Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 1006: Chiến lược Iran




Nói cơn lốc tài chính là tai nạn cũng không sai, nhưng mọi việc đều có tính hai mặt, cũng có lúc xấu, ví như việc nó gây ra thiệt hại, một mặt là phá hỏng, nhưng cũng có mặt tốt, điều này phụ thuộc vào tự nhiên.

Không thể phủ nhận, sức phá hoại của khủng hoảng tài chính là vô cùng mạnh mẽ, nhưng chính bởi vì sức phá hoại quá mạnh mẽ như vậy, điều này làm Lục Thiếu Hoa có thể lợi dụng được lợi thế của cuộc khủng hoảng, sau đó còn có thể thu mua được những công ty tiềm năng, gia tăng thực lực cho chính mình.

Tuy nhiên lại nói, hiện tại nói như vậy là còn hơi sớm, chưa phải là thời điểm Lục Thiếu Hoa ra tay, việc cấp bách Lục Thiếu Hoa cần làm là hoàn thành giấc mộng.

Từ lúc Lục Thiếu Hoa tạo ra tập đoàn Phượng Hoàng đến sau đó đến đến quốc kinh tế, dã tâm của hắn liền lớn hơn nữa, muốn khống chế dầu mỏ, khiến thế lực của hắn mở rộng ra toàn cầu, có thể ảnh hưởng đến hướng đi kinh tế, ảnh hưởng đến chính trị thế giới.

Mà hiện tại xem ra, Lục Thiếu Hoa mới nắm trong tay được thế lực về dầu mỏ, còn chưa đạt tới ảnh hưởng hướng đi về kinh tế và không chế thế lực của chính trị, nhưng Lục Thiếu Hoa không phải không có cơ hội, tỷ như hiện tại, khủng hoảng tài chính đang đến gần.

Một khi khủng hoảng tài chính nổi gió càn quét, cái gì cũng đều bị ảnh hưởng, kể cả dầu mỏ cũng sẽ bị ảnh hưởng, đây chính là cơ hội cho Lục Thiếu Hoa.

Lợi dụng thời điểm giá thấp liều mạng thu mua, đây là kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, nhưng đó không phải là toàn bộ, bên trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa là nhắm vào mỏ dầu, kia mới chính là đường tắt nhanh chóng khống chế dầu mỏ.

Cơn lốc tài chính thổi quét toàn cầu, các quốc gia dầu mỏ cũng sẽ bị ảnh hưởng lan dần, nếu quốc gia muốn vượt qua cửa ải khó khăn này, không loại trừ bọn họ sẽ bán ra mỏ dầu để lấy tiền mặt ổn định thế cục.

Cơ hội cứ lần lượt xuất hiện, nhưng ngoại trừ một số quốc gia nắm giữ dầu mỏ, còn có một bộ phận rất lớn là một số công ty xăng dầu nắm giữ, nhưng cơn lốc tài chính đến đây, công ty xăng dầu cũng sẽ bị ảnh hưởng, bọn họ không thể chống đỡ một khắc, cũng không loại trừ bọn họ đổi dầu mỏ lấy tiền mặt, đó là một cơ hội.

Có được một cơ hội như thế Lục Thiếu Hoa không thể nào buông tay, tuy nhiên, Hong kong bên này không thể nhúng tay vào sự tình, bởi vì mọi người đều có một nhiệm vụ, Lục Thiếu Hoa không giao cho họ phụ trách việc này, cũng chỉ có thể đem nhiệm vụ này giao cho căn cứ hổ gầm làm.

Kỳ thật, ngoại trừ căn cứ hổ gầm, không có ai khác thích hợp để làm việc này, bởi vì thu mua thành phẩm dầu thô và mỏ dầu số lượng quá nhiều sẽ bị mọi người chú ý, nếu Tập đoàn Phượng Hoàng có hành động này, không loại trừ trường hợp mọi người sẽ liên hợp lại đối phó với hắn.

Mà căn cứ hổ gầm cũng không vừa, đường đường nước Mĩ cường quốc lớn nhất trên thế giới cũng không có cách nào, còn ai dám đối phó với hổ gầm, cho nên, căn cứ là ứng cử viên tốt nhất để xử lý việc này .

Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng có suy xét khác, đó là tạm thời không công khai, cho dù là khủng hoảng tài chính trôi qua, Lục Thiếu Hoa cũng không tính toán nhanh như vậy để đạt mục tiêu cuối cùng của chính mình, không vì cái gì khác, cũng có khả năng thời cơ còn chưa chín muồi.

Mục tiêu cuối cùng cùa Lục Thiếu Hoa rất đơn giản, chỉ cần khống chế được dầu mỏ, như vậy là hoàn thành, nhưng là như thế thật sao?

