Tiên Hà Phong Bạo

Chương 744: Cùng công sát (2)




- Ngươi là nói, hắn sớm có dự mưu, muốn thoát ly khỏi đoàn đội.

Tuyền Chu đột nhiên nói.

- Khẳng định như vậy! Hắn e là sớm đã muốn hành động độc lập, chỉ là muốn tìm một cái cớ hợp lý. Hiện tại hắn đã thành công.

Mông Thủy mắt nhìn phương hướng Từ Huyền đi xa. Đột nhiên phát hiện, chính mình có chút nhìn không thấu Từ Huyền.

- Ta hiểu rồi.

Tuyền Chu bừng tỉnh đại ngộ.

Trên thực tế, từ khi mới tiến nhập Thiên Lục Nguyên, Mông Thủy lộ ra chân diện mục bắt đầu, Từ Huyền đã quyết định thoát ly đoàn đội.

Chỉ là, hắn dù sao cũng xuất từ Thất Hiền Các, ngày sau rời khỏi thánh cảnh, còn có thể trở về Trung Bộ địa vực, cùng cao tầng Thất Hiền Các gặp lại.

Cứ như vậy, Từ Huyền cần một cái cớ hợp lý.

Chính như theo như lời của Mông Thủy nói, Từ Huyền đã thành công.

Vì vậy, khi Mông Thủy đưa ra lựa chọn, Từ Huyền căn bản không quá nhiều do dự, đã lựa chọn rời khỏi.

Sưu hưu...

Từ Huyền cả người kim xích hồng, lẻ loi một mình, hướng nơi nào đó trong Thiên Lục Nguyên bay đi.

Biến hóa này tự nhiên bị thiên tài Tu Giả ở gần đó âm thầm quan sát được.

- Quá tốt! Từ Huyền này dĩ nhiên lạc đàn.

- Người này mấy cửa phía trước, tích lũy phần thưởng phong hậu, nhất định phải bắt hắn!

Phụ cận năm sáu gã Tu Giả, hưng phấn không ngớt.

Vì vậy, Từ Huyền vừa mới thoát ly khỏi đoàn đội, lập tức bị địch nhân nhìn chằm chằm.

Từ Huyền vừa mới bay ra hơn mười dặm, phía sau đã truyền đến tiếng xé gió.

- Tiểu tử, ngoan ngoãn lưu lại chiến lợi phẩm và lệnh bài thông quan, tha cho ngươi không phải chết.

Hai gã Nguyên Đan trung kỳ thiên tài từ phía sau đuổi theo. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Đối với điều này, Từ Huyền không chút động đậy, không vội không chậm bay về phía trước.

- Đứng lại!

Trong đó một gã hắc y thanh niên, mặt lộ vẻ sát ý.

Vẫn như trước có mắt không tròng.

- Tiểu tử muốn chết!

Hắc y thanh niên nổi giận, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một đoàn u diễm, tử sắc hỏa miêu cuộn trào mãnh liệt xông lên.

hô bành...

Ma diễm kia thiêu đốt một chưởng, hung hăng phách về phía Từ Huyền, bắn trúng người sau.

Bành!

Thân hình Từ Huyền cứng lại, hồn thể kim văn di động vững như Thái Sơn, không hề tổn hại chút nào.

A!

Hắc y thanh niên kia kinh ngạc đến ngây người, chính mình một chưởng toàn lực tựa như đánh vào thập vạn đại sơn, lại không đả thương được người đó chút nào.

Ba băng...

Ngay khi hắn thất thần trong chớp mắt, Từ Huyền một chưởng lôi đình đánh ngược trở lại.

- Ca sát!

Hắc y thanh niên trực tiếp bị một chưởng đánh cho tứ phân ngũ liệt, trong nháy mắt tử vong.

Trở tay chém giết người này, Từ Huyền cướp đoạt túi trữ vật.

Hưu...Đinh!

Một ngụm tử vờn quanh cự đao, từ trên trời giáng xuống, chém vào đầu Từ Huyền, tiên khởi một mảnh hỏa hoa.

Hiển nhiên tên còn lại, còn không có phản ứng lại, pháp bảo đã bắn trúng Từ Huyền.

- Cái gì...

Một vị ma đạo thiên tài khác, con ngươi co rụt lại, tâm thần run sợ.

Trong phạm vi tầm nhìn thanh niên kia khí lực tựa như kim cương không thể phá hư, liên tục gặp hai lần công kích, không hề tổn hại chút nào.

Đi tìm chết!

Từ Huyền quát lên một tiếng lớn, thân ảnh lực lưỡng cao ngất bay vụt mà đến, một chưởng hung hăng bổ tới.

Ma đạo thiên tài vừa định bỏ chạy, đã cảm giác được một cổ trọng lực trầm trọng "ầm" một tiếng áp bách đến trên người.

Bằng phanh ca...

Từ Huyền một chưởng một quyền, nghiền nát tầng phòng ngự, băng toái tâm mạch của đối phương.

Liên tục trảm sát hai đại Nguyên Đan trung kỳ thiên tài!

Ti...

Một sát na này, phụ cận Tu Giả quan chiến đều hít một ngụm lãnh khí.

- Không tốt! Từ Huyền này thực lực lại đáng sợ như vậy!

