Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 404: Đường ra




“Gào cái gì mà gào, ta cũng không phải tới giết các ngươi.” Thấy bọn họ gào khóc thảm thiết, Kim Phi Dao tức giận quát.

Nhóm Địa tộc nhất thời toàn bộ ngừng lại, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn bọn họ, có người lớn mật dè dặt cẩn trọng hỏi: “Vậy các vị tới làm gì? Chúng ta đã không còn cái gì có thể nộp lên nữa rồi.”

Kim Phi Dao nhấc vương thượng Địa tộc trong tay lên đung đưa: “Ta đưa vương của các ngươi tới cho các ngươi, đây là hậu đại của vương thượng các ngươi lưu lạc bên ngoài, hắn nghe nói các ngươi hiện tại phải sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng nên cố ý trở về, mục đích là để cho các ngươi được ăn no mặc ấm, không phải sống những ngày như kẻ ăn xin nữa.”

Nàng đã nhìn thấy những Địa tộc này rơi vào tình trạng gì, bên trong huyệt động không có bất kỳ thứ gì đáng giá, chỉ có mấy cái bình vỡ đựng nước. Giường của bọn hắn là mấy mảnh vải rách trải dưới đất, một đám đói đến da bọc xương, vừa thấy là biết đã bị cuộc chiến tam tộc tai họa.

Trọng Thổ Linh giới nơi nơi là linh thạch, tuy trên đường tới đây không nhìn thấy một viên linh thạch nào nhưng không chừng nơi đây vẫn còn khu vực khai thác mỏ nào đó, hoặc là các quặng linh thạch đều bị tam tộc chiếm, những tiểu Địa tộc cơ hồ không có tu vi này bị dồn xuống lòng đất. Đợi lúc nàng ném cho bọn họ chút đồ ăn là có thể sai khiến bọn họ lấy linh thạch cho mình. Vương thượng Địa tộc có thể dùng làm con rối, ngẫm lại đúng là không tệ.

Những Địa tộc khốn cùng tuyệt vọng kia nhìn nhau, trong mắt tàn đầy hoài nghi. Vương thượng Địa tộc bị đuổi đi từ ba ngàn năm trước, đó đã là chuyện trong truyền thuyết, càng không nói tới những Địa tộc này đều mới sinh ra cách đây mấy chục đến trăm năm, làm sao có thể biết chuyện này?

“Kết Đan kỳ, có ăn!” đúng lúc này, Kim Phi Dao đột nhiên mở miệng nói.

“Vương thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” những Địa tộc đang do dự đột nhiên cùng kêu lên, nghe thấy có ăn liền hành lễ.

Vương thượng Địa tộc ngây ngẩn cả người, không ngờ lại có thể đoạt được vương quyền dễ dàng như thế.

Đã được nhận là chủ thì phải quản chuyện ăn uống, nhóm Địa tộc tội nghiệp nói, “Vương thượng, chúng ta đã vài ngày không được ăn gì rồi, những nơi có cỏ dại đều bị các tộc nhân cường tráng chiếm giữ, chúng ta sắp đói chết rồi, xin vương thượng ban thưởng thức ăn!”

Ăn? Trên người vương thượng Địa tộc cũng chỉ còn lại vài món quần áo, nói gì đến cái ăn.

Kim Phi Dao lại cùng Hoa Uyển Ti hạ xuống đất, xua bọn họ ra, nói: “Tránh ra, bây giờ ta sẽ cho các ngươi ăn no. Ăn cỏ cái gì, có muốn ăn thịt không?”

Nghe đến chữ “thịt” đã lâu không thấy, ánh mắt nhóm Địa tộc phát sáng, cố lên dũng khí mà hô: “Thịt, chúng ta muốn ăn thịt, muốn ăn thịt!”

