Tiên Hà Phong Bạo

Chương 348: Kiều diễm phong tình (1)




Lập tức, tầng gió cuốn màu hồng lấy Từ Huyền làm trung tâm kia càng ngày càng cường thịnh, cổ thụ bốn phía bị thiêu đốt một mảng lớn, hóa thành biển lửa, hung mãnh khuếch trương, nhìn rất kinh thế hãi tục.

Ánh mắt Cam thúc run lên, một chân hung hăng đạp một cái, hóa thành một vòng ánh sáng bảo vệ thanh hàn, thoáng cái bay ra bên ngoài vài chục trượng, chân đạp đại phụ phượng tước, muốn bay lên lấy phượng tước ấu điểu và trứng phượng tước.

- Lưu lại!

Từ Huyền như thế nào khiến hắn được như ý nguyện, khiến hai khôi lỗi đuổi gấp theo, hơn nữa há miệng, bắn ra một đồng tước, cùng lúc đó tăng vọt, tách ra hào quang chói mắt, một đoàn tinh hồng bích u quang diễm rơi xuống thượng diện, liên tục mở ra hai cây lông vũ, quang diễm hai màu tím xanh ngưng tụ thành hai đạo quang vũ, bay ra ngoài như thiểm điện, chém về phía Cam thúc.

- Thất linh đồng tước, như thế nào lại vào tay ngươi?

Cam thúc hoảng sợ thất sắc, buông bỏ Phượng tước điểu sào, quay đầu bỏ chạy.

Lúc hai thiết giáp khôi lỗi cùng thất linh đồng tước mãnh liệt tiến đến, Cam thúc sợ tới mức hồn bất phụ thể, không dám tiến vào sào huyệt phượng tước, ngược lại một cước đạp lên cành cây, hóa thành quang ảnh thanh sương nhanh chóng bắn về chỗ sâu trong Cổ Lâm.

Thế nhưng tốc độ Thất linh đồng tước lại nhanh hơn, quỹ tích lại biến ảo trong hư không, vượt qua mấy cây đại thụ, nhanh chóng đuổi theo Cam thúc.

Tốc độ phi hành của tu giả cho dù rất nhanh, nhưng so với công kích của pháp bảo thì lại có chênh lệch rất lớn, trừ phi có thể chạy ra khỏi phạm vi của nó.

Cam thúc cắn răng một cái, mãnh liệt vận chân lực, quang khí băng hàn màu xanh bên ngoài mãnh liệt bạo lên, gia trì một kiện linh giáp màu trắng, hình thành một áo giáp óng ánh băng sương quang mang..

Phong bạo do thất linh đồng tước hình thành hai đạo viêm lực quang diễm, hung hăng chém lên bên trên băng sương quang giáp, Cam thúc kêu lên một tiếng, thân hình lảo đảo bay ra. Bị cuồng bạo khí diễm oanh tạc, băng sương quang giáp rơi tầng tầng.

Đối chiến với một kích này, Cam thúc lau khô một vết máu trên khóe miệng, thân hình chui vào Cổ Lâm xa xôi.

Từ Huyền vẫy tay một cái, thu hồi Thất linh đồng tước, hai thiết giáp khôi lỗi cũng tự động phản hồi, đứng thẳng ở hai bên.

Nhìn phương hướng Cam thúc chật vật bỏ chạy, Từ Huyền biết rõ dùng tốc độ của mình thì không thể đuổi kịp cường giả Luyện thần cửu trọng đỉnh phong..

Tu vi Cam thúc kia cường hoành, chỉ sợ thực lực còn trên Đông Phương Gia Khuê.

Hôm nay Từ Huyền có thể khiến cường giả như thế bị thương chạy trốn, có thể thấy hắn đã không còn là thiếu niên Hoàng Long thành ngày xưa nữa rồi.

Sau khi diệt sát Chu Ngọc, đánh lui Cam thúc, Từ huyền lập tức bay vào trong sào huyệt phượng tước.

Trong sào huyệt phượng tước, băng sương ngưng kết, hàn khí bốn phía, thanh niên Liệp Yêu Giả và Phượng tước ấu điểu đều bị băng sương ngưng kết lại, giống như điêu khắc, cơ hồ không cảm thụ được bao nhiêu sinh cơ.

Trong lúc đó, thanh niên Liệp Yêu giả vẫn nắm trong tay một quả trứng phượng tước, cùng bị đóng băng một chỗ.

Đầu tiên Từ Huyền vận chuyển một cỗ tinh hồng nguyên lực, cách không thu lấy Phượng tước ấu điểu bị đông lạnh kia vào tay.

- Ti ti...

Băng sương quanh thân phượng tước ấu điểu này rất nhanh bị tan rã, đợi đến lúc hàn khí bị tiêu trừ triệt để, thân hình có chút nhúc nhích, khí tức màu đỏ ảm đạm chớp động trên người.

Từ Huyền âm thầm gật đầu, Phượng tước điểu chính là chim quý hiếm trong truyền thuyết, có huyết mạch Viễn cổ phượng hoàng và Thanh Loan, tiềm lực và tư chất đều là tuyệt hảo ở Tu giới.

