Thủ Tịch Ngự Y

Chương 300-2: Cũng có ngoại lệ




Lễ mừng năm mới, ai mà chẳng muốn tặng quà tặng đặc biệt? Ngạch mà huyện Đông Minh dành cho Hồ Hướng Tiền còn chưa đủ để cho Hồ Hướng Tiền hướng về cấp trên tặng lễ.

- Chủ tịch huyện Vương không biết sao? Phó chủ nhiệm Tăng trước kia là Trưởng phòng của phòng Xúc tiến đầu tư huyện Nam Vân, trà Tướng Quân chính là một tay cậu ta phát triển đấy!

Hồ Hướng Tiền nói, thầm nghĩ kĩ năng làm việc cơ bản của Vương Tư Tiệp thật đúng là kém cỏi. Nhân vật quan trọng như vậy, thế mà đứng ở trước mặt anh, anh cũng không biết.

Vương Tư Tiệp “A” một tiếng, mới ý thức được hôm nay mình đã phạm sai lầm lớn cỡ nào. Thu nhập gần đây của Trà Tướng Quân huyện Nam Vân ở vào địa vị cao nhất. Ngay cả tỉnh Sa Nam cũng phát văn kiện để các nơi mô phỏng học tập theo, ra sức thực hiện theo một mô hình như vậy,

- Hóa ra là Phó chủ nhiệm Tăng...!

Hồ Hướng Tiền thiếu chút nữa là không nhịn được cười. Hóa ra là Phó chủ nhiệm Tăng. Lời này Vương Tư Tiệpanh đã nói hai lần rồi, y nói:

- Phó Chủ nhiệm Tăng bây giờ phụ trách khu công nghệ cao Bạch Dương. Dự án tập đoàn Bình Hải trú tại Nam Giang, Chủ tịch huyện Vương chắc chắn là biết chứ! Đó cũng là do một tay Phó Chủ nhiệm Tăng xúc tiến, sẽ ngụ tại Bạch Dương!

Vương Tư Tiệp lại “ A” một tiếng, việc này so với trà Tướng Quân càng chấn động hơn nữa. Ai cũng sẽ không nghĩ tới cái dự án lớn của tập đoàn Bình Hải cuối cùng lại rơi vào tay tỉnh Tây Bộ. Sau khi tin tức của tỉnh Nam Giang đưa ra, rất nhiều người rơi vỡ cả kính. Cái này đã đập tan dự án khoa học kĩ thuật hiện đại tiên tiến thường lệ sẽ trú lại ở vùng duyên hải – khu vực kinh tế phát triển.

Vương Tư Tiệp lúc này đầu óc ù ù rầm rầm, Hồ Hướng Tiền nói ra hai chuyện này, đã gây ra cho y sự chấn động quá lớn rồi. Nếu như đây đều là thật, vậy vị thanh niên trước mắt kia thật sự quá lợi hại rồi. Thật đúng là sửa dở thành hay, hóa thối nát thành thần kì.

Huyện Bạch Mã hôm nay muốn làm gì cho tiệc trà này? Ngoại trừ muốn thu hút đầu tư ra, không phải là muốn nương nhờ tầm nhìn rộng lớn của mấy người ngoài kia, cho huyện Bạch Mã lối thoát kinh tế sao?

Nhưng bây giờ, đứng trước mắt chính là một nhân vật chuyên gia của phương diện này, thế nhưng bản thân lại không thể nhận ra, đối với ước nguyện ban đầu tổ chức ra tiệc trà này thật đúng là sự mỉa mai lớn.

Vương Tư Tiệp phục hồi lại tinh thần, lại vươn tay ra, nói:

- Hóa ra là Phó chủ nhiệm Tăng…

Khó trách anh ta thất lễ như vậy! Giống như mỗi một lần Hồ Hướng Tiền giới thiệu, mỗi một lần. Vương Tư Tiệp giống như biết một Phó chủ nhiệm Tăng hoàn toàn mới, so với dự kiến của mình làm cho người ta khiếp sợ.

Mục đích của Hồ Hướng Tiền đạt được rồi. Trước y nhìn thấy vị trí của Tăng Nghị ngồi, liền chuẩn bị muốn thay Tăng Nghị đòi lại mặt mũi. Vấn đề ở đây không chỉ liên quan tới sự đãi ngộ hôm nay cho cán bộ Nam Giang, mà cũng là một cơ hội tốt để kết giao với Tăng Nghị.

Y giới thiệu như vậy, bên kia tập thể bộ máy lãnh đạo của huyện Bạch Mã ngồi không yên, quá thất lễ rồi! Sự việc hôm nay, nhìn đi nhìn lại cũng có phần đi quá xa!

