Tiên Nghịch

Chương 398: Tu Tinh Chi Tinh




- Làm thế nào mà ngươi có được Cực Cảnh!
 
Tư Đồ Nam kinh sợ nói.
 
- Năm đó ở Quyết Minh Cốc, trong cơ thể ra liền sinh ra một tia Cực Cảnh này. Khi đó ngươi đã ngủ say cho nên chưa từng phát hiện. Sau khi thân thể ta bị phá nát được ngươi cứu đi rồi ngươi lại ngủ say, ta đã rời khỏi chiến trường ngoại vực, Cực Cảnh trong thần thức mới đại thành.
 
Vương Lâm chậm rãi nói.
 
- Cực Cảnh là một loại vật chất rất bá đạo, ta cũng không nghiên cứu loại này. Nhưng ta biết tu chân liên minh gần như năm nào cũng đều đi tìm tu sĩ có Cực Cảnh, một khi đã tìm được lập tức sẽ trừ khử. Ngươi ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, vật này tuyệt đối không được để ai nhìn thấy, nhất là Chu Tước Tử!
 
Vẻ mặt Tư Đồ Nam cực kỳ nghiêm trọng.
 
Vương Lâm gật đầu, trầm mặc một chút, nói:
 
- Ta hoài nghi Cực Cảnh này và Hoàng Tuyền Thăng Khiếu Quyết của ngươi có liên quan.
 
Từ Đồ Nam ngẩn ra, sờ sờ cằm, nói:
 
- Ngươi nói vậy cũng có chút khả năng. Tuy nhiên, chuyện này nhất định còn có nguyên nhân sâu xa, nếu không lão tử sao vẫn chưa có Cực Cảnh. Theo ta được biết, tỷ lệ xuất hiện Cực Cảnh là quá nhỏ, hơn nữa vật ấy tu luyện quá khó khăn, mất nhiều hơn được. Ngươi có thể có vật ấy trong cơ thể, lại không hề bị ảnh hưởng, cũng là rất hiếm có!
 
Ánh mắt Tư Đồ Nam lộ vẻ tán thưởng.
 
- Tư Đồ Nam, ta từng nghe người ta nói qua Tu Tinh Chi Tinh có thể làm cho Cực Cảnh tiến hóa, việc này là thật hay giả? Tu tinh chi tinh này rốt cuộc là cái gì!
 
Vương Lâm ánh mắt lóe lên, hỏi ra nghi vấn vẫn giấu tận đáy lòng mấy trăm năm!
 
- Không ngờ ngươi cũng đã biết về Tu Tinh Chi Tinh… … Ánh mắt Tư Đồ Nam lộ vẻ phức tạp, thở dài một tiếng, nói :
 
- Tu Tinh Chi Tinh… Vật ấy không phải là cái thứ gì tốt, tuy nhiên nếu ngươi muốn rời khỏi Chu Tước Tinh thì đúng là phải cần đến vật đấy, nếu không ngày sau sẽ là mối họa ngầm… Ai! Tu Tinh Chi Tinh này là vật ác độc nhất mà tu chân liên minh khống chế… … Tư Đồ Nam đang muốn tiếp tục kể ra, bỗng nhiên ánh mắt hắn khẽ động, nhìn phía xa xa, nói :
 
- Việc này để sau hãy nói, phía trước có người của Tiên Di Tộc đang hiến tế tổ linh. Theo ta nhớ năm đó đệ nhất Chu Tước Tử hình như có nghiên cứu qua một loại thuật thần thông có thể nhờ vào cây thần của Tiên Di Tộc để hấp thu một sức mạnh kỳ dị nào đó… Nhưng người già trí nhớ có hơi kém một chút, hình như là có chuyện như vậy. Vương Lâm, ngươi cho ta một khối tiên ngọc.
 
Vương Lâm thoáng nhìn phía xa xa, vỗ túi trữ vật lấy ra một khối tiên ngọc đưa cho Tư Đồ Nam.
 
