Tiểu Bảo Bối Ba tuổi

Chương 3: Chị gái




Editor: Eric ( Tiểu Mộc Hinh)

Hình ảnh kia chợt lóe mà biến mất, cách rất xa, kỳ thật không nhận ra rõ ràng.

Nghe tiếng, Triệu Đồng nhìn qua, không thấy cái gì, vội vàng kéo Khương Khương lại hỏi: " Khương Khương làm sao? "

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Khương Khương lớn tiếng hét lên: " Thím nhỏ, con thấy chị gái! Chị ấy đi theo một dì nào đó, chị ấy sẽ bị đánh a."

Triệu Đồng cực kỳ ngạc nhiên.

Kéo kéo cánh tay nhỏ của Khương Khương, nói: " Chị gái nhà ai nha? "

" Chị gái của Khương Khương! " Khương Khương rất là kích động, khuôn mặt nhỏ trắng mịn đỏ bừng lên, cả người kích động muốn nhảy lên.

Lúc này Khương Hành lên tiếng, âm thanh mang theo hai phần nghiêm khắc: " Tiểu Khương Khương, ngồi yên! "

Xe vẫn như cũ vững vàng chạy, hướng phía trước chạy tới.

Khương Khương nhìn gò má lạnh lùng của Daddy, tiếp tục lớn tiếng, nói: " Daddy, con nhìn thấy chị gái, chị ấy sẽ bị người xấu đánh."

Khương Khương vung tay nhỏ, đôi mắt đen nhánh mang theo tia lo lắng.

Khương Hành không bị lay động: " Ngồi yên."

" Daddy!" Khương Khương không thể tin. Daddy vì sao không tin lời cô nói.

Khương Dung vội vàng kéo tay Khương Khương, kiên nhẫn hỏi em gái: " Tiểu Khương Khương từ lúc nào có chị gái? "

Tiểu nam hài chớp đôi mắt xinh đẹp, thần sắc dịu dàng, Khương Khương nhìn gò má sạch sẽ của Khương Dung, yên tĩnh lại.

Ngồi yên, Khương Khương ba ba tự nói với mình tin tưởng Khương Dung.

" Dung ca ca, em nói cho anh biết nha, em mơ thấy có một chị gái giống em như đúc."

Nghe Khương Khương nói, Triệu Đồng ngồi trong xe nghiêm túc nghe cô nói đều phì cười đứng lên.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Triệu Đồng đem lọn tóc đen tinh tế của tiểu nha đầu vén ra sau tai, ôm Khương Khương ngồi trên đùi, cười nhẹ nói: " Thì ra trong mơ Khương Khương vụng trộm dấu một người chị giống Khương Khương như đúc a."

Khương Khương gật đầu: " Đúng vậy."

Triệu Đồng cười nói: " Trong giấc mơ của Dung ca ca, cũng có một anh trai của Dung ca ca nha."

Khương Khương khiếp sợ cực kỳ: " Dung ca ca cũng có? "

Khương Dung thấy được ánh mắt khiếp sợ của Khương Khương, phụ họa gật đầu. Sau đó nghe mẹ hắn tiếp tục dỗ dành Khương Khương.

" Đúng vậy đó. Đó là thần bảo hộ của Khương Khương. Cô ấy chỉ xuất hiện ở trong mơ của Khương Khương, nhưng là sẽ không xuất hiện ở hiện thực. Vừa rồi Khương Khương thấy, chỉ là một bé gái có chút giống Khương Khương a, căn bản không phải là chị gái của con."

Khương Khương lập tức bị dọa sững, cảm thấy thím nhỏ nói rất hay, rất có đạo lý. Cô chớp đôi mắt trong suốt sáng ngời, hỏi: " Thím nhỏ, có phải chỉ có một mình Khương Khương mới có thể nhìn thấy chị gái không? "

Triệu Đồng gật đầu: " Đúng a."

Khương Khương đột nhiên cao hứng lên. Một lát sau, cô lại khó chịu: " Nhưng là chị gái thật thê thảm, bị người xấu đánh."

Triệu Đồng lập tức bắt đầu đau đầu. Nhìn lướt qua người đang chuyên tâm lái xe, đưa cái phiền toái nhoe này ném cho đại ca mình, hít một hơi thật sâu, nói: " Khi đó bởi vì chị gái còn nhỏ, chờ chị gái lớn lên sẽ rất lợi hại."

Khương Khương nói: " Nhưng khi chị ấy lớn lên sẽ trở nên rất xấu rất xấu a." 