Chưa chắc dầu mỏ đã là khống chế, nhưng đến sau còn có rất nhiều hoạt động, tỷ như việc giảm bớt lượng dầu mỏ cung cấp, khiến quốc gia không thể mua được dầu mỏ trên thị trường dầu thô, đến lúc đó có thể mặt dày mày dạn đến căn cứ hổ gầm để thương lượng.

Và tới lúc đó, Lục Thiếu Hoa mới xem như thành công, đồng thời, cũng là lúc công bố Lục Thiếu Hoa là ông chủ đứng sau căn cứ hổ gầm.

Nói thì dễ dàng nhưng làm thì mới khó khăn.

Lục Thiếu Hoa biết rõ phương diện này còn có rất nhiều vấn đề đồng thời cũng gặp phải nhiều phiền toái, nếu không có kế hoạch hoàn hảo, kết quả là sẽ tự đào hố chôn mình.

Tuy nhiên lại nói, nhiệm vụ trước là thu mua dầu mỏ trước đây, về phần chuyện này của hắn, giống như không phải hiện tại là Lục Thiếu Hoa muốn, dù sao hắn cũng định thế thôi, cho dù hiện tại Lục Thiếu Hoa có bắt đầu thì cũng vô dụng.

Đúng, đi một bước xem một bước, tuy rằng là cử chỉ bất đắc dĩ, nhưng dựa theo tình huống hiện tại, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể làm như vậy.

Nói đến thu mua mỏ dầu, trong đầu Lục Thiếu Hoa đột nhiên có một chủ ý, chủ ý này hoàn toàn xuất phát từ trí nhớ kiếp trước mà xuất hiện.

Mahmud, đây là một người nổi tiếng, nhưng người này lại không đơn giản, hắn là tổng thống Iran, lên nắm quyền năm 2005, ông ta xuất thâm từ gia đình bình dân, nhưng tác phong lại dị thường, mạnh mẽ, nhiều lần làm cả thế giới phải khiếp sợ.

Nhưng điều đó cũng không phải là trọng yếu, quan trọng là…ông ta là một người vì nước, sau khi lên nắm quyền ở Iran ông ta không để ai bắt nạt quốc gia, tỷ như vấn đề vũ khí hạt nhân, lúc đối mặt với người Mỹ hắn lại nói, nếu Mỹ dám động đến Iran, ông ta sẽ tuyệt đối bằng mọi giá để trả thù.

Việc trả đũa bao gồm cả vũ khí hạt nhân, nhìn vào, rốt cuộc Iran có vũ khí hạt nhận hay không chuyện này không ai biết, vì thế, người Mỹ bị ông ta dọa, không dám làm gì Iran.

Nhưng có một điều sau hai năm, Lục Thiếu Hoa dám khẳng định, hiện tại Iran không có vũ khí hạt nhân, ông ta cũng không còn khả năng như vậy, cứng rắn, mạnh mẽ, nếu là như thế có nghĩa là Lục Thiếu Hoa có thể có lợi.

Đừng quên Iran cũng là một quốc gia dầu mỏ, nếu vào lúc này, căn cứ hổ gầm và Iran hợp tác, lấy mỏ dầu đổi kỹ thuật khai thác, thậm chí là kỹ thuật tên lửa đạn đạo, liệu rằng ông ta có thay đổi hay không?

Vũ khí hạt nhân là cái gì vậy, vũ khí hạt nhân chính là trấn quốc thần khí, đồng thời cũng là cường quốc căn bản, có được vũ khí hạt nhân, địa vị trên quốc tế sẽ được nâng lên, mà không có vũ khí hạt nhân, vĩnh viễn phải phân rõ đẳng cấp với người khác.

Đạo lý cơ bản chính là như vậy, mà những gì ông ta đã làm, hoàn toàn có thể nhìn ra, ông ta muốn cho Iran so với quốc tế chiếm vị trí nhất định, có quyền lên tiếng, chỉ cần có thể đạt tới mục tiêu này, phải trả giá bằng cái gì hắn cũng có thể, cho dù là mỏ dầu.

Rất không khéo léo, căn cứ hổ gầm có được vũ khí kỹ thuật hạt nhân, chẳng những có được, hay là tiên tiến nhất toàn cầu, nếu cùng ông ta giao dịch, Lục Thiếu Hoa dám khẳng định, ông ta tuyệt đối sẽ đồng ý.


Có thể tưởng tượng, nếu có thể có mỏ dầu của Iran, không phải là gia tăng một lượng mỏ dầu gia tăng, gián tiếp đạt được kế hoạch khống chế dầu mỏ của Lục Thiếu Hoa.