Tư Đồ Nam đón lấy, hút một cái, tiên ngọc lập tức vỡ vụn thành tro. Hắn trong mắt chớp động tiên lực, nói :
 
- Năm đó sau đệ nhất Chu Tước Tử nghiên cứu ra thuật thần thông này từng nói nó có một sơ hở trí mạng. Tuy nhiên giờ phút này đối với lão phu mà nói thì sơ hở này tuy là phiền toái nhưng hẳn có thể tránh được. Vương Lâm, ngươi ở đây chờ ta, ta đi một chút sẽ trở lại!
 
Nói xong, thân mình hắn khẽ động, biến mất tại chỗ.
 
Trước khi Tư Đồ Nam xuất hiện cùng giằng co với Chu Tước Tử một khắc, những Vấn Đỉnh tu sĩ trong toàn bộ Chu Tước Tinh đều lập tức cảm nhận được luồng khí tức cuồng ngạo kia.
 
Trên bầu trời phía đông Chu Tước quốc xuất hiện một lão già, người này là lão quái Vấn Đỉnh Sơ Kỳ duy nhất của Thiên Ngọc Tông - Sở Vân Phi. Lúc này, sắc mặt hắn âm u bất định, ít lâu sau than nhẹ một tiếng, lẩm bẩm :
 
- Khí tức rất mạnh… … Hắn khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Đông lộ ra một tia hàn quang, tiếp tục bay đi. Phía sau hắn còn có mười mấy tu sĩ đi theo, bản lãnh của những tu sĩ này phần lớn là Hóa Thần Kỳ, chỉ có ba người là Anh Biến Kỳ.
 
Sau những người này còn có trên một trăm người, đều là Nguyên Anh Kỳ.
 
Trên không trung phía nam Chu Tước đại lục, một đại quân vài trăm tu sĩ cùng bay về phía nam với tốc độ cực nhanh. Người đứng đầu là một người đàn ông trung niên, hiển nhiên là một lão quái Vấn Đỉnh Sơ Kỳ. Lúc này, hắn đang nhìn về hướng vị trí của Tư Đồ Nam lắc đầu cười khổ, tự nhủ :
 
- Xui xẻo… hết lần này tới lần khác gặp phải chiến loạn… … Chu Tước Tử sau khi về tới Chu Tước Sơn, nghỉ ngơi một chút rồi lại lập tức rời khỏi. Lúc này, mục tiêu của hắn chính là phía tây của Chu Tước đại lục.
 
Phía đông Chu Tước đại lục, bên trong màn sương đen dày đặc, ngũ tổ đại nhân của Tiên Di Tộc sắc mặt âm trầm thu hồi ánh mắt.
 
Tư Mã trưởng lão của Thi Âm Tông phía trước hắn dĩ nhiên không đủ bản lãnh để có thể phát giác ra sự xuất hiện khí tức của Tư Đồ Nam. Nhưng lúc này hắn nhìn sắc mặt của ngũ tổ Tiên Di Tộc có chút khó coi, trong lòng không khỏi ngạc nhiên.
 
Hắn đang muốn dò xét thì ngũ tổ đại nhân kia vung tay áo lên, thanh âm lạnh lùng nói :
 
- Tư Mã trưởng lão, bắt đầu đi.
 
Tư Mã ánh mắt không thể không lóe lên, cười ha hả, nói:
 
- Tốt, lần này ta tới chính là đưa thi thể này, hy vọng có thể làm cho cây thần của Tiên Di Tộc ngươi càng thêm tươi tốt.
 
Nói xong, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua hai thủ thi chấp sự phía sau.
 
Hai người kia không nói lời nào, từ trên cỗ quan tài lớn nhảy xuống, khoanh chân ngồi, hai tay biến ra một đám pháp quyết kỳ dị. Từng đạo linh quang từ trong tay hai người lóe lên, dừng ở phía trên quan tài.
 
Ít lâu sau, hai người trên toàn thân tản mát ra ánh sáng u ám quỷ dị, đồng thời quát to:
 
- Mở!
 
Một thanh âm lớn như tiếng ma sát gỗ chậm rãi từ trên quan tài truyền đến. Chỉ thấy cái nắp qua tài dài mấy trượng từ từ chuyển động, xốc về một bên, để lộ ra một khe hở, khe hở này càng lúc càng lớn.
 