“Tất cả lùi lại, ta sẽ làm thịt cho các ngươi ăn ngay bây giờ.” Kim Phi Dao vung tay lên, nhóm Địa tộc ào ào lùi ra phía sau nhường khoảng không gian giữa huyệt động cho nàng, sau đó vẻ mặt chờ đợi nhìn nàng. Ngã theo chiều gió, chỉ cần cho ăn thì đừng nói là tên Địa tộc béo làm vương thượng, kể cả là Nhân tộc kia hoặc là vị mọc sừng kia làm vương thượng cũng không có vấn đề.

Kim Phi Dao đã từng luyện chế nồi, nhưng bình thường chỉ dùng loại kích cỡ phổ thông, hiện tại đông người, chỉ cần biến nó thành lớn là được. Bày bếp lò có Lô Hỏa trận lên bếp lò, đặt lên đó chiếc nồi pháp khí hạ phẩm, Kim Phi Dao bắt đầu lục tìm đồ ăn.

Đầu tiên, nàng thuận tay moi ra một mảng thịt động vật biển to bằng một người, nàng giơ tay chém xuống, chém vài cái liền cắt thịt thú thành những mảnh bằng nửa bàn tay. Đổ hết thịt vào trong nồi, nàng lại lấy ra một tảng thịt khác, tổng cộng ném vào nồi năm tảng thịt. Lúc này Kim Phi Dao có cảm giác chung quanh nàng không phải là Địa tộc mà là một đám yêu thú ăn thịt người.

Tiếng nuốt nước bọt không ngừng vang lên bốn phía, vương thượng Địa tộc không tự chủ rụt người lại, hắn có cảm giác lúc nào cũng có thể bị bọn người kia nuốt sạch cả da lẫn xương.

Đổ nước sạch trong hồ lô trữ vật vào nồi, sau đó cho muối, lại dùng linh thạch hạ phẩm mở hỏa trận, rất nhanh đã nấu chín nồi thịt.

Nhìn ánh mắt bốn phía càng ngày càng sáng, Kim Phi Dao khoát tay, “Được rồi, các ngươi ăn đi.”

Tiếng nói vừa dứt, Địa tộc liền ùa lên, bất chấp nóng, liều mạng nhét thịt uống canh, còn có thể nghe thấy có người hưng phấn hô lớn: “Là thịt, lại là thịt mỡ.”

“Ta cũng có một miếng thịt mỡ, thật tốt quá.”

“Chỉ cần là thịt là được, nạc mỡ ta đều thích ăn.”

“Vương thượng vạn tuế, vạn tuế.”

Nhóm Địa tộc ăn uống ngon lành, ăn đến mỹ mãn. Đây là lần đầu tiên bọn họ được ăn no như thế trong bao nhiêu năm nay, lại còn là ăn thịt. Để bày tỏ sự vui vẻ trong lòng, có vài Địa tộc còn hát và nhảy, toàn bộ huyệt động náo nhiệt sôi trào.

Nhìn bọn họ nhảy điệu nhảy kỳ dị, Kim Phi Dao ngồi một bên lầu bầu nói: “Có thịt lại có hát múa, có thể đặt tên cảnh tượng này là thịt diễn được đó.”

“Tiền bối, ngươi đẩy ta lên phía trước như vậy, ta phải làm sao bây giờ?” vương thượng Địa tộc đã ăn đủ thịt mấy năm nay, lúc này không đi vô giúp vui mà cùng hai con trai và lão thần chạy tới bên cạnh Kim Phi Dao, vẻ mặt mờ mịt nói.

Kim Phi Dao tò mò nhìn hắn, “Không phải ngươi vốn là vương thượng Địa tộc sao? Sao lại chạy tới hỏi ta phải làm gì. Còn có thể làm sao, đương nhiên là tiếp nhận tộc nhân của ngươi, sau đó mang bọn họ đi làm giàu, sống cuộc sống giàu sang.”

