Tiên Quốc Đại Đế

Chương 899: Binh Phạt Tây Kiếm Cương Vực




Diêm Xuyên cương thi thông qua Táng Thiên Đồng Quan mau chóng di chuyển vô số tướng sĩ trở về Dương gian. Không có Hoàng Tuyền lộ nhưng Diêm Xuyên cương thi vẫn nắm giữ Táng Thiên Đồng Quan.

Dương gian.

Thư Đại Trăn thánh đình chiêu cáo với thiên hạ Đông Ngoại Châu nhanh chóng truyền khắp bốn phương tám hướng.

Các chủ cương vực nhận được tin đều xôn xao, không ngờ Đại Trăn thánh đình cứng rắn đến vậy.

Cùng lúc đó, gần như toàn bộ ánh mắt Đông Ngoại Châu tập trung vào Đại Trăn thánh đình và Thần Kiếm sơn trang.

Từ sau khi Tuyệt cung ở Hàm Dương tay trắng trở về thì trong lòng các cường giả Đông Ngoại Châu sớm có phân tích mới. Đông Ngoại Châu có ba thế lực mạnh nhất nay biến thành bốn, thêm một Đại Trăn thánh đình.

Giờ phút này, hai thế lực mạnh nhất sắp tử chiến?

Các chủ cương vực rất thích xem.

Trong Tuyệt cung.

Cung chủ của Tuyệt cung mang theo đám thần cung chủ nhìn Chân Hùng ở trước mặt.

Chân Hùng cười nói:

- Cung chủ của Tuyệt cung, ta có thể hoàn toàn đại biểu trang chủ. Chắc hẳn cung chủ của Tuyệt cung có trông thấy trận chiến hôm đó, thư Đại Trăn thánh đình chiêu cáo thiên hạ cũng có gửi một phần tới Tuyệt cung.

Cung chủ của Tuyệt cung thản nhiên nói:

- Đúng vậy.

Chân Hùng chắc chắn nói:

- Đại Trăn thánh đình là vận triều, làm đế vương trước nay đều là lòng tham không đáy. Thần Kiếm sơn trang ta giữ năm cương vực, một khi xảy ra chuyện thì Đại Trăn thánh đình chính là thế lực lớn nhất của Đông Ngoại Châu. Khi đó chắc chắn Diêm Xuyên sẽ khuếch trương lãnh thổ, Tuyệt cung thì bởi vì ân oán trước kia tất nhiên sẽ đứng mũi chịu sào!

Tuyệt cung chủ thản nhiên nói:

- Như thế nào?

Chân Hùng cười nói:

- Hoàng Tuyền lộ đã phá, Đại Trăn thánh đình có một mình. Cung chủ của Tuyệt cung, lần này ta tiến đến chỉ là muốn kết minh với Tuyệt cung. Thần Kiếm sơn trang ta hấp dẫn chủ lực Đại Trăn thánh đình, do Tuyệt cung đi hủy diệt Hàm Dương khiến Diêm Xuyên hai mặt gặp địch, như thế nào?

Cung chủ của Tuyệt cung thản nhiên nói:

- Không cần, bản cung không muốn nhúng tay vào chuyện Đại Trăn thánh đình.

- Cung chủ, đây là cơ hội ngàn năm một thuở.

- Đúng vậy. Cung chủ, Đại Trăn thánh đình giết Thanh thần vương, Tử thần vương, thù này đã định, sớm muộn gì sẽ lại va chạm. Giờ phút này, đang có cơ hội tốt như vậy sao chúng ta không....?

- Cung chủ, Chân Hùng nói đúng!

.........

......

...

Đám thần cung chủ vội khuyên.

Cung chủ của Tuyệt cung vẫn là nhàn nhạt nói:

- Bản cung làm việc, còn cần các ngươi dạy dỗ sao?

Mọi người không dám nhiều lời:

- Vâng, thuộc hạ không dám!

Chân Hùng sốt ruột.

Cung chủ của Tuyệt cung thản nhiên nói:

- Chân tiên sinh, xin lỗi.

Chân Hùng nhíu mày nói:

- Không, là ta đã quấy rầy, cáo từ!

Cung chủ của Tuyệt cung trầm giọng nói:

- Không tiễn.

Chân Hùng rời đi, đám thần cung chủ lần nữa bàn tán.

Cung chủ của Tuyệt cung hít sâu, nói:

- Đại Trăn thánh đình đã không phải như năm đó, Đại Trăn thánh đình này phát triển quá khủng bố, trừ phi cha ta...

Cung chủ của Tuyệt cung nói đến một nửa thì ngừng lại.

Một thần cung chủ sốt ruột nói:

- Nhưng thưa cung chủ, nếu bây giờ không tham gia thì sau này có lẽ không có cơ hội.

Cung chủ của Tuyệt cung trầm giọng nói:

- Yên lặng theo dõi kỳ biến đi!

- Tuân lệnh!

Trải qua ba tháng chỉnh đốn, các quân đội của Đại Trăn tụ tập bên ngoài Hàm Dương, chỉ chờ Diêm Xuyên ra lệnh một tiếng liền binh phạt Thần Kiếm sơn trang!