Còn không đợi phượng tước ấu điểu kia giãy giụa, Từ Huyền đã đặt cấm chế lên người nó.

Rồi sau đó, Từ Huyền xoay người, gỡ quả trứng trong tay thanh niên Liệp Yêu Giả kia xuống, phát hiện quả trứng này đã lạnh giá, sinh cơ cơ hồ đã mất hết, thoạt nhìn hoàn toàn không có hi vọng sống lại.

Từ Huyền cảm thấy đáng tiếc, dù sao thì cũng là trứng phượng tước trân quý, so với phượng tước ấu điểu thì chỉ sợ giá trị còn cao hơn.

Dù sao ấu điểu cũng đã có được linh trí nhất định, nuôi dưỡng cũng phiền toái, không bằng ấp cho trứng nở ngay từ ban đầu, bồi dưỡng tình cảm thì độ trung thành rất cao.

Thở dài một hơi, Từ Huyền lấy ra thất phương ngọc bình, nhiếp trứng phượng tước vào trong một ô vuông đựng đầy thiên hỏa linh dịch.

Dù sao thì sinh cơ trứng phượng tước này cũng không hoàn toàn mất hết, còn có một tia hi vọng cuối cùng. Từ Huyền dứt khoát bỏ nó vào trong Thiên hỏa linh dịch. Bản thân trứng phượng tước là hỏa linh chi vật, làm như vậy có hai khả năng, một là trứng phượng tước trở thành chất dinh dưỡng bên trong Thiên hỏa linh dịch, hai là dưới tác dụng của Thiên Hỏa linh dịch thì trứng phượng tước có thể phục sinh, thậm chí nó có khả năng mạnh hơn nữa.

Sau khi cho trứng phượng tước vào Thất phương ngọc bình, rất nhanh liền bị Thiên hỏa linh dịch kia bao phủ, linh dịch thẩm thấu mặt ngoài vỏ trứng, quang vân càng phát ra đỏ tươi, phát ra âm thanh chi chi

Từ Huyền khẩn trương nhìn xem, chỉ thấy mặt ngoài vỏ trứng ngưng kết một tầng quang kén màu hồng long lanh óng ánh, sau đó cũng không có gì thay đổi rồi, chỉ có thể nghe được thanh âm chi chi rất nhỏ, không chú ý thì khó mà phát giác.

- Nhìn vào thiên mệnh rồi.

Từ Huyền cười cười, thu hồi Thất phương ngọc bình. Nhìn tình hình này thì từ nay về sau, trứng phượng tước này có khả năng sống sót rất cao.

Đúng lúc này, Yên Mi phi thân tiến vào sào huyệt phượng tước, vui mừng rạo rực nói:

- Chúc mừng Từ đạo hữu lấy được chim quý hiếm có tư chất thượng giai như thế.

Từ Huyền mang một phượng tước ấu điểu đưa cho Yên Mi, cười nói:

- Lần trước cầm Thất phương ngọc bình của ngươi, ta liền giao phượng tước ấu điểu này trao đổi với ngươi.

Thất phương ngọc bình là một kiện bảo khí phụ trợ khó có được. Sau mấy lần sử dụng thì Từ Huyền phát giác giá trị vật này vượt xa đánh giá của mình.

- Từ đạo hữu nhiều lần cứu trợ Yên Mi, Thất phương ngọc bình kia tặng cho ngươi cũng là phải đấy.

Yên Mi không có ý tứ này, nàng quả thật động tâm ưa thích với Phượng tước ấu điểu này, sau khi tiếp nhận thì có chút tâm thần bất định bất an, cảm thấy Từ Huyền rất thua thiệt.

Dù sao nếu như không có Từ Huyền mà nói thì có lẽ nàng sớm đã táng thân tại sa mạc bát hoang, hoặc là vĩnh viễn trầm luân trong Cát Thiên Hà, phần ân này không thể không tương báo.

- Phượng tước điểu chỉ có một là đủ, nếu không ta cũng không nuôi nổi, ta cũng không có nhiều tinh lực như vậy, huống hồ hiện tại vật ấy cũng là một củ khoai lang nóng phỏng tay, không nên ra tay buôn bán, nếu không sẽ dẫn đến tai họa.

Sắc mặt Từ Huyền tỉnh táo, gợn sóng không sợ hãi.

Sau khi phân phối bảo bối ở bên trong sào huyệt phượng tước, Từ Huyền khiến Yên Mi thi triển tiên pháp, thanh niên dấu vết chiến trường, đốt cháy hỏa mộc che trời này.

Sau đó, hai người liền phi tốc rời đi. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Tìm được một nơi yên tĩnh, Từ Huyền sửa sang lại túi trữ vật của Chu Ngọc và thanh niên Liệp Yêu Giả, rốt cục cũng tìm được mấy miếng địa đồ ngọc giản.

Trong đó, thanh niên Liệp Yêu Giả có một miếng địa đồ ngọc giản đánh dấu rất là kỹ càng, chính là cực hạn tại U Ám cổ lâm.