( Đoạn này ý của Khương Khương là xấu xa nhé. Đừng hiểu nhầm thành xấu xí nhé.>w<)

Triệu Đồng: Con nha một đứa bé làm lộn xộn giấc mơ gì đây.

Nhìn đến khóe miệng của mẹ co giật, Khương Dung không nhìn được em gái làm khó mẹ, từ túi xách chính mình đem lên xe lấy ra một cái rubik.

" Tiểu Khương Khương, anh dạy em chơi rubik được không? "

Khối rubik màu sắc tươi đẹp, rất nhanh hấp dẫn lực chú ý của Khương Khương. Khương Khương bị khối rubik hấp dẫn.

" Dung ca ca, anh có thể chơi khối rubik sao?"

Khương Khương cũng có rubik, Hứa Vọng có thể đem khối rubik sáu mặt biến thành sáu màu, nhưng Khương Khương không thể.

Khương Khương gãi gãi lỗ tai nhỏ, đôi mắt to ngập nước mắt, yên lặng nhìn động tác trên tay Khương Dung.

Khương Dung cúi đầu, khối rubik trong tay bắt đầu chuyển đứng lên. Chuyển một hồi, hắn dừng lại một chút, suy nghĩ chuyển tiếp như thế nào, lại tiếp tục.

Xe rất nhanh rời khỏi nhà cao tầng san sát ở thành thị, đến Khương gia lão trạch trước, đi vào phong cảnh xinh đẹp vùng ngoại thành. Qua một đoạn đường quốc lộ, liền hướng về phía Khương gia lão trạch ở trên núi mà đi.

Khương Dung ghập ghềnh suy tư, trước khi đến Khương gia lão trạch, cuối cùng đem sáu mặt chuyển hoàn thành.

Khương Khương vẫn luôn chuyên chú nhìn xem, khinh hô: " Dung ca ca thật là lợi hại a."

Xe tiến vào Khương gia lão trạch, Triệu Đồng mở cửa xe, cười ôm Khương Khương xuống xe. Khương Dung cũng chạy chậm theo.

Ông bà nội thấy cháu trai lớn trở về, vội vàng ra ngoài đón.

Lão trạch rát nhanh ngập tiếng nói cười.

Tần Thư Ninh ở trong phòng bếp nấu ăn.

Đồ ăn lập tức gần xào xong, Triệu Đồng đi vào, đứng ở một một bên nhìn xem nồi ớt xanh xào thịt, một bên nói với Tần Thư Ninh chuyện thú vị trên đường đi.

Tần Thư Ninh trước khi kết hôn cũng không phải là tiểu thư, chỉ là con gái của một gia đình bình thường. Ba của cô là đầu bếp, bởi vậy có một tay trù nghệ tốt.

Nhưng mà cô rất ít khi xuống bếp, bình thường trong nhà có khách quan trọng, hoặc là ngẫu nhiên tâm huyết dâng trào mới động tay.

Tần Thư Ninh đứng bên cạnh bếp lò, cầm cái muôi trong tay, sau khi nghe nở nụ cười: " Không nghĩ tới nha đầu này vẫn nhớ. Hai ngày trước nửa đêm nằm mơ thấy có một người chị gái, khóc rất thảm."

Triệu Đồng: " Trẻ con mà, trong đầu tưởng tượng rất nhiều điều kỳ diệu. Dung Dung nhà chúng ta nghe lời hơn những đứa trẻ khác, nhưng có đôi khi cũng rất đau đầu. Mấy hôm trước còn đeo balo nhỏ, nói với em là muốn đi mạo hiểm. Ba của nó phải dẫn đi Hoan Nhạc Cốc mạo hiểm trong rừng rậm chơi một chuyến, lúc này mới từ bỏ."

" Em hiện tại đều mong bọn chúng mau lớn lên. Không thì sớm hay muộn em cũng bị tiểu tử này giày vò chết. Mỗi ngày vừa nói đến nó thì nó lại xuất hiện."

Đồ ăn xào xong, Tần Thư Ninh đem xẻng đồ ăn đứng lên, bỏ vào đĩa đồ ăn tinh xảo bên cạnh, cong môi nói: " Lớn cũng phải bận tâm, có một đứa trẻ không dễ dàng."

" Đúng a, nhưng mà Khương Khương đáng yêu như thế, em còn muốn có một đứa con gái giống Khương Khương, không biết có thể may mắn như vậy không."

Tần Thư Ninh nhớ tới dáng vẻ của con gái, lông mi dài mà đậm, gương mặt nhỏ nhắn gống như quả đào, đôi mắt to rát giống nho đen a. Lúc nói chuyện âm thanh mềm mại đáng yêu, đáng yêu đáng mức có thể làm cả người và tâm đều thay đổi. 