Lã Bất Vi quát trước mặt ba quân:

- Thánh vương có lệnh, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, các ngươi tự dẫn quân đoàn, lập tức binh phạt tây Kiếm cương vực, quyết chiến. Không lâu sau thánh vương sẽ đi phủ chủ tây Kiếm cương vực hội hợp cùng ba vị tướng quân!

Mông Nghị, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Ầm ầm ầm ầm!

Trên mặt đất từng phi chu chở vô số quân đội của Đại Trăn lao nhanh hướng phía đông.

Dù là dân chúng của quân đội của Đại Trăn hay tiêu tham của thế lực các phương đi tới, nhìn thấy đại quân rầm rộ như vậy thì cảm nhận chiến ý đậm đặc.

Ầm ầm ầm ầm!

Chớp mắt mọi người đi hết sạch.

Cuộc chiến giữa Đại Trăn thánh đình, Thần Kiếm sơn trang chính thức mở ra.

Tiêu tham các phương theo đuôi.

Tương tự, chỗ tây Kiếm cương vực cũng có nhiều cường giả tụ tập.

Hàm Dương, thượng thư phòng.

Diêm Xuyên ngồi trước cái bàn, tay cầm chút tư liệu, trước mặt hắn có một người áo đen quỳ gối tại đó.

Người áo đen cung kính nói:

- Thánh vương, Thần Kiếm sơn trang khống chế năm cương vực là tây Kiếm cương vực, Đông Kiếm cương vực, Bắc Kiếm cương vực, Nam Kiếm cương vực và Thần Kiếm cương vực ở trung tâm. Các chủ đã dẫn dắt người Bổ Thiên các chúng ta đi trước.

Diêm Xuyên cầm tư liệu, trầm giọng nói:

- Ừm! Trong tư liệu này thì mấy năm trước tây Kiếm cương vực từng có tù phạm quy cách rất cao?

Người áo đen cung kính nói:

- Đúng vậy. Lúc đó bất cứ ai đều không được tới gần, từng là Chân Hùng thẩm vấn. Ngày xưa dù chúng ta muốn điều tra nhưng không thể xâm nhập, bây giờ chỉ đoán kẻ trước kia bị thẩm vấn rất có thể là Tả tướng Lý Tư.

Bộp!

Diêm Xuyên tực giận đập bàn học.

Người áo đen trước mặt Diêm Xuyên không dám nói nhiều, để hắn suy nghĩ.

Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:

- Bây giờ tây Kiếm cương vực còn có ai?

Người áo đen cung kính nói:

- Chắc còn có bốn Tổ Tiên của Thần Kiếm sơn trang đóng giữ, nhưng sau khi Đại Trăn thánh đình gửi thư bố cáo thiên hạ thì rất có thể bọn họ mời hảo hữu của mình tiến đến trợ chiến. Có lẽ số Tổ Tiên sẽ tăng thêm hai, ba người.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Trợ chiến? Muốn tham gia vào cuộc chơi này sao? Vậy phải trả cái giá nên có. Báo cho Vô Địch, ám sát hết, treo xác ở ngoài thành lầu phủ chủ!

Người áo đen lên tiếng:

- Tuân lệnh!

Dương gian, Đông Ngoại Châu, tây Kiếm cương vực.

Ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm!

Phi chu của Đại Trăn thánh đình chia ba đường tiến vào tây Kiếm cương vực.

Các đại quân cùng tiến đến các thành trì.

Bên ngoài một tòa thành trì.

Mông Điềm la lên:

- Phụng lệnh thánh vương của Đại Trăn, thành trì của các ngươi lập tức mở cửa đầu hàng, nếu không thì sẽ tăng thêm tội!

Phía xa, cửa thành đóng chặt. Trên thành lầu đứng một đám thủ vệ, thành chủ mi mắt giật giật.

Thành chủ từ chối hét lên:

- To gan, thánh đình nho nhỏ các ngươi cũng dám đến thành của ta!

Mông Điềm lạnh lùng quát:

- Hừ!

Mông Điềm múa trường thương đụng hướng thành lầu.

Thành lầu bỗng xuất hiện đại trân, nhưng lực lượng của Mông Điềm lớn vô cùng.

Mông Điềm hét to một tiếng:

- Grao!

Ầm ầm ầm ầm!

Thành lầu nổ tung.

Đám người thành chủ đứng trên thành lâu cũng bị nổ văng ra.

Mông Điềm hét to một tiếng:

- Ai dám phản kháng, giết không tha!

- Tuân lệnh!

Đại quân rầm rộ đi hướng trong thành.

Không có bất cứ quân sự mưu lược, không dùng bất cứ kế sách nào, hoàn toàn bạo lực phá thành, sức của một người chống cả thiên quân.

Mông Điềm vung một thương, vô số tướng sĩ trong thành không còn đấu chí.

Bẻ gãy nghiền nát, Mông Điềm phá thành.

Chém giết bắt đầu, căn bản là cuộc đồ sát nghiêng về một bên, rất nhanh có đầu hàng, có chạy trốn.

Không qua bao lâu, một thành trì đã bị bắt.