Một luồng hắc khí từ bên trong tràn ra pha lẫn mùi hư thối tanh tưởi. Ngũ tổ đại nhân của Tiên Di Tộc lúc này ánh mắt bình tĩnh, nhìn chằm chằm chiếc quan tài kia, không hề cử động. Nhưng ba bát diệp thuật chú sư phía sau hắn trên mặt lộ vẻ khẩn trương, âm thầm đề phòng.
 
- Lên!
 
Hai thủ thi chấp sự lại đồng thời hét lớn.
 
Cỗ quan tài cứ như bị một bàn tay lớn vô hình mạnh mẽ đẩy ra, nắp quan tài từ trên không trung rơi xuống, ầm một tiếng vỡ trên mặt đất.
 
Lúc này, hắc khí càng đậm từ bên trong cỗ quan tài tràn ra trông như bao vây lấy toàn bộ cỗ quan tài.
 
- Đây là thi thể mà các ngươi nói?
 
Ngũ tổ của Tiên Di Tộc thanh âm lạnh lùng nói.
 
Tư Mã trưởng lão cười ha hả, nói:
 
- Ngũ tổ đại nhân chớ trách, việc này là do cấp trên phân phó, thi thể này cũng chỉ là quyết định của cấp trên mà thôi, tại hạ không có quyền can thiệp. Tuy nhiên Thi Âm Tông ta ở Chu Tước Tinh không có nhiều thi thể của Cự Ma Tộc, cái xác này là từ tu chân tinh bên ngoài chuyển về đây. Bốn cái kia hiện giờ không chừng cũng đã đưa cho Tiên Di Tộc các ngươi mang đến các nơi rồi.
 
Ngũ tổ không nói gì, nhíu mày.
 
Lúc này, hai thủ thi chấp sự kia hai tay pháp ấn càng lúc càng nhanh, cuối cùng đồng thời phun ra một ngụm máu tươi. Máu tươi dừng ở giữa không trung không hạ xuống, mà hóa thành hai huyết nhân được tạo thành từ sương máu. Hai huyết nhân này đột nhiên lao ra xuyên qua không trung trực tiếp chui vào trong cỗ quan tài. Trong hàng loạt tiếng ma sát, từ trong cỗ quan tài một thi thể hơn mười trượng bay ra, toàn thân nhiều chỗ hư thối, thậm chí có chỗ đã lộ ra xương trắng.
 
Còn có rất nhiều giòi bọ chui tới chui lui, thoạt nhìn cực kỳ ghê tởm.
 
Dù sao cái xác này cũng đã được bảo quản tương đối hoàn hảo, nhất là ở giữa lông mày còn có một dấu vết hình lưỡi búa màu tím cực kỳ rõ ràng.
 
Đúng lúc này, từ chỗ màn sương đen truyền đến một thanh âm bình thản:
 
- Ngũ tổ Tiên Di Tộc, lão phu là Sở Vân Phi của Thiên Ngọc Tông đến quyết chiến với ngươi một trận!
 
Cùng lúc thanh âm này, một tiếng nổ long trời lở đất từ bên ngoài màn sương đen truyền đến. Thanh âm hùng mạnh ầm vang mang theo một lực tấn công lớn lập tức đem màn sương đen xung quanh bỗng nhiên tách ra.
 
Chỉ nhìn thấy ở bên ngoài nghìn trượng, lão già Vấn Đỉnh của Thiên Ngọc Tông kia ánh mắt như điện, đứng ở giữa không trung. Ở phía sau hắn, một lực lượng tu sĩ lớn đi theo lúc này ánh mắt lạnh như băng, lộ ra sát khí ngợp trời.
 
Ngũ tổ hai mắt lạnh lùng, vung tay phải lên, quát:
 
- Giết!
 
Một chữ nói ra, những người của Tiên Di Tộc trên mặt đất lập tức lao ra, triển khai một trận đại chiến.
 
Thân mình Sở Vân Phi khẽ động, hóa thành một đạo quang ảnh, nháy mắt đi đến bên cạnh cỗ quan tài kia, một chưởng đánh xuống, miệng quát:
 
- Thi Âm Tông, các ngươi đúng là muốn chết!