Thủ Tịch Ngự Y

Chương 349-2: Mang bệnh




Đem điếu thuốc trong tay hút xong Vưu Chấn Á nói:

- Tốt, cậu tranh thủ thời gian đi chuẩn bị đi

Đã muốn suy xét chu đáo, còn muốn hấp thu giáo huấn hai ngày nay.

Tăng Nghị liền đứng dậy cáo từ, nói:

- Chúng tôi nhất định nghiêm túc tổng kết, suy xét chu đáo.

Tăng Nghị hiểu được ý tứ của Vưu Chấn Á, là ngày mai đừng cho Đường Hạo Nhiên làm cái tiết mục nghênh đón gì đó, tránh cho lúc đó làm ông khó xử.

Vưu Chấn Á liền khoát tay nói:

- Sau khi có phương án, lập tức mang qua đây, tôi sẽ chờ ở đây.

Trở về phòng, Tăng Nghị đem ý tứ của Vưu Chấn Á nói cho Thiệu Hải Ba. Thiệu Hải Ba lập tức triệu tập thành viên tổ bảo vệ sức khỏe mở cuộc họp, thương nghị cách tiến hành và phương án trách nhiệm.

Đợi đem phương án giao cho Vưu Chấn Á, đã gần 11 giờ đêm, Tăng Nghị nhớ tới đã quên nói với Đường Hạo Nhiên một tiếng, vừa mới mở di động ra, điện thoại của Đường Hạo Nhiên đã gọi tới trước.

- Tôi nói Tăng Nghị cậu đấy, điện thoại này của cậu rốt cục đã gọi thông rồi.

Đường Hạo Nhiên oán trách một câu.

- Các lão thủ trưởng hiện giò đến nơi nào rồi? Bên thành phố Bắc Nguyên toàn bộ rối loạn lên, nghe nói hôm nay đoàn lão cán bộ mà họ đón được không ngờ là giả, hiện giờ những thành phố cấp địa mà các lão thủ trưởng có khả năng tới toàn là lòng người bàng hoàng.

Tăng Nghị cười cười nói:

- Lão thủ trưởng tới là tăng cường văn hóa cách mạng, cũng không phải tới đánh giặc, đến nổi khẩn trương như vậu sao?

Đường Hạo Nhiên thầm nghĩ lời nói Tăng Nghị nói đơn giản dễ dàng. Các lão thủ trương vui giận thất thường, nếu chẳng may có cái gì không nên thấy, để lão thủ trưởng thấy được, không nên nghe thấy, truyền đén tai của lão thủ trưởng, những lãnh đạo phía dưới này cho dù bình thường có dũng khí tốt cách mấy, cũng phải xui xẻo theo, y nói:

- Nói chính đề đi! Nếu không giấc ngủ này của tôi ngủ cũng không được yên!

- Tình huống vẫn là tình huống kia!

Tăng Nghị hạ thấp âm thanh.

- Các lão thủ trưởng không thích nghênh tiếp đón đưa!

Đường Hạo Nhiên hiểu rõ, nói:

- Không có tình huống khác sao?

- Không có!

Tăng Nghị nói đến

Đường Hạo Nhiên cũng không hỏi nhiều, y đã biết làm như thế nào rồi, thế là ở trong điện thoại cười nói:

- Cậu vừa nói như vậy, tôi rốt cục có thể ngủ một giấc ngon rồi. Được rồi, thời gian không còn sớm, cậu cũng đi nghỉ sớm đi. Đợi làm xong nhiệm vụ lần này, nhất định phải tới Bác Dương chơi mấy ngày cho vui vẻ

- Tình huống của tôi anh cũng biết, kế hoạch luôn theo không nổi biến hóa, nói sau nha! Ha ha

Tăng Nghị cười cười rồi cúp điện thoại.

Ngày hôm sau trong lúc ăn sáng, Từ lão không mời mà tới, đột nhiên đến bàn của tổ bảo vệ sức khỏe, làm tập thể tổ bảo vệ sức khỏe thụ sủng nhuợc kinh (được sủng ái mà lo sợ), hốt hoảng luống cuống.

Cũng may Thiệu Hải Ba phản ứng nhanh, vội vàng dẫn mọi người vỗ tay, nói:

- Lão thủ trưởng đến tổ bảo vệ sức khỏe kiểm tra công việc, là ưu ái đối với hệ thống bảo vệ sức khỏe, các đồng chí đều nhận được khích lệ.

Những người khác cấp vội vàng gật đầu đồng ý, nhao nhao hùa theo.

- Không cần long trọng như vậy.

Lão Từ cao giọng cười, khoát tay nói:

- Tôi hôm nay qua đây, chỉ có một chuyện, chính là nói lời cảm ơn với tổ bảo vệ sức khỏe tỉnh Nam Giang!

Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đều là hết sức khó hiểu, bên trong một phen trái mong phải nhìn, đều nhìn về phía Tăng Nghị. Hai ngày này tới bên lão thủ trưởng chấp hành qua nhiệm vụ bảo vệ sức khỏe, hình như chỉ có Tăng Nghị

- Cá nhân tôi có một bệnh cũ đã nhiều năm, hôm qua được đồng chí Tiểu Tăng trị liệu, đã thấy đỡ rất nhiều!

Từ lão tỏ ra rất vui vẻ, nói ra đáp án, ở ngay bả vai của Tăng Nghị vỗ một cái nói:

- Tiểu Tăng, cậu không tồi, thật có tài đấy!

Tăng Nghị cười nói:

- Từ lão, đây không hoàn toàn là công lao của cá nhân tôi. Hôm qua dù cho đổi đồng chí khác đi, cũng khăng định đều có cách, nói không chừng hiệu quả trị liệu còn tốt hơn!

Lão Từ cuời ha hả, cũng khôn muốn Tăng Nghị khó xử, nói:

- Có công lao cá nhân Tiểu Tăng, cũng có công lao của tập thể! Hệ thống bảo vệ sức khỏe tỉnh Nam Giang có thể phá bỏ lệ thường, có gan khải dùng chuyên gia trẻ tuổi ưu tú như Tiểu Tăng thế này, có quyết đoán, có đảm đương: đây cũng nói rõ là tập thể hệ thống bảo vệ sức khỏe tỉnh Nam Giang là có trình độ, là thiết thực! Mọi người như vậy mới tốt chứ!

Chuyên gia của tổ bảo vệ sức khỏe, lập túc cũng cảm giác trên mặt có quang. Bình thường mọi người cũng chấp hành nhiệm vụ không ít, nhưng giống như việc Từ lão đích thân tới nói lời cám ơn tổ bảo vệ sức khỏe như vậy, vẫn là lần đầu tiên.

Từ lão sau khi nói xong mấy câu cổ vũ xong, cũng không có ở lâu, liền trở về bên đoàn lão cán bộ.

Mọi người lần nữa nhập tọa tiếp tục ăn sáng, thầm nghĩ vận khí Tăng Nghị thật tốt, đi trị ợ hơi, lại còn thuận tay trị luôn bệnh cũ của lão Từ. Lần này có thể ở chỗ lão thủ trưởng lấy được tiếng tăm, về sau không phát đạt cũng khó a!

Đang suy nghĩ lung tung lại có hại vị lão cán bộ cùng tới, vẫn là cùng một chuyện, bệnh cũ trên người lão thủ trưởng, được Tăng Nghị trị liệu xong, đã đỡ hơn rồi.

Lần này, liền đem tất cả chuyên gia tổ bảo vệ sức khỏe đè lại rồi. Trước đó trong lòng mọi người còn có chút không phục, nhưng hiện giờ loại ý niệm này lại hoàn toàn bị đánh tan rồi.

Bệnh cũ trên người lão thủ trưởng, khẳng định không phải là một ngày hai ngày. Nếu như có thể trị, sớm đã trị khỏi rồi. Ngay cả Ủy ban bảo vệ sức khỏe trung ương quyền uy, đại chuyên gia cũng bó tay, nếu như đổi là mình đi, tất cả mọi người tự hỏi càng không có biện pháp, nhưng Tăng Nghị đi liền có biện pháp ngay. Không những có thể trị, hơn nữa còn có hiệu quả thần kỳ. Một ngày ngắn ngủn đã có hiệu quả, đây cũng không phải là thầy thuốc bình thường có thể làm được!

Xem ra trước kia Tăng Nghị được Phương Nam Quốc coi trọng, tuyệt không phải cái gì ngẫu nhiên và may mắn, hắn là có bản lãnh thật.

Quan trọng nhất là, Tăng Nghị không kể công tự kiêu, rõ ràng là công lao của mình, ai cũng không ra sức, nhưng ở trước mặt lão thủ trưởng, Tăng Nghị lần nữa thay mọi người nói chuyện, phần lòng dạ này, cũng không phải ai cũng có! Thử hỏi đổi lại là mình, có phải hay không có thể đem công lao này ra cùng mọi người chia xẻ đây!

Giói y học trong nước, cũng không phải anh có trình độ cao, kỹ năng sâu thì địa vị nhất định sẽ cao. Nhân vật nổi tiếng thuận miệng nói một câu đánh giá, có thể bằng mấy chục nă, phấn đấu của anh. Hiện tại đã có ba vị lão thủ trưởng chính miệng khen ngợi, chuyến đi này sau khi trở về, mọi người liền đợi lên chức đi!