“Tiền bối, ngươi nói thật trơn tru. Ta tuy là vương thượng nhưng thủ hạ cũng chỉ có vài người đó. Hơn nữa, ngày ngày đều chỉ vui chơi giải trí, chưa bao giờ quản những việc như thế này, lại nói trong tay ta không có gì cả, một bữa ăn này xong rồi, ngươi bảo ta phải làm sao?” vương thượng Địa tộc sợ hãi nhìn nàng, hắn cũng không nghĩ rằng trở về để làm vương.

Sau khi bị Thủy Quân vương mạnh mẽ ép nợ, để trả nợ và cũng để nuôi gia đình, vương thượng Địa tộc đã sớm ném bỏ thân phận của mình ra sau đầu. Hắn đã làm một yêu tộc phổ thông, trở về cũng chỉ vì muốn mang cả nhà sống tốt ở vùng đất của tổ tiên.

Hiện tại Kim Phi Dao đẩy hắn về phía trước như vậy, lại không phải chỉ là hư danh mà còn có gần trăm con dân, hắn vốn nuôi sống được cả nhà đã đủ phiền, giờ lại thêm một đám con dân như quỷ đói này thì hắn phải làm sao?

“Các ngươi có thể lấy linh thạch đi đổi các thứ, kể cả nơi này dùng Long Ngâm đan làm tiền tệ thì ta nghĩ dùng linh thạch đổi lấy một ít đồ dùng hằng ngày của tu sĩ vẫn được. Hơn nữa, nếu gặp được người từ mười hai Linh giới kia đến thì các ngươi dùng linh thạch còn có thể đổi được nhiều thứ khác. Còn nếu thật sự không được thì có thể đưa linh thạch cho ta, ta đi bắt động vật biển cho các ngươi.” Kim Phi Dao ha ha cười nói.

Vương thượng Địa tộc sửng sốt, hóa ra nàng có chủ ý này, muốn bọn họ giúp nàng lấy linh thạch, nhưng chuyện này…

Do dự một chút, vương thượng Địa tộc nhỏ giọng nói: “Tiền bối, vừa rỗi lão thần đã đi hỏi thăm một lượt, biết được một chuyện, nơi này đã không còn linh thạch.”

“A!” Kim Phi Dao quá sợ hãi nhìn hắn, chỉ vào hồng thổ mà nói: “Ngươi nói cái gì? Tất cả linh thạch đều hết? Ngươi lừa người à, Trọng Thổ Linh giới này có bay một tháng cũng không bay hết, làm sao có thể lấy sạch sành sanh được.”

“Có lẽ vẫn còn có một chút, có điều đã hơn ba ngàn năm rồi, chắc chắn cũng không nhiều.” vương thượng Địa tộc nhỏ giọng nói, nhìn chằm chằm sắc mặt Kim Phi Dao, nếu không có linh thạch, chắc chắn nàng sẽ vỗ mông chạy lấy người.

Không có linh thạch thì làm sao nuôi được một đám người rảnh rỗi này, chỉ riêng lượng thịt ăn mỗi ngày cũng đủ giết chết người rồi. Kim Phi Dao lập tức suy nghĩ xem có nên chạy nhanh đi hay không, ở lại chỗ này không có chút tác dụng nào mà còn có thể rước lấy phiền toái.

“Tiền bối, không có linh thạch nhưng còn có những thứ khác.” Lão thần vội vàng đi tới bẩm báo.

Trọng Thổ Linh giới ngoài linh thạch ra thì còn có thể có cái gì, Kim Phi Dao thật không hứng thú hỏi: “Còn có cái gì? Không phải nơi này không có nổi một con yêu thú hay sao, thứ khác đó là thứ gì?”

Lão thần cẩn thận nói: “Tiền bối, Trọng Thổ Linh giới không có cây, chỉ có một ít khô thảo là vì trong đất có rất nhiều khoáng thạch. Tuy linh thạch cũng nhiều nhưng chỉ vì lúc trước linh thạch đáng giá cho nên ai cũng chú ý đến điểm đó, kỳ thực ngoài linh thạch ra thì còn rất nhiều thứ tốt.”

