Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 1165: Họng súng hướng vào Hàn Quốc




Vì sao Lục Thiếu Hoa bật cười?

Thật ra lý do rất đơn giản, lời nói của Lưu Minh Chương mở ra cho Lục Thiếu Hoa một ý tưởng, vốn ban đầu hắn không định một mũi tên bắn hai chim, nhưng không ngờ, một cách tình cờ, kế này được hình thành.

Mà Lưu Minh Chương lại vô tình nói ra điều mất chốt của kế hoạch này, làm sao Lục Thiếu Hoa không bật cười được?

Phải biết rằng Lục Thiếu Hoa vô cùng thích một mũi tên bắn hai chim. Cho nên, giờ đây hắn rất cao hứng, đương nhiên còn có lý do là kế hoạch này có thể gây tổn thất cho gia tộc Rothschild.

Tiêu hao tài chính của gia tộc Rothschild đồng nghĩa với tiêu hao thực lực cùa bọn chúng. Chỉ cần bọn chúng yếu bớt, thì Lục Thiếu Hoa sẽ dễ dàng giải quyết bọn chúng. Có thể nói đó sẽ là một thắng lợi làm bàn đạp cho kế hoạch của hắn.

So sánh lực lượng giữa hai bên, thì Lục Thiếu Hoa có nguồn tài chính rất dồi dào, trong khi gia tộc Rothschild lại không có, đó là ưu thế của Lục Thiếu Hoa.

Không phải có câu nói thế này sao: Muốn kẻ thù diệt vong, trước hết làm cho chúng điên cuồng!

Trước hết Lục Thiếu Hoa làm cho gia tộc Rothschild điên lên, dồn bọn chúng vào con đường cùng, đến lúc đó chỉ sợ gia tộc Rothschild sẽ dốc hết lực lượng đã tạo dựng trăm năm để liều mạng. Chỉ cần bọn chúng điên lên như vậy, việc Lục Thiếu Hoa xử lý bọn chúng sẽ trở nên đơn giản hơn.

- Không cần phải nói, tấn công, dốc toàn lực tấn công. Tôi muốn tiêu hao một khoản tiền lớn của gia tộc Rothschild, như vậy qua một thời gian nữa, chỉ sợ bọn chúng sẽ xong đời.

Cuộc khủng hoảng tài chính diễn ta trong thời gian rất dài, nói cách khác, Lục Thiếu Hoa còn có nhiều cơ hội để báo thù gia tộc Rothschild, cũng không cần gấp gáp. Lục Thiếu Hoa hoàn toàn nắm thế chủ động, không sợ gia tộc này phản ứng lại.

Có thể nói, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể tấn công nhiều lần, hết lần này đến lần khác, hắn có nguồn tài chính to lớn, đủ để tấn công gia tộc Rothschild không giới hạn.

Hiện nay Lục Thiếu Hoa đã nắm giữ rất nhiều vốn, một thời gian nữa, hắn còn có thể bảo nhóm Lưu Minh Chương rút thêm vốn từ thị trường chứng khoán, đến lúc đó thì lượng tài chính mà hắn có là vô cùng lớn.

Nếu chỉ đấu tranh trên thương trường, gia tộc Rothschild chắc chắn sẽ chuốc lấy thất bại, vấn đề chỉ là bọn chúng chống đỡ được bao lâu mà thôi.
- Yên tâm đi, chúng tôi sẽ thu xếp ổn thoả.
Lưu Minh Chương nói chắc như đinh đóng cột.

Phải nói thật là trong thời gian vừa qua, nhóm Lưu Minh Chương cũng cảm thấy miễn cưỡng, tuy nắm ưu thế nhưng Lục Thiếu Hoa lại chậm chạp không hề có hành động nào, thấy tập đoàn Phượng Hoàng đối mặt với nguy cơ, nhóm Lưu Minh Chương chỉ có thể trơ mắt nhìn, rất là buồn bực.

Hôm nay, không dễ gì Lục Thiếu Hoa ra lệnh tấn công, nhóm Lưu Minh Chương đương nhiên rất cao hứng.

Nhưng chưa hết, họ còn đang phấn khởi, Lục Thiếu Hoa lại tung ra một câu chấn động:
- Hàn Quốc sẽ xong đời, Triều Tiên sẽ thống nhất đất nước.

Hàn Quốc xong đời? Triều Tiên thống nhất đất nước?

