Tiên Tuyệt

Chương 830: Không ngờ là cố nhân (Hạ)




Trong một thời gian kế tiếp, tinh không phù đảo trở nên yên tĩnh lại. LMạt Vũ tọa trấn tinh không phù đảo, Lão Hắc đứng giữa điều hành, tổ chức tinh không phù đảo phát triển không ngừng. Vũ La yên tâm tu luyện, có thời gian bèn nghiên cứu kỹ xảo Tam Phù.

Hai tháng trôi qua rất nhanh, hôm nay Lương Mạt Vũ đột nhiên tới tìm hắn.

Sau khi trở về tinh không phù đảo, cơ hội mà Vũ La gặp được Lương Mạt Vũ thật ra rất ít. Có lẽ là Lương Mạt Vũ sợ Vũ La chơi gác mình, cho nên không có việc gì tuyệt không đưa lên tới cửa cho Vũ La hành hạ bằng ngôn ngỡ, khiến cho mình cảm thấy không thoải mái.

Bởi vậy y vừa xuất hiện, Vũ La biết chắc là có chuyện.

- Chuyện Cự Tượng Tinh đã có kết quả.

Lương Mạt Vũ đi thẳng vào vấn đề. Vũ La tinh thần chấn động:

- Thế nào?

Lương Mạt Vũ không nói, hai tay chắp sau lưng, ngẩng cao đầu, đôi mắt ngước lên cao gần tới ót.

Tự nhiên Vũ La hiểu rõ ý của y, bèn cười ha hả đưa tới một cái ghế:

- Xin mời công thần Lương gia ngồi.

- Ừm...

Lương Mạt Vũ ư một tiếng bằng mũi nghèn nghẹt, xem như nể tình ngồi xuống, Vũ La đun nước châm trà đưa đến trước mặt y:

- Xin mời công thần Lương gia dùng trà.

Lương Mạt Vũ ngửi ngửi:

- Không phải trà ngon.

Vũ La cố gắng nhẫn nhịn, lại thay đổi loại trà ngon hơn, pha một lần nữa đưa tới:

- Xin mời công thần Lương gia dùng trà ngon.

Lúc này Lương Mạt Vũ mới đón lấy uống một ngụm, y bưng chén trà, gác chân bắt chéo. Thình lình chân y run lên, xoạch, giày rơi xuống đất.

Vũ La giận tím mặt:

- Con bà ngươi, còn muốn bắt ta xách giày cho ngươi ư?

Lương Mạt Vũ vội vàng giải thích:

- Tuyệt đối không có, chỉ là ta cảm thấy cởi giày ra thật là thoải mái.

Y còn nói thêm một câu:

- Cái này thật sự là hiểu lầm...

Vũ La cũng rót cho mình một chén, ngồi xuống hỏi:

- Được rồi, Lương gia, ngài cũng đã uống trà rồi, rốt cục bên Cự Tượng Tinh thế nào, có thể nói được chưa?

Lương Mạt Vũ cười nói:

- Năm Tinh Vực lân cận Cự Tượng Tinh Vực là Bôn Lôi Tinh Vực, Đằng Long Tinh Vực, Thiên Xu Tinh Vực, Tổ Vu Tinh Vực, Nộ Thần Tinh Vực, năm vị Tiên Tôn chia cắt Cự Tượng Tinh Vực. Bôn Lôi Tinh Vực có giao giới cùng Cự Tượng Tinh Vực ít nhất, cho nên đoạt được diện tích ít nhất, bốn Tinh Vực còn lại chia đều.

- Mà Cự Tượng Tinh chia ra làm sáu, năm vị Tiên Tôn cử ra người quản lý của mình, phần thứ sáu thuộc về chúng ta.

Vũ La cực kỳ bất mãn:

- Ít như vậy sao, bọn họ chia cắt toàn bộ Cự Tượng Tinh Vực, ngay cả Cự Tượng Tinh cũng chỉ chia cho ta một phần sao?

