Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 50: Em có thai sao?




Nghe Dao Dao nói như vậy, tài xế lập tức bị dọa đến trắng bệch mặt: “Tiểu thư Lisa, làm sao bây giờ?”

“Không sao cả, lão Trương. Ông tổn thất bao nhiêu thì chúng tôi bồi thường ông gấp đôi. Ông lái xe đi!”

“Nhưng mà tiểu thư Lisa...”

“Lão Trương, tôi bảo ông lái xe đi!” Thái độ Lisa vẫn như trước rất quả quyết.

Thấy vậy, Dao Dao giả vờ bất đắc dĩ nhún vai: “Đi thôi, đi thôi. Gặp phải người gây tai nạn mà không báo án thì cũng bị coi là đồng phạm, giật dây gây chuyện bỏ trốn thì tội sẽ nặng thêm một bậc. Dù là xe của cô hay vị trong kia thì cũng sẽ bị giam giữ thôi.”

“Cô…” Rất hiển nhiên, Lisa căn bản là không thể nói lại Dao Dao.

Ngồi ở trong xe Phong Thần Dật cười lớn: “Không nghĩ cô gái ngu ngốc này sẽ đối đầu với mình! Có điều như vậy mới thật sự hấp dẫn...”

Hắn mở cửa xe ra...

“Phong tổng.” Lisa vội vàng cúi mình.

Đám đông xung quanh vây xem thấy vậy lập tức hít một ngụm khí lạnh: “Người đàn ông này... thật là đẹp trai. Hình như là... là... con trai thứ hai của tập đoàn Phong thị.”

“Hình như là vậy...”

“Vị tiểu thư này, tôi rất đồng ý với quan điểm của cô.” Phong Thần Dật mỉm cười đi tới trước mặt Dao Dao, nhíu mày suy nghĩ: “Có điều tôi nhớ trước đây đã từng có người nói với tôi rằng luật pháp không thể sử dụng bừa bãi, nó là vũ khí để duy trì chính nghĩa.”

“Ách...” Vốn dĩ sự uy phong của Dao Dao vừa mới kéo đến thì ngay lập tức đã bị sụp đổ. Câu nói này chính là câu nói mà trước đây cô đã từng nói với Phong Thần Dật. Tên khốn này thật sự đã nắm được điểm yếu của cô. Cô nắm chặt quả đấm rồi cúi đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên ngồi dưới đất: “Tiên sinh, đi thôi.”

“Tình huống gì đây? Cô bé này đang giúp đỡ ai vậy?” Khán giả tại hiện trường có chút mờ mịt, không phải vừa rồi cô bé còn thắng thế sao? Làm sao lại đột ngột thay đổi vậy?”

“Cô, cô đang nói cái gì vậy?”

“Tiên sinh, có mấy lời tôi không tiện nói quá rõ ràng, tôi khuyên anh mau rời đi.”

“Vậy tay của tôi phải làm sao bây giờ? Cô xem, ngón tay của tôi đã bị gãy.”

Dao Dao nhìn ngón út bị gãy của người đàn ông, lạnh lùng nói: “Ngón tay của anh thật sự bị chiếc xe này đụng gãy sao?”

“Nói nhảm, tất cả mọi người đều nhìn thấy không phải sao?” Đợi lời nói của người đàn ông hạ xuống, mọi người xung quanh đều gật đầu.

“Tốt. Anh có nhân chứng đúng không? Vừa lúc tôi cũng có vật chứng!” Dao Dao chỉ về phía trước rồi chỉ về phía người đàn ông đang ngồi trên mặt đất: “Chiếc xe chạy từ phía bên trái sang phải nhưng lại đụng phải nửa người bên trái của anh. Theo lý thuyết thì đáng ra phải bị đụng nửa bên phải nhưng anh lại đang ngồi trên mặt đất.”

“Điểm thứ hai chính là anh bị thương tay trái. Căn cứ theo chiều cao của đầu xe thì không cách nào đụng tới vị trí tay anh. Như vậy chỉ có một khả năng chính là cơ thể anh ngã xuống đất khiến ngón tay bị gẫy. Nhưng mà liên hệ với điểm thứ nhất, tay trái của anh không có khả năng chống xuống đất vậy càng không thể nói đến việc gãy xương.”

“Một điểm cuối cùng, có vẻ như tốc độ của người lái xe không vượt quá 40km/giờ và khi anh xuất hiện thì chiếc xe nhanh chóng chậm lại tối đa chỉ khoảng 10km/giờ. Điều này có thể nhìn thấy qua vết phanh trên mặt đất nhưng mà khoảng cách anh ngã xuống đất thì ít ra xe cũng phải chạy với tốc độ 20km/giờ

“Đối với nhân chứng mà anh nói thì tôi tin tưởng những người này chỉ thấy được vụ tai nạn sau khi anh hô lên. Tuy nhiên nó không phải là bằng chứng thuyết phục trước pháp luật cho nên bị vô hiệu!”