Câu này có ý nghĩa thế nào, chỉ cần không phải là người ngu ngốc đều có thể hiểu được rõ ràng. Nhóm Lưu Minh Chương đương nhiên hiểu ý hắn muốn nói: hai nước Hàn Quốc- Triều Tiên sắp có chiến tranh. Thật sao? Nhưng vì lý do gì?

Nhóm Lưu Minh Chương là chuyên gia về tài chính, không có hiểu biết gì về quân sự. Lúc này nghe Lục Thiếu Hoa nói hai nước kia phải khai chiến, tưởng chừng như không có liên quan gì đến họ, nhưng nhóm Lưu Minh Chương biết rất rõ, tuyệt đối Lục Thiếu Hoa sẽ không nói chuyện không liên quan.
Một tia sáng loé lên trong đầu, Lưu Minh Chương rất nhanh chóng nắm bắt được điểm mấu chốt của vấn đề, nghiêm túc hỏi lại:
- Chính xác không?

Cái gì chính xác không? Đương nhiên là tin báo có chính xác không?
- Rất chính xác!
Lục Thiếu Hoa trả lời ngay.

- Thật là…
Lưu Minh Chương buông một câu, tuy rằng anh ta ở sở tổng chỉ huy không ra ngoài, thậm chí ngay cả nhà cũng không về, có thể nói anh ta và vợ ở luôn nơi này, nhưng tin tức thì anh ta vẫn nắm rõ, ít nhất, việc Triều Tiên điều động quân đội anh ta có biết đến.

Mà trước đó không lâu, Lục Thiếu Hoa cũng có nói qua, hắn sẽ không buông tha cho Hàn Quốc một cách dễ dàng như vậy. Bây giờ liên hệ tới lời nói trước kia, Lưu Minh Chương gần như có thể khẳng định việc Triều Tiên sẽ tấn công Hàn Quốc chắc chắn có liên quan tới Lục Thiếu Hoa. Nếu kết hợp với việc căn cứ Hổ Gầm của Lục Thiếu Hoa là một tổ chức buôn lậu vũ khí, đáp án cho vấn đề này càng rõ ràng hơn.

Thực lực quân sự Triều Triều Tiên như thế nào, không cần nói nhiều cũng biết, vũ khí của họ còn chưa được hiện đại hoá. Cho đến bây giờ, Triều Tiên vẫn còn rất nhiều đại pháo thời chiến tranh thế giới thứ hai. Với thực lực quân sự như vậy rõ ràng là không có khả năng khai chiến với Hàn Quốc.

Nhưng bây giờ Triều tiên dám khai chiến với Hàn Quốc, chứng tỏ đã có nguồn cung cấp vũ khí, mà nguồn đó không ai khác hơn là căn cứ Hổ Gầm. Nhưng hai nước đánh nhau, hình như đâu có quan hệ tới bọn họ và Lục Thiếu Hoa?

Vậy mà giờ phút này Lục Thiếu Hoa lại trịnh trọng tuyên bố về chuyện này, rõ ràng là có nguyên nhân trong đó. Suy nghĩ một hồi, rốt cục Lưu Minh Chương cũng biết được ý của Lục Thiếu Hoa.

- Chúng ta có bao nhiêu thời gian?

Lưu Minh Chương cần biết thời gian để còn tính toán. Hai nước đánh nhau, có ảnh hưởng không nhỏ, thế cục không ổn định, dẫn tới hỗn loạn, như vậy thị trường chứng khoán cũng sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, trùng hợp khủng hoảng tài chính bùng nổ, quả thật là vô cùng rối ren.

Trước đó, khi Lục Thiếu Hoa bảo Lưu Minh Chương chuẩn bị ra tay với Hàn Quốc, Lưu Minh Chương cảm thấy hơi lạ, bây giờ thì rốt cục Lưu Minh Chương đã biết, lần ra tay này phải nói là mưa rền gió dữ.

Tuy trước đó đã bố trí việc ứng phó bên phía Hàn Quốc nhưng khi biết được sẽ xảy ra chiến tranh, Lưu Minh Chương nhận thấy việc bố trí đó chưa đủ, cần phải tăng thêm vốn để bao vây tấn công. Cho nên Lưu Minh Chương mới hỏi còn bao nhiêu thời gian.

- Hai ngày, các anh chỉ có hai ngày thời gian.

Theo kế hoạch, Lục Thiếu Hoa cho Kim Jong il bốn ngày để chuẩn bị, chỉ có điều mấy ngày nay nhiều chuyện xảy ra khiến Lục Thiếu Hoa cảm thấy như đã nhiều ngày trôi qua, bây giờ nhìn lại mới thấy chỉ mới bốn ngày thôi.

