Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Chương 42




Đêm này đã chú định sẽ rất dài, rất nhiều người đều không cách nào bình yên chìm vào giấc ngủ.

Đặc biệt là đệ tử Vạn Kiếm Phái, lúc ban ngày ăn thiệt thòi lớn, hao tổn hơn ba ngàn đệ tử, trái tim của Hứa Lương Thần chảy máu, cái này đều là tương lai của Vạn Kiếm Phái a.

Bí cảnh Sơn Hải Nhai của Huyền Cơ Môn nổi tiếng thiên hạ, chính là một cổ chiến trường, tương truyền chôn xuống mấy đại nhân vật vang danh thiên hạ.

Bên trong ẩn chứa vô số bảo vật công pháp, ngay cả tứ đại tiên môn khác, trăm năm cũng sẽ trao đổi danh ngạch một lần, để đệ tử mình tiến vào bên trong tìm kiếm tài nguyên.

Vạn Kiếm Phái vì chuyện này, thậm chí bỏ ra tất cả danh ngạch tiến vào Vân Yên Các, Thiện Tâm Tông và Bồ Đề Động thuộc về Vạn Kiếm Phái trong vòng ba mươi năm, mới đổi lấy được.

Cái giá không thể bảo là không lớn, loại tổn thất này Vạn Kiếm Phái gánh không nổi, quan trọng hơn là Hứa Lương Thần hắn gánh không nổi.

- Huyền Cơ Môn khinh người quá đáng, lại dùng thủ đoạn âm mưu tính toán chúng ta, nếu không chúng ta làm sao sẽ thua, chúng ta là đệ tử kiệt xuất của Vạn Kiếm Phái, Huyền Cơ Môn bất quá là môn phái nhất lưu mà thôi!

Có đệ tử không cam tâm quát.

- Đúng, nếu như quang minh chính đại chiến một trận, ta có thể một chọi mười!

Chỗ Vạn Kiếm Phái tụ hội, đám người lòng đầy căm phẫn, nhao nhao chỉ trích Huyền Cơ Môn bất công.

Trong lòng Hứa Lương Thần cũng tức giận, khẳng định là như thế, bằng không lấy thực lực của tiên môn mình, làm sao sẽ thua, phải biết một ngàn năm trước, Vạn Kiếm Phái là dùng thực lực đuổi Huyền Cơ Môn xuống thần đàn.

Không thể để mặt mũi của Vạn Kiếm Phái mất ở trong tay mình, Hứa Lương Thần trầm tư nói:

- Ta biết mọi người không phục, nhưng nơi này là địa bàn của Huyền Cơ Môn, cường long không ép địa đầu xà, ta hi vọng mọi người tạm thời không nên vọng động!

- Không được, mấy vị sư đệ sư muội của ta đều gãy ở Huyền Cơ Môn, chúng ta muốn báo thù!

- Đúng, chúng ta muốn báo thù!

- Báo thù rửa hận!

- Huyết tẩy Huyền Cơ Môn!

Đệ tử Vạn Kiếm Phái gầm thét, thanh âm chấn trời, luận khí thế ngoài miệng, xác thực là rất mạnh.

- Im miệng!

Hứa Lương Thần gầm thét, tu vi Nguyên Anh cửu phẩm vận chuyển đến cực hạn, phảng phất như gầm ở bên tai mỗi người, đây chính là thực lực Nguyên Anh kỳ sao, làm trong lòng các đệ tử run lên.

- Huyền Cơ Môn là địa bàn của bọn hắn, nhưng Sơn Hải Nhai không phải. Tự các ngươi châm chước đi!

Hứa Lương Thần nói một câu điểm tỉnh người trong mộng, chúng đệ tử lập tức bừng tỉnh đại ngộ, đúng thế, Huyền Cơ Môn là địa bàn của người ta, người ta chiếm ưu thế tiên thiên, mình mạnh hơn cũng phải cuộn lại.

Nhưng Sơn Hải Nhai không phải, loại đại bí cảnh này ngay cả thời gian mở ra cũng không xác định được, Huyền Cơ Môn chỉ có thể dựa vào bói toán đến phỏng đoán thời gian mở ra, căn bản là không có cách hoàn toàn nắm giữ đại bí cảnh này, nếu không còn đối ngoại mở ra làm gì, trực tiếp lấy hết đồ tốt bên trong là được.

Bí cảnh nha, luôn nương theo nguy cơ, chết chút ít đệ tử cũng là sự tình không thể tránh được, đệ tử Vạn Kiếm Phái âm tàn hung ác nghĩ.

Người Vạn Kiếm Phái ngủ không được, người Huyền Cơ Môn cũng vậy.

Đệ tử Kim Đan kỳ từ các phong, mang theo một ít đệ tử đại biểu cảnh giới khác xông lên Thủ Tọa Phong.

Ngay cả Nhị sư tỷ Liễu Tiếu Tiếu cũng chạy tới tham gia náo nhiệt, Lâm Phong mang theo hai tiểu la lỵ ngồi trong xe ngựa, đồng dạng chạy đến Thủ Tọa Phong.

Trên Thủ Tọa Phong đã thật lâu không có náo nhiệt như vậy, Không Hư Tử nhìn quảng trường khổng lồ, hơi có chút xúc động.

- Trưởng lão, chúng ta không phục!

Có đệ tử giận dữ hét.

