Minh tiếp tục gật đầu: "Yên tâm đi, Quản lý Tạ, tôi đã suy nghĩ kĩ nên chi tiêu khoản tiền này vào đâu rồi, đảm bảo sẽ tìm được một cách thức quảng bá tốt nhất."