Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 82: 82: Mượn Đao Giết Người !






" Đáng chết! Bạch Tử Du ngươi khiến ta mất mặt trước bao nhiêu người, ta Long Trọng Mạc thề sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Chuyện tân sinh Bạch Tử Du đánh bại đồ đệ của phó viện trưởng Long Trọng Mạc đã được truyền ra mọi ngóc ngách của học viện thậm trí là ra bên ngoài.

Ai cũng đều thắc mắc thân phận thật sự của Bạch Tử Du.

Nhưng khi điều tra không hề có một chút thông tin nào.

Giống như Bạch Tử Du chưa từng tồn tại vậy
Đào Viên đỉnh, nơi này ngày thường vốn rất tươi đẹp chưa từng có mưa, hoa đào nở rộ quanh năm.

Tuy là một nơi đẹp đẽ, nhưng nguy hiểm cũng theo cái đẹp đó mà ẩn nấp
Đột nhiên phía trên Đào Viên đỉnh mây đen tích tụ, sấm chớp nổi lên, một luồng linh khí nồng đậm toả ra
" Mau xem! Đào Viên đỉnh có dị tượng! Có bí cảnh sắp mở ra!"
" Chắc chắn không sai! Đào Viên bí cảnh sắp mở!"
Hoàng ban
" Tiểu Du, ngươi thật giỏi! Ta thật không ngờ ngay cả cao thủ nguyên anh cũng không phải đối thủ của ngươi!"
Hoàng ban bây giờ đang mở tiệc ăn mừng, chúc mừng nàng chiến thắng
Đối với chuyện này nàng bảo không cần kết quả họ không nghe vẫn chuẩn bị tổ chức

"Mấy đứa, ta có chuyện muốn thông báo!"
Sau khi kết thúc Tân Sinh thi đấu thù không biết đã đi đâu.

Bây giờ quay lại nhìn có vẻ rất vui mừng nhưng cũng có một phần nào đó hiện lên sự lo lắng
" Đào Viên bí cảnh đã mở, phó viện trưởng muốn mỗi bang cử ra mười người đến đó!"
" Đào Viên bí cảnh?! Đó là nơi nào?"
" Đào Viên bí cảnh nghe nói là một vị cường giả để lại, bên trong có vô số bảo vật.

Cứ tưởng đó chỉ là truyền thuyết thật không ngờ một vạn năm trước từng mở ra một lần, dẫn đến vô số người muốn đoạt nhưng toàn bộ người đến đó lại không một ai quay lại.

Bây giờ một vạn năm sau Đào Viên bí cảnh lại mở thêm một lần nữa!"
Một vạn năm trước người đến không ai trở về vậy một vạn năm sau Đào Viên bí cảnh này nguy hiểm tăng lên bao nhiêu lần?
" Đào Viên bí cảnh sao? Nghe cũng rất thú vị!"
"Tiểu Du ngươi muốn đi?!"
"Không thể?"
Không phải không được nhưng có chuyện tốt như vậy từ trước tới giờ sao có thể đến lượt Hoàng ban.

"Bạch Tử Du" vừa đánh bại Long Trọng Mạc, vậy chẳng khác nào đánh vào mặt phó viện trưởng.

Đào Viên bí cảnh nguy hiểm trùng trùng không biết khi nào sẽ bỏ mạng.

Bây giờ phó viện trưởng muốn Hoàng ban cùng đi tới đi, đến lúc nguy hiểm chắc chắn sẽ lấy Hoàng ban ra làm tấm chắn.

Chết trong bí cảnh sẽ không ai nghi ngờ, cũng sẽ không tổn hại tới thanh danh của hắn!
Mượn đao giết người, chiêu này đúng là cao tay!
" Đào Viên bí cảnh không phải là nơi tiểu bối các ngươi nên tới.

Tốt nhất đừng đi, giữ mạng là quan trọng nhất.

Bảo vật gì đó, lão sư ta giúp các ngươi kiếm là được!"
Không Vũ lo lắng khuyên.

Hoàng ban này mãi mới có người chịu gia nhập, hắn tất quý trọng.


Không thể vù vài món bảo vật mà đánh mất tính mạng, thật không đáng!
" Đào Viên bí cảnh này các ngươi đúng là tốt nhất không đi.

Nhưng ta lại muốn đi xem nó là thứ gì!"
Ẩn sau trong lòng nàng luôn cảm thấy bên trong Đào Viên bí cảnh có thứ gì đó đang đợi nàng!
" Vậy sao được! Nếu ngươi muốn đi vậy chúng ta cũng phải đi! Bọn ta sao có thể để ngươi một mình đối mặt với nguy hiểm!"
Kim Kha Luân nghe thấy nàng muốn đi thì vô cùng kích động.

Huynh đệ với nhau sao có thể để "hắn" đi một mình
Lam Ly, Lạc Kinh Hoàng, Huân Vi Định cũng đồng loạt gật đầu.

Muốn đi thì tất cả cùng đi!
"Hảo! Các ngươi cùng ta tới đó!"
Cuối cùng Cửu U Huyền đành đồng ý.

Không Vũ thở dài, càng ngày càng không thể quản được đám học trò này.

Chỉ mong khi về bình an!
Minh Điện
Sau chuyện Thần Điện, hắn chưa gặp mặt nàng lần nào.

Cảm thấy...trống vắng!

" Đào Viên bí cảnh sắp mở.

Học viện của ta cũng tới.

Nàng chắc cũng đi!"
Ngọc Thượng Sắc ngồi bên cạnh nói.

Trong lời nói đang nhắc nhở: ngươi nên nhân cơ hội mà tới bên nàng!
Đáng tiếc, Hàn Dạ Minh nghe không lọt lời của hắn, chỉ nghe thấy vài chữ: Đào Viên bí cảnh sắp mở, nàng cũng đi!
Còn hàm ý trong đó, không biết hắn đã vứt ở tầng mây nào rồi!
" Có điều Đào Viên bí cảnh này có chút kì lạ.

Một vạn năm trước nó từng mở một lần, nhưng ta hoàn toàn không thâm nhập được vào trong.

Bên trong hình như có một nguồn sức mạnh thần bí nào đó ngăn cản! Đúng rồi, ngươi..."
Người đâu?
Cái gì mà không động tâm! Vừa nghe đến nàng liền biến mất dạng!.