Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1483: Thời Kì Cuối Của Vũ Trụ Nguyên Thủy




Trong Vũ Trụ Nhỏ của La Phong.
Trời xanh mây trắng, chim bay cá nhảy khắp nơi, núi cao chập chùng, nước suối từ trên núi trút xuống…
Trên hòn núi đang ngồi một nam tử áo trắng, chính là La Phong. Bên cạnh hắn là một hộ vệ thật thà phúc hậu cao lớn đang đứng.
- Hả?
Hộ vệ thật thà phúc hậu đưa mắt nhìn ra xa. Ngoài xa khoảng cách vài năm ánh sáng đang có một thiếu niên đang thuấn di tới đây.
Rào!
Một thiếu niên tóc bạc xuất hiện ở chân núi. Rồi hắn đạp vào giữa không trung, đi thẳng tới bên cạnh ngọn núi. Thiếu niên tóc bạc này vô cùng cung kính cuồng nhiệt nói:
- Phụ Thần!
- Tây Mạc, gần đây có chuyện gì?
La Phong nhìn thiếu niên tóc bạc, trong mắt có vẻ rất thương yêu.
Tây Mạc, rất ưu tú.
La Phong quan tâm tới hắn không thua gì nhi tử mình. Vì Tây Mạc là một trong những sinh mạng trong những tộc quần đầu tiên do La Phong sáng tạo. Có thể nói Tây Mạc chính là hài tử của La Phong!
La Phong sáng tạo rất nhiều tộc quần hợp thành U Hải nhất mạch. Sau khi hạo kiếp Giới Thú qua đi một trăm ức kỷ nguyên, U Hải nhất mạch đã sinh ra Chân Thần thứ nhất, chính là Tây Mạc!
Phải biết là!
Bây giờ tộc Nhân Loại tổng cộng có chín đại thế lực, mỗi thế lực đều không ít Chân Thần. Trong đó có ba nơi mạnh nhất, lần lượt là công ty Vũ Trụ Giả Định, vũ trường Cự Phủ, Ngân Hà quốc gia.
Ngân Hà quốc gia, lấy Địa Cầu nhất mạch, U Hải nhất mạch làm hạch tâm, cộng với vô số cường giả gia nhập, lấy La Phong làm lãnh tụ chí cao!
Đây là bề ngoài thôi. Trên thực tế Ngân Hà quốc gia chủ yếu là do Tây Mạc lãnh đạo.
La Phong địa vị rất cao và quá xa rời,
Bởi vì…
Tới tầng như La Phong, toàn bộ tộc quần nhân loại đều chịu ảnh hưởng của hắn, căn bản không cần phải thành lập bất kỳ thế lực nào. Cũng là do Tây Mạc lúc trước nói:
- Phụ Thần, U Hải nhất mạch và cả Địa Cầu nhất mạch chúng ta khi tham gia hội nghị lãnh đạo Nhân Loại chưa từng có quyền ăn nói.
Được La Phong ngầm đồng ý, Ngân Hà quốc gia liền được thành lập.
Kỳ thật La Phong cũng ý thức được Địa Cầu nhất mạch chính là do Tọa Sơn Khách sáng tạo, đích xác sinh ra rất nhiều thiên tài, nhất định là một nhất mạch vô cùng cường đại.
U Hải nhất mạch, là lúc trước mình vì muốn theo đuổi kết cấu sinh mạng hoàn mỹ, lần lượt thử sáng tạo ra tộc quần có đủ mọi ưu điểm, cũng tiềm lực kinh người.
Hai mạch cường đại như thế, lại không có đủ quyền ăn nói, tự nhiên không ít cường giả bất mãn.
Nhưng lúc đó những Chân Thần nhóm La Phong cũng chỉ bao gồm La Phong, Hồng, Hỏa Khung. La Phong địa vị rất cao và quá siêu nhiên, Hồng quá lạnh nhạt, Hỏa Khung cũng không phải người Địa Cầu cũng không phải là U Hải, không có đủ sức ảnh hưởng. Khi Tây Mạc trở thành Chân Thần, tự nhiên hai mạch có không ít Vũ Trụ Chi Chủ tụ tập dưới cờ của hắn. Hắn là đầu lĩnh, nên tất cả nước chảy thành sông.
