Tiên Tuyệt

Chương 345




Chứng kiến cành tượng vừa rồi, Hồng Phá Hải khẽ nheo mắt lại.

Trận pháp phong ấn bên ngoài tiểu lâu chính là tác phẩm đắc ý gần đây của Hồng Phá Hải. Bất kể là thần lực của Yêu tộc hay linh nguyên của Nhân tộc, một khi đã tiến vào trong trận pháp là không thế nào sử dụng.

Nếu nói trận pháp phong ấn này là một tác phẩm nghệ thuật, vậy hai con rối thạch thú bên trong trận pháp chính là vẽ rồng thêm mắt.

Tài liệu làm nên hai con rối thạch thú này là do lão vô tình phát hiện dưới đáy vực biển ngoài xa vạn dậm. Lúc phát hiện ra, hai khối đá này cũng đã mơ hồ lộ ra hình dáng thạch thú, lão mang về sửa chữa thêm một chút, trở thành bộ dáng như hiện tại.

Có thể nói hai khối vật liệu đá này có được căn bản trời sinh thông linh.

Hai khối vật liệu đá tốt như vậy, tự nhiên Hồng Phá Hải dốc hết toàn lực chăm chút cho chúng. Trong cơ thể chúng tổng cộng có chín trăm chín mươi chín trận pháp chồng lên nhau, cho dù là Hồng Phá Hải cũng phải mất thời gian ba mươi năm mới hoàn thành hai con rối thạch thú này.

Ngoại trừ thể chất cứng rắn ra, còn có một điểm nữa là hai con rối thạch thú này lực mạnh vô cùng.

Trong trận pháp phong ấn này, cho dù là đích thân Hồng Phá Hải tiến vào cũng không thể nào thi triển thần lực, huống chỉ là hai con rối thạch thú? Cho nên lão quyết định bỏ hết tất cả những thủ đoạn công kích khác, chỉ gia tăng tối đa lực lượng mà thôi.

Theo như Hồng Phá Hải ước đoán, nếu chỉ đơn thuần so đấu lực lượng, dù là bản thân mình cũng không phải là đối thù của hai con rối thạch thú này. Thất Thủ Giao Long nhất tộc trời sinh nhục thế vô cùng mạnh mẽ, nhưng ngay cả lão cũng không phải đối thù, có thế tưởng tượng được hai con rối thạch thú này hùng mạnh tới mức nào.

Cũng vì như vậy, lão đặt tên cho hai con rối thạch thú này là Thiên Lực.

Nhưng hai con rối thạch thú lực mạnh bằng trời như vậy, hầu như vô địch, ở trong trận pháp phong ấn lại bị Vũ La nhẹ nhàng ném ra ngoài, làm sao lại không khiến cho Hồng Phá Hải khỏi giật mình?

- Đáng tiếc là một Nhân tộc, hơn nữa sẽ chết. Nếu là Yêu tộc, với thể chất cường hãn như vậy, có thể kế thừa y bát của bản tọa...

Nói đến y bát, sắc mặt Hồng Phá Hải càng thêm âm trầm.

Trong mắt lão, Vũ La chỉ là một sinh vật nhỏ bé hèn mọn, chỉ cần một lời là có thể quyết định sinh tử. Tuy rằng lão cũng cảm thấy hơi hài lòng Vũ La, nhung bất quá cũng chỉ như xem hai con kiến đánh nhau, cảm thấy con mạnh hơn không tệ mà thôi.

Thân phận địa vị, thực lực của lão quyết định cách nhìn của lão về mọi thứ, là tư thế của kẻ trên cao chót vót.

Trong trận pháp phong ấn, dường như hai con rối thạch thú cũng đã phát giác ra Vũ La là kẻ khó đối phó. Chúng bèn đứng dậy, cúi đầu nhún vai, lui về phía sau không còn động nữa, miệng phát ra những tiếng gầm nhẹ khàn khàn.

Những tiếng gầm nhẹ này mang theo nhịp điệu kỳ dị. Theo đó thình lình có bốn đạo ánh trăng màu bạc rót xuống, chui vào trong bốn mắt của hai con rối thạch thú.

Nhận được lực lượng ánh trăng gia trì, hai con rối thạch thú gào thét, hào quang màu bạc toát ra ngoài cơ thể, ngưng tụ thành quang giáp dày bằng nấm tay. Hai chân sau của chúng giậm mạnh một cái, lập tức bắn vọt về phía trước như hai quả đạn.

Vũ La không thể vận dụng linh nguyên cùng thần lực, nhung mà hắn vẫn còn có thể vận dụng một thứ khác: Thiên Mệnh Thần Phù.

Những Thiên Mệnh Thần Phù như Thiên Phủ Chỉ Quốc, Kỳ Lân Tý, Bách Vạn Nhân Đồ, muốn vận dụng cần phải có linh nguyên. Nhung có một đạo Thiên Mệnh Thần Phù lại không cần tới linh nguyên, chính là Lực Bạt Sơn.

Đây là đạo Thiên Mệnh Thần Phù đơn thuần gia tăng lực lượng. Sau khi Vũ La được nó, cũng chưa có thời gian rành mang ra nghiên cứu một phen, nhưng hiện tại không thế nào không mang ra sử dụng.

Chỉ cần có lực lượng là có thể thao túng đạo Thiên Mệnh Thần Phù này.

Đạo Thiên Mệnh Thần Phù này chỉ còn một nửa, bản thể của nó là tấm bia đá cổ xưa. Tuy rằng đã gãy chỉ còn một nửa, nhưng vẫn đạt tới tiêu chuẩn Thiên Mệnh Thần Phù tam phẩm. Vũ La cảm thấy nếu có thể tìm được đầy đủ bia đá, tấn thăng Thiên Mệnh Thần Phù nhị phẩm là không thành vấn đề.