Khi nhìn thấy Khương Khương, không một a di nào có thể không thích cô.

Mẹ của Hứa Vọng lúc trước còn nói đùa, muốn đem cô ôm trở về nhà làm con dâu nuôi từ bé.

Tần thư Ninh nói: " Sẽ có." Sau đó cô chuyển đề tài, hỏi: " Lần này tính ở trong nước bao lâu? "

Sự nghiệp trọng tâm hai vợ chồng chú tím nhỏ đều ở nước ngoài, bởi vậy thời gian Khương Khương và Khương Dung hằng năm có thể gặp mặt thực sự không nhiều. Trong nhà mặc dù có hai đứa trẻ, nhưng rất nhiều lúc, Khương Khương một mình cũng rất cô đơn.

Đáng tiếc.

Cơ thể cô không tốt, không có biện pháp sinh cho Khương Khương em trai em gái cùng nhau chơi đùa.

" Đại khái là hơn mười ngày đi, tháng sau Dung Dung còn có một lớp đàn dương cầm cần lên lớp."

Tần Thư Ninh nhíu mày: " Hài tử còn nhỏ như vậy, học nhiều khóa như vậy có được không? "

Tần Thư Ninh trước giờ đều là theo chân mẹ cô đọc sách, nuôi dưỡng thói quen học tập cô yêu thích. Tuy là gia cảnh không kém, cha mẹ cũng không cưỡng ép cô học các môn phụ đạo.

Cho nên tuổi thơ của cô cực kỳ vui vẻ.

Tuy rằng Khương Khương mới ba tuổi, nhưng Tần Thư Ninh đã có kế hoạch, trước khi con vào tiểu học, sẽ tôn trọng ý nguyện của con, không báo cho Khương Khương các môn mà cô không hứng thú.

Mà theo Tần Thư Ninh biết, Dung Dung không chỉ học dương cầm, còn học cả hội họa, trượt tuyết.

Triệu Đồng nói: " Chị dâu, chị đây là không hiểu rồi, bồi dưỡng con cái, muốn thắng thì bây giờ bắt đầu."

Gia cảnh Triệu Đồng tốt hơn Tần Thư Ninh rất nhiều, giộng điệu hki nói không tự chủ mang theo vài phần ưu việt. Tần Thư Ninh không nói gì nữa, bưng đồ ăn ra ngoài.

Dùng cơm trưa, Khương Khương cùng Khương Dung cơi tại phòng đồ chơi, ngủ cũng không ngủ, buổi tối cũng đi rất sớm.

Níu chặt Mommy kể chi mình câu chuyện Bạch Tuyết, Khương Khương lúc này mới tiến vào mộng đẹp ngọt ngào.

Cô mơ thấy mình chính là công chúa Bạch Tuyết, thành công đánh bại mẹ kế độc ác, cùng hoàng tử vui vẻ hạnh phúc.

Sau đó, mộng cảnh lại lập tức thay đổi.

Cô mơ thấy, thế giới của chính mình, nguyên lai chỉ là tiểu thuyết. Nữ chủ là từ thế giới khác xuyên qua. Mà trong mơ, chị gái kỳ thật là nữ phụ độc ác bị lợi dụng. Bởi vì chị gái làm rất nhiều chuyện xấu, đều là vì đối phó nam nữ chủ.

Mà cái người xấu lợi dụng chị gái thích thật sự là nữ chủ. Hắn muốn phá hỏng quan hệ của nam nữ chủ, nên lợi dụng chị gái.

Sau đó, Khương Khương lại thấy chị gái lẻ loi ngồi xổm ở cửa. Cô đã trở thành một thiếu nữ, nhưng vẫn khóc đến thê thảm. Bởi vì anh trai xấu ca của cô ấy vừa mới đem bài tập của cô ấy ra xé.

Khương Khương muốn đưa tay sờ sờ chị gái, nói cô đừng khóc, nhưng tay nhỏ của cô lại xuyên qua cơ thể chị gái, không thể vuốt ve cô ấy. 

Trong lòng Khương Khương thật khó chịu a.

Trong lòng rất đau.

Ngẩng đầu thì thấy số nhà của chị gái.

Nhà của Khương Khương và ba mẹ cũng có số nhà, số nhà của bọn họ là biệt thự số ba Hoa Luân Vịnh. Mà số nhà của chị gái, cô nghe được một âm thanh nói cho cô biết, là số 48 Hoa Lê Hẻm.

Khương Khương vui vẻ cực kỳ.

Cô rốt cuộc cũng biết chị gái ở nơi nào.