Dùng cờ hiệu của La Phong, đưa ra Ngân Hà quốc gia. Thế lực này tự nhiên có thể có quyền ăn nói tốt hơn, đề cao địa vị của họ trong tộc Nhân Loại hơn.
Không có cách nào khác, không thể không tranh giành.
Chủ yếu là do Nhân Loại bây giờ quá mạnh. Qua sáu vạn ức kỷ nguyên, các Chân Thần tộc Nhân Loại bây giờ đã tới 98 vị. Vũ Trụ Chi Chủ thì có tới 1222 vị! Mạnh tới trình độ nào đó, Nhân Loại chủ yếu sẽ tranh giành các loại tài nguyên trong nội bộ, cũng tranh giành cả quyền ăn nói.
- Phụ Thần.
Tây Mạc vô cùng cung kính:
- Gần đây Ngân Hà quốc gia chúng ta lại có một vị đột phá trở thành Vũ Trụ Chi Chủ.
La Phong gật đầu.
Bây giờ loại việc như đột phá thành Vũ Trụ Chi Chủ thì La Phong cũng không để ý lắm.
- Nạp Khả tiểu sư đệ tiến bộ rất nhanh. Nếu cho hắn đủ thời gian, hẳn là có thể trở thành Vũ Trụ Chi Chủ.
Tây Mạc nói.
- Nạp Khả?
La Phong nở nụ cười.
Nạp Khả là một thiếu niên ở Huyết Lạc Thế Giới mà mình từng dẫn dắt lúc mình còn rất yếu. Khi hắn ở tộc Nhân Loại có địa vị cao, đã âm thầm chú ý tới phát triển bên trong Huyết Lạc Thế Giới, cũng chú ý sự trưởng thành của Nạp Khả, cũng từng âm thầm ba lần ra tay giúp. Chỉ là bản thân Nạp Khả không phát hiện ra.
La Phong xem ra, nếu Nạp Khả không thể dựa vào chính mình trở thành Bất Hủ cấp phong Vương, cũng không cần mình hỗ trợ hắn nữa.
Nếu có thể thành Bất Hủ cấp phong Vương, mới giá trị tiếp tục bồi dưỡng.
Tuy La Phong âm thầm giúp ba lượt, nhưng những lần mấu chốt vẫn phải dựa vào bản thân Nạp Khả. Hắn gặp phải vô số đau khổ, vùng vẫy tỷ tỷ năm, mới thành công thành Bất Hủ cấp phong Vương. Khi Nạp Khả thành Bất Hủ cấp phong Vương, La Phong đã tự mình giáng lâm xuống Huyết Lạc Thế Giới, thu Nạp Khả làm đệ tử! Mỗi một thời kỳ, La Phong gặp hắn chỉ điểm. Bình thường đều chỉ giao cho Tây Mạc dạy.
- Nạp Khả tiểu sư đệ mặc dù đã là Vũ Trụ Tôn Giả cực hạn.
Tây Mạc lắc đầu:
- Nhưng qua thời đại luân hồi này, sợ là không có đủ thời gian cho hắn thành Vũ Trụ Chi Chủ đâu.
- Hả?
La Phong nhướng mày:
- Tới rồi à?
- Phụng lệnh Phụ Thần, ta một mạch chú ý tới Vũ Trụ Nguyên Thủy.
Tây Mạc cung kính nói:
- Bây giờ Vũ Trụ Nguyên Thủy có một vài động tĩnh bên trong, có thể nói, Vũ Trụ Nguyên Thủy đã tiến vào tận thế, sợ không được bao lâu sẽ hủy diệt thôi.
- Động tĩnh?
La Phong nhìn về phía Tây Mạc.
Tây Mạc gật đầu:
- Bây giờ vô số tinh vực bên trong Vũ Trụ Nguyên Thủy đã có hiện tượng hằng tinh tan biến đại quy mô! Như những hằng tinh hết tuổi thọ thì không tính. Nhưng loại đại quy mô như vậy thì chưa bao giờ có. Hơn nữa thiên tài mới bây giờ xuất hiện rõ ràng rất ít…
Tây Mạc nói tình huống bây giờ.
- Rốt cục sắp hủy diệt rồi.
La Phong bỗng nhiên đứng dậy.
Hắn đợi lâu lắm rồi.