Kim Phi Dao có chút hứng thú nhìn hắn, “Tiếp tục nói.”

“Tất cả các khoáng thạch sử dụng trong luyện khí đều có thể tìm được ở Trọng Thổ Linh giới, hơn nữa vừa rồi ta đã đi hỏi thăm, ngoài linh thạch ra thì các khoáng thạch khác chưa bị đào móc nhiều. Lúc lão vương còn tại vị đã từng phái người đi điều tra, những khoáng thạch có sản lượng nhiều cũng lên tới trên ba mươi loại, chỉ là lúc đó chỉ có linh thạch đáng giá nên các thứ khác đều bị bỏ qua.” Lão thần nói hết những việc mình biết ra.

Nghe qua thì có vẻ rất có giá trị, nhưng nàng lấy nhiều khoáng thạch như vậy thì có ích lợi gì. Khoan… có thể đào những khoáng thạch này ra bán cho tam tộc, bọn họ đang lúc đánh nhau, pháp khí pháp bảo chắc chắn hư hao nghiêm trọng. Nhưng chỉ riêng khoáng thạch thì sẽ không bán giá cao được, nếu luyện thành bán thành phẩm hoặc thành phẩm thì chắc chắn việc làm ăn sẽ rất tốt.

Kim Phi Dao đột nhiên quay đầu, vẫy tay với vương thượng Địa tộc, chờ hắn đến gần mới nói: “Bắt đầu từ ngày mai, các ngươi tách người ra, để một phần đi lấy quặng, ai có tu vi thì đi luyện khí, sau đó mang những pháp khí pháp bảo đó đi trao đổi vật tư với tam tộc.”

Vương thượng Địa tộc ngạc nhiên nhìn nàng, trả lời không cần nghĩ: “Tiền bối, luyện chế pháp khí cũng phải từ sau Trúc Cơ có yêu hỏa mới làm được. Nơi này ngoài chúng ta ra thì bọn họ tu vi cao nhất cũng mới Luyện Khí kỳ nha. Hơn nữa, ta không tinh thông luyện khí, làm hỏng thì sao?”

“Ngươi nói gì vậy? Ta nghe nói những người thấp bé đều tinh thông Luyện Khí. Các ngươi không tinh thông là vì không có tin tưởng với bản thân cộng với bình thường luyện tập quá ít. Bỏ không nhiều khoáng sản như vậy thật sự quá lãng phí.” Kim Phi Dao lé mắt nhìn hắn, bắt đầu nói hươu nói vượn.

“Tiền bối, thông tin người thấp bé nhất định tinh thông luyện khí ngươi nghe ở đâu vậy?” vương thượng Địa tộc chất vấn.

Kim Phi Dao không kiên nhẫn nói: “Ngươi mặc kệ ta nghe được ở đâu, ngươi cũng không ngẫm xem, cả ngày ở đó đào khoáng thạch còn không đào đến lùn. Cộng thêm lúc luyện khí cũng lại ngồi, không phải càng ngồi càng lùn? Các ngươi trời sinh không cao, làm việc không cần phải cúi người, thật là tốt.”

“Chuyện này…” vương thượng Địa tộc còn muốn nói gì đó nhưng bị Kim Phi Dao giơ tay chặn lại, “Được rồi, cứ như vậy đi, các ngươi không đi lấy quặng luyện khí thì chờ chết đói đi.”

Vương thượng Địa tộc nhìn sang đám ăn xin kia, đột nhiên phát hiện nhân số đã tăng lên vài lần, từ hơn một trăm người lúc đầu biến thành gần bốn trăm người, ăn thịt đã biến thành cướp thịt. Nếu không đáp ứng Kim Phi Dao thì có khả năng bữa sau bọn họ sẽ ăn bản thân.