Không ít Tu Giả, kinh hãi đảm chiến.

Ai có thể dự liệu, một Nguyên Đan sơ kỳ Tu Giả lại có thực lực đáng sợ như vậy, dễ dàng vượt cấp chém giết Nguyên Đan trung kỳ.

Từ Huyền chậm rãi thu thập chiến lợi phẩm, đạt được sáu khối lệnh bài thông quan.

Lệnh bài thông quan mỗi người đều có ba khối.

Giết người xong, Từ Huyền tiếp tục hướng phía sâu trong Thiên Lục Nguyên đi đến.

- Ta tu vi thấp, trong tay lại có phần thưởng phong hậu, chỉ cần đi ra ngoài, khẳng định sẽ lọt vào tập kích.

Dọc theo đường đi, Từ Huyền bất động thanh sắc.

Đồng thời ở trên cao huyết sắc quang giới.

- Từ Huyền này thực lực quả nhiên cường đại, thảo nào dám đi một mình. Đoạn trưởng lão suy đoán không sai.

Kim bào thủ lĩnh họ Trì cảm khái nói.

Chém giết hai ma đọa thiên tài, sau đó, kế tiếp nửa canh giờ, Từ Huyền lại tao ngộ ba gã Nguyên Đan trung kỳ thiên tài.

Kết quả, chém giết giết một người, trọng thương một người, dọa chạy một người.

Từ Huyền khẽ cau mày.

Một lần trước, phụ cận hắn gặp phải Tu Giả đều là trong lòng giật mình, còn không có giao thủ, đã có cảnh giác.

Từ Huyền thoáng suy nghĩ một chút, lấy ra một khối lệnh bài thông quan, đem Nguyên lực rót vào trong đó.

Rất nhanh, hắn cấp tốc cảm ứng được trong phương viên mười dặm vị trí của lệnh bài thông quan khác.

Nói cách khác, thông qua loại cảm ứng này, có thể biết được đối phương nắm giữ lệnh bài thông quan.

Lúc này, cửa thứ tư vừa mới bắt đầu, Từ Huyền đã có hơn mười khối lệnh bài, địch nhân vừa mới tiếp cận, đã định là vạn phần kinh khủng, tưởng thiên tài kinh khủng nào đó.

- Ở trong Thiên Lục Nguyên, con số lệnh bài thông quan hoàn toàn có thể nói lên thực lực.

Từ Huyền hiểu thông khúc chiết trong đó.

Quả nhiên, Từ Huyền mới đi một khoảng cách, phụ cận một ít Tu Giả mặt mang vẻ kinh hãi.

Thậm chí, Từ Huyền còn không có tới gần đối phương ba dặm, địch nhân đã bỏ trốn mất dạng.

Bởi vì ở trong Thiên Lục Nguyên, thần thức đã bị hạn chế, cho dù là Nguyên Đan hậu kỳ Tu Giả, thần thức có thể bao trùm hai ba dặm.

Mà lệnh bài thông quan lại có thể cảm ứng được mười dặm.

- Cứ như vậy, con số lệnh bài thông quan càng nhiều, sau này lại càng khó giết người.

Từ Huyền khẽ cau mày.

Thường thường địch nhân không thấy người, chỉ căn cứ cảm ứng lệnh bài đã bỏ trốn mất dạng.

Tại một khắc đó, Từ Huyền bỗng nhiên cảm ứng được hơn mười lệnh bài thông quan tại hướng chính bắc.

Hẳn là không chỉ một người!

Từ Huyền nhãn tình sáng lên, chính mình có thể đi địa phương nhiều người.

Hưu sưu...

Hắn đẩy nhanh tốc độ, rất nhanh bay đến trên bầu trời một tòa cổ thành đổ nát.

Trong cổ thành này, đổ nát thê lương, địa thế phức tạp.

Từ Huyền đến lúc đó, đã mười mấy người đang ở trong hỗn chiến.

- Giết!

Từ Huyền đục nước béo cò, chạy ào đi vào.

Phành!

Không nói hai lời, phát động trọng lực huyền ảo, đánh lén kích thương một vị Nguyên Đan thiên tài.

Thiên tài kia lọt vào tập kích, giận tím mặt, bản thân hắn thực lực không tầm thường, dưới thụ thương dĩ nhiên còn chống đối Từ Huyền được hai ba vòng.

Từ Huyền liên tục công kích hai quyền, phát hiện giữa song chưởng của đối thủ hiện ra một Thái Cực đồ án, lại đem năm sáu thành lực lượng của mình tiêu trừ mất.

- Người này chỉ sợ là đệ tử chân truyền của Tam Dương Thập Tông Thái Cực Tiên Tông.

Từ Huyền rất nhanh đoán được thân phận của đối phương.

Thái Cực Tiên Tông thuộc về tông phái chính đạo, am hiểu phòng ngự, vả lại tiên pháp áo nghĩa bác đại tinh thâm.

Chết đi!

Trong mắt Từ Huyền lệ mang chợt lóe, thôi động lực lượng huyết mạch lòng bàn tay khiếu động một tầng hồng sắc hư ảnh, "bành băng: một tiếng, đem người nọ đánh bay mấy trăm trượng, thổ huyết mà chết.