Thương Sinh

Chương 11: Thương Long Quyết tàn quyển




Diệp Tiểu Minh nhìn thiếu niên chạy đi đáy lòng âm thầm cười khổ, hắn muốn làm cứng, phát ra Thương Võ Đế Quyền khí tràng cũng chỉ để chấn nhiếp, hoàn toàn không có ý định động thủ, tên kia là Ngoại Môn đệ tử lâu năm tu vi tự nhiên không tệ, ít nhất phải đạt đến Luyện Cân kỳ, trái lại đối phương cũng không phải bị khí thế của Diệp Tiểu Minh doạ sợ, mà hắn e ngại thân phận Nội Môn đệ tử, nếu xem Ngoại Môn trong mắt Tạp Dịch là tồn tại quý tộc thì Nội Môn đơn giản là Vương giả, song phương độ cao ở giữa chênh lệch quá nhiều.

Diệp Tiểu Minh bất đắc dĩ mỉm cười, mấy hơi thở sau quay người đi vào động phủ, động phủ của hắn tương tự mấy ngàn cái Nội Môn động phủ xung quanh, đều được đào ra từ vách núi Đại Thanh Sơn, động phủ chiều ngang 3 thước cao hơn 4 thước, sâu 10 thước, diện tích như vậy so với một căn lều đều nhỏ hơn tuy nhiên đơn độc sinh hoạt vẫn là vừa đủ, hơn nữa diện tích nhỏ cũng chính là chỗ lợi hại của động phủ, ngay trung tâm được bố trí một cái Tụ Linh trận cấp thấp, bốn bề kín gió cộng với diện tích nhỏ tránh cho linh khí thất thoát.

Cửa động phủ làm bằng đá đen dày bản có cơ chế đóng mở tự động, chỉ cần đưa lệnh bài thân phận vào lỗ khảm, mặt đất có một cái đường ống thông khí cũng chính là phương thức điều hoà không khí.

Động phủ mới dĩ nhiên chưa có vật dụng gì, bốn bề trống trải, ngay đến Tụ Linh Trận cũng chưa được khởi động, Diệp Tiểu Minh đi vào quan sát một lúc, mệt mỏi ném người xuống mặt đá mát lạnh, suy nghĩ lung tung, rất nhanh liền đi vào giấc ngủ, một ngày vừa rồi quá chật vật, Diệp Tiểu Minh dù sao cũng chỉ mới đột phá Luyện Lực kỳ, so với phàm tục chi thân không lợi hại hơn được bao nhiêu, vẫn rất cần nghĩ ngơi tĩnh dưỡng.

Sáng hôm sau Diệp Tiểu Minh thức dậy rất sớm, một giấc ngủ không ngắt quãng trong người hiện tại sinh lực có thừa, vừa mở cửa động phủ nhìn thấy mặt trời đã lên khá cao, tại đỉnh Đại Thanh Sơn ngắm nhìn mặt trời tựa hồ lớn hơn bình thường một chút.

Thiên không mỹ diệu quang mang, bốn phía, ngay cả bầu trời cũng có thất thải cuốn động, ánh nắng ban sơ chiếu thẳng xuống Đại Thanh Sơn không gì cản được, Diệp Tiểu Minh đứng phía trước động phủ vặn người làm nóng cơ thể, nhìn xung quanh rất nhiều tử kim đạo bào đệ tử cũng lục tục thức dậy, sau khi thư giản một lúc đều hướng Thanh Vân tông chủ cung réo gọi nhau rời đi, bọn họ không ai để ý đến vị hàng xóm mới đến, tại mấy ngàn động phủ Nội Môn chuyện người đến kẻ đi, chuyện thay đổi động phủ diễn ra như cơm bữa, tông môn khác với thế tục, không có khái niệm hàng xóm láng giềng.

Lúc này lệnh bài thân phận đột nhiên chấn động, Nội đường Nội Môn dĩ nhiên biết chuyện Diệp Tiểu Minh thành công vượt 100 bậc thang Đại Thanh Sơn, lệnh bài thân phận ngoài là thứ chứng minh thân phận còn có công dụng như một cái tín phù, bên trong tín phù người phụ trách Nội đường lệnh cho Diệp Tiểu Minh nhanh chóng tìm tới ghi danh.

Diệp Tiểu Minh chỉnh trang y phục, lập tức rời khỏi động phủ, hướng Nội đường nằm bên trong Thanh Vân tông chủ cung.

Con đường này là tối hôm qua tên thiếu niên tiếp dẫn đưa Diệp Tiểu Minh đi, như cũ hai bên đường trúc xanh rũ bóng, hàn đàm khí lạnh bốc lên đóng băng cả thiên không, bốn phía bông tuyết bay bay phản chiếu ánh nắng mặt trời càng ngắm nhìn càng đẹp mắt, hơn hết không khí nơi đây vô cùng tươi mát, từ sau khi vô thức đột phá Luyện Lực kỳ Diệp Tiểu Minh đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của thiên địa linh khí, hít vào một hơi tâm thần sảng khoái.