Lương Mạt Vũ gật đầu, rất thản nhiên nói:

- Ai bảo chúng ta không có thực lực làm chi, bấy nhiêu cũng đã là rất khá. Hơn nữa vì đền bù tổn thất cho chúng ta, một phần sáu phân cho chúng ta là một phần sáu giàu có nhất. Cung điện của Lý Tu Viễn nằm trong lãnh địa của chúng ta.

- Vậy thì sao chứ?

Vũ La tỏ ra hờ hững:

- Tiên Nhân ai mà không đem theo bảo vật trân quý nhất bên? Trong cung điện chỉ sợ không còn lại bao nhiêu...

Ngày đó Lý Tu Viễn bị một pháo Vũ La bắn cho tan xác, ngay cả trữ vật giới chỉ cùng tiên ngọc giới chỉ mang theo bên người cũng tan thành mây khói, sau đó Diêu Yểu đau lòng không ít về chuyện này.

Bất quá Vũ La cũng hiểu rõ ràng, nếu như không có gia tộc Lương Mạt Vũ hoạt động ở sau lưng, chút ích lợi ấy cũng sẽ không chừa lại cho mình.

Bất kể thế nào, có được một phần sáu lãnh địa Cự Tượng Tinh đã là một số của cải cực lớn.

Nhưng sau khi có được lãnh địa thứ hai, Vũ La lại cảm thấy đau đầu:

- Trong tay chúng ta chỉ có chút nhân thủ, ngay cả tinh không phù đảo chiếu ứng còn cảm thấy khó khăn, lấy cái gì mà bảo vệ, quản lý lãnh địa trên Cự Tượng Tinh?

Có thể tưởng tượng, năm vị Tiên Tôn thêm vào Vũ La, sáu thế lực trên Cự Tượng Tinh hẳn sẽ va chạm với nhau không ngừng.

Người có thể dùng bên cạnh Vũ La cũng không nhiều lắm, hai khối lãnh địa tối đa cũng chỉ có thể chiếu cố một khối. Nhưng Cự Tượng Tinh phồn hoa, hắn không muốn nhả ra. Mà tinh không phù đảo là căn cơ của hắn, càng không có khả năng bỏ qua.

Lương Mạt Vũ cũng hiểu được chuyện này không dễ giải quyết, bất quá y rất dứt khoát đứng lên:

- Đây là vấn đề của ngươi, không có liên quan gì với ta.

Vũ La hờ hững nói:

- Vì sao ta cảm thấy trong lúc ngươi nói những lời này, trong lòng thầm sảng khoái như vậy?

Lương Mạt Vũ kinh ngạc:

- Ta biểu hiện ra khó thấy như vậy sao? Thật là tệ hại, thật ra làm cho ngươi đau đầu như vậy, ta phải bật cười mới đúng. Ta đây là sảng khoái rõ ràng, đâu phải là thầm sảng khoái...

- Cút!

Vũ La vẫn quyết định đi Cự Tượng Tinh trước xem kỹ rồi hãy nói. Thế lực còn sót lại của Lý Tu Viễn rất nhiều, nói không chừng mình có thể thu phục được một đám trong số đó.

Lần này đi Cự Tượng Tinh, Vũ La vẫn mang theo Lương Mạt Vũ cùng Diêu Yểu, bất quá Triệu Hiểu Hiểu đổi thành Dạ Huy.

Mà Lăng Hổ Quy bị lão Đại Binh Long Hội dùng truyền âm khẩn cấp gọi trở về.

Bốn người vẫn ngồi trên tiểu thuyền của Vũ La, đến tinh cầu thương nghiệp gần nhất, sau đó đi qua truyền tống trận.

