Tiên Nghịch

Chương 1429: Ba đạo phong ấn!




Chém giết trên chiến trường vốn không nên bình tĩnh. Hơn nữa giờ phút này có vô số tu sĩ đang chém giết, sự bi tráng đã đạt tới một mức độ mà dường như mấy vạn năm qua chưa từng có.
 
Ngay cả trận chiến giữa La Thiên và Liên Minh năm đó cũng không thể trong thời gian ngắn mà đạt tới mức độ như vậy.
 
Nhưng lúc này, một câu nói của Vương Lâm cũng khiến cho toàn bộ chiến trường, ít nhất cũng trong phạm vi gần Vương Lâm lập tức trở nên yên lặng.
 
Sự hùng mạnh của thân thể Vương Lâm đã mang tới cho mấy vạn tu sĩ vừa rồi ra tay một sự công kích và sự chấn động không thể nào hình dung nổi. Ánh mắt bọn họ lộ ra vẻ hoảng sợ.
 
Bọn họ vô cùng hoảng sợ.
 
Bọn họ không hiểu nổi Vương Lâm rốt cuộc là loại tu sĩ gì, không ngờ lại có thân thể hùng mạnh đến như vậy. Thân thể hùng mạnh này trong thời gian ngắn dưới sự tấn công của cơn cuồng phong mà không chết, lập tức khiến cho mấy vạn tu sĩ này chấn động, điên cuồng lui về phía sau.
 
Bọn họ lui về phía sau khiến cho tu sĩ Vân Hải hô lên vui mừng và phấn chấn. Cảnh tượng này giống như một sự kích động mạnh mẽ đánh vào trong tâm thần của tu sĩ Vân Hải.
 
- Vân Hải vinh quang! Phong Tôn vinh quang!
 
- Vân Hải vinh quang! Phong Tôn vinh quang!
 
Những tiếng hoan hô vang lên kinh thiên. Lúc này, mỗi một tu sĩ Vân Hải đều ngóng chờ Vương Lâm đi ra khỏi cơn cuồng phong, để theo sau hắn tiếp tục không ngừng chém giết.
 
Vương Lâm đi ra khỏi cơn cuồng phong, ánh mắt lộ ra sát khi nồng đậm, giơ tay phải lên vung về phía trước, cơn cuồng phong này lập tức hóa thành một lực xung kích hướng về bốn phương tám hướng tản đi!
 
Vương Lâm hướng về phía trước trực tiếp bước tới, hư hỏa tràn ngập, lôi đình rít gào, lao thẳng tới những tu sĩ ở xung quanh.
 
Tiếng kêu thảm thiết lại vang lên, chiến tranh lại tiếp tục.
 
Trong trận chém giết không ngừng nghỉ này, Vương Lâm đã mệt mỏi không thể chịu nổi. Thương thể của hắn vượt xa so với vẻ bề ngoài, vừa rồi bị thần thông của vạn người tấn công, ngay cả tốc độ khôi phục của thất tinh Cổ Thần dường như cũng không theo kịp trận chiến đang ngày càng kịch liệt này.
 
Hắn giết đỏ cả mắt, hắn biết rõ trận chiến này một khi còn chưa kết thúc, thì hắn chưa thể lùi lại.
 
Vương Lâm đi ra đã cổ vũ cho những tu sĩ Vân Hải mặc dù lúc này đã bị thương hết sức thê thảm, nhưng vẫn tiếp tục triển khai phản kích điên cuồng. Hơn nữa, trận pháp do Hồng Sam Tử truyền cho trong khi chuẩn bị cho trận chiến trước kia đã khắc sâu vào trong tâm thần họ.
 
Lúc này, gần ba vạn tu sĩ nhất tề bày trận, nhanh chóng liều chết để bày trận.
 
Lại một sự trùng hợp nữa. Hai lần thì cũng có thể nói là trùng hợp, nhưng ba lần, bốn lần, năm lần, sáu lần thì cũng không nên gọi là trùng hợp nữa. Trận pháp cải tiến của Vân Hải này thủy chung vẫn không thể bày ra được, cho dù có thêm nhiều người chết nữa cũng không thể thành công.
 
Những ánh mắt hung tàn của tu sĩ giới ngoại mặc dù bởi vì sự xuất hiện của Vương Lâm mà có một bộ phận hiện lên vẻ sợ hãi. Nhưng còn có càng nhiều tu sĩ giới ngoại sát khí ngợp trời, từ bên ngoài Phong Giới Đại Trận không ngừng nhảy vào, dường như số lượng vô hạn.
 
Toàn bộ những chuyện này đều là do một người.
 
Vân Lạc Đại Ti.
 
Vân Lạc Đại Ti ở sâu trong đám tu sĩ giới ngoại, xung quanh được rất nhiều người bảo vệ đang giơ tay lên bấm quyết, trong mắt hiện lên vẻ sai khiến, đưa tay lên chỉ về phía đằng xa.
 
Từng mệnh lệnh trực tiếp truyền ra, điều khiển toàn bộ đại quân phân ra làm bốn hướng xông về phía tu sĩ Vân Hải. Dưới sự điều khiển của nàng, đại quân của giới ngoại này giống như là có linh hồn, tràn đầy sự linh hoạt.
 