Khổng Phồn Tấn bước tới, trên mặt tươi cười nhiệt tình đến tột đỉnh, bắt lấy hai tay của Tăng Nghị, nói:

- Đồng chí Tăng Nghị, chào mừng anh, anh có thể đến tham gia hội ái hữu lần này, là một vinh hạnh lớn của huyện Bạch Mã chúng tôi. Anh là một người ưu tú của Huyện Bạch Mã, không những không rời bỏ mà còn dốc sức ủng hộ, xây dựng quê hương.

Lãnh đạo phía sau đều sôi nổi phụ họa theo. Tăng Nghị lợi hại như vậy, đến một chỗ liền thịnh vượng một phương. Nếu như người ta đồng ý cấp cho một ý tưởng quan trọng, bản thân còn phải đau đầu như thế sao?

Tăng Nghị khiêm nhường nói:

- Xây dựng huyện Bạch Mã chủ yếu là dựa vào tầm nhìn xa trông rộng và quyết định sáng suốt của Phó chủ tịch Vương. Cùng với sự đồng tâm hiệp lực của cán bộ các cấp trong huyện cùng cố gắng. Mấy người ngoài như chúng tôi, sẽ phối hợp thực hiện tốt việc kiến thiết kinh tế quê nhà. Nếu trong huyện có chỗ nào cần dùng đến, chỉ cần đủ khả năng tôi nhất định tích cực phối hợp.!

Khổng Phồn Tấn vừa nghe, trong lòng không ngừng hoảng hốt. Tăng Nghị này, tuy là trẻ tuổi, nhưng cũng không phải bình thường. Lời nói này của anh ta ngay cả lão chính khách của chốn quan trường hơn mười năm cũng không chắc có thể nói ra được. Lời nói vô cùng hay, lại vừa chắc chắn. Đem trách nhiệm của chuyện này phân ra rõ ràng. Công việc của bên trong huyện nên thuộc về anh, bởi anh làm việc cho huyện. cho nên, mặc dù tôi có thể làm, nhưng chỉ đủ khả năng phối hợp một chút thôi.

- Hôm nay người đang ngồi ở đây đều là những người thành đạt của huyện Bạch Mã chúng ta, gặp qua cũng được mở rộng tầm mắt. Nếu tất cả mọi người chúng ta đều có thể giống đồng chí Tăng Nghị, nghĩ như vậy, làm như vậy, ra sức tích cực xây dựng quê hương. Tôi nghĩ là kinh tế của huyện Bạch Mã sắp tới sẽ phát triển nhanh!

Khổng Phồn Tấn coi như không nghe hiểu ý nghĩa lời nói của Tăng Nghị, cười nói:

- Đồng chí Tăng Nghị, mời đến phía trước ngồi, lát nữa anh còn phải đóng góp ý kiến về phương diện này cho mọi người.

Khổng Phồn Tấn cũng là một con cáo già, một câu nói trói buộc Tăng Nghị, muốn cho Tăng Nghị làm công tác động viên ở bên ngoài của trận này.

- Không có điều tra, vốn không thể có ngôn quyền khống. Tôi rời khỏi huyện Bạch Mã đã rất nhiều năm rồi, đối với tình hình ở trong huyện, cũng hoàn toàn bỡ ngỡ. Hay là trước hết nghe xem quan điểm của mọi người đã.

Tăng Nghị cười khước từ. Hắn rời khỏi huyện Bạch Mã cũng bảy, tám năm rồi. Mỗi năm thời gian quay trở về cũng chỉ có hai, ba ngày, nhưng ấn tượng đối với huyện Bạch Mã dừng lại ở bảy, tám năm về trước. Cho dù là Khổng Phồn Tấn đã dám để cho hắn mở phương thuốc kinh tế, hắn cũng không dám liều lĩnh mở.

Khổng Phồn Tấn thấy Tăng Nghị nói như vậy, đành phải thôi. Nếu cứ tiếp tục miễn cưỡng thêm nữa, chính là buộc người khác làm cho tiệc trà trở thành hội nghiên cứu. Y cười nói:

- Sau khi tiệc trà kết thúc, tôi nhất định phải cùng đồng chí Tăng Nghị nói chuyện thêm nữa!

Nói xong, Khổng Phồn Tấn dặn dò Trịnh Năng Phúc nhất định phải tiếp đãi Tăng Nghị thật tốt, sau đó dẫn nhóm thành viên trở về.

