Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1489: Hoa nở hoa tàn cuối cùng bất hủ - Đại kết cục! (cuối)





Vào lúc hai tay hắn đánh ra cùng lúc đó hắc sắc tinh thể ngưng tụ thành thực chất vỡ tan, mà thân thể Chuẩn Đề thì hoàn toàn biến thành u ám hỏa diễm, nghênh tiếp một quyền của Chu Báo.

U ám hỏa diễm và Phá Toái Chân không.

Ban đầu sau khi hai người va chạm liền giãn ra, trong chớp mắt không gian sát biên giới mà mắt thường không thể thấy được nát bấy, thậm chí ngay cả giới hạn giữa Tiên Giới và Phàm Tục cũng hoàn toàn nát bấy, vô số Đại Thế Giới trong lúc này cũng hoàn toàn tiêu vong, vô số nền văn minh bị hủy diệt dưới sự va chạm này.

Từ bên trong ngoại vực truyền ra mấy tiếng thở dài, Chu Báo và Chuẩn Đề trong lúc va chạm đã phá hư sự tạo thành của kỷ nguyên, vượt xa cả sự phá hoại của Mạt Pháp chi kiếp.

Mạt Pháp chi kiếp, còn có truyền thừa lưu lại, mà Chu Báo vầ Chuẩn Đề lại trực tiếp hủy diệt truyền thừa, văn minh, sinh mệnh, thậm chí ngay cả nhân quả luân hồi đều dị hủy.

Chỉ là đối với những Thiên Tiên này mà nói, một kỷ nguyên đều có sinh có diệt, tựa như hoa nở hoa tàn, bây giờ phá hư, tuy rằng hơi lớn một chút, nhưng trước mặt bọn họ cũng chỉ có chút đáng tiếc mà thôi.

Không hơn.

Bên trong hư không nát bấy, Chu Báo chật vật đứng lên, hắc sắc hỏa diễm quấn toàn thân, hỏa diễm này đã thiêu hủy hơn phân nửa thân thể hắn. Toàn thân, ngoại trừ xương sọ và tay trái, tất cả đều bị đốt thành xương trắng, mà thân thể hắn, từ dưới eo trở xuống đều bị hắc sắc hỏa diễm đốt thành tro tàn. Nhưng cho dù là vậy hắn vẫn đang cười, cười luôn miệng, hắc sắc hỏa diễm đã đi xuống dưới cùng, tuy rằng thân thể hắn hiện giờ còn tồn tại, thế nhưng không có kết quả, chung quy, hắn rút cục vẫn chết.

Một kích này, Chuẩn Đề tổn thất thảm trọng, ngay cả thi thể ẩn dấu vô số kỷ nguyên cũng đã mang ra, thế nhưng dưới một kích cuối cùng lại thất bại.

Đương nhiên, trong lòng Chu Báo hiểu rõ, Chuẩn Đề chỉ là một lần nữa lâm vào ngủ say, có thể vào một kỷ nguyên khác, cũng có thể là mấy trăm kỷ nguyên sau, hắn sẽ một lần nữa thức tỉnh. Rồi trong kỷ nguyên đó, không biết còn có thể có một người đi đến, có thể là người may mắn, cũng có thể là không,đi con đường như bản thân mình đã từng đi qua?

Nhìn thân thể sứt mẻ đã dần dần khôi phục, hắn tựa hồ nghĩ tới chuyện thú vị gì đó, vẻ tươi cười bỗng nhiên xán lạn hẳn lên.

- Có thể ta cũng sẽ như con khỉ kia, còn có giống như những Thiên Tiên khác, lựa chọn xuất thủ, như con cự viên màu vàng và Chuẩn Đề thoát ra đúng lúc kia.

- Tới thời gian đó, có lẽ âm thầm xuất thủ chỉ có thể là chính ta mà thôi.

Chu Báo ảm đạm nhìn một mảnh hư không hỗn đỗn, khoát tay một cái, hư không trong nháy mắt liền khôi phục lại như cũ, thông đạo nối liền Tiên - Phàm hai giới một lần nữa khôi phục. Nếu không phải đại Thế Giới bị nổ tan, tinh cầu, các nền văn minh đã sớm biến mất, căn bản là nhìn không ra ở nơi này vừa phát sinh một hồi đại chiến.

Cho đến lúc này Chu Báo mới có cơ hội đánh giá tỉ mỉ sự cường đại của Thiên Tiên, mà hắn là một trong những Thiên Tiên đặc biệt.

- Đây là Thiên Tiên sao? Rất có ý tứ, tựa hồ không gì không làm được, nhưng dường như lại bị hạn chế thật lớn!

