Võng Du Thực Vật Sư

Chương 75: Ba lô đầy




Trên thực tế, không chỉ có mình bọn họ bị cướp Boss, trong mảnh rừng này đã có không ít đội gnũ bị cướp Boss, một số người chơi tin tức nhanh nhạy đã biết, bên trong di tích này có một siu nhơn.

Vị siu nhơn tất nhiên là Diệp Trần rồi, trong mảnh rừng cháy này điên cuồng giết quái cùng cướp Boss, ba khoả Lưu Liên Tạc Đạn Thụ của hắn trước sau đều tăng đến cấp năm rồi.

Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cấp 5. Tự thân HP 12000, dưới trạng thái của Vĩnh Hằng Chi Thạch, đạt tới 14000 HP. Công kích cùng phòng ngự tăng lên một mảng lớn, khi đánh Boss đơn giản hơn rất nhiều, chỉ cần sử dụng Thời Gian Hư Ảo trên Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, chẳng bao lâu Boss sẽ bị tiêu diệt.

Cho nên tốc độ giết quái của Diệp Trần nhanh hơn so với lúc trước không ít, hơn một giờ sau, cấp bậc của hắn thăng một cấp đạt tới cấp 33!

Cho nên cướp Boss, giết người, Diệp Trần không hề khách khí.

Thêm một con Boss tương đương với thời gian hoàn thành nhiệm vụ sẽ giảm bớt đi một khoảng thời gian. Mà di tích có thể giải trừ phong ấn cho Tác Lỵ Á chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Diệp Trần rút cục cũng toàn lực ứng phó, không hề che dấu chút thực lực nào nữa.

Tuy rằng hơi sớm một chút, có thể khiến cho Long Chiến Nghiệp Đoàn chú ý về sau sẽ hơi phiền toái, nhưng nó cũng chỉ hơi phiền mà thôi!

Trên đường gặp người của Long Chiến Nghiệp Đoàn, Diệp Trần không hề do dự tiêu diệt toàn bộ, còn đoàn đội bình thường, chỉ cướp Boss mà thôi, chỉ cần không liều mạng với hắn, hắn sẽ tận lực hạ thủ lưu tình. Dù sao người chơi bình thường muốn đi vào phó bản như thế này không dễ một chút nào, hơn nữa muốn tiêu diệt toàn bộ mà không để lọt một chút tin tức nào là điều không thể. Giết nhiều hơn vài người đối với hắn chỉ tạo thêm địch nhân, không có gì tốt đối với hắn cả.

….

Giết thêm một con Boss, Diệp Trần vừa nhặt vật phẩm lên, thấy là Bạch Ngân trang liền ném xuống đất.

Hắn hận ba lô của mình không lớn hơn chút nữa, sau hai giờ điên cuồng giết quái, cướp Boss, trong ba lô của hắn đã full trang bị, không biết bỏ món nào đi được. Nếu không phải là trang bị hoàng kim hoặc là trang bị bạch ngân có cực phẩm thuộc tính, hắn đều vứt bỏ.

- Bên kia!

Thân hình Tác Lỵ Á lại hiện lên, so với hư ảnh ban đầu, thì hiện tại thân thể của nàng đã gần như thực thể hoá, làn da sáng bóng, mềm mại, tinh thần phấn khởi.

Mà dưới yêu cầu kiên quyết của Diệp Trần, bắt nàng ẩn dấu thân thể, miễn cho người khác chú ý.

Diệp Trần không một lời thừa, lập tức hướng về phía Tác Lỵ Á chỉ chạy như bay qua.

Chẳng bao lâu, Boss đã hiện ra trước mắt, bất quá bên cạnh lại có một đội ngũ đang chiến đấu với Boss.

Diệp Trần dự định hành động giống như ban nãy, mạnh mẽ cướp Boss. Nhưng khi nhìn kỹ, lại phát hiện ra đội ngũ này là đội ngũ của mấy người Pháp Hào và Tử Cảm Lãm.

Lấy thực lực của đám người Pháp Hào, có thể đến được nơi này cũng nằm ngoài sự tưởng tượng của Diệp Trần, hiện tại gặp bọn họ, hắn có thể xử lý một ít Bạch ngân trang trong ba lô rồi.

Mấy người Pháp Hào đang khổ chiến bên cạnh Boss, đang tập trung tinh thần, không hề để ý tới tên gia hoả Diệp Trần này xuất hiện sau lưng bọn họ tự lúc nào.