Diệp Tiểu Minh hiện tại không có công pháp, hấp thu linh khí hoàn toàn thụ động so với Tạp Dịch đệ tử phải kém nhiều lắm, tựa hồ là hài tử sơ sinh, hấp nạp thông qua bản năng hít thở thông thường.

Đoạn đường rất xa, gần 1 canh giờ sau Diệp Tiểu Minh mới đi tới được phía trước Thanh Vân tông quan môn, quan môn có đến mấy chục tên Ngoại Môn đệ tử vòng qua vòng lại canh chừng, liếc mắt Diệp Tiểu Minh dễ dàng nhìn ra được tên Ngoại Môn tiếp dẫn tối hôm qua đang trà trộn bên trong, hắn dĩ nhiên đã nhìn thấy Diệp Tiểu Minh từ trước, sau khi Diệp Tiểu Minh xuất trình lệnh bài thân phận đi vào chủ cung thiếu niên mở thở sâu một cái, kêu gọi mấy tên đồng bạn nhỏ to nói chuyện, không biết là đang nói cái gì.

Chủ cung Thanh Vân tông tạo hình như Đại Bằng giương cánh nhưng đó là nhìn một cách tổng thể, còn thực sự kiến trúc lại phân bố tương đối rời rạc, con đường bạch ngọc rộng lớn chạy dài toát lên khí thế hào nhoáng Vương giả, dẫn thẳng đến Nội đường Nội Môn.

Nội đường Nội Môn là một toà cung điện đơn độc tách rời chủ cung, nhìn từ xa hết thảy có 7 tầng nhỏ dần từ chân đến đỉnh, kiến trúc tương ứng một cái kim tự tháp, không ngạc nhiên hết thảy vật liệu xây dựng đều là bạch ngọc thuần tuý, dưới kiêu dương trực chiếu tán xạ hào quang chói mắt.

Diệp Tiểu Minh đi vào Nội đường, tại tầng thứ nhất gặp Nội đường trưởng lão phụ trách ghi danh, hắn là tân sinh, thủ tục này dĩ nhiên bắt buộc.

Trưởng lão phụ trách ghi danh là một vị lão niên lớn tuổi, cả người gầy yếu khô cằn nhìn không có chút nào sinh cơ, bất quá, trước sau tựa hồ một gốc đại thụ thẳng tắp, khí thế thâm trầm, vị này vẻ mặt hoà ái, trên môi luôn chực sẵn một nụ cười khiến cho người đối diện nhất là đám tân sinh cảm thấy hết sức dễ gần.

“Bái kiến tiền bối! Ngày mới an lành!” Diệp Tiểu Minh đi tới trước bàn ghi danh, cúi đầu ôm quyền thanh âm nhỏ nhẹ.

“ Ngươi là vấn đỉnh giả hôm qua gõ vang Đại Thanh Chung sao?” Lão giả đang cặm cụi ghi chép cái gì đó, nghe được thanh âm của Diệp Tiểu Minh thì chậm rãi ngẩng đầu, trước tiên đảo mắt quan sát Diệp Tiểu Minh một vòng sau đó nhếch môi cười, khàn khàn hỏi.

“Thưa vâng!” Diệp Tiểu Minh thẳng tắp đáp.

“ Đây là tông môn, không phải thế tục cho nên không được xưng hô tiền bối.. Bổn toạ tục danh Trần Bác.. Gọi ta Trần trưởng lão!” Trần trưởng lão nhỏ giọng nhắc nhở.

“ Vâng! Trần trưởng lão!” Diệp Tiểu Minh gật đầu xác nhận.

“ Đưa lệnh bài của ngươi ra, trích huyết chứng nhân, sau đó đi lên tầng thứ 2 gặp Từ trưởng lão nhận ban thưởng nhập môn, còn cái gì không rõ thì hỏi hắn, 2 hôm sau chính thức nhập học”.

“Vâng!”.

Diệp Tiểu Minh dùng kim ngọc cắt đầu ngón tay nhỏ máu xuống lệnh bài thân phận, ngay lập tức lệnh bài thân phận phát sáng, bên trên ẩn ẩn một tầng huyết sắc, thần kỳ ở chỗ lệnh bài vốn dĩ trống không chỉ có hoạ tiết Song Long Triều Dương khắc chìm giờ phút này nhiều thêm mấy dòng ký tự.

“Diệp Tiểu Minh, niên kỷ 15, Thanh Thai trấn, Man Hoang châu, Nội Môn đệ tử.. Đông Hoàng lịch năm 2549”.

Diệp Tiểu Minh kích động nhìn lệnh bài của mình, đây mới là lệnh bài thân phận hợp cách, phương thức nhỏ máu chứng nhân chỉ có thể tiến hành tại Nội đường Nội Môn mới phát sinh một màn kỳ diệu này.

Cúi đầu chào hỏi Trần trưởng lão, Diệp Tiểu Minh đi lên cầu thang, tầng 1 không một bóng người tuy nhiên tầng thứ 2 này lại có không ít Nội Môn đệ tử tới lui, Diệp Tiểu Minh đại loại phán đoán bọn hắn cũng là tân sinh, chỉ có điều phương thức tiến nhập khác so với bản thân, hơn nữa còn sớm hơn gần 2 ngày.

