Tiểu Nha Đầu! Em Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 8




Thế đấy...thế là tôi cứ phải dính lấy cậu ta.có hôm tôi trốn...thì cậu ta điện thoại..

-""Trong vòng 20" nữa em không có mặt ở nhà tôi sẽ mang tờ giấy đó lên đồn""

-""Cậu....alô..alô""

Cậu ta cụp máy...thế là tôi phải mò đến nhà cậu ta nhanh nhất có thể...loại người gì mà ác thế...

-""Tôi...hộc..tôi tới..hộc..hộc rồi""

Tôi vịm tay vào cửa phòng cậu ta đứng thở.do quên tiền đi taxi thế là phải đi bus mà trạm bus nó cách nhà cậu ta nửa km -.-

Cậu ta vẫn ung dung đọc sách...

Đến khi nhịp thở chở về trạng thái ổn định.

-""Nài..sao cậu quá đáng quá thế..""

Tôi quát lên..

-""Quá đáng sao?""

Cậu ta đứng lên đi về phía tôi.

-""Tôi có thể làm nó hơn thế..Tiểu Nha Đầu.em nên ngoan ngoãn ở đây đi..""

Rồi làm cái chụt vào bờ môi thân yêu của tôi..tỉnh bơ đi xuống nhà

-""cậu...""


Trời ưiiii có đứa nào ngu đi kí giấy mà không đọc như tôi không >

< bỏ lại phía sau rất nhiều lời xì xầm..

Để cậu ta bên trong tôi ra ngoài..vừa bước ra đến cửa.

-""VỢ ƠI..HẾT GIẤY RỒI!""

Cậu ta trong phòng hét toáng lên...điên thế không biết..lại đi lấy giấy đưa cho cậu ta...tức trào máu họng >