Hắn khép hờ hai mắt, trong lòng lẳng lặng suy nghĩ, cảm thụ, lĩnh ngộ, cũng không biết qua bao lâu hắn rút cục mở mắt, cũng hiểu ra vài điều.

- Cường đại cũng đồng thời với nó là sự hạn chế rất nhiều, chân không, chân không, Phá Toái Chân Không chỉ là bước đầu của Thiên Tiên mà thôi, tu sĩ bình thường trên thực tế có thể lĩnh ngộ được tới Phá Toái Chân Không là có thể đạt được thành tựu Thiên Tiên. Đáng tiếc sau khi đạt được thành tựu Thiên Tiên, nhiều nhất cũng chỉ có thể ký thác Nguyên Thần cho rầng thứ hai mà thôi, thời gian trên con đường tới đích còn rất dài!

Chu Báo bước một bước vào hư không, một bước nữa thân hình liền biến mất, xuất hiện ở một chỗ thần bí.

- Hoan nghênh ngươi, tuổi còn trẻ mà đã đạt được thành tựu Thông Thiên đại thánh.

Vừa mới bước vào ngoại vực liền có mấy đạo ý niệm truyền tới, đối với sự xuất hiện của Chu Báo biểu hiện sự hoan nghênh. Trong đó có hai đạo ý niệm hắn phi thường quen thuộc. Một là của Trấn Tử Nguyên, hai là Kỷ Nguyên chi trung, trước khi đạt được thành tựu Thiên Tiên hắn được gọi là Hoàng Tuyền đại thánh.

- Chu Báo ra mắt chư vị tiền bối!

CHu Báo mỉm cười, thần niệm phát tán ra bên ngoài, rốt cục hướng về phía các chư vị tiền bối bắt chuyện. Nguồn: http://truyenfull.vn

- Đừng để ý đến đám lão già này, bọn họ cũng không có thời gian để ý tới ngươi!

Lúc này một đạo thần niệm đầy thiện ý xuất hiện, Hoàng Tuyền đại thánh xuất hiện trước mặt Chu Báo.

- Bây giờ ta tới đón ngươi, chúc mừng ngươi đạt được Thông Thiên đại thánh thân!

- Đa tạ tiền bối tương trợ từ trước tới giờ.

Đối mặt với Hoàng Tuyền đại thánh, Chu Báo hít một hơi thật sâu nói.

- Không cần đa lễ.

Hắn nhìn Chu Báo cười cổ quái.

- Nguyên Thần của ngươi ký thác tại tầng thứ tư, thời gian tới tiến bộ so với ta còn lớn hơn nữa, thậm chí còn có thể ký thác Nguyên Thần tại tầng thứ bảy, chỉ là với điều kiện Chuẩn Đề sẽ không sống lại một lần nữa.

Chu Báo cười khổ nói:

- Lại nữa, ta chính là một phân hồn của hắn, hiện tại tuy rằng đạt được Thiên Tiên nghiệp vị, thế nhưng, luận về thực lực chân chính còn kém xa so với hắn.

- Đó là đương nhiên, hắn là một trong những chúa tể từ xưa, còn ngươi chỉ là một người mới đạt được Thiên Tiên chi vị, một đại thánh nho nhỏ mà thôi, làm sao có thể so với hắn.

Hoàng Tuyền đại thánh cười cười.

- Chỉ là, ngươi này thần tăng quỷ phật đều ghét, cho nên bằng không năm đó hắn cũng không chết. Phải biết rằng, hắn là một trong những chúa tể duy nhất chết đi, hơn nữa nhiều kỷ nguyên trôi qua như vậy không thể dựa vào lực lượng của chính mình sống lại, tất cả điều này đều nói lên, đại đa số chúa tể đều không thích hắn. Vì vậy ngươi cũng không cần lo lắng.

- Ta lo lắng cái gì? Đối với ta mà nói, mấy kỷ nguyên sau này đều là những ngày nhàn nhã, không có kẻ đến tìm ta gây phiên phức, cũng không tham gia vào tranh đấu, nhàn nhã nhìn hoa nở hoa tàn. Ha ha. Đây mới chính là thần tiên trong truyền thuyết a!!

Đúng a, thân là Thiên Tiên, sở hữu sinh mệnh vô tận, đối thủ phiền toái nhất lại bị trấn áp xuống phía dưới, như vậy tương lai có vô số kỷ nguyển đang chờ đợi hắn, ngươi nói hắn làm sao có thể không vui, làm sao có thể mất hứng đây?

Chu Báo nghĩ nghĩ, vẻ tươi cười trên mắt càng ngày càng thịnh, cuối cùng biến thành cười dài không thôi!
HẾT