Tiên Nghịch

Chương 1091: Nuốt đan mà đạo lại mờ mịt




Trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ Mạc La đại lục đã trở nên yên tĩnh lại. Vương Lâm cả ngày luyện đan, đệ tử Quy Nguyên Tông chốc chốc lại nghe thấy trong vườn hoa cấm khu phía nam truyền đến những tiếng nổ ầm ầm, nhưng không người nào dám tiến vào. Đám tu sĩ khi đi ngang qua vườn hoa phía nam đều dùng ánh mắt cung kính nhìn vào.
 
Vương Lâm bắt đầu tiến hành nghiên cứu kỹ phương pháp luyện đan trên mảnh xương thú. Cuối cùng vẻ mặt hắn lại trở nên âm tình bất định, những công hiệu được ghi bên trên phương pháp luyện đan này cũng không biết trước được thật giả. Nhưng phần lớn dược thảo được ghi bên trên đều là những loại hắn chưa từng được biết.
 
Vương Lâm thông qua những trang điển tịch của Quy Nguyên Tông thì tìm được một vài manh mối, trong đó có ba loại dược liệu là Tinh Biến Mộc, Long Tinh Thảo, Toái Diệt Hoa, đây đều là những vật tồn tại vài ngàn năm trước. Dù là sau này cũng cực kỳ hiếm thấy, cho đến bây giờ trên cơ bản đều đã tuyệt diệt. Nhưng trong điển tịch của Quy Nguyên Tông vẫn còn một vài bản nói rõ trong tông phái vẫn còn giữ lại một vài đoạn Tinh Biến Mộc. Nhưng quan trọng nhất là luyện chế Niết Không Đan này phải cần chính linh hồn mãnh thú cấp mười ba đỉnh phong, sau khi dung hợp lại thì mới tiến hành luyện đan được.
 
Nếu chỉ như vậy thì cũng không đáng nói, nhưng xác suất để luyện chế Niết Không Đan này lại cực kỳ thấp, khi luyện chế loại đan này cần phải dùng xương thú làm vật dẫn. Sau khi dung hóa những phần xương này thì mỗi lần thất bại thì màu sắc của xương thú sẽ đậm hơn một chút. Khi xương thú đã hoàn toàn trở thành màu đen thì đan dược này sẽ không còn khả năng được luyện chế thành công nữa. Nhưng một khi thành công thì xương thú sẽ tiêu tán trở thành một phần của đan dược.
 
Vương Lâm nhìn qua xương thú trong tay, nó không phải đen kịt nhưng đã hơi có màu xám, chỉ sợ rằng sẽ không dùng được mấy lần nữa sẽ phải vứt đi rồi.
 
- Mảnh xương thú này trước đây rõ ràng đã bị người ta luyện chế vài lần rồi, nhưng cũng không thành công. Nếu không thì đan phương này cũng đã sớm biết mất rồi. những loại dược thảo và thú hồn kia cực kỳ quý giá nhưng cũng không quỷ dị giống như mảnh xương này.
 
- Nhưng không biết đây là xương của loại mãnh thú gì. nhưng cho dù công hiệu của đan dược chỉ có một phần là thật, ta cũng phải thử nghiệm.
 
Vương Lâm nắm chặt mảnh xương thú, hắn cẩn thận quan sát lại một lần nữa rồi trầm ngâm thu vào túi trữ vật.
 
Trong tay Vương Lâm lại xuất hiện một vật, đây chính là ngọc giản mà hắn phát hiện cùng một chỗ với đan phương. Khi hắn dùng thần thức đảo qua bên trên ngọc giản thì vẻ mặt lại trở nên cổ quái. Hắn trầm tư một lúc lâu, tay phải vung một trảo lên túi trữ vật, nguyên thần Độc Bà Tử lập tức bay ra.
 
Ánh mắt Vương Lâm vẫn bình tĩnh, ngón tay hắn điểm vài cái lên trên nguyên thần Độc Bà Tử. Mỗi lần đầu ngón tay hắn rơi xuống thì nguyên thần đều run rẩy, sau đó lại càng trở nên suy yếu.
 
Một lát sau, Vương Lâm dùng tay phải đặt lên trên đỉnh đầu Độc Bà Tử, thần thức của hắn bùng ra rồi phóng thẳng vào nguyên thần này để thi triển thần thông Sưu Hồn.
 