Tầng 2 là nơi ban phát phần thưởng tân sinh cũng là địa phương đặt thư viện công pháp, đám tân sinh Nội Môn này dĩ nhiên là đang tìm kiếm công pháp tu luyện phù hợp.

Công pháp tu Tiên chia làm 4 đẳng cấp, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, mà công pháp dành cho tân sinh đệ tử không nghi ngờ là Hoàng cấp công pháp, về sau dựa trên cống hiến có thể quy đổi lấy công pháp cao giai.

“Từ trưởng lão buổi sáng an lành!” Diệp Tiểu Minh nhìn thấy vị Từ trưởng lão kia đang thong thả ngồi trên ghế tựa nhắm mắt dưỡng thần, hắn không dám kinh động, bất đắc dĩ nhỏ giọng chào hỏi.

“ Ngươi là Diệp Tiểu Minh a!.. Tới bàn bên phải nhận phần thưởng nhập môn, lại đi vào thư viện lựa chọn công pháp.. Hoàng cấp công pháp 3 quyển tuỳ ý, nhớ.. Một lần chọn lựa về sau không được phép thay đổi, suy nghĩ kỹ càng!” Từ trưởng lão này bộ dáng trung niên, thân mặc đạo bào vàng kim, khuôn mặt góc cạnh phi thường tinh xảo, hiển nhiên thời trẻ cũng là một trang anh tuấn, Từ trưởng lão lười biếng nằm trên ghế tựa thuỷ chung nhắm mắt, hai tay phe phẩy phất trần, thanh âm hùng hồn hữu lực.

“Vâng!” Diệp Tiểu Minh nhỏ giọng đáp, cung kính cúi chào, sau đó đi tới địa phương Từ trưởng lão chỉ dẫn, nhìn thấy trên mặt bàn một trương túi trữ vật, bên trong không biết chứa đựng cái gì, Diệp Tiểu Minh cũng không gấp gáp muốn biết, liền quay người đi tới thư viện cách đó mấy chục bước chân.

Thư viện này hết thảy có 4 dãy, mỗi dãy dài mấy chục thước, 3 tầng ngăn nắp ước chừng sắp xếp hơn vạn đầu sách, xung quanh mùi khói trầm nồng đậm khiến cho hít thở cảm giác khó thông.

Quanh quẩn thư viện Diệp Tiểu Minh nhìn thấy hết thảy có 10 tên Nội Môn tân sinh, bọn họ cũng giống như Diệp Tiểu Minh đang cẩn thận lựa chọn công pháp.

Trong 10 người nổi bật lên một vị phấn hương thiếu nữ, thiếu nữ này tuổi tầm 16, dáng người cao gầy, toàn thân cao thấp hài hoà cân đối, mặt trứng ngỗng, mày liễu nghiêng nghiêng, môi đỏ da mịn, ngũ quan như hoạ, vài năm sau thuần thục hẳn là một trang khuynh thế mỹ nhân, đặc biệt quanh thân có một cỗ mùi thơm nhàn nhạt đi kèm khí tức băng lãnh khiếp người, nếu Diệp Tiểu Minh đoán không nhầm, nàng nhất định là tiểu thư Vương gia Hoàng tộc, hoặc chí ít cũng là thiên kim đại hào môn nào đó.

Thân hình đẹp đẽ ngời ngời thanh xuân dưới đạo phục tử kim càng thêm phần kinh diễm, nói Diệp Tiểu Minh không động dung là giả, lần đầu tiên trong đời Diệp Tiểu Minh gặp qua một đại mỹ nhân như vậy.

Nàng cũng đang lựa chọn công pháp, công việc này tựa hồ rất tốn sức, lật đi lật lại mấy quyển trục, thi thoảng mày liễu hơi nhíu, trán ngọc mồ hôi lấm tấm.

Diệp Tiểu Minh nhìn một lúc cũng chuyển dời ánh mắt, bắt đầu đi dạo khắp nơi tìm kiếm công pháp ưng ý.

Thứ hắn cần hiện tại là công pháp Luyện Thể kỳ, còn Tiên kỹ hay Vũ kỹ mà nói Diệp Tiểu Minh không đặt nặng, hắn đã có Thương Võ Đế Quyền.

Tầng 3 dãy thứ 2, một quyển trục da thú đã cực kỳ cũ nát, ký tự bên trên tựa hồ bị tuế nguyệt xoá mất một nửa, Diệp Tiểu Minh đặt chú ý vào quyển trục bìa da, chính là một môn Luyện Thể kỳ công pháp tên gọi: Thương Long Quyết.

Thương Long Quyết này dĩ nhiên là tàn quyển, đọc qua chỉ thấy khẩu quyết cùng một đoạn nhập môn tâm pháp sơ sài, ngoài ra hoàn toàn không đọc được cái gì, Diệp Tiểu Minh bị hấp dẫn chỉ đơn giản công pháp này có một chữ Thương, hẳn là Thương trong “ Thương Võ Đế Quyền”.