Vân Lạc Đại Ti không ngừng điều khiển, dường như nàng biết được tất cả tiên cơ, khiến cho tu sĩ Vân Hải thủy chung không thể bố trí được trận pháp giết địch. Mỗi một trận pháp sắp sửa được bày ra, dưới một cái chỉ tay của Vân Lạc Đại Ti, liền có rất nhiều tu sĩ giới ngoại dữ tợn lao tới ngăn cản trận pháp hình thành.
 
Ánh mắt Vương Lâm nhìn về phía Vân Lạc Đại Ti còn có Hồng Sam Tử đang giao chiến với năm cao thủ bước thứ ba, tu vi đã đạt tới Không Huyền Trung Kỳ, chỉ còn cách Hậu Kỳ có nữa bước. Đối mặt với năm cao thủ bước thứ ba, hắn vẫn hoàn toàn chiếm ưu thế, tuy vậy nhưng tạm thời cũng bị cầm chân!
 
Tất cả những cao thủ bước thứ ba không có một ai tới quất nhiễu Vương Lâm hay ngăn cản Nam Vân Tử sửa chữa Phong Giới Đại Trận.
 
Theo ánh mắt hắn nhìn lại, trong mắt Hồng Sam Tử lóe lên sát khí, vung tay áo. Bên ngoài thân thể hắn lập tức tràn ngập mây đỏ cuồn lấy năm cao thủ bước ba đang khổ cực giao chiến với hắn, rồi cất bước lao thẳng tới Vân Lạc Đại Ti kia.
 
Hồng Sam Tử đột nhiên hành động, bỏ qua năm cao thủ bước thứ ba kia, nhanh chóng phá khai tinh không xuất hiện ở bên ngoài Phong Giới Đại Trận, đang định lao tới Vân Lạc Đại Ti.
 
Đám tu sĩ ở bên cạnh Vân Lạc Đại Ti sắc mặt đều đại biến, bắt đầu hành động. Chỉ có Vân Lạc Đại Ti kia là thần sắc vẫn như thường, trong mắt còn hiện lên một vẻ trào phúng.
 
Vân Lạc Đại Ti tâm cao khí ngạo, nhìn đám tu sĩ giới nội, ngoại trừ ba người thì không còn người nào có thể lọt vào mắt của nàng. Ngay cả Hồng Sam Tử này cũng không được.
 
Nàng chính là chờ Hồng Sam Tử này hoặc là Nam Vân Tử đến. Ngay khi Hồng Sam Tử tới gần, Phong Giới Đại Trận ầm ầm chấn động. Chỉ thấy từng đạo hàn khí nhanh chóng lao ra, hướng về phía giới nội điên cuồng bao phủ.
 
Dưới hàn khí này, chín tu chân tinh bị đóng băng trong Thái Cổ Tinh Thần đột nhiên run lên, đồng tử ở bên trong khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười, thân thể bước về phía trước.
 
Thứ cử động không phải là thân thể đồng tử này, mà là tảng băng khổng lồ kia.
 
Tảng băng này ầm ầm run lên, trực tiếp biến mất không thấy. Ngay khi nó biến mất, đột nhiên lại xuất hiện ở bên ngoài Phong Giới Lạc Trận, lao thẳng vào trong lỗ hổng. Hồng Sam Tử đang định lao tới tấn công Vân Lạc Đại Ti, đột nhiên hàn khí từ bên trong lỗ hổng tràn ra, cả đại trận ầm ầm chấn động. Chỉ thấy tảng băng khổng lồ kia trực tiếp phá tan Phong Giới Đại Trận, mở ra một lỗ hổng rất lớn, đồng thời tiến vào trong giới nội.
 
Ngay khi tảng băng này tiến vào trong giới nội, lập tức tan vỡ hóa thành vô số mảnh, tạo nên một cơn cuồng phong hàn băng không cách nào hình dung được lao thẳng tới ba vạn tu sĩ của giới nội.
 
Cùng lúc đó, đồng tử bên trong tảng băng vừa vỡ kia ánh mắt lộ ra vẻ dữ tợn, từng bước tới gần Hồng Sam Tử.
 
- Ngươi và ta sẽ tái chiến một phen. Hãy đưa bổn tôn của ngươi ra đây, chỉ là một phân thân lão phu không muốn đánh.
 
Thanh âm lạnh như băng kia vừa truyền ra, đồng tử kia đã tới gần Hồng Sam Tử.
 
Hồng Sam Tử thần sắc cực kỳ ngưng trọng, nhưng không hề mở miệng, mà đi về phía sau, trực tiếp xuất hiện trong cơn cuồng phong đang thổi tới những tu sĩ Vân Hải, vung tay áo lập tức đánh tan cơn cuồng phong này.
 
Ngay lúc cơn cuồng phong này bị đánh tan, sắc mặt Hồng Sam Tử đột nhiên đại biến.
 
