Tiên Nghịch

Chương 585: Trăm vạn đạo Sát Lục khí!




Trăm vạn đạo Sát Lục khí vốn còn có thể lại phân chia ra nhưng Sát Lục Tiên quyết của Vương Lâm dù sao cũng chỉ mới có chút thành tựu. Trăm vạn đạo đã là cực hạn rồi! Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu mà hắn không tự thân chém giết mà lấy tộc nhân của Luyện Hồn bộ lạc bồi dưỡng sát khí
 
- Phá cho ta!
 
Mái tóc dài của Vương Lâm tung bay, tay phải bỗng nhiên chỉ về phía Yêu mạc phong ấn.
 
Trăm vạn đạo Sát Lục khí nháy mắt đã hướng về phía phong ấn, giống như mưa rơi!
 
Phương pháp phá giải phong ấn của Cổ Yêu không phải là ngưng tụ vào một điểm mà cần phân tán ra, nháy mắt công kích mạnh liệt vào tất cả các vị trí. Như thế mới có thể phá giải phong ấn này.
 
Nếu như uy lực yếu một chút thì cũng không có hiệu quả, nhưng trăm vạn đạo Sát Lục khí của Vương Lâm lại sinh ra sau mấy chục năm nuôi dưỡng, thần thông này thật kinh nhân!
 
Có thể nói, khi Sát Lục khí có chút thành tựu, nó đã thay thế được Tịch Diệt chỉ, trở thành một sát chiêu của Vương Lâm! Cùng với Hoá Ma chỉ sau khi mặc vào Ma giáp, Đạo hoá Hoàng tuyền trở thành ba đại tuyệt chiêu tương đương nhau của Vương Lâm.
 
Còn Định Thân thuật là cái Vương Lâm để dành làm thần thông bảo mệnh của mình. Ngoại trừ hai lần vừa thử thi triển kia, hắn quyết định che dấu thần thông này thật kỹ!
 
Chỉ khi không có ai biết, xuất kỳ bất ý mới có thể có tác dụng bảo mệnh ở thời khắc mấu chốt nhất!
 
Trăm vạn đạo Sát Lục khí như mưa từ trên trời rơi xuống. Lập tức từ trên Yêu mạc trên Đô thành của Hoả Yêu Quận truyền ra từng trận âm thanh bang bang. Trong nháy mắt, như có trăm vạn đạo kiếm khí cực kỳ sắc bén công kích cùng lúc. Mấy tức thời gian sau đó, tiếng bang bang từ trên Yêu mạc đã ngày càng kịch liệt, gần như vang lên thành một chuỗi.
 
Yêu mạc trở nên lay động dữ dội. Thần sắc của Vương Lâm vẫn như thường, đứng bên ngoài Yêu mạc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn lên.
 
Không lâu sau, từng đạo vết rạn nứt xuất hiện bên trên Yêu mạc. Vết rạn nứt này xuất hiện ngày càng nhiều, cuối cùng ầm một tiếng, nó hoàn toàn sụp đổ. Trăm vạn đạo Sát Lục khí lập tức nhảy vọt vào. Trong thành khắp nơi đều là bụi khí!
 
Yêu mạc bị phá, Vương Lâm liền bước về phía trước. Không có Yêu mạc thủ hộ. Từ vị trí của Yêu Cốc ở trung tâm Đô Thành này, yêu khí như một cơn gió lốc bùng lên, không ngờ hình thành một mảnh mây mù màu tím giữa không trung. Mây mù này quay cuồng lưu chuyển, lập tức hoá thành một Yêu ảnh có hai chiếc sừng thật lớn. Ánh mắt của nó thâm thuý, lộ ra vẻ âm trầm, từ giữa không trung nhìn Vương Lâm như nhìn một con kiến!
 
- Tên tu sĩ thấp bé kia, dù ngươi có Bối La bảo hộ, dám huỷ đi Yêu mạc của ta, ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
 
Thanh âm của Yêu ảnh kia như từ Cửu U truyền tới, phiêu hốt bất định.
 
Tay phải của Yêu ảnh vung lên, lập tức thiên địa biến đổi, toàn bộ Đô Thành của Hoả Yêu Quận phút chốc tan biến, bốn phía biến thành một mảnh thế giới màu đỏ. Màu đỏ này chính là ánh lửa!
 
Trên mặt đất chứa đầy dung nham, làm cho ánh lửa càng rực rỡ hơn, ngay cả thiên không cũng biến thành màu đỏ thẫm, giống như là bị hoả thiêu.
 
