Thúc Thúc Yêu Nghiệt

Chương 68: Tô Lực Hằng nói dối




“Chờ một chút.” Tô Lực Hằng ngăn Liễu Uyển Nhi nói ra lựa chọm.

Chẳng lẽ hắn muốn đổi ý sao? Ánh mắt của mọi người đồng loạt bắn về phía Tô Lực Hằng,Liễu Uyển Nhi khẩn trương theo dõi hắn,hạnh phúc của cô lần nữa bỏ đi sao?

“Tiểu Tiểu,quyết định này không thể mù quáng,anh cho em một tiếng thời gian,em phải suy nghĩ thật kỹ.”

“Không,em. . . . . .” Liễu Uyển Nhi muốn cho hắn biết suy nghĩ kỹ của mình.

“Đại ca. . . . . .” Tử Quyên muốn lên tiếng phản đối nhưng cô chưa kịp nói ra khỏi miệng.

“Chẳng lẽ các ngươi muốn cải quyết định của ta sao?” Tô Lực Hằng cường thế đè tất cả kháng nghị, cho hắn một tiếng,hắn phải nghĩ biện pháp vãn hồi thế bại,nhóc con này là của hắn ai cũng đừng mong cướp đi!

“Còn nữa tất cả mọi người trở về phòng mình trước đặc biệt là Tiểu Tiểu,các ngươi không thể ảnh hưởng suy nghĩ cô ấy.” Dứt lời xoay người rời đi.

Dưới mệnh lệnh mọi người chỉ có thể rời đi trước nhưng bọn họ tin tưởng đáp án đã rất rõ ràng,Tô Lực Hằng chẳng qua muốn kéo dài thời gian.

“Anh Thiểu Đình,em đây đi trước.” Liễu Uyển Nhi rời đi trong mắt tỏ rõ kiên định của mình cho hắn thấy.

Đây là một khắc sau khi Vu Thiểu Đình tỉnh lại hạnh phúc nhất,cô gái của hắn muốn trở lại,không phải chỉ có một tiếng sao hắn có thể đợi.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua,rốt cục đã qua một tiếng.Liễu Uyển Nhi đẩy cửa phòng ra chuẩn bị đi tầng cao nhất nhưng lại nhìn thấy Tô Lực Hằng đang đứng trước cửa mình.

Nhìn cô đi ra ngoài,Tô Lực Hằng thở dài một hơi,mất mác xoay người rời đi.

Bóng người cô đơn khiến Liễu Uyển Nhi có chút bận tâm,không nhịn được gọi hắn lại: “Chú.”

“Tiểu Tiểu.” Tô Lực Hằng xoay người,ánh mắt mơ hồ nhìn cô,rồi chuyển xuống bụng cô,lại một tiếng thở dài .

“Chú,chú sao vậy.” Liễu Uyển Nhi quan tâm hỏi,hắn như vậy cô chưa từng thấy qua nha.

“Một tiếng,anh đang giằn vặt không biết có nên giữ lại em không,cuối cùng vẫn không đành lòng miễn cưỡng.” Ánh mắt của hắn thủy chung dừng lại trên bụng cô, “Chỉ hy vọng sau này em có thế bảo con chúng ta gọi anh một tiếng bố.”

Lời của hắn khiến Liễu Uyển Nhi hoảng sợ,nhìn lại phía bụng hắn đang nhìn, Liễu Uyển Nhi bỗng nhiên có chút hoảng hốt.

Trời ạ,trong bụng cô đã có con của hắn,ông trời tại sao muốn đùa giỡn cô?Khi cô thật vất vả khua lên dũng khí muốn sống bên cạnh anh Thiểu Đình,lại đột nhiên cho cô một đứa con.

Nhìn vẻ mặt khiếp sợ cùng bất lực của cô,Tô Lực Hằng an ủi: “Tiểu Tiểu, nếu như em không muốn đứa con này,có thể đi bỏ,anh ~ anh sẽ không miễn cưỡng em.”

Giọng của hắn có chút run rẩy.