Chỉ thấy bên trong cơn cuồng phong kia hiện ra một cái bóng màu đỏ. Cái bóng màu đỏ này vặn vẹo, ngay khi xuất hiện đã ở cách Hồng Sam Tử chưa tới mười trượng, với một tốc độ nhanh tới khó tin, trực tiếp va vào Hồng Sam Tử.
 
Trong tiếng cười nhẹ nhàng, cái bóng màu hồng kia biến thành một nữ tử áo đỏ. Nữ tử này không ngờ là một trong những Tiên Phi đã lấy ba giọt máu bổn mệnh để hóa thành tam đầu quỷ ảnh.
 
Hồng Sam Tử sắc mặt tái nhợt, thân thể lùi lại phía sau mấy bước, trên ngực bất ngờ xuất hiện một vết máu. Vết máu này có hình dạng giống như là đầu quỷ, dữ tợn khuếch tán ra.
 
Hồng Sam Tử nhìn chằm chằm đồng tử hàn băng cùng với nữ tử áo đỏ kia.
 
Cơn cuồng phong hàn băng bị Hồng Sam Tử đánh tan kia vì nữ tử áo đỏ này xuất hiện mà vẫn chưa tan rã hoàn toàn, dư lực với tốc độ cực nhanh trực tiếp quét tới những tu sĩ Vân Hải. Cuồng phong quét qua, từng trận tiếng rắc rắc vang lên kinh thiên.
 
Chỉ thấy toàn bộ tu sĩ Vân Hải thân thể lập tức nổi lên sương lạnh, trong phút chốc bị đóng băng, ầm ầm tan vỡ.
 
Trong nháy mắt đã có gần một vạn tu sĩ đồng loạt tử vong.
 
Gần một vạn tu sĩ tử vong khiến cho những tu sĩ Vân Hải vô cùng hoảng sợ. Đứng trước sự tử vong này, đứng trước cái chết vô cùng đơn giản này, sự vinh quang của bọn họ cũng bị dao động.
 
Hơn nữa vì một câu nói của nữ tử áo đỏ này mà sự vinh quang vốn đã dao động, liền giống như trời sập, xuất hiện sự sụp đổ.
 
- Nha đầu Vân Lạc kia đã sớm đoán được hết thảy. Lần này khai chiến chính là để giết ngươi cùng với Nam Vân Tử kia. Đồng tử hàn băng đoán được ngươi sẽ vì cứu những con kiến của Vân Hải này mà ngăn cản cơn cuồng phong hàn băng. Vân Lạc cũng đoán được trong lúc nguy cấp ngươi không thể nhìn ra ta đang ẩn mình bên trong, cho ngươi một đòn chí mạng.
 
Một câu nói này khiến cho ánh mắt những tu sĩ Vân Hải lộ ra vẻ tuyệt vọng. Tất cả hành động của bọn họ đều nằm trong kế hoạch của đối phương, vinh quang của bọn họ có đáng là gì.
 
Ngay cả Hồng Sam Tử kia cũng mắc mưu, thì bọn họ lấy cái gì ra để duy trì sự vinh quang của mình, lấy cái gì để tiếp tục chiến đấu.
 
Ngay khi sự vinh quang này sụp đổ, vẻ trào phúng trong mắt Vân Lạc Đại Ti càng đậm, giơ tay lên chỉ. Dưới mệnh lệnh này, tu sĩ giới ngoại triển khai một trận quyết chiến.
 
Vô số tu sĩ giới ngoại nhe răng cười lao thẳng tới chém giết những tu sĩ Vân Hải đã mất đi vinh quang kia.
 
Tử vong thê thảm.
 
Trong tiếng cười nữ tử áo đỏ kia không để ý tới Hồng Sam Tử mà đi thẳng tới Nam Vân Tử thần sắc âm trầm đang sửa chữa Phong Giới Đại Trận.
 
Mắt thấy nàng sắp sửa tới gần, Nam Vân Tử thở dài bỏ qua việc sửa chữa, mà xoay người cùng với Linh Động và Chu Cẩn nghênh chiến Tiên Phi này.
 
Đồng tử hàn băng thần sắc lạnh lùng, hkông cho Hồng Sam Tử có cơ hội trị thương, toàn thân như một tảng hàn băng vạn cổ không tan bay thẳng tới Hồng Sam Tử, cùng với năm cao thủ bước thứ ba kia liên thủ tấn công Hồng Sam Tử.
 
Màn nghịch chuyển này chấn động tinh không trong Vân Hải. Nơi này nếu không có quân tiếp viện thì chắc chắn sẽ thất bại.
 
Đại quân thứ ba của giới ngoại Thái Cổ Tinh Thần, hơn mười bộ lạc bao gồm sáu vạn tu sĩ nhất tề xếp hàng lao thẳng tới Phong Giới Đại Trận.
 
Vương Lâm nhìn tất cả mọi chuyện, trong lúc trầm mặc thân thể lui về phía sau. Cho đến khi lui về phía trước những tu sĩ Vân Hải, ánh mắt hắn lộ ra chiến ý ngợp trời, trong sự tuyệt vọng của những tu sĩ Vân Hải này thét lên một tiếng kinh thiên động địa.