Những âm thanh bang bang quanh quẩn khắp bầu trời. Trên mặt đất liền tản ra từng đạo sóng nhiệt. Những nhiệt khí này hoá thành một đám hư ảnh. Nháy mắt, trước người Yêu ảnh có hơn trăm đạo ảo ảnh xuất hiện.
 
Vương Lâm nâng tay phải lên, bỗng nhiên trăm vạn đạo Sát Lục khí dung nhập vào trong thân thể. Trên mi tâm hắn hiện lên Sinh chi lạc ấn. Nháy mắt, trăm vạn đạo Sinh chi lạc ấn gối chồng lên nhau, trải rộng toàn thân của Vương Lâm.
 
Sau đó, hắn vỗ túi trữ vật, Ma giáp hoá thành những sợi tơ màu đen, nháy mắt quấn quanh bốn phía Vương Lâm, biến thành một chiếc áo giáp dữ tợn màu đen. Khuôn mặt của Vương Lâm cũng bị bộ áo giáp này che kín, chỉ lộ ra ánh mắt chứa đầy hàn mang. Một đầu tóc dài của hắn tản ra, thân mình tiến một bước, liền bay lên khỏi mặt đất, hơi dừng một chút rồi bỗng nhiên lao ra.
 
Hư ảnh phía trước Cổ Yêu lập tức lộ ra vẻ dữ tợn, gào rít thi triển các loại thần thông, ngăn cản Vương Lâm. Hàn quang trong mắt Vương Lâm chợt loé, tốc độ càng nhanh hơn. Cùng với đó, ngón út tay phải của hắn điểm ra, Tịch Diệt chỉ giống như sấm chớp đánh tới.
 
Về phần công kích của đám hư ảnh kia, Vương Lâm căn bản không thèm liếc mắt, mặc dù đánh vào trên người hắn cũng lập tức bị Ma khí bên trên Ma giáp trên người hắn ngăn cản. Ngoài ra còn có hơn trăm vạn Sinh chi lạc ấn phòng hộ, những công kích này Vương Lâm có thể không cần để vào mắt!
 
Tốc độ của Vương Lâm như tia chớp, nhoáng lên một cái đã nhằm về phía Cổ Yêu hoá thành đám mây mù màu tím trên bầu trời!
 
Ánh mắt của Cổ Yêu kia lộ ra vẻ trào phúng, hừ lạnh nói:
 
- Ma giáp của Cổ Ma! Tuy nhien ngươi không có ma tâm, mặc trên người ngươi thật là lãng phí!
 
Hắn há mồm gào lên một tiếng. Tiếng gào này hoá thành một đạo gợn sóng, mang theo yêu khí nồng đậm, công kích thẳng về phía Vương Lâm.
 
Hàn quang trong mắt Vương Lâm loé lên, tay phải lại điểm về phía trước, trong miệng ngâm khẽ:
 
- Hoá ma!
 
Khi hắn chỉ ra Hoá ma, Ma giáp trên người hắn như truyền ra từng trận âm thanh hoan hô, vô số ma khí từ trên đó truyền ra, theo thất khiếu Vương Lâm chui vào cơ thể hắn. Nó lưu chuyển bên trong cơ thể, tiến vào bên trong ngón tay rồi bạo phát ra.
 
Giờ khắc này, mái tóc dài của Vương Lâm tung bay, thân thể tràn ra ma khí cực kỳ nồng đậm, như trở thành một Ma nhân. Một chỉ này chính là đỉnh điểm của Hoá ma trong trạng thái đã mạc Ma giáp!
 
Ma phong từ chỉ này trực tiếp lao ra. Vương Lâm theo sát phía sau, phá tan âm thanh gào rít của Cổ Yêu.
 
Vẻ trào phúng trong mắt của Cổ Yêu vẫn như trước. Đối mặt với Ma phong đang tấn công đến, nó trực tiếp há mồm ra, lập tức nuốt lấy ma phong này vào trong miệng. Sau đó nó còn liếm môi nói:
 
- Không tồi, ma khí này cũng coi như là tinh thuần!
 
Ánh mắt của Vương Lâm lạnh lùng. Giờ phút này khoảng cách của hắn tới Cổ Yêu chỉ còn chừng trăm trượng. Một bước bước ra, lại gần thêm mười trượng.
 