Sau khi Lý Tu Viễn chết đi, nhiệm vụ treo thưởng do Tiên Ma thương hành phát ra cũng kết thúc rất nhanh. Chuyện một vị Tiên Tôn chết đi vì Tiên Ma thương hành đã mang lại danh tiếng cho Tiên Ma thương hành không thể nào tả xiết. Tô Mã nhân cơ hội này khuếch trương trắng trợn, vốn trên một ít tinh cầu thương nghiệp nhỏ không có phân hội của Tiên Ma thương hành, hiện tại cũng thiết lập phân hội quy mô nhỏ. Mà trên những tinh cầu thương nghiệp lớn, phân hội trước kia cũng khuếch trương rầm rộ hơn lên.

Thật ra Tô Mã đã sớm có ý nghĩ này, nhưng từ trước tới nay vẫn không có cơ hội, hiện tại Vũ La lại cho lão cơ hội này.

Nguyên bản Cự Tượng Tinh cũng không phải là một tinh cầu thương nghiệp, hơn nữa hiện tại vẫn còn trong hỗn loạn, càng không có khả năng dùng truyền tống trận đi qua. Cho nên sau khi mọi người tới Cự Tượng Tinh Vực, cũng chỉ có thể tự mình bay tới Cự Tượng Tinh.

Con đường này Vũ La có hơi quen thuộc, lúc ấy hắn hung hăng càn quấy vô cùng, viết lên bốn hàng chữ sáng ngời xông vào Cự Tượng Tinh, giết chết Lý Tu Viễn chính là qua con đường này.

Vũ La cùng Lương Mạt Vũ cũng không phải người ưa khoác lác, nhưng không hề nghi ngờ Diêu Yểu lại là người như vậy.

Dọc trên đường đi, thiếu nữ này kể lại sinh động như thật cho Dạ Huy về “công tích vĩ đại” của ba người lần trước. Cho dù nàng cùng Lương Mạt Vũ đã bị khí thế của Lý Tu Viễn bộc phát, hất văng ra xa hàng chục vạn dăm.

Dạ Huy trên đường luôn miệng cười, hiện tại y đặc biệt cảm tạ Tiêu Minh Viễn, nếu không nhờ Tiêu Minh Viễn an bài tiền đồ này cho mình, làm sao có được vinh quang như bây giờ?

Y đi theo bên cạnh Vũ La, không cẠlàm cái gì đã cảm thấy tự hào.

Ai có thể giết chết một vị Tiên Tôn khi chỉ có cảnh giới tứ phẩm thượng. Trong Cửu Giới Tinh Hà, từ xưa đến nay cũng không thiếu thiên tài, sau này càng không thiếu, nhưng có ai có thể làm được chuyện động trời như Vũ La?

Lần này không có Tổ Thiên Thu đi theo, những chuyện đối nhân xử thế ngược lại rơi vào người đệ nhất cao thủ chân chính Diêu Yểu. Đương nhiên Diêu Yểu không thích thú chút nào, ai lại không thích làm đệ nhất cao thủ, bất cứ chuyện gì cũng có người lo?

Nhưng khi Dạ Huy đứng ra đàm luận giá tiền đi truyền tống trận với người, Diêu Yểu đau lòng suýt chút nữa rơi lệ, lập tức đuổi Dạ Huy cùng Lương Mạt Vũ đi.

Tuy rằng không phải là tiền của nàng, nàng cùng cảm thấy đau lòng. Chỉ cần là tiền, nàng đều đau lòng.

Đoàn người ngồi trên tiểu thuyền phi hành, nhìn như chậm chạp thật ra tới gần Cự Tượng Tinh rất nhanh. Lương Mạt Vũ đã âm thầm bắt đầu chuẩn bị ngọc hoàn truyền âm, chuẩn bị liên hệ cùng người đại diện của gia tộc trên Cự Tượng Tinh.

Vừa lúc đó, sắc mặt Vũ La hơi đổi, Diêu Yểu xoa tay:

- Ha ha, xem ra lại đui mù tìm tới bản tiểu thư, mấy ngày nay tâm trạng bản tiểu thư đang không tốt, dâng lên tới cửa cho ta trút giận thật là quá tốt!