Một mạch chạy nhanh tiếp cận mấy người Pháp Hào, khoảng cách đôi bên càng lúc càng gần.

Tử Cảm Lãm đứng ở phía sau đội ngũ, thỉnh thoảng lại hồi máu hoặc buff trạng thái, bờ mông vểnh cao khiêu khích, Diệp Trần không khỏi được rửa mắt một phen, sau đó hắn nhớ tới việc bị xỏ trong tửu quán, liền rón rén đi về sau lưng Tử Cảm Lãm, chuẩn bị ăn đậu hũ trước rồi tính sau!

Này thì khiêu khích ta à!

Diệp Trần tà ác nghĩ!

- Ai????

Bất quá đúng lúc Tử Cảm Lãm xoay người lại, bỗng thấy phía sau có bóng người chạy đến, lập tức quát hỏi.

Xui vãi!!!

Diệp Trần kêu to xui xẻo, chỉ vài bước nữa là hắn có thể thành công rồi!

- Oa! Lão đại! Ngươi cũng vào được sao?

Mấy người Pháp Hào nghe thấy vội quay đầu, khi thấy đó là Diệp Trần. Pháp Hào hưng phấn kêu to.

- Đương nhiên, di tích đâu phải lúc nào cũng gặp được đâu!

Nhìn về Boss trước mặt, Diệp Trần tay khẽ động, trông một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ.

Khi mấy người Pháp Hào phân tâm, Boss lại càng công kích mãnh liệt, tình thế của mấy người có chút nguy hiểm, Diệp Trần đành xuất thủ, giết Boss trước rồi tâm sự sau vậy.

Boss sắp chết, cừu hận nằm trên đám người Pháp Hào, hắn có đánh cũng chỉ là hỗ trợ mà thôi.

Lưu Liên Tạc Đạn Thụ năm cấp vừa xuất hiện, một trận oanh tạc lại bắt đầu, trong phút chốc, Boss đã nằm vật trên mặt đất.

- Vãi lều! Lão đại sao ngươi ngày càng trâu bò vậy?

Mấy người Pháp Hào thấy vậy trợn mắt há mồm.

Trong đội ngũ của Pháp Hào, đã nhiều hơn một vị kỵ sĩ, hiển nhiên mấy người đã vì phó bản mà tìm kiếm. Kỵ sĩ này vốn chưa gặp Diệp Trần, vừa thấy Lưu Liên Tạc Đạn Thụ biến thái tới vậy, kinh ngạc tới mức không khép miệng lại được.

Ban đầu, khi hắn thấy mấy người Pháp Hào vì một Thực Vật Sư xuất hiện mà phân tâm, khiến áp lực của hắn gia tăng, hắn còn đang muốn oán giận một vài câu, không nghĩ tới là tên Thực Vật Sư biến thái tới vậy, lởi ra đến cửa miệng liền ngượng ngùng rút lại.

- Đương nhiên phải cường đại hơn rồi! Chẳng lẽ để người ta tuỳ tiện diệt sát hay sao?

Diệp Trần hắc hắc cười nói.

- Không nói nữa, lại đây nào, ta cho các ngươi một ít trang bị!

Diệp Trần giao dịch với Pháp Hào đầu tiên, khi đưa vài món Bạch ngân trang lên, Pháp Hào lập tức hô to:

- Lão đại, nhiều như vậy, ngươi giữ lấy mà dùng!

Biết được địch nhân của Diệp Trần là Long Chiến Nghiệp Đoàn, muốn đối đầu với nghiệp đoàn lớn như vậy, không có tiền, không thể làm được gì. Pháp Hào vốn đã chẳng giúp được gì, hiện tại lại càng không muốn lấy đi trang bị của Diệp Trần.

- Đúng vậy!

Đại Pháo và Vô danh đứng ở một bên tiếp lời.

- Full hòm!

Một câu kế tiếp của Diệp Trần làm cho cả đám toát mồ hôi hột. Pháp Hào liền ngoan ngoãn tiếp nhận giao dịch của Diệp Trần.

Vô danh, Đại Pháo, rồi Dạ Sắc nữ vương đều tiếp nhận trang bị của Diệp Trần, đến phiên Tử Cảm Lãm, Diệp Trần rõ ràng nhìn thấy thần sắc của nàng có chút chờ mong.

