Thú Nhân Chi Luyến Sủng

Chương 59: Tử mẫu quả




“Này, này thôi?”

Cái trán nhịn không được toát ra mồ hôi lạnh, không dám nhìn tới ánh mắt âm trầm khủng bố của, Lăng như vậy thực khủng bố thực áp lực a, sớm biết vậy y nên quản kĩ miệng mình, không nên tiết lộ về lễ rửa tội của bảo bảo, nên giờ mới lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan

Xấu hổ xoa xoa tay, biểu tình có chút cứng ngắc, không biết nên làm như thế nào cho phải? Trầm Lăng gõ mặt bàn, một bên kháp kháp hai má bảo bảo, khóe miệng gợi lên đường cong nguy hiểm. Những ngón tay chậm rãi rơi xuống bên người, bắt đầu chậm rãi rung động, nhìn Trầm Lăng siết chặt nắm tay, Huyền Minh không khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa

Liếc mắt xa xa nhìn thấy Giản cùng Tát Mông đi tới nhà gỗ, Trầm Lăng lạnh lùng liếc nhìn Huyền Minh một cái, nói “ta xử lý chuyện của Giản trước, sau đó chúng ta tiếp tục hảo hảo trao đổi.” Đáy mắt chợt lóe lên tức giận rồi biến mất làm cho Huyền Minh đánh cái rùng mình. Vẻ mặt cầu xin, ôm bảo bảo không dám nhúc nhích

“Đến đây!” Ngẩng đầu nhìn Giản không được tự nhiên, ý bảo y ngồi, nhìn thân mình khôi ngô của Tát Mông, lại nhìn Giản đang ngồi trên ghế “Cuộc sống của hai người gần đây thế nào?”

“Cái gì thế nào?” Bị Trầm Lăng bất ngờ, mê hoặc nhìn Trầm Lăng, thân mình Tát Mông cứng ngăc, gương mặt ngăm đen không khỏi có chút ửng hồng, Huyền Minh ho nhẹ vài tiếng, quay đầu làm bộ không thấy ánh mắt bỡn cợt của Trầm Lăng, tính xấu của Lăng đã có tiếng, Giản mỗi lần đều bị chỉnh rất thảm, nên giờ không khỏi có chút thành thực?

“giao hoan, trên giường ….. Ngươi thích nghe từ nào?” Nghiêm túc nhìn Giản, bất quá ác ý thú vị lóe lên trong mắt kia không tránh khỏi mắt Tát Mông cùng Huyền Minh, duy chỉ có Giản khi vừa nghe thấy lời nói của Trầm Lăng, gương mặt trắng nõn, nháy mắt bạo hồng, chậm rãi lan tới vành tai, cổ cùng xương quai xanh

Vừa nghe, nháy mắt liền cúi đầu, ngón tay giảo vào nhau không dám mở miệng, địa vị của Giản trong tộc cực cao, ngoại trừ Allen cùng một ít thú nhân lớn tuổi trong tộc, Giản xem như có quyền uy nhất, bình thường mọi người trong tộc đối với Giản thập phần quy củ, cho dù là Tát Mông đã theo Giản nhiều năm, cũng không dám quá phận với Giản, khả từ lúc Trầm Lăng tới đã đem mọi chuyện đảo lộn, cái này cũng chưa tính, lại còn luôn luôn chạy tới nhà gỗ của Giản, biến đổi biện pháp ép buộc Giản cùng Tát Mông, bất quá Tát Mông tựa hồ thực thích thú

“……”

“sao, lẽ nào Tát Mông không được sao? Nếu không ta cùng Allen nói chuyện, đổi một người cho ngươi, trong tộc nhiều năm như vậy mà không có tân thú nhân sinh ra, Tát Mông nếu không có khả năng như vậy, ta xem vẫn là đổi một cách khác đi, vừa vặn thời gian gần đây ta cũng kiếm được một ít đồ chơi, nói không chừng có thể giải quyết vấn đề sinh sản trong tộc.”

