Tiêu Dao Tiên Giới

Chương 121: Chất Vấn




"Thành Ca. Ngươi hôm nay thật uy phong nha hì hì." Tống Cầm mở miệng triêu đùa sau đó kéo lấy tay của Sở Tú rồi đẩy nàng vào trong ngực của Lý thành.

Mà bị đẩy đến Sở Tú lúc này đang nằm gọn trong ngực Lý Thành nàng hiện tại xấu hổ đến không rút đầu ra được. Niếu như có cái lỗ nàng nguyện trốn vào đó.

"Cầm Nhi. Nàng thật là" Lý Thành lắc đầu cười khổ.

"Thành Nhi. Con đã hỏi ý sở cô nương chưa, dù sao nữ nhân cần một danh phận a." mà giờ đây cả khuôn mặt tràn đầy vui vẻ Lý Tuyết Vân lại mở miệng hỏi Lý Thành. Nàng lại thêm một cái con dâu a. Niếu tên ngốc này thêm vài chục cô nữa thì sau này ta càng nhiều cháu để ôm a.

Niếu mà Lý Thành biết mẹ mình nghĩ như vậy chắc Hắn cũng không biết nên nói như thế nào? Mẹ của ta a ngươi thật là.

Lúc này Lý Thành cũng quay xuông hỏi cái cô bé đang nằm trong ngực Hắn hỏi: " Sở Cô Nương. Ngươi bằng lòng theo ta sao?" lời ít mà ý nhiều Hắn xưa nay chuyện tình cảm có chút vướng mắc càng lại không thích ép buộc người khác. Mặc dù Nhiệm Vụ muốn Hắn thu Sở Tú nhưng cũng phải để người ta cam tâm hay không. Đây cũng là lỗ hỗng của Hệ Thống. Niếu nàng không đồng ý Hệ Thống Nhiệm Vụ cũng không trừng phạt được Hắn.

Đang vùi đầu trong ngực Lý Thành nghe Hắn hỏi vậy lúc này nàng cũng lấy hết dũng khí ngước đầu lên nhìn. Mà lúc này gần trong gan tấc cảm nhận hơi thở cùng thân nhiệt của Lý Thành càng khiến cho tim nàng đập loạn, không đợi Lý Thành chờ lâu nàng lấy hết dũng khí hôn nhẹ lên môi Lý Thành sau đó hốc mắt không nhịn được mà nước mắt rơi xuống. Đây cũng là do nàng quá hạnh phúc.

"Ta nguyện ý" Sở Tú lí nhí trả lời.

"Tốt tốt. Tú Nhi sau này là người một nhà. Là chuyện vui" Lý Tuyết Vân cười khẽ nói

"Muội muội tốt. Hì Hì" phải nói từ lúc đi theo Lý Thành, Tống Cầm càng ngày càng sông đúng với tuổi tác không như trước làm một Gia Tộc chi chủ. Bởi vì ở cạnh Lý Thành các nàng không cần phải màng thế sự. Tùy tâm sở dục.

"Ra Mắt Thiếu Phu Nhân." Tiểu Bạch một đám người cũng đối sở tú chào hỏi. Mà hai nữ Long Vân cùng Phụng Hoàng thì đối Sở Tú cực kỳ hâm mộ. Nhưng các nàng cũng không hề ghen ghét, yêu ai yêu cả đường đi là đó.

"Chị Dâu. Bạch Linh lại có thêm một Chị Dâu. Hoan hô." Bạch Linh cung nhảy cẫng lên hoan hô, nàng tuy thân thể như 16 thiếu nữ nhưng đó là để thích hợp tu vi. Tính cách cùng tâm trí của nàng vẫn như đứa trẻ. Thích ăn thích chơi không cố kị.

"Sở Cô Nương chúc mừng ngươi tìm được nhân trung," Hàn Dao cũng chúc mừng không hiểu sao có chút chua chua. ×— QUẢNG CÁO —

"Đa Tạ" Sở Tú hồng nhuận hai má cũng chào đáp mọi người.

Mà một màng như vậy rơi vào một đám Hoa Hoa Công Tử lúc này đang quỳ một hàng bên góc tường. Bọn Hắn bây giờ ngoan như cún. Đường Chân thì không biết có bị ngu hay không vẫn đơ ra hai mắt trắng dã như cá chết. Chắc là hậu di chứng nát thằng em. Chậc châc.

Trần Huyền cũng được khênh qua cùng bọn hắn. Mà tên tiểu tử này vẫn còn ngất xỉu. Trách không được tuy lúc trước bị Lý Thành hành hung nhưng Hắn tốt xấu là cái tu sĩ Trúc Cơ so với phàm nhân vẫn chống đỡ được. Chỉ khi bị Phụng Hoàng phá nát đan điền khí huyết công tâm kèm theo ngoại thương trùng kích cho nên bị hôn mê bất tỉnh.