Từng luồng ký ức tuôn vào trong tâm thần Vương Lâm, trong đó bao gồm cả những thuạt luyện độc của Ngũ Độc Môn, còn có những chuyện mà cả đời người này gặp phải. Đến giai đoạn cuối cùng Vương Lâm mới lấy được những ký ức có liên quan đến đan phương và ngọc giản.
 
Thời gian chậm rãi trôi qua, khi màn đêm buông xuống Vương Lâm nâng tay phải lên đem nguyên thần Độc Bà Tử đang rất suy yếu nhưng chưa chết bỏ vào trong túi trữ vật. Hắn nhìn qua ngọc giản, trong mắt lộ ra vẻ trầm ngâm.
 
Trong ký ức của Độc Bà Tử, Vương Lâm biết được những chuyện xảy ra với Phá Thiên Tông trong Vân Hải tinh vực mười vạn tám ngàn năm trước, lại càng hiểu rõ tác dụng của ngọc giản này.
 
Bên trong ngọc giản này không ghi lại bất cứ thần thồn và công pháp nào. Bên trong ngọc giản chỉ có một dấu ấn của đại đệ tử chưởng môn Phá Thiên Tông mười vạn tám ngàn năm trước.
 
Người này tên la Tư Mã Mặc, nếu không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn thì hắn sẽ chính là chưởng môn đời kế tiếp của Phá Thiên Tông mười vạn tám ngàn năm trước. Cũng chính hắn mang theo mảnh xương thú và một phần để tử môn phái rời khỏi Phá Thiên Tông rồi biến mất trong tinh vực.
 
Mười vạn tám ngàn năm trước Phá Thiên Tông đã tiến vào tinh vực cấp chín, tông phái này có một tâm tư vô cùng phức tạp đối với một bộ phận đồng môn rời đi. Khi bọn họ biết được nhóm người này đều phải chết thảm, lại mất hẳn không còn bất kỳ tin tức gì thì chưởng môn của Phá Thiên Tông cũng chính là sư tôn của Tư Mã Mặc đã để lại một truyền thừa vài vạn năm.
 
- Sau này nếu người nào mang lệnh bài của Tư Mã Mặc về Phá Thiên Tông thì sẽ được chưởng môn thu làm đệ tử!
 
Mệnh lệnh này truyền khắp Vân Hải, điều này lam tất cả tu sĩ phải chú ý, vì đây là cơ duyên một bước lên trời. Tất cả mọi người đều đi tìm kiếm tin tức về đám người Phá Thiên Tông mất tích năm xưa,nhưng khi thời gian trôi qua mà không có bất kỳ người nào phá hiện ra đầu mối nào thì việc này cũng dần rơi vào quên lãng.
 
Mãi đến khi thám tử của Ngũ Độc Môn trong Hoa Thanh Tông báo về những tin tức suy đoán có liên quan đến hành động của Thi Lạc Hình, nhưng Ngũ Độc Môn cũng không quá coi trọng vấn đề này. Dù sao chuyện này cũng đã xảy ra quá lâu rồi, đầu mối rất có thể cũng là giả nên cũng không phái nhiều người đi điều tra vấn đề này,mà Độc Bà Tử cũng chính là một trong số đó. Nhưng tất cả đều không ngờ manh mối này lại là thật. Vương Lâm lặng lẽ nhìn ngọc giản một lúc lâu rồi thu hồi lại.
 
- Vật này sẽ có tác dụng rất lớn đến tương lai.
 
Vương Lâm không muốn lo lắng nhiều đến chuyện đan phương và ngọc giản nữa. Hắn bắt đầu tĩnh tâm lại và chuyên tâm vào luyện đan.
 
Trước đó hắn đã đi đến Man Hoang đại lục một chuyến, không những thu hoạch được rất nhiều dược thảo mà còn lấy được rất nhiều thú hồn. Những thú hồn này đều là cấp năm, sau khi dung nhập vào trong đan dược thì rất thích hợp đối với tu vi Vương Lâm lúc này.
 
Khi Vương Lâm mở túi trữ vật ra thì lại nhìn thấy một vài linh hồn của mãnh thú khác. Tất cả những thú hồn này đều là linh thú của đám đệ tử Hoa Thanh Tông bị hắn giết chết và Ngân Y Nữ Thi thu lấy hồn phách.
 