Diệp Trần tất nhiên là không biết nàng suy nghĩ cái gì, nếu hỏi, theo tính cách của nàng, khẳng định sẽ không nói ra. Hắn vốn định kiếm chút lợi tức trên người nàng, cho nàng một ám hiệu, nhưng hiện tại xem ra không có cơ hội rồi.

- Ta đi trước! Các ngươi cứ tiếp tục đi!

Diệp Trần không nán lại lâu, càng không có ý định cùng mấy người thám hiểu sâu bên trong di tích.

Nếu không phải full ba lô, những trang bị bạch ngân bị lãng phí kia, nếu để người khác nhìn thấy, hắn không nổi danh cũng khó.

Nếu người khác nhìn thấy hắn cùng bọn họ cùng một chỗ, khẳng định sẽ mang đến cho bọn họ rất nhiều phiền toái, nhất là sau phó bản này, danh tiếng Diệp Trần sẽ nổi như cồn.

Hướng mấy người gật đầu, Diệp Trần không giải thích gì thêm, vội vã xoay người ly khai, không chứng kiến được vẻ mặt phức tạp của Tử Cảm Lãm.

- Thực Vật Sư kia là ai vậy? Biến thái quá!

Kỵ sĩ thấy Diệp Trần dùng tốc độ cực nhanh rời đi, lại càng không thể giấu được vẻ ngạc nhiên trên mặt, hỏi.

- Lão đại của ta!

Pháp Hào ngẩng đầu, ưỡn ngực, hãnh diện trả lời.



- Chung quanh hình như không còn Boss nào cả!

Đi thêm một đoạn, Diệp Trần nhờ Tác Lỵ Á cảm ứng, nhưng nàng nhắm mắt cảm ứng một hồi lâu, không có bất cứ phát hiện nào.

- Nhiều người quá!

Diệp Trần thở dài.

Hắn dọc đường đi tới, phát hiện vô số người chơi.

Số lượng Boss và quái vật trong Khô Mộc Lâm tuy rằng không ít, nhưng cũng không thể chịu nổi người chơi với số lượng đông như vậy.

- Đi A Ba Đạt đại thụ tại trung tâm đi, ở nơi ấy có một vật có cảm ứng rất mạnh, bên trong di tích này, phải đến một nửa năng lượng Hắc Ám nằm trên người nó!

Tác Lỵ Á nhìn cây đại thụ chọc trời phía xa nói.

Diệp Trần gật đầu, hiện tại chỉ còn mỗi cách này thôi.

Trước kia hắn một mạch không muốn tiến đến bởi vì hắn biết, muốn một mình solo với người thủ hộ di tích, lấy kỹ năng hiện tại của hắn, cho dù có thêm Ba Tác Long pháp trượng, tính khả thi bằng không.

Người thủ hộ di tích, cho dù là yếu, thì ít nhất cũng cần đội ngũ trên dưới hai trăm người mới có thể xử lý.

Trong quá khứ, có không ít các di tích mà không một người chơi không thể thông quan ( phá đảo – hoàn thành), phần lớn bởi vì những người chơi gặp người thủ hộ trước không hề muốn hợp tác cùng nhau đối phó, đa số là tự giết lãn nhau, khiến cho người thủ hộ di tích có cơ hội một hơi diệt sát toàn bộ.

Cơ hội duy nhất của hắn, chính là lợi dụng lúc mọi người đang đánh nhau, hắn sẽ đánh lén sau lưng khiến cho mọi người bị phân tâm, rồi đợi cho Boss xử lý toàn bộ, hắn mới từ từ thu thập con Boss còn ít máu này.

Đương nhiên, nói thì dễ, nhưng để thực hiện thì Diệp Trần một chút cũng không có nắm chắc.

Dù sao thì người thủ hộ di tích của phó bản Thụ Thế Giới này, chính hắn còn chả biết nữa cơ mà. Còn địa hình xung quanh như thế nào, kỹ năng của người thủ hộ ra làm sao, hắn hoàn toàn mù tịt.

Muốn đánh lén thành công, mấy yếu tố cơ bản này, hắn phải điều tra rõ ràng mới được, nhưng muốn điều tra những thứ trên, Diệp Trần phải tốn không ít thời gian, nên hắn mời chần chừ đến tận bây giờ.