Năm đó lúc đấu với Giới Thú, cảnh giới của mình đã đạt tới Hư Không Chân Thần đỉnh cấp! Lúc đó có thể tự nghĩ ra bí pháp bậc mười hai đỉnh. Qua hơn sáu vạn nhiều kỷ nguyên, mình thường xuyên trao đổi với Ma La Tát, Ma La Tát đã biểu hiện ra những lĩnh ngộ về Hủy Diệt Bản Nguyên của nó cho mình tìm hiểu, làm mình tiến bộ cũng không nhỏ. Đương nhiên không có cách nào so với Ma La Tát được.
Mình bây giờ vệ mặt cảnh giới đã đạt tới Hư Không Chân Thần cực hạn! Còn tốc độ tiến bộ của Ma La Tát lại làm cho La Phong phải ghen tị và bất lực. Từ đầu kỳ trưởng thành, nó chỉ tương đương với Hư Không Chân Thần. Trải qua trên sáu vạn ức kỷ nguyên, Ma La Tát đã tiến hóa tự động tới mức tương đương với giai đoạn Vĩnh Hằng Chân Thần.
- Chủ nhân.
Hộ vệ thật thà phúc hậu bên cạnh cũng kích động.
La Phong liếc nhìn hộ vệ này. Hộ vệ thật thà phúc hậu đó chính là Ma La Tát.
- Ta sớm đã chờ đợi ngày này rồi.
La Phong cười nói.
- Phụ Thần?
Tây Mạc kinh ngạc.
Hắn làm sao biết được, La Phong năm đó có một lời hứa hẹn của ý chí Bản Nguyên. Chính là đợi khi Vũ Trụ Nguyên Thủy hủy diệt, sẽ được tới tìm hiểu. Đây có thể nói là một đại kỳ ngộ chí cao vô thượng.
- Nhưng trước đó, ta phải đi một chỗ.
La Phong ánh mắt lấp lánh, nhìn vào hư không:
- Các ngươi không cần phải đi theo.
Vèo!
La Phong bước một bước đã biến mất, chỉ để lại Tây Mạc và hộ vệ thật thà phúc hậu đang nhìn nhau.
Một khoảng hư không không có sinh mạng yên tĩnh, hoang vu, La Phong chợt xuất hiện tại đây.
"Bao lâu rồi." La Phong lẩm bẩm nói.
Mình lúc trước là một tiểu gia hỏa Địa Cầu tỉnh tỉnh mê mê, vượt qua Địa Cầu tiến vào vũ trụ, cho tới bây giờ qua một thời gian đằng đẵng, mình mà có được hôm nay, thì Tọa Sơn Khách sư phụ đã có trợ giúp rất lớn.
"Tọa Sơn Khách sư phụ rốt cuộc muốn ta làm gì?"
"Hạo kiếp Giới Thú đã qua. Ta vốn tưởng rằng sư phụ sẽ tìm đến ta. Nhưng hắn vẫn luôn không tới tìm ta. Ta cũng không vội. Ta cứ từ từ chờ đợi. Nhưng vẫn không thấy sư phụ gọi." La Phong nhẹ tay phẩy vào hư không. Hắn có thể cảm giác được trong hư không thoáng có một chấn động, vừa tiến vào Vũ Trụ Nguyên Thủy, hắn lập tức hiểu ngay…
Vũ Trụ Nguyên Thủy đích xác đã tiến vào giai đoạn tận thế, không bao lâu nữa sẽ tiến hành đại hủy diệt cuối cùng.
Mình tìm hiểu Hủy Diệt, nếu không áp chế thực lực, sẽ lập tức tăng lên trở thành Hư Không Chân Thần. Sau đó xông vào Luân Hồi!
Nhưng đến nay Tọa Sơn Khách rốt cuộc muốn mình làm gì mà vẫn chưa bao giờ nói qua với mình. Bất luận là làm gì, mặc dù là mạo hiểm sinh tử, La Phong cũng tuyệt đối sẽ không nhíu mày.
- Rào.
La Phong bước qua hư không, đi tới một tòa cung điện.
Trước cung điện có một cái cái ao khổng lồ. Trong cái ao có một con cá đang bơi, bên bờ ao đang đứng một lão giả, thong dong nhìn tất cả.
- Tới đây.
Tọa Sơn Khách nhìn xuống cái ao, tùy ý nói.
- Dạ.
La Phong đi qua.