Trong không gian túi trữ vật còn có một linh xà. Con rắn này vốn là linh thú của Độc Bà Tử đã đạt đên cấp sáu đỉnh phong. Ngoài những thứ này thì thú hồn có cấp bậc cao nhất trong tay Vương Lâm chính là linh hồn của mãnh thú cấp tám. Linh hồn này rất quý nên trước đây hắn cũng không phá hủy mà thu lại để quay về Quy Nguyên Tông dung hợp vào đan dược. Sau ba lần thất bại, cuối cùng hắn cũng đã đem hồn phách này dung hợp vào đan dược tạo thành một Ly Hồn Đan cấp tám.
 
Sau khi Vương Lâm lục lọi ký ức của Độc Bà Tử, từ trong thuật luyện độc của người này hắn đã nhìn thấy một phương pháp luyện thú quái dị và cảm thấy vô cùng hứng thú.
 
Phương pháp luyện thú này do một nhất đại thiên kiêu của Ngũ Độc Môn dốc hết tâm can sáng chế. Phương pháp này dùng trận pháp cấm chế để hình thành một nhà lao vây khốn, nếu đặt vào bên trong một vài thú hồn dùng độc thúc đẩy lam của cho những thú hồn này thôn phệ lẫn nhau, từ đó mà sinh ra một hồn phách biến dị có cấp độ cao hơn.
 
Nhưng phương pháp này có một khuyết điểm rất lớn là những thú hồn biến dị được luyện hóa này sẽ không thể thôn phệ được những thú hồn binh thường. Chỉ có thể luyện hóa ra những thú hồn biến dị khác mới có thể để chúng thôn phệ lẫn nhau. Hiện tượng này tạo ra một đả kích rất lớn đối với Ngũ Độc Môn.
 
Nhưng xác suất luyện chế thú hồn thanh công cũng không cao, nếu cấp độ càng cao thì lại càng khó luyện. Ví dụ như muốn luyện chế một thú hồn biến dị cấp chín thì phải cần số lượng lớn thú hồn biến dị cấp tám để chúng liên tục thôn phệ, mà mỗi thú hồn cấp tám đều phải dùng rất nhiều thú hồn cấp bảy, cứ như thế mà suy ra những thú hồn khác.
 
Dù may mắn luyện thành thú hồn cấp cao nhưng hồn phách này lại phải cần dùng rất nhiều thiên tài địa bảo để tẩm bổ mới có thể dung nhập vào trong đan dược. Hơn nữa luyện đan cũng có thất bại, mà mỗi lần thất bại thì thú hồn lại suy yếu đi rất nhiều.
 
Điều này thì Vương Lâm hoàn toàn hiểu rõ, vì trước đó hắn muốn luyện chế được một viên đan dược phải thất bại hơn mười lần mới thành công. Dù hắn thành công nhưng thú hồn cũng tiêu tán hơn phân nửa, hiệu quả của đan dược cũng vì vậy mà giảm xuống rất nhiều.
 
Dù là Ngũ Độc Môn cũng phải vứt bỏ phương pháp này đi, môn phái bọn họ không thể chịu nổi những tiêu hao đến mức độ như vậy. Đừng nói là bọn họ, cho dù là những tông phái cấp bảy cấp tám cũng có rất ít người chịu nổi mức độ tiêu hao thế này.
 
- Nếu có, với lực lượng của môn phái bọn họ cũng thật sự không nên luyện hóa thú hồn mà trực tiếp đi bắt có lẽ đơn giản hơn rất nhiều.
 
Sau khi nhìn thấy phương pháp này thì Vương Lâm thầm tính toán, đối với mức độ tiêu hao này hắn cũng thấy vô cùng kinh hãi. Nhưng sau khi cân nhắc thì hắn lại định làm một vài thử nghiệm đơn giản. Hắn dựa theo phương pháp luyện chế độc dược trong trí nhớ của Độc Bà Tử, mất thời gian mấy ngày, cuối cùng mới miễn cưỡng luyện ra được vài phần.
 
Khi chọn lựa địa điểm thì Vương Lâm không chọn Quy Nguyên Tông mà đến một dãy núi trên Mạc La đại lục đào ra một động phủ. Sau khi bố trí rất nhiều cấm chế thì nhốt vài thú hồn phong ấn cấp năm vào trong thì vung độc dược ra. Lúc này hắn phát hiện ra những thú hồn kia quả nhiên thôn phệ lẫn nhau, Vương Lâm tiếp tục gia cố thêm phong ấn, sau đó lại quay về Quy Nguyên Tông. Hắn lặng lẽ ngồi tĩnh tọa bảy ngày, hắn lấy ra những đan dược đã được luyện chế trong thời gian qua, đặc biệt là viên đan dược cấp tám. Hắn nuốt vào một viên, đan dược đầu tiên chính là cấp năm.
 