Có ý tưởng này Lục Thiếu Hoa lập tức không do dự, tự mình gọi điện cho Lý Chí Kiệt, đem ý tưởng của hắn nói ra, sai Lý Chí Kiệt nghĩ biện pháp để tiếp xúc với Mahmud, xem có thể hay không thể đàm phán việc này.

Ý đồ của Lục Thiếu Hoa đã rõ, Lý Chí Kiệt suy tư một hồi, cũng hiểu được biện pháp này khả thi, vì thế, liền cam đoan sẽ có biện pháp để tiếp xúc với Mahmud, cố gắng hết sức để xúc tiến việc này.

Nhưng cuối cùng Lý Chí Kiệt lại có thêm một ý tưởng, đó là khiến Iran biến thành giống Ả rập, che chở căn cứ hổ gầm bên trong.

- Tuyệt đối không được!
Đây là Lục Thiếu Hoa trả lời ngay không hề nghĩ ngợi, liền trực tiếp cự tuyệt để nghị Lý Chí Kiệt.

- Vì sao?
Lý Chí Kiệt hỏi lại,

- Vì sao, bởi vì bọn họ là tổng thống Mahmud, người này tuyệt đối không đơn giản, lại là nhân vật mạnh mẽ, nếu muốn Iran biến thành Vương quốc Ả rập, việc đầu tiên ông ta sẽ không đồng ý.
Lục Thiếu Hoa chỉ ra trong mấu chốt, sau đó vẫn không quên một câu.
- Lúc tiếp xúc với ông ta, phải chú ý thái độ, đó là một người mà không thể bày tỏ thái độ cao ngạo, nếu không đàm phán đã kết thúc.

Người này, Lục Thiếu Hoa cũng không hiểu biết rõ, nhưng theo dõi hành động của ông ta, sẽ không khó đoán ra tính cách của ông ta, tuyệt đôi là một người cứng rắn, mạnh mẽ, người như thế chỉ có thể mình tôn kính ông ta thì ông ta mới có thể tôn kính mình.

Có Lục Thiếu Hoa nhắc nhở Lý Chí Kiệt không dám không nghe, vội vàng cam đoan.

Lục Thiếu Hoa biết rõ phong cách xử lý của Lý Chí Kiệt, anh ta cam đoan sẽ không để mắc sai lầm, cho nên, Lục Thiếu Hoa cũng an tâm, tuy nhiên việc này chưa xong, ngoại trừ một khối kỹ thuật quân sự, Lục Thiếu Hoa cũng muốn khiên mạng lưới tình báo cung cấp tình báo về Iran, đương nhiên, là có thưởng, không phải miễn phí.

Một ít tình báo cơ mật, Iran tuyệt đối cần, Mahmad cũng nhất định muốn, nhất định mua, quan trọng là người bán, cái này gióng như buôn bán.

Kiếm tiền phải lên giọng, Lục Thiếu Hoa vẫn ghi nhớ một nguyên tắc như vậy.

Có tiền không kiếm là thằng ngốc, có cơ hội Lục Thiếu Hoa sao có thể buông tha nó, trước kia Lục Thiếu Hoa chưa cùng tiếp xúc với Mahmad, hoàn toàn bởi vì không cần, hiện tại thì khác, theo một thời gian một bước chuyển dời, Lục Thiếu Hoa rốt cục phải bột phát toàn diện.

- Tôi hiểu được, chỉ cần tiếp xúc với bọn họ, tôi sẽ đem đề nghị nói ra.
Lý Chí Kiệt lại cam đoan với Lục Thiếu Hoa.

- ừ 
Lục Thiếu Hoa lên tiếng, trầm ngâm một lúc sau mới nói.
- Có thể tìm gặp ông ta một cách dễ dàng, như vậy đi, lấy thân phận của anh, làm cho ông ta tin tưởng, sẽ bị thuyết phục rất nhanh.

Đây là Lục Thiếu Hoa hướng dẫn Lý Chí Kiệt, trên thực tế, phương án này rất mạo hiểm, cũng là phương pháo nhanh nhất. Lý Chí Kiệt phải trực tiếp tiếp xúc với Mahmad, không nói không có khả năng, còn không có phương tiện, dù sao cũng là một vương giả trong bóng tối, một người còn lại là tổng thống của một quốc gia.

Cho nên nếu muốn nhanh được ông ta đồng ý, suy nhất chỉ có một phương pháp tiếp cận Mahmad, là người có thể tin được, như vậy phương pháp tiếp xúc mới có thể dễ dàng nhiều lắm, cũng có điều nguy hiểm hơn.

- Yên tâm đi, trong vòng 3 ngày sẽ có kết quả cho anh.
Lý Chí Kiệt có vẻ cực tin tưởng.

- Tốt.
Lục Thiếu Hoa rất vừa lòng.