Trầm Lăng vuốt cằm, như ngắm thứ lạ nhìn Tát Mông, lại nhìn sang Giản. Tát Mông nghe thấy Trầm Lăng mở miệng nói, thân mình nháy mắt cứng ngắc, ủy khuất nhìn Giản, như muốn hỏi Giản những gì Trầm Lăng nói có phải thực, ta thực sự không thể thỏa mãn ngươi! Ngươi không thích ta! Khóe mắt Giản run rẩy nhìn Tát Mông vạn phần đáng thương, Giản hận không thể xông lên bóp chết Trầm Lăng.

Bất quá nghe Trầm Lăng nói tìm thấy cách sinh sản, hai má nhất thời tràn đầy vui sướng, nhưng một màn này dừng ở trong mắt Tát Mông, liền thành mười phần khẳng định. Thân hình cao lớn cường tráng nháy mắt thu nhỏ lại, đứng ở sau ghế, gương mặt hàm hậu tục tằng lúc trắng lúc xanh, luôn phiên biến sắc giống như bảng pha màu

“Lăng, ngươi thực sự tìm được cách?”

“Ân! Tìm được, trước đó vài ngày ta phát hiện được chỗ Thổ Bát Thử (tên chuột) sống có không ít loại cây này.”Trầm Lăng từ bên trong hòm gỗ lấy ra một gốc cây, trên cây kết những trái quả to bằng ngón tay màu hồng, tản ra hương thơm tự nhiên, mùi hương kia làm cho người ta không khỏi cảm thấy vui vẻ thoải mái, khi Trầm Lăng lấy cây này ra, liền lùi sau mấy bước, che mũi tiến tới ngồi trên cái ghế xa xa đối diện

“Đây là cái gì?” Giản nghi hoặc đùa giỡn với thực vật trong tay, lá cây rất nhỏ, đường vân rõ ràng, quả thực rất nhỏ, cành cây cũng nhỏ cỡ ngón tay, cái cây này đã được xử lý rất tỉ mỉ, những chỗ dính bùn trên rễ cây đều được nhất nhất rửa sạch, phía dưới rễ cây còn có mấy cái khỏa nho nhỏ, giống như khối u trên rễ cây

“Tử mẫu quả, Thổ bát thử chính là vì sử dụng Tử mẫu quả này mà có thể sinh sản rất nhanh, ta nghĩ muốn để cho ngươi cùng Tát Mông dùng thử xem?” Đồng dạng là thú loại, hắn cũng không biết thứ này có tác dụng như thế nào? Sự tồn tại của Tử mẫu quả hắn từng thấy được nói đến trong một quyển sách, bản thân hắn cũng chưa từng chân chính nhìn thấy Tử mẫu quả, nói xong, nhìn Tát Mông vẻ mặt như đang lâm nạn nói “Nếu ngươi không thích Tát Mông, đổi giống đực khác cũng được, Tử mẫu quả này chính là đại kế sinh sản của tộc, Giản ngươi là y sư, hẳn là cảm nhận về phản ứng của thân thể so với người khác nhanh hơn nhiều.”

Không nhìn thấy biểu tình như sắp phun hỏa của Tát Mông, Trầm Lăng nhàn nhã tự tại giải thích, vừa nói còn không ngừng bắt tay tạo tư thế, nói “Cách làm của các ngươi quá đơn điệu, đổi cái tư thế không ngừng tỷ lệ thụ thai sẽ cao hơn, có muốn ta ở bên chỉ đạo các ngươi hay không?”

Nóng lòng muốn thử nhìn chằm chằm vào Giản, lại quét nhìn Tát Mông phía sâu, không thể phủ nhận thân mình Giản thập phần tương xứng, tứ chi thon dài, thập phần quyến rũ người. Tát Mông thể trạng bưu hãn đến ngay cả cái ngoạn ý bên dưới đều thập phần có tinh thần, lần trước kê đơn hắn vô vùng thích thú ngồi bên xem diễn, điều duy nhất đáng chán chính là tư thế quá đơn điệu!