“Ba, ba, ba!”

Dao Dao thao thao bất tuyệt một cách chuyên nghiệp làm quần chúng xung quanh vỗ tay nhiệt liệt. Giờ phút này con phố đông đúc đã trở thành một tòa án thu nhỏ mà thoạt nhìn thì Dao Dao chính là một luật sư!

“Cô bé này thật lợi hại, làm sao cô ấy có thể hiểu mọi thứ như vậy chứ?”

“Đúng vậy, cô ấy là ai?”

Nghe người xung quanh tán thưởng, Phong Thần Dật mỉm cười nhẹ nhàng. Từ trước đến nay hắn luôn tin tưởng Lạc Dao Dao có một năng lực thần kỳ.

Chỉ cần là cô muốn đứng về phía người nào, bất luận đối phương mạnh mẽ hay yếu thế thì bằng vào đầu óc của cô nhất định sẽ thắng lợi. Năng lực của cô vô cùng xuất sắc nhưng ngay cả Lạc Dao Dao cũng chưa từng phát hiện ra! Lúc này chính là một ví dụ cụ thể...

“Cô gái chết tiệt, có chuyện gì với cô vậy?” Người đàn ông lừa đảo thấy mình sắp thành lại bại thì liền mắng chửi.

Dao Dao bất đắc dĩ lắc đầu rồi ngồi xổm người xuống: “Tốt nhất anh nên thu hồi lời nói của mình lại, nếu không thì tôi thừa có bản lĩnh khiến chủ chiếc xe này làm anh khuynh gia bại sản. Anh có tin không?”

“Cô nói vậy là có ý gì? Không phải mới vừa rồi cô nói là hắn đi ngược chiều sao?”

“Dựa theo pháp luật mà nói anh ta đi ngược chiều thì anh ta sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm nhưng mà... anh là kẻ lừa đảo.”

“Cô... cô có chứng cứ gì chứng minh tôi là kẻ lừa đảo?”

“Ồ, tiên sinh, chúng ta có thể đến bệnh viện xét nghiệm một chút được không? Lúc bị gãy ngón tay thì phải có dấu hiệu sưng đỏ, có thể nhìn thấy ngón tay bị gãy của anh cũng phải nửa tháng trước rồi. Cộng thêm là do anh cố ý va vào đầu chiếc xe này khiến nó bị móp xuống, tiền sửa chữa ít nhất cũng phải 300 vạn trở lên. Không phải khuynh gia bại sản thì là cái gì?”

“Cô, cô...” Tại sao cô gái này cái gì cũng biết vậy?

“Chết tiệt!” Người đàn ông phẫn hận vì bị phá hỏng kế hoạch nên xô ngã Dao Dao rồi chạy đi.

“Dao Dao!” Thấy cô bị đẩy ngã xuống đất, sắc mặt Phong Thần Dật lập tức trầm xuống: “Lão Trương, lập tức cho người bắt người đàn ông kia lại!”

“Vâng! Cậu chủ!”

“Không cần.” Cô cũng biết cái gì gọi là khoan dung và độ lượng, nếu như không phải người kia quẫn bách quá thì chắc chắn sẽ không đi lừa gạt người khác. Cộng thêm ngón tay bị gãy của hắn... Tiền thực sự rất quan trọng.

“Cô cũng thật là... vừa có một chút thời gian mà như biến thành người khác vậy, nói chung chuyện này vẫn nên im lặng.” Về điểm ấy, Phong Thần Dật cũng cảm thấy bất lực. Hắn cùng Dao Dao cũng gọi là có quen biết trong vòng hai năm, đối với năng lực của Dao Dao hắn luôn công nhận. Có thể làm cho hắn cảm thấy ngạc nhiên chính là khi cô gái này tự giải quyết chuyện của mình hay những chuyện nhỏ lặt vặt lại ngu ngốc muốn chết. Cái này có thể giải thích cho câu có vài người chính là chỉ số IQ cao nhưng chỉ số cảm xúc thì lại bằng không.

Phong Thần Dật chậm rãi đỡ nàng đứng dậy.

Dao Dao khó chịu liếc mắt nhìn: “Anh không có việc gì thì đi ngược chiều làm gì vậy?”

“Tôi có chuyện phải làm.”

“Có chuyện phải làm là có thể đi ngược chiều sao? Vừa mới đó người ta sở dĩ có thể lừa đảo anh chính là vì biết rằng anh cũng đang làm trái pháp luật. Ngu ngốc!” Cúi người xuống, cô nhặt vật gì đó vừa mới rơi xuống đất.

“Ồ! Tôi bị cô gái ngốc nói là ngu ngốc sao? Thật đúng là một loại sỉ nhục.” Phong Thần Dật cười châm chọc rồi giúp cô nhặt lấy vật trên đất. Nhưng này lúc...