Tọa Sơn Khách cười nhìn hắn:
- Ta muốn xem con kiên nhẫn hơn, hay là ta kiên nhẫn hơn. Bây giờ xem ra, ta kiên nhẫn hơn.
La Phong bất lực cười.
Đây là một việc so nhau về kiên nhẫn à?
Tọa Sơn Khách sư phụ mất vô tận tâm lực, lại xuất ra loại bảo vật cỡ Tinh Thần Tháp, thậm chí lúc hạo kiếp Giới Thú, đã bất chấp Vũ Trụ Nhỏ của mình đến nơi bảo vệ Vũ Trụ Nhỏ của La Phong. Tất cả những việc này có thể nhìn ra Tọa Sơn Khách trọng thị hắn như thế nào. Thế mà lúc này lại nói chuyện như trẻ con, còn muốn so nhau về kiên nhẫn?
- Sư phụ.
La Phong không kìm được nói
- Một thời đại luân hồi Vũ Trụ Nguyên Thủy sắp chấm dứt. Con một khi cảm ngộ ra quá trình Hủy Diệt của Vũ Trụ Nguyên Thủy, chẳng mấy chốc con sẽ không còn áp chế thực lực được nữa, sẽ đột phá. Con muốn xông vào Luân Hồi rồi. Sư phụ rốt cuộc muốn con làm chuyện gì, xin mau mau phân phó.
- Ha ha ha…
Tọa Sơn Khách sang sảng cười phá lên:
- Không vội không vội.
- Còn không vội?
La Phong kinh ngạc.
Tọa Sơn Khách lật tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một viên kim tinh. Lão nhìn vào viên kim tinh hồi lâu, rồi mới đưa cho La Phong.
- Sư phụ, đây là?
La Phong đưa mắt nhìn kim tinh, hẳn đây không phải là bảo vật gì cả.
- Con mang nó theo.
Tọa Sơn Khách nói:
- Bên trong có một ý thức hư ảo.
- Ý thức hư ảo?
La Phong nghi hoặc.
Lúc trước mặc cho Đoạn Đông Hà chết đi, vẫn lưu lại một ý thức hư ảo, để tiến hành lựa chọn đào tạo truyền nhân.
Tấn Chi Thần Vương trước khi đi cũng lưu lại một ý thức hư ảo. Ý thức hư ảo này có tất cả ký ức của bản tôn lưu lại, nhưng không có sức chiến đấu, vẻn vẹn chỉ tương đương với một người máy trí năng có rất nhiều ký ức.
- Ý thức hư ảo của sư phụ có rất nhiều kiến thức.
Tọa Sơn Khách nói:
- Sư phụ nói rồi, có một số việc sư phụ căn bản không thể nói ra, vì dưới quy tắc chí cao, không có cách nào nói được.
La Phong giật mình.
- Chờ con xông vào Luân Hồi.
Tọa Sơn Khách cười nói:
- Lúc xông vào Luân Hồi, con sẽ không bị quy tắc chí cao hạn chế. Ý thức hư ảo của sư phụ cũng có thể nói ra tất cả. Chờ con xông vào Luân Hồi, lấy ra kim tinh này, ý thức hư ảo của sư phụ sẽ hiện ra tất cả, con sẽ biết được toàn bộ.
La Phong đăm chiêu gật đầu.
Chẳng trách Tọa Sơn Khách luôn không vội. Vì phải đợi lúc xông vào Luân Hồi, thì ý thức hư ảo mới có thể nói ra
- Đi đi.
Tọa Sơn Khách nói:
- An tâm chuẩn bị. Vũ Trụ Nguyên Thủy chính là vũ trụ hoàn mỹ nhất mênh mông nhất. Sự hủy diệt của nó ẩn chứa ảo diệu mênh mông vô tận. Ích lợi của nó đối với con cũng vượt quá mọi sự tưởng tượng. Đến lúc đó cẩn thận tìm hiểu, rồi xông vào Luân Hồi. Đừng sợ xông vào Luân Hồi. Xông vào Luân Hồi tuyệt không phải là cạm bẫy, cũng không phải là tai nạn. Mà là chuyện tốt.
Lập tức Tọa Sơn Khách quay đầu tiếp tục xem con cá, hiển nhiên không muốn nói nữa.
La Phong khẽ khom người tỏ vẻ cảm tạ, âm thầm lặng lẽ đi ra.
----- o O o -----