==========Ta Là Giải Phân Cách==========

"Ồ đến rồi sao?" Lý Thành cười lạnh nhìn về phía ngoài cửa sau đó từng bóng người theo đó mà vào. Dẫn đầu là là Trần Tiêu kế bên là sư đệ của hắn Giang Hải. Mà ngo ngoe lục tục theo sau cũng là cao tầng Thánh Địa trong đó còn có sư tôn của Sở Tú là Kiều Oánh Trưởng Lão. Cuối cùng một bóng người cũng theo sau không ai khác là Trần Phong Gia Gia của Trần Huyền.

"Vừa vào đập vào một màn để bọn hắn trợn mắt há mồm. Đầu tiên là trong ngực Lý Thành bây giờ đang ôm lấy không ai khác là Sở Tú. Mà bên khác là một đống người không ra người ngợm không ra ngợm đang quỳ lấy còn có 2 tên mất khả năng quỳ là Đường Chân cùng Trần Huyền.

Thấy Sở Tú đang bị Lý Thành ôm lấy đầu tiên là kiều Oánh, Tiêu Sách bọn người ai cũng mừng thầm. Sau đó nhìn kỹ lại về phía Trần Huyền lại cảm thấy đầu cảm giác đau đau. Mẹ nó a tình huống gì. Thằng ngu này vừa qua đây không bao lâu bị người ta đánh một trận Đan Điền còn phá toái. Mà mẹ nó cái tên bên cạnh làm thái giám con mẹ nó rồi. Vừa cao hứng không bao lâu lúc này mặt đen như đít nồi a.Chưa kể một bọn bị đánh mặt mày như đầu heo a.

"Huyền Nhi. Cháu của ta." lúc này trong bọn người phát ra mốt tiếng rống sau đó một bóng người lao nhanh về phía Trần Huyền. Không ai khác là Trần Phong. Mà kiểm tra xong Trần Huyền thảm trạng lúc này Hắn cũng vừa nhẹ nhõm vừa tức giận. Nhẹ nhõm là cháu Hắn chỉ hôn mê đi. Tức giận là Trần Huyền Đan Điền phá toái không có cơ hội lại tiếp tuc tu hành.

"Là ai là kẻ nào đối với cháu ta hạ độc thủ." Trần Phong hướng mắt về Lý Thành ánh mắt đầy căm tức cùng vô tận sát ý mà chất vấn.

"Sư Đệ ngươi bình tĩnh lại. Niếu như Trần Huyền bị như vậy chắc có nội tình." thấy tình hình không ổn Trần Tiêu bước hướng Trần Phong đè lại.

"Sư Huynh cháu ta bị người phế đi kinh mạch Đan Điền ngươi hỏi ta làm sau bình tĩnh. Tuy Hắn không ra sao nhưng là cháu của ta. Với Trần Gia ta tài lực để Hắn đến Phân Thần sống mấy ngàn năm không vấn đề. Bây giờ Hắn không tu luyện được chỉ làm cái phàm nhân. Ngươi nói ta bình tĩnh. Bình cái con mẹ ngươi." Trần Phong tức giận quát lên.

Bị người chửi đến mẫu thân mình mà sống một bó tuổi như Trần Tiêu bình thường ôn hòa lúc này cũng nhịn không được mà đạp Trần Phong 1 cước. "Mẹ ta ngươi cũng dám động ta không quản ngươi" nói xong Hắn phất tay áo. Giang Hải cùng Tiêu Sách cũng lắc đầu. Bọn Hắn tuy không biết đầu đuôi nhưng lấy Lý Thành làm người cùng Trần Huyền Danh Tiếng sau đó nhìn sang Sở Tú bọn hắn cũng mờ mờ hiểu rõ.

"Ài. Ngươi hỏi vì sao ta lại ra tay sao?"Lý Thành lắc đầu ngán ngẩm ôm lấy Sở Tú đứng dậy mà theo câu hỏi của Hắn không khí chung quanh đã bắt đầu băng lãnh đến thấu da thịt khiến cho đám người không rét mà run. Lý Thành tức giận hôm nay hai lần Hắn tức giận. 1 kẻ đánh chủ ý đến mẹ cùng nữ nhân của Hắn. Kẻ sau lại không hỏi lý lẽ nguyên do mà quy chụp. ×

Trần Phong ánh mắt chằm chằm mà nhìn vào Lý Thành. Sát cơ cũng tỏa ra nhưng vừa vọt đến liền tiêu tán không dấu vết.

"Cháu ngươi làm người ngươi không biết tại sao hỏi ta!!! Ngươi muốn chất vấn ta..... Ngươi có tư cách???" Lý Thành liên tiếp hỏi Trần Phong trên mặt Hắn bây giờ chỉ tràn đầy hàn ý.

Chưa để Trần phong phản bác Lý Thành tiếp nói 1 câu: "Thượng Bất Chính, Hạ Tắc Loạn"

Sau đó....................