Cổ Yêu nhìn Vương Lâm, ánh mắt lộ ra quang mang kỳ dị, bỗng nhiên thân mình nó khẽ động. Thân hình không lồ lập tức bộc phát ra một cỗ yêu khí khổng lồ, bên trong yêu khí này ẩn chứa thần thức của Cổ Yêu quét ra, trong phạm vi trăm trượng hình thành một cỗ áp bức như của thiên địa, không ngừng bành trướng.
 
Trên thân thể của Vương Lâm lập tức truyền ra từng trận âm thanh bang bang, Ma khí từ Ma giáp nhanh chóng tiêu tan. Hắn thở sâu bình thản nói:
 
- Đạo hoá!
 
Một đạo Hoàng tuyền cứng rắn chen vào khu vực trăm trượng bị đè ép kia, hình thành một con đường dưới chân Vương Lâm. Đạo Hoàng tuyền này dần dâng lên, từng trận Luân hồi lực trong nháy mắt đã tràn ngập ra bốn phía.
 
Bước chân của Vương Lâm thong thả, lại đi thêm được mười trượng.
 
Cổ Yêu hừ lạnh, tay phải thành trảo, hướng về Vương Lâm hung mãnh chụp một cái. Một trảo này mang theo yêu khí nồng đậm. Ma khí trên áo giáp trên thân mình Vương Lâm lập tức tiêu tan, hoá thành hắc tuyến, rút bào trong người Vương Lâm. Trăm vạn đạo Sinh chi lạc ấn trên thân thể Vương Lâm liền phát ra quang mang chói mắt. Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng, thân mình không lùi mà còn tiến tới, mạnh mẽ tiếp một trảo này của Cổ Yêu.
 
Ầm!
 
Một tiếng long trời lở đất vang lên. Tay phải của Cổ Yêu bị Vương Lâm chấn bay ra. Còn Vương Lâm, trăm vạn đạo Sinh chi lạc ấn nháy mắt đã sụp đổ hơn mười vạn đạo. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc đã sinh sôi, không ngừng ngưng tụ trở lại!
 
Chân hắn lại bước tới, lại gần thêm được mười trượng!
 
Vẻ trào phúng trong mắt của Cổ Yêu đã dần biến mất, thay vào đó là sát khí âm lãnh. Trước đó, hắn đối phó với Vương Lâm chỉ với tâm tình trêu đùa mà thôi. Nhưng lúc này, khi Vương Lâm tiếm cận hắn, hắn mơ hồ cảm giác được một tia không ổn.
 
- Bối La phái hắn tới đây chắc chắn có dụng ý nào đó!
 
Sát khí trong mắt của Cổ Yêu chợt loé lên. Không đến vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn vận dụng Cổ Yêu thần thông. Mỗi lần sử dụng, đối với hắn tiêu hao cũng không nhỏ!
 
- Yêu kỹ, Đồ Ma!
 
Hai tay của Cổ Yêu bấm quyết, một cỗ yêu lực hình thành một cơn lốc xoáy, điên cuồng tuôn ra, hoá thành từng đạo thần thông.
 
Toàn bộ dung nham trên mặt đất chỉ trong nháy mắt đã trở nên sôi trào. Một cỗ nhiệt khí nháy mắt bốc lên, ngưng tụ trước mặt Cổ Yêu, hoá thành một thanh trường thương thật lớn!
 
Cả thân thanh trường thương có màu đỏ thẫm, tản mát ra yêu khí nồng đậm, lại ẩn chứa cả khí tức cực kỳ nóng bỏng.
 
Nháy mắt khi thanh trường thương này xuất hiện, một cảm giác nguy hiểm liền bao phủ khắp thân thể và tinh thần của Vương Lâm. Ánh mắt hắn chợt loé lên, hai chân vẫn không dừng lại, vẫn bước tới, tiến thêm được mười trượng. Đồng thời, tay phải hắn điểm lên mi tâm, sau đó bỗng nhiên điểm về phía trước, khoát khẽ:
 
- Trăm vạn đạo Sát Lục khí, dung hợp làm một!
 
Trăm vạn Sinh chi lạc ấn phút chốc như bị Vương Lâm lôi từ mi tâm ra, nháy mắt đã không ngừng dung hợp, cuối cùng hoá thành một đạo.
 
Sát khí ẩn chứa trong một đạo Sát Lục khí này, dù là Thiên Vận Tử nhìn thấy cũng nhất định phải động dung. Giờ phút này, sát khí ngưng tụ trên đầu ngón tay của Vương Lâm. Thân mình hắn lại bước ra thêm một bước. Lúc này đây, hắn hoàn toàn đã tiến vào phạm vi năm mươi trượng gần Cổ Yêu.