Thú hồn bên trong đan dược bị nguyên thần Vương Lâm thôn phệ không sinh ra bất kỳ lực phản kháng nào. Thú hồn tiêu tán và dung hợp vào trong nguyên thần làm Vương Lâm tiến vào một loại trạng thái vô cùng kỳ dị.
 
Khi Vương Lâm liên tục nuốt vào đan dược cấp năm thì trong trạng thái mơ hồ rất kỳ dị này hắn nhìn thấy tình cảnh tất cả mãnh thú từ khi bắt đầu được sinh ra, hấp thu tinh hoa thiên địa, cảm ngộ biến hóa pháp tắc.
 
Thú hồn trong đan dược cấp năm không thể trợ giúp được nhiều cho Vương Lâm. Hắn nuốt vào những đan dược này vì chưa bao giờ nghe thấy phương pháp dùng thú hồn để cảm ngộ pháp tắc thiên địa bao giờ.
 
Sau khi nuốt sạch những đan dược cấp năm, Vương Lâm bắt đầu nuốt những đan dược cấp sáu chứa thú hồn mãnh thú cấp sáu. Tu vi của Vương Lâm lúc này là Tịnh Niết sơ kỳ, hắn vừa nuốt vào thì ý cảnh lập tức bùng lên những cơn sóng chấn động.
 
Giống như chính hắn hóa thân thành mãnh thú,khi năm tháng dần trôi qua thì dần dần cảm ngộ được quy tắc thiên địa. Tình cảnh này giống như vô cùng chân thực giữa hư ảo, Vương Lâm chìm vào bên trong, từ những cảm ngộ lộn xộn mà tìm ra được đạo của chính mình,hắn tìm được những tồn tại vĩnh hằng giữa thật và giả.
 
Không biết đã trải qua bao lâu, khi trong tay Vương Lâm chỉ còn lại viên đan dược cấp tám thì cũng là lúc hắn tỉnh lại từ trong trạng thái kỳ dị kia. Vẻ mặt hắn mang theo vẻ mờ mịt, ánh mắt nhìn về phía trước miệng khẽ lẩm bẩm:
 
- Nếu dùng lực lượng một người để chứng minh đạo là quá nhỏ, dùng lực lượng của mọi người để chứng đạo cũng chỉ một phần. Đan dược của Vân Hải cũng không phải tạo hóa mà cung cấp cho tu sĩ nhiều cơ hội truy tìm đạo. Dùng thú hồn, dùng một phương pháp khác để tìm đạo. tìm quy tắc thiên địa. nhưng nếu so với Lôi và Vũ, thì loại phương pháp này của Vân Hải đã làm quá trình ngộ đạo trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
 
- Nhưng thú dù sao cũng chỉ là thú, nó cũng chỉ cảm ngộ được một mặt thiên đạo mà thôi,cũng không thể tìm hiểu được bản nguyên, trừ khi. Dùng nhân hồn luyện đan, hoặc một tồn tại khác vượt hơn hẳn loài thú để luyện đan, phương pháp này có thể làm cho quá trình ngộ đạo trở nên rõ ràng và trực tiếp hơn. Nếu không thì cần phải nuốt rất nhiều đan dược, lại phải tìm kiếm những ý cảnh cảm ngộ mình cần để chứng minh lẫn nhau.
 
- Đạo giống như một loại tư tưởng của mỗi người lại không giống nhau. Muốn làm cho tư tưởng của mình trở nên phong phú và hoàn thiện thì ngoài chính mình hiểu ra, thì cũng cần có những cảm ngộ của người khác để chứng minh, phải lấy những tinh túy trong đó để tạo thành tư tưởng của chính mình. Tu sĩ Vân Hải lựa chọn thú hồn. Giống như Thiên Vận Tử lựa chọn rất nhiều đệ tử vậy.
 
Khi Vương Lâm còn đang mê man thì bên ngoài Mạc La đại lục có một luồng cầu vồng vượt qua hư không tiến đến. Trong cầu vồng là một đám tu sĩ tinh vực cấp sáu, tất cả đều đang tìm kiếm một cách chặt chẽ. Lúc này bọn họ đến Mạc La đại lục và tiến vào trong tầng ánh sáng bảo vệ!