Tiên Hà Phong Bạo

Chương 104: Danh nghạch ngoài ý (2)




Mà giờ khắc này, dưới tình huống Từ Huyền cố gắng như thế, còn bị mình siêu việt, trong nội tâm Dương Tiểu Thiến cũng có chút cảm giác về sự ưu việt.

Chứng kiến Dương Tiểu Thiến giống như chu tước kiêu ngạo, Từ Huyền nhịn không được cười lên, liền ra vẻ phiền muộn nói:

- Ai, sư muội ngươi có được hạ phẩm linh căn, thiên phú tu luyện vượt qua ta, hơn nữa lại có Chân truyền đệ tử hỗ trợ, thật làm cho người ao ước sát đất ah.

Chứng kiến bộ dạng Từ Huyền cười khổ phiền muộn, trong nội tâm Dương Tiểu Thiến có thỏa mãn cùng khoái cảm không hiểu, nhưng cũng có chút không đành lòng, vội vàng an ủi:

- Chỉ cần Từ sư huynh ngươi siêng năng tu luyện, cho dù là linh căn bình thường, trong vòng một hai năm tấn chức Luyện Khí kỳ, cũng không phải vấn đề. Chúng ta lại cùng một thôn, ngày sau ta sẽ hỗ trợ ngươi.

Nàng nào biết đâu rằng, thiếu niên đứng ở trước mắt, căn bản không tồn tại bình cảnh trùng kích Luyện Khí tiên sĩ, càng là có được tu vi tiếp cận Luyện Thể cửu trọng đáng sợ. Nếu như Từ Huyền quyết tâm bước vào đại môn tu hành, mấy tháng trước, có thể nhẹ nhõm tấn chức Luyện Khí kỳ.

- Ha ha, cái kia rất tốt, về sau làm phiền sư muội chiếu cố.

Trong ánh mắt Từ Huyền lộ ra vui vẻ.

Dương Tiểu Thiến ẩn ẩn cảm thấy có chút không đúng, nhưng mà cái cảm giác này lóe lên tức thì, đã bị thỏa mãn và khoái cảm trong lòng che dấu.

Khi biết được Từ Huyền đi ra nghe ngóng tình huống có quan hệ với phong núi, Dương Tiểu Thiến lại cười nói:

- Ta đang chuẩn bị đi linh điện của Nhạc sư huynh, hắn là Chân truyền đệ tử, có lẽ sẽ biết tin tức.

- Nhạc sư huynh?

Từ Huyền nhẹ gật đầu, theo Dương Tiểu Thiến cùng một chỗ, sóng vai mà đi, đi đến khu vực hạch tâm nội môn.

Cách thật xa, Từ Huyền chứng kiến giữa sườn núi có một tòa cung điện toàn thân hiện ra màu bạch kim, cao quý tinh mỹ, lại không có vẻ chói lóa kiêu ngạo.

Cái này là linh điện của Chân truyền đệ tử Nhạc Phong.

Lúc đi vào cung điện màu bạc này, Từ Huyền rõ ràng cảm giác linh khí trong đó càng sinh động, trong nội tâm thầm than, tài liệu làm linh điện ẩn chứa linh tính, có thể gia tăng nồng độ linh khí, càng thích hợp tu luyện.

Rất nhanh, Nhạc Phong tươi cười từ bên trong đi tới, lúc chứng kiến Từ Huyền, chỉ là khẽ giật mình thoảng qua, cũng rất khách khí mời hắn tiến đến, cũng không có bởi vì đối phương là Phàm sĩ, mà có bất kỳ khinh thị cùng kiêu căng.

- Không nghĩ tới Từ sư đệ ngươi khổ tu như vậy, cũng quang lâm hàn xá sư huynh ta này.

Nhạc Phong cười ha hả nói, thời điểm hai người nói chuyện với nhau, Dương Tiểu Thiến thành thạo pha trà, sau đó đứng ở bên cạnh Nhạc Phong.

Từ Huyền có thể thấy được hai người đã vượt qua quan hệ sư huynh muội hữu nghị, cố gắng tiếp qua một năm nửa năm nữa, có thể đi đến một bước song tu đạo lữ rồi.

Đối với cái này, trong lòng của hắn cũng không có thất lạc cùng tiếc nuối, chỉ là cảm khái nhân thế biến thiên.

- Gần đây ta vốn định xuống núi một chuyến, thế nhưng mà sơn môn bị phong tỏa, nên đặc biệt hướng Nhạc sư huynh tìm hiểu thoáng một phát, nội môn đến cùng có chuyện gì, chẳng biết lúc nào mới có thể khôi phục bình thường.

Từ Huyền rất nhanh nói rõ ý đồ đến.

Nhạc Phong lại cười nói:

- Cái này ở bên trong môn phái, cũng không phải đại bí mật gì. Một hai tháng gần đây, trưởng lão trong môn phát hiện dưới Vô Uyên Vực có Bí Cảnh không gian bị phong ấn, tựa hồ có trạng thái gần như vững vàng, một mực nghĩ cách gia cố. Nghe nói, dưới sự nỗ lực không ngừng của trưởng lão hai phái, có thể mượn lực trận pháp thần thông, miễn cưỡng duy trì không gian Bí Cảnh tương đối ổn định trong kỳ hạn nhất định.