Huyền Minh há hốc mồm nhìn biểu tình đáng khinh của Trầm Lăng, hai má hung hăng co rút, trong đầu Lăng tuyệt đối không có ý tốt! Thân thủ ôm lấy vòng eo Trầm Lăng, cúi đầu ngậm lấy môi Trầm Lăng, há mồm lộ ra răng nanh bén nhọn, cắn, mút cổ Trầm Lăng, lưu lại những hồng ngân tiên diễm

Giản ngồi đối diện nhìn một màn phun hỏa đó,hai bên tai đỏ bừng thật lâu cũng chưa bình thường lại, toàn bộ thân mình khô nóng không thôi, con mắt ngập nước quay đầu nhìn Tát Mông đang phừng phừng lửa giận, không biết phải diễn đạt như thế nào, đáy lòng không ngừng phát ra một cỗ nóng bỏng, dũng đạo bên dưới cũng ngứa ngáy không ngừng

Đẩy Huyền Minh ra, nhìn Giản không chút tự giác lộ ra mị thái phong tình, Tát Mông phía sau hé ra bản mặt xanh mét, thân thủ ôm lấy Giản, muốn che khuất một màn này, khả thắt lưng Giản lại giống như rắn nước, nháy mắt mở ra hai chân vòng lên hông Tát Mông, một bên vặn vẹo thân mình nhanh chóng dán lên người Tát Mông, một bên đem đôi môi đưa lên miệng Tát Mông, một đôi tay vội vàng ở trên mình Tát Mông du tẩu, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó vuốt đi khô nóng ở đáy lòng

Gặp hành động này của Giản, Tát Mông nhất thời thú huyết sôi trào “Trầm Lăng, đây là có chuyện gì? Giản đang yên ổn như vậy sao đột nhiên lại……” Ân! Đáng chết, Giản tóm lấy cái viên trước ngực Tát Mông, cái mông lại thỉnh thoảng cọ lên cự vật căng cứng bên dưới, có một chút một chút ngứa, Tát Mông nhất thời hít mạnh mấy hơi, thứ này quả thực so với dục quả còn cường hãn hơn!

“ta không phải đã nói rồi sao? Tử mẫu quả sinh trưởng ở bên động của Thổ bát thử, cuộc sống của Thổ Bát thử thập phần *** loạn, kì trưởng thành của chúng rất nhanh, một khi trưởng thành sẽ không ngừng mập hợp, phần lớn nguyên nhân này đều có liên quan tới Tử mẫu quả, quả này không chỉ có tác dụng thúc tình, còn có thể tăng cao tỷ lệ thụ thai, bất quá Tử mẫu quả rất khó tìm, một gốc cây này cũng khiến ta mất không ít công phu, lần này xem như tiện nghi cho các người. Đúng rồi, trước khi làm nhớ rõ đem thứ này uống hết, thứ này để cho Giản uống hơn nửa tháng, ngươi cũng phải luôn luôn uống” Chỉ chỉ nắm lá cây phơi nắng bên bàn

Mọi người trong tộc trước đây đều là uống nước lã, ăn thịt sống, nhiều năm trôi qua trong thân thể tự nhiên tích lũy không ít kí sinh trùng, lá cây này có tác dụng sát độc, sau khi hắn phát hiện liền bảo Giản đun nước sôi, sau phao với lá làm đồ uống. Lấy thái độ nghiêm cẩn của Giản, nói vậy nhất định sẽ làm. Nửa tháng trôi qua, hắn mới mang Tử mẫu quả giao cho Giản, qua nửa tháng cũng đủ cho ký sinh trùng dư thừa trong người bị tiêu diệt, sau đó phối hợp với dược lực trong Tử mẫu quả, có thành công hay không còn phải xem

Những thứ này đều là trong trí nhớ mà Hàn Lăng Tử truyền cho hắn, vốn hắn định kiểm tra cho mọi người, nhưng nơi này không có khả năng có các thiết bị chữa trị cao cấp, chỉ có thể từ bỏ. Hàn Lăng Tử trong truyền thuyết là đạo sĩ, có thể luyện chế đan dược, vì thú nhân khu trừ kí sinh trùng, nhưng hắn thì không, chỉ có thể dùng phương pháp tối ngốc nghếch này

“Kia giờ phải làm sao đây?” thanh âm vững vàng của Tát Mông, chậm rãi trở nên nặng nề, bắt đầu dồn dập, bàn tay Giản liên tục đốt lửa, cho dù là Tát Mông định lực hơn người cũng có chút tâm dương khó nhịn, người mình thích nằm trong ngực cho dù là thánh nhân cũng không nhịn được