Thật có thể không? Liễu Uyển Nhi lập tức chặt đứt suy nghĩ đáng sợ trong đầu,thân là một người mẹ làm sao có thể giết chết con của mình.

Nhưng để lại nó anh Thiểu Đình phải làm sao bây giờ? Giờ phút này cô rất hoảng loạn, rất thống khổ.

Trên mặt cô chợt lóe lên cự tuyệt Tô Lực Hằng hận đến cắn răng,nhóc con đáng chết này thật muốn giết chết con của hắn sao,chờ giải quyết tất cả trước mắt,hắn tìm cách trừng trị nhóc con này..

“Chú,cháu muốn giữ lại đứa con này.” Liễu Uyển Nhi đưa ra quyết định khổ sở,vì con cô quyết định buông tha tình yêu của mình.

“Tiểu Tiểu,đừng để đứa con trở thành gánh nặng của em,dũng cảm đối mặt sự lựa chọn của mình,anh tin sau này con sẽ hiểu em tại sao làm vậy.” Tô Lực Hằng dịu dàng nói.

“Chú,chú không cần nói nữa,cháu đã quyết định.” Cô cần phải cho con một gia đình đầy đủ.

Hoàn toàn đắm chìm trong đau đớn Liễu Uyển Nhi căn bản không phát hiện người đàn ông bên cạnh khóe môi xuất hiện nụ cười gian xảo.

Tầng cao nhất

“Tiểu Tiểu, nói cho mọi người biết sự lựa chọn của em đi?” Tử Quyên khích lệ nói.

Tiểu Do thật sớm tìm góc có lợi cho mình,cô muốn thấy rõ dáng vẻ kinh ngạc của Tô Lực Hằng.

“Chị Tử Quyên,em không chọn được không.” Cô không muốn lại một lần nữa thương tổn anh Thiểu Đình.

Tử Quyên có chút kinh ngạc, lập tức nói: “Không được,em phải chọn.”

Cô không cho phép cô bé trước mắt lùi bước.

“Tiểu Tiểu,em không cần miễn cưỡng mình,chúng ta cũng sẽ hiểu em.” Tô Lực Hằng cố ý tăng thêm hai chữ ‘ chúng ta ’,mà chỉ có Liễu Uyển Nhi hiểu ‘ chúng ta ’ trong miệng hắn là chỉ người nào.

Vu Thiểu Đình trong lòng có loại cảm giác không tốt,thật ra cô vừa vào phòng,hắn đã phát hiện cô có gì là lạ,bởi vì cô một mực trốn tránh ánh mắt của hắn.

Qua một hồi lâu,Liễu Uyển Nhi rốt cục mở miệng phá vỡ trầm mặc: “Em chọn chú.”

Lời này vừa nói ra,mắt kiếng rớt xuống trên đất.

Tô Lực Hằng kéo Liễu Uyển Nhi ôm vào trong ngực,ánh mắt dương dương đắc ý quét qua mọi người,cuối cùng rơi vào trên người Vu Thiểu Đình,nhìn tên kia biểu thị công khai chủ quyền.

Vu Thiểu Đình tuyệt vọng cười,hắn vẫn thua,thua hoàn toàn.

Tử Quyên không thể tin,trong một tiếng ngắn ngủn rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao làm cô ấy thay đổi quyết định quan trọng?

Khinh Vân cùng Đao Nhân thì bội phục năng lực ngăn cơn sóng dữ của Tô Lực Hằng,không hổ là đại ca,thật cao tay!

Cô ấy tại sao chọn tên bạo quân kia,thật tức chết cô mà,Tiểu Do nhìn Tô Lực Hằng ôm Liễu Uyển Nhi rời đi,không cam lòng đấm ngực dậm chân.

Sau khi rời đi Tô Lực Hằng nhìn cô bé bên cạnh,đợi cô phát hiện mình không có mang thai,sẽ có phản ứng gì? Thôi,đến lúc đó rồi nói sau,hiện tại quan trọng nhất là hắn phải dạy dỗ tốt cô,dám chọn người đàn ông khác không chọn hắn!