- Khinh sư muội hiền lành như vậy, lại bị những vương bát đản kia vũ nhục, không chịu nhục nổi tự tuyệt tại chỗ!

- Thiên Địa Phong tử thương hơn sáu trăm đệ tử, những súc sinh kia, từ sơn môn đại khai sát giới tới sườn núi, đệ tử thủ sơn tuân thủ môn quy, chỉ có thể chống cự không thể tùy ý phản kích, lại bị bọn hắn xem như nhu nhược, liên thủ đánh giết!

Lần này mâu thuẫn huyên náo quá lớn, cũng là vì đệ tử Vạn Kiếm Phái quá phận, Đạo Chủ Huyền Cơ Môn vốn định nhường mấy phần, nhưng không nghĩ tới nhịn một chút, vậy mà để Vạn Kiếm Phái được một tấc lại muốn tiến một thước, hành vi giống như cường đạo, chọc giận chúng đệ tử Huyền Cơ Môn, ra tay không lưu tình chút nào.

- Ta cảm thấy, cách làm của đệ tử Vạn Kiếm Phái xác thực để cho người ta trơ trẽn, hành vi như thế cũng xứng vào ngũ đại tiên môn, ông trời thật là mắt mù!

- Mắt mù không phải ông trời, mà là Huyền Cơ Môn chúng ta, vậy mà để loại súc sinh này thắng được!

Nhân vật mấu chốt của các phong chưa phát biểu, mà tỉnh táo nhìn Không Hư Tử, chờ đợi trưởng lão ngoại sự phán quyết.

Huyền Cơ Môn xưa nay không sợ phiền phức, mặc dù đã ngàn năm chưa mở sơn môn, không cho phép đệ tử trong môn ra ngoài lịch luyện, nhưng huyết tính của chúng đệ tử vẫn còn ở đó.

- Các ngươi không cam tâm?

Không Hư Tử chậm rãi mở miệng, giống như thiên nhân giảng đạo, lập tức ngăn chặn tất cả thanh âm.

Đệ tử Kim Đan kỳ hơi sững sờ, tu vi này tuyệt không phải Nguyên Anh kỳ đơn giản như vậy, chí ít cao thủ Nguyên Anh của các phong làm không được, huống chi vị Không Hư Tử này, tương truyền chính là đệ tử Huyền Cơ Môn đời thứ hai.

Phải biết đệ tử đời thứ hai của Huyền Cơ Môn hư không tiêu thất, đây là sự tình tất cả mọi người hiếu kì, tương truyền trong hàng đệ tử đời thứ hai có rất nhiều thiên tài, nếu vẫn còn, làm sao có thể dung Vạn Kiếm Phái giương oai.

- Các ngươi cảm thấy, Huyền Cơ Môn từng là một trong ngũ đại tiên môn, không nên nén giận như vậy?

- Huyền Cơ Môn chưa hề nén giận, ngũ đại tiên môn lại như thế nào, bây giờ là thiên hạ của các ngươi, chỉ cần các ngươi có lá gan, có năng lực, vậy cứ đi tranh vinh quang thuộc về mình, không nên chỉ nhìn vinh quang của đời trước!

- Quá khứ chúng ta là một trong ngũ đại tiên môn, hiện tại chúng ta không phải, nhưng tương lai ai dám khẳng định chúng ta không thể lại bước vào ngũ đại tiên môn!

- Ta biết các ngươi hiếu kỳ sự tình một ngàn năm trước, nhưng sự tình đã qua cứ để cho nó qua đi, anh linh mất đi, bọn hắn vĩnh viễn ở lại Anh Liệt Các, hưởng thụ hương hỏa đời đời của Huyền Cơ Môn ta.

- Sơn Hải Nhai là thiên hạ của các ngươi, nếu ai không phục, có thể vào Sơn Hải Nhai tìm về, nhưng ta phải nói rõ, Sơn Hải Nhai không giống tiểu bí cảnh, Huyền Cơ Môn không có năng lực bảo đảm các ngươi bất tử, ở nơi đó đi nhầm một bước chính là vạn kiếp bất phục.

Lời nói đã quá rõ ràng, lấy thân phận của Không Hư Tử không có khả năng nói lời vô nghĩa, các ngươi không phục, vậy vào Sơn Hải Nhai giết sạch đối phương là được.

Hiểm địa như Sơn Hải Nhai, một lần tiến vào tình huống đều cực kỳ thảm liệt, nhưng Huyền Cơ Môn vẫn làm, thế hệ này cần rèn luyện, muốn làm người trên người, phải chịu khổ trong khổ.

Trên đường đi, Lâm Phong có chút buồn bực, trừ những đệ tử Kim Đan kỳ kia, đa số đệ tử Linh Đài kỳ và đệ tử Luyện Khí kỳ, thậm chí bộ phận Trúc Cơ kỳ nhìn mình, ánh mắt đều có chút kỳ quái.

Kia tựa hồ là đang sùng bái, ngưỡng mộ, Lâm Phong tự nhiên không biết, chiến tích ngày đó Huyền Cơ Môn đã thống kê, Lâm Phong một người độc đấu trên trăm đệ tử Vạn Kiếm Phái, giết mấy cái, tổn thương hơn phân nửa, quan trọng hơn là dọa đến người khác tè ra quần.

Đây đối với đệ tử Huyền Cơ Môn nghẹn đầy bụng tức giận mà nói, kia là thoải mái cỡ nào, tự nhiên được không ít người tôn trọng.