Huống chi Tát Mông chỉ là một thô nhân, một thú nhân mãnh liệt. Da thú đĩnh khởi đã sớm cọ lên mông Giản, bạo long tùy thời đều có thể va chạm với dũng đạo mềm mại kia, tấm da thú vây quanh thắt lưng Giản, đã bị kéo lên thực cao, lộ ra phong cảnh mê người bên dưới, bất quá Huyền Minh đang ôm bảo bảo, cúi đầu không nhìn thấy, lão thần Trầm Lăng lại không ngừng nhìn đến cái huyệt khẩu đang không ngừng khép mở kia, khóe miệng giương thành độ cong ái muội, dược lực của Tử mẫu quả này cũng ghê gớm thiệt, cũng may thời điểm nhổ cái cây này hắn không có dùng tay, bằng không hơn phân nửa hắn cũng sẽ có cái bộ dạng này

“Sao, còn muốn ta dạy cho ngươi, đương nhiên ta rất vui lòng!” liếm liếm môi, đáy lòng không khỏi rục rịch, tựa hồ có ý muốn áp người

Biểu tình Huyền Minh ngẩn ra, kinh ngạc nhìn vẻ mặt tà tứ của Trầm Lăng, cánh tay thon dài rơi xuống người Giản, nhẹ nhàng nhu, khéo léo đưa đẩy cái mông của Giản, miệng thỉnh thoảng phát ra thanh âm chậc chậc

Cánh tay ôm Giản của Tát Mông cứng đờ, há hốc mồm nhìn hành động khác người của Trầm Lăng, cái gì đang diễn ra vậy? Huyền Minh hung tợn trừng mắt với Tát Mông, lạnh nhạt nói “Còn không mau đi, làm như thế nào còn phải để người khác dạy sao, ngươi không phải là giống đực đi?” Nói xong, liền đem bảo bảo đặt lên giường gỗ, một phen lao tới tóm lấy thân mình Trầm Lăng, hung hăng hôn xuống.

Thấy thế, Tát Mông ôm lấy Giản, bộ pháp bất ổn hướng nhà gỗ không xa đó đi tới, Giản trên người y đã sớm kiềm chế không được, hai tay quấn lấy cổ Tát Mông, cái mông không ngừng cọ cọ thiết côn nóng bỏng, khát vọng muốn mượn thứ này giảm bớt dục niệm dưới đáy lòng, Tử mẫu quả trong tay vẫn không ngừng tản ra hương thơm, mê hoặc hai người

Hơi thở của Tát Mông không khỏi có chút bất ổn, vừa bước vào nhà gỗ, liền dùng sức đạp cửa vào, xé bỏ mấy thứ dư thừa trên người Giản, thiết trụ nóng bỏng hung hăng đâm vào trong cơ thể, thân mình Giản không khỏi cứng đờ, đau đớn thực lớn làm gương mặt Giản vặn vẹo, từng hạt mồ hôi to lớn theo trán rơi xuống

Nghĩ muốn vươn tay đẩy Tát Mông ra, khả vừa động liền đau không chịu được, chỉ có thể nằm trên đất không ngừng thở dốc, nhớ tới lời của Trầm Lăng liền chậm rãi thả lỏng thân mình, nửa ngày qua đi, đau đớn giảm bớt, chậm rãi vặn vẹo thân mình, ý bảo Tát Mông bắt đầu vận động

Được Giản cho phép, động tác của Tát Mông chậm rãi nhanh hơn, mỗi lần tiến lên đều khiến thân thể Giản kịch liệt rung động, chưa bao giờ trải qua tình sự kịch liệt như vậy, Giản có chút không thể thừa nhận động tác phóng đãng của Tát Mông. Hai mắt mờ mịt, ý loạn tình mê mở to đôi mắt,cũng đón ý hùa theo động tác của Tát Mông, cả người phiêu phiêu dục tử

“Giản, thực thoải mái, nóng quá!” Tát Mông thô bạo cắn mút cổ Giản, ra vào trong nộn nhịt đỏ bừng, chất lỏng trong suốt, từ chỗ hai người kết hợp chảy ra. Giản hỗn loạn chỉ thấy toàn thân ngứa ngáy, mềm nhũn, Tát Mông hung hãn không ngừng đem thứ gì đó trong cơ thể quấy, làm y đến nửa điểm thở dốc đều không có, bị gắt gao thượng lấ