Một tuần bảy ngày, đã qua bốn ngày, chỉ còn ba ngày, ngày thứ ba là ngày chuẩn bị khai chiến, cho nên rốt cuộc Lục Thiếu Hoa chỉ cho nhóm Lưu Minh Chương hai ngày để chuẩn bị, ngày thứ ba sẽ chính thức bắt đầu.

- Có hai ngày là đủ rồi.
Lưu Minh Chương cười cười, nói.

Đối với Lưu Minh Chương thì hai ngày quả thật đủ rồi, đủ để anh ta làm được nhiều chuyện.

Nhưng mà từ đầu đến cuối cũng chỉ có Lưu Minh Chương và Lục Thiếu Hoa đối thoại, Lý Tông Ân và Lý Vân Thanh đều không lên tiếng, vả lại Lưu Minh Chương và Lục Thiếu Hoa nói có vẻ rất mơ hồ, làm cho người khác không hiểu gì cả. Nhưng Lý Tông Ân và Lý Vân Thanh có thật là không biết hai người đang nói gì sao?

Không, không phải họ không biết nội tình, đương nhiên cũng biết Lục Thiếu Hoa và Lưu Minh Chương đang nói về vấn đề gì, càng biết ý đồ của Lục Thiếu Hoa và hiểu được tính toán của Lưu Minh Chương.

Không thể phủ nhận, ở một số phương diện, người môi giới chứng khoán có trực giác rất mạnh mẽ, Lý Tông Ân và Lý Vân Thanh xuất thân là người môi giới chứng khoán, lăn lộn cho tới bây giờ, tích luỹ được nhiều kinh nghiệm, sự bén nhạy của hai người là không thể nghi ngờ.

Lúc mới bắt đầu, hai người còn có điểm không rõ ý của Lục Thiếu Hoa nhưng càng nghe Lục Thiếu Hoa và Lưu Minh Chương nói chuyện, hiểu là Lục Thiếu Hoa muốn thừa dịp Triều Tiên và Hàn Quốc đánh nhau, tiến hành tấn công vào thị trường chứng khoán Hàn Quốc.

Tấn công ư? Không, đã tới nước này không thể nói là tấn công, tuy là đúng nhưng chưa thật chính xác. Phải gọi là càn quét thì mới chính xác được một chút!

Với ảnh hưởng của cuộc khủng hoảng tài chính, thị trường chứng khoán Hàn Quốc đã bị lao đao, lại có nhóm Lưu Minh Chương bố trí những cái bẫy tài chính từ trước, thị trường chứng khoán Hàn Quốc sẽ lập tức sụp đổ.

Một khi luồng tài chính cuối cùng lại đổ vào Hàn Quốc, thì sẽ như là một cuộc càn quét mạnh mẽ, cho nên dùng từ càn quét để hình dung cũng không phải nói quá. Tuy nhiên, dù gọi là gì cũng không quan trọng lắm, điều quan trọng là Lục Thiếu Hoa sẽ ra tay với Hàn Quốc.

Nói đến Hàn Quốc không thể không nhắc đến việc gây nên thù hận giữa Hàn Quốc và tập đoàn Phượng Hoàng. Nhớ năm đó, tập đoàn Phượng Hoàng sản xuất thương hiệu ô tô Phượng Hoàng đầu tiên, một công ty ô tô Hàn Quốc đã khiêu khích tập đoàn Phượng Hoàng.

Kết quả thế nào? Lục Thiếu Hoa dùng phương thức cực đoan để đối phó lại và rốt cục giành được thắng lợi. Bề ngoài thì đó chỉ là sự tranh giành hơn kém giữa hai doanh nghiệp, nhưng dù là Lục Thiếu Hoa hay Lưu Minh Chương, cả hai đều biết rõ, vụ đó có sự tham gia của chính phủ Hàn Quốc.

Rồi sau đó, sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng tiến vào thị trường Hàn Quốc, nhưng gặp phải trở ngại rất lớn, nếu tập đoàn Phượng Hoàng không phát triển với tốc độ vô cùng nhanh chóng, thương hiệu nhanh chóng nổi tiếng thì còn có thể bị làm khó dễ.

Mà lúc này, chính phủ Hàn Quốc lại ra mặt, nếu không cho họ một bài học nhớ đời thì thật là đáng tiếc.

Nhưng, cho một bài học nhớ đời là sao?