Đoàn xe buổi chiều tới Bác Dương, sau khi tham quan một chỗ cảnh điểm cách mạng nổi tiếng, liền kết thúc hành trình ngày hôm đó.

Ngày hôm sau, đoàn xe từ Bác Dương xuất phát, đi xuống từng trạm từng trạm, không có quay về thành phố Bắc Nguyên. Căn cứ theo sắp xếp của Vưu Chấn Á, thành phố Bắc Nguyên bị đặt ở hành trình cuối cùng.

Mỗi ngày trong lúc nghỉ ngơi, Tăng Nghị phải đi giúp lão cán bộ cần châm cứu trị liệu tiến hành trị liệu. Theo kế hoạch của hắn, đợi lão cán bộ khi trở về thủ đô, cũng không cần tiến hành châm cứu nữa, chỉ cần theo biện pháp của mình tiếp tục tiến hành điều trị, những bệnh cũ này sẽ dần dần chyển tốt khỏi hẳn.

Biện pháp mà Tăng Nghị đưa cho, cũng rất đơn giản, không cần mỗi ngày uống thuốc, chỉ dùng loại đậu “mài” tình tính giống như Lorene, đều là an dưỡng là chính, thuốc chỉ là phụ trợ.

Lão cán bộ dù sao tuổi cũng đã lớn, thân thể khí quản già yếu, nếu muốn một chút bệnh cũng không có, đó là không có khả năng,, cũng không thực tế. Một mặt tăng cường dùng thuốc, chỉ làm thân thể tổn thương càng lớn, là dày vò! Biện pháp tốt nhất, chính là điều kiện tiên quyết giảm bớt thống khổ, khiến lão cán bộ ở trong mang bệnh kéo dài tuổi thọ.

Lộ tuyến trường chinh của năm đó, nỗi khó khăn gian khổ này vượt quá tưởng tưởng, trong đó một bộ phận rất lớn lộ trình, đều nằm trong núi tuyết bãi cỏ, người ở thưa thớt, chim thú tuyệt tích. Những điều kiện khách quan này, cho dù đã qua mấy chục năm, cũng tồn tại như cũ.

Tuy rằng chính phủ tỉnh Nam Giang vẫn luôn đang cố gắng, cũng công khai rất nhiều chính sách ưu đãi, nhưng thứ nhất là không có người, thứ hai là không có đường, thứ ba là địa hình hẻo lánh, thứ tư là khí hậu ác liệt hay thay đổi. Đối diện với sự thật khách quan như vậy, ngay cả Đại La Kim Tiên tái thế, cũng sợ là không có biện pháp gì cả.

Theo tiến triển của hành trình, đoàn xe chậm rãi chạy ra khỏi thành phố cấp địa kinh tế phát triển, bắt đầu đi vào những địa khu xa xôi.

Dựa theo kế hoạch trước đó, hôm nay là đi lại đoạn đường núi cao năm đó. Đây cũng là địa điểm dã ngoại tinh khiết duy nhất trong hành trình chưa được khai thác bất luận cái gì cả.

Khi đoàn xe đi ngang qua từ nội thành địa phương, ngoài xe thoạt nhìn còn rất phồn hoa đấy, nhưng sau khi ra khỏi thành, trong tầm mắt tất cả đều là núi cao trùng điệp, ngay lập tức trở nên vô cùng tiêu điều.

Địa thế cũng đang không ngừng lên cao, thầy thuốc tổ bảo vệ sức khỏe sớm lấy ra dự án, ở trên xe số 0 chuẩn bị một ít gối dưỡng khí, mặt khác còn để cho mỗi vị lão thủ trưởng trước khi xuất phát, đều uống hai viên thuốc dự phòng phản ứng khi lên cao. Người của tổ cảnh vệ lại làm tốt các loại chuẩn bị khẩn cấp, mang theo điện thoại vệ tinh, thiết bị định vị các loại, ngoài ra còn chuẩn bị cáng và thiết bị tự cung cấp điện loại nhỏ.

Hướng phía trước đi nữa, thông tin có thể gặp trở ngại bất cứ lúc nào, nhưng một khi tiến vào vùng núi, rất nhiều việc trước kia rất là đơn giản, cũng sẽ trở nên phức tạp, tỷ như gặp phải sự việc đột phát, chi viện bên ngoài nhất thời rất khó đến nơi, vậy thì cần phải làm tốt chuẩn bị của mình trước

Đoàn xe đi về phía trước hơn một giờ, đợi sau khi quẹo vào một đường núi gập ghềnh không bằng phẳng, đường bỗng chốc trở nên khó đi, cũng may cách vị trí mục tiêu không còn xa nữa.

Xe chỉ huy lúc này phát tới tin tức:

- Đoàn xe tấp vào, mọi người đi bộ tiến tới!