Từ Huyền nghe vậy, thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên không ngoài sở liệu, Bí Cảnh không gian có khả năng ổn định, nếu không hai phái sẽ không khẩn trương như vậy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Nhưng mà, loại Bí Cảnh không gian tương đối ổn định này, cường độ có thể chịu tải sinh linh là có hạn chế. Một khi Luyện Thần kỳ cưỡng ép tiến vào, sẽ khiến không gian Bí Cảnh hỗn loạn, thậm chí dẫn phát linh khí triều tịch. Chỉ có Luyện Thần kỳ trở xuống, mới có thể tiến nhập không gian Bí Cảnh tu luyện, mà nhân số có hạn chế nhất định, tối đa chỉ có thể ở trong Bí Cảnh một tháng. Đến lúc đó không gian Bí Cảnh quay về hỗn loạn, hoàn cảnh ác liệt, không thích hợp sinh tồn.

Nhạc Phong nói nguyên do sự tình ra.

- Thì ra là thế.

Từ Huyền cảm thấy kinh ngạc, có thể đoán trước, tiên môn tất nhiên sẽ lựa chọn sử dụng đệ tử có tiềm lực tiến vào tu luyện.

- Độ tinh khiết của linh khí trong Bí Cảnh cực cao, vượt qua ngoại giới mười mấy lần, linh khí dị thường sinh động, có thể trợ giúp đột phá bình cảnh. Ở bên trong Tông môn, đang lựa chọn sử dụng một bộ phận đệ tử tiến vào, nhưng mà danh ngạch có hạn.

- Danh ngạch? Nghĩ đến dùng thân phận Chân truyền đệ tử của Nhạc sư huynh, khẳng định có tư cách tiến vào.

Trong lòng Từ Huyền khẽ động, trong Bí Cảnh này tu luyện ưu việt, thậm chí hấp dẫn làm cho hắn khó có thể chống cự.

- Đó là đương nhiên, Nhạc sư huynh chẳng những có thể tiến vào trong đó, còn có thể lựa chọn hai gã nội môn đệ tử, đến lúc đó hộ pháp cho hắn.

Cái miệng nhỏ nhắn của Dương Tiểu Thiến giơ lên, có chút đắc ý nói.

Nhạc Phong hơi tiếc nuối cùng áy náy nói:

- Đáng tiếc hai hộ pháp của ta đã được chọn lựa, một cái là đồng môn Cổ sư huynh, một cái khác là Dương sư muội, không có danh ngạch khác nữa.

Trong nội tâm Từ Huyền từ chối cho ý kiến, cho dù còn nữa, Nhạc Phong cũng sẽ ưu tiên cho đồng môn sư huynh muội quan hệ tốt, thực lực mạnh.

Ngược lại là Dương Tiểu Thiến này, dính rất lớn quang, nhập nội môn không lâu, liền có tư cách dùng danh nghĩa Hộ pháp, đi cùng Chân truyền đệ tử tiến vào Bí Cảnh không gian.

Sau khi nghe ngóng tình huống tinh tường, Từ Huyền phản hồi Bắc Nhai Tiểu Các.

- Dùng tu vi cùng tư lịch của ta, xem ra vô duyên với Bí Cảnh không gian kia rồi.

Trong nội tâm Từ Huyền âm thầm thở dài, ngoài tiếc nuối ra, cơ bản buông tha cho niệm tưởng này.

Nhưng ngay thời điểm hắn phiền muộn, một thân ảnh mảnh mai nhỏ nhắn đi vào Bắc Nhai Tiểu Các, thấp giọng nói:

- Từ sư huynh!

- Du sư muội?

Từ Huyền nao nao, mời nàng vào trong, hỏi:

- Nàng tìm ta có chuyện gì?

- Từ sư huynh, mấy ngày nữa ta phải tiến vào Bí Cảnh không gian, ngươi có thể làm hộ pháp của ta hay không.

Du Cầm hơi e lệ, thấp giọng nói, đôi mắt sáng lộ ra vài phần trưng cầu cùng chờ mong.

- Cái gì! Nàng nói là tư cách tiến vào Bí Cảnh?

Trong lòng Từ Huyền nhảy dựng, cơ hồ không che dấu được kinh hỉ trên mặt.

- Ân.

Du Cầm cố gắng gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện hồng, dần dần lộ ra má lúm đồng tiền.

Cái này thật đúng là một danh ngạch không ngờ ah!

Từ Huyền thiếu chút nữa ôm lấy tiểu cô nương này.

Từ Huyền vốn đã buông tha cho niệm tưởng tiến vào Bí Cảnh không gian, dù sao tư lịch cùng tu vi của hắn trong tông môn, đều là xa xa không đủ, hơn nữa lại không có quan hệ bối cảnh. gì

Du Cầm đến, quả thực cho hắn một kinh hỉ.