Chủ tịch huyện Vương Tư Tiệp lúc này nói khẽ bên tai Khổng Phồn Tấn một câu:

- Viện trưởng Thiệu của Giang Nam cùng đồng chí Tăng Nghị là quan hệ anh em.

Khổng Phồn Tấn chỉ biết, mình hôm nay sai sót ở chỗ nào, thật là quá sơ suất rồi. Thiệu Hải Ba kia tuổi trẻ, đã đủ khả năng đảm nhiệm chức Phó Viện trưởng của bệnh viện Nhân dân tỉnh. Nếu như bản lĩnh không có vài phần cứng rắn, sao có thể làm tốt được?

Đang chuẩn bị trở về chỗ ngồi, sau khi cùng Thiệu Hải Ba thân thiết vài câu, Hồ Hướng Tiền lúc này lại làm một chuyện thiếu chút nữa là khiến cho tập thể lãnh đạo của huyện Bạch Mã nghẹn tới chấn thương bên trong.

Hồ Hướng Tiền nhìn Tăng Nghị ngồi không đi, liền qua lấy một cái ghế, ở giữa La Quốc Kiên ngồi xuống cười ha hả, nói:

- Tôi và Phó chủ nhiệm Tăng cấp bậc giống nhau, ngồi ở chỗ này là thích hợp.

Những lời này, làm cho sắc mặt các lãnh đạo của huyện Bạch Mã thay đổi. Rất nhiều người ở giữa bọn họ là nhịn nửa đời người, năm mươi tuổi rồi, mới đến được cấp bậc Phó cục trưởng. Dựa vào tuổi nghề cao mới dám chen vào nhóm Ủy viên thường vụ Huyện ủy. Vậy mà Tăng Nghị kia, dáng dấp chỉ đến hai mươi, cũng đã là lãnh đạo cấp Cục phó tay cầm thực quyền, chiến tích vang dội. Điều này khiến cho mọi người sao có thể chịu nổi.

Hồ Hướng Tiền nói lời này, cũng là châm chọc khoản tiếp đãi của huyện Bạch Mã rất không công bằng, làm cho rất nhiều người đều dựa vào, ỷ lại ngồi ở bàn trên.

Lãnh đạo của huyện Bạch Mã hiện tại chỉ có thể là tự mình nhận lấy xui xẻo. Ai cũng làm cho công danh lợi lộc của bản thân trở nên quá mức. Ở trên bàn, đến nỗi ngay cả một vị vừa mới được phân đến phòng thư ký của văn phòng tỉnh, chức vị Trưởng phòng còn chưa được. vậy mà cũng được sắp xếp vào.

Chủ tịch huyện Vương Tư Tiệp điều chỉnh tâm lý một chút, đi lên chủ trì hội nghị, với giọng nói đầy ắp nhiệt huyết tuyên bố:

- Tiệc trà chính thức bắt đầu!

Quy trình của tiệc trà cũng là cố định, chắc chắn là từ Bí thư Huyện ủy Khổng Phồn Tấn đọc diễn văn chào mừng.

-“Nhất nguyên khởi thủy”, vạn vật càng đổi mới khi xuân mới tới. Chúng ta ở trong này long trọng cử hành tiệc trà hữu nghị cho các nhân sĩ nổi danh bên ngoài của huyện Bạch Mã, với tình hữu nghị ở quê cha đất tổ, cùng nói chuyện về sự thay đổi của quê hương, cùng đóng góp cho sự phát triển của quê nhà. Mượn cơ hội này, tôi thay mặt Huyện Ủy, Ủy Ban Nhân Dân huyện, Mặt Trận Tổ Quốc huyện gửi lời hỏi thăm tới các vị lãnh đạo, các vị không ngại đường xá xa xôi trở về. Chúc mọi người năm mới vui vẻ, an khang thịnh vượng.

- Một năm đã đi qua là một năm không tầm thường. Toàn huyện trên dưới muôn người như một, kiên quyết, mạnh dạn, dám nghĩ dám làm. Con đường đi tới thắng lợi luôn luôn có trở ngại nhưng vẫn kiên trì thực hiện hướng về phía trước…Kiến thiết cơ sở vững mạnh, toàn huyện đẩy mạnh xây dựng mới quốc lộ 48 km, hai đập nước tích nước, một trạm biến thế, tình hình đầu tư ngày càng được hoàn thiện…Huyện chung ta thi vào trường cao đẳng, thành tích ở hạng đầu. Y tế, công việc văn hóa khảo cổ đã được lãnh đạo bộ môn liên quan trên tỉnh khen ngợi và thừa nhận…