Uy lực của Thiên Mệnh Thần Phù tam phẩm hùng mạnh tới mức nào?

Cứ nhìn Vũ La hiện tại sẽ biết.

Dáng vóc của hắn cũng chỉ tầm thước, không phải cơ nhục toàn thân bạo phát giống như Thác Bạt Thao Thiên.

Đối mặt hai con rối thạch thú được lực lượng ánh trăng gia trì, thực lực tăng mạnh đang vồ tới, dưới tác dụng của Lực Bạt Sơn hùng mạnh, y phục che giấu cơ nhục vồng lên một trận, nhìn bên ngoài cũng chỉ như gió thổi qua. Vũ La không hề tránh né, bước ra một bước, hai quyền như hai chiếc búa hung hăng đấm mạnh ra ngoài.

Đây là tỷ thí lực lượng thuần túy, trực tiếp.

Hai con rối thạch thú vô cùng tự tin bị Vũ La nện thật mạnh vào đầu.

Hai tiếng rầm rầm trầm đục vang lên, hai con rối thạch thú thét lên, quang giáp màu bạc ngoài thân bị quyền của Vũ La đánh trúng bắt đầu rạn nứt, sau đó nhanh chóng lan tràn ra khấp toàn thân như mạng nhện. Sau đó hai con rối thạch thú như hai chiếc lá trong cơn giông bão, bay vèo về phía sau.

Sắc mặt của Hồng Phá Hải trên đỉnh núi ngoài xa trở nên hết sức khó coi. Hai con rối thạch thú phối hợp với trận pháp phong ấn này là tác phẩm đắc ý nhất của lão trong thời gian gần đây, nhưng ngay cả một tên vãn bối Nhân tộc cũng không giải quyết được, vậy thé diện Đại Thánh Yêu tộc của lão để đâu?

Hồng Phá Hải khẽ giật giật môi vài cái, miệng lẩm bẩm:

- Xem ra chỉ có thể dùng biện pháp kia, không ngờ rằng tiểu tử này lại có thể bức ta dùng tới chiêu thức ấy...

Nhìn thấy một kẻ chẳng khác nào một con kiến, lại có thể bức mình phải dùng tới một ít thù đoạn không ngờ phải sử dụng trong tình cành này, Hồng Phá Hải cảm thấy không cam lòng.

Lão lại liếc mắt nhìn về phía Vũ La. Sau khi Vũ La ném hai con rối thạch thú đi xa, lập tức xông tới vung quyền, song quyền nặng như búa bổ, nện vào hai con rối thạch thú vừa rơi xuống. Lực lượng của hai con rối thạch thú bị hắn áp chế, hoàn toàn không có lực hoàn thù. Mỗi một quyền Vũ La xuất ra khiến cho không khí vang lên tiếng sấm gió văng vẳng, quả nhiên là uy vũ vô cùng. Hai con rối thạch thú lăn lông lốc trước mặt tiếu lâu, khiến cho bụi đất tung bay mờ mịt.

Hồng Phá Hải lắc lắc đầu, ngón tay bắn ra, một cỗ lực lượng như có như không phát ra.

Hai con rối thạch thú rống lên hai tiếng giận dữ, thình lình lui về phía sau mười trượng, tạo ra khoảng cách với Vũ La, sau lưng chúng chính là tiểu lâu nọ.

Cám giác bất an dâng lên trong lòng Nhan Chỉ Vi, trời sinh Cửu Vĩ Bạch Hồ nhất tộc linh giác vô cùng sâu sắc, lập tức hô to cành giác Vũ La:

- Cẩn thận...

Hai con rối thạch thú cấm hai chân trước xuống đất phập một tiếng thật mạnh.

Một cỗ hào quang màu đõ sẫm từ dưới đất bừng lên, hóa thành hai luồng lửa đõ, chậm rãi co rút lại, chia nhau rót vào chân trước của hai con rối thạch thú.

Hai con rối thạch thú lại rống lên giận dữ, sau đó ngửa mặt lên trời thét dài, trong miệng phun ra một luồng lửa đõ thẳng lên trời.

Vũ La cũng không khỏi lui về phía sau một bước. Sau khi luồng lửa nọ dung nhập vào thân thể con rối thạch thú, Vũ La liền cảm giác được một cỗ khí tức nguy hiểm nhanh chóng lan tràn.

Trên đỉnh núi, Hồng Phá Hải chắp tay sau lưng, đón gió mà đứng, nhìn trận chiến bên dưới với khí thế ngạo nghễ thiên hạ. Vũ La lui về phía sau, lão nhìn thấy rõ ràng, không khôi cười lạnh một tiếng.

Theo lão thấy, trận chiến này không còn aì để nói.

Dưới Nộ Long đảo có một đạo Địa Tâm Hỏa Mạch, tràn đầy Dương Cương Hỏa Khí. Hồng Phá Hải dẫn một tia Dương Cương Hỏa Khí tới đây, rót vào trong hai con rối thạch thú. Tuy rằng chỉ là một tia, nhưng phối hợp với tài liệu đặc thù tạo nên con rối thạch thú, cùng trận pháp, một tia Dương Cương Hỏa Khí sâu trong lòng đất này đủ đẻ lực lượng của hai con rối thạch thú này tăng lên gấp bốn lần khi trước.

Nhưng làm như vậy, khuyết điểm cũng lộ ra rất rõ ràng, sẽ tổn thương rất lớn đến bản thể của hai con rối thạch thú.