Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 646: Không phải lần đầu tiên




Editor: Quỳnh Nguyễn

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy toàn thân mình như là có vô số con kiến gặm cắn cô, rõ ràng cảm thấy có một chút khó chịu, nhưng mà lại cảm thấy thoải mái, hai loại cảm giác phức tạp đan vào cùng một chỗ như vậy rất nhanh thân thể của cô liền có từng đợt nhiệt lưu ( luồng nhiệt) chảy qua, một loại cảm giác bén nhọn mà tràn đầy nháy mắt lan khắp toàn thân, hoàn toàn làm cho cô giơ vũ khí đầu hàng.

Đôi mắt Tiểu Thỏ sớm đã ửng lên một tầng sương mù mờ mịt.

Cô hơi hơi mở miệng ra, hô hấp có chút dồn dập, cảm giác dữ dội như vậy làm cho cô nhịn không được muốn thét chói tai ra tiếng.

Rốt cục Trình Chi Ngôn chậm rãi đem tay mình rút ra, anh cúi đầu xuống, ánh mắt thâm trầm nhìn hai gò má cô đỏ hồng, sau đó không nói một lời bắt đầu hôn cổ cô.

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy toàn thân mình như nhũn ra, đây còn không có chính thức bắt đầu cô liền đã có một loại cảm giác mình sắp không thấy được mặt trời ngày mai.

Nhưng mà nụ hôn Trình Chi Ngôn dọc theo cổ thon dài của cô, lướt qua đường cong lung linh của cô, thẳng tuốt đi tới nơi cô vừa mới trải qua sóng gió, nơi đó sớm đã là một mảnh ẩm nóng.

Lúc Tiểu Thỏ nhận ra anh muốn làm cái gì đã là quá chậm.

Lưỡi anh trắng mịn một lần lại một lần xẹt qua mềm mại của cô từ dưới lên trên.

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy toàn thân chính mình đều đã run run.

Cô rõ ràng rất muốn hô ngừng, nhưng mà thanh âm đến chỗ cổ họng, lại cái gì đều đã phát ra không được.

Trình Chi Ngôn sớm đã kiềm chế rất lâu, khi anh cảm giác được cô càng ngày càng mềm, rốt cục chậm rãi cố định che ở trên thân thể cô, động thân mà vào.

Trong nháy mắt xâm chiếm đó làm cho Tiểu Thỏ không tự chủ được ưỡn cong thân thể.

Lập tức không đợi cô phản ứng kịp, anh bắt đầu một phen lại một phen va chạm.

Rất nhanh, Tiểu Thỏ liền bắt đầu nhịn không được phát ra từng đợt thanh âm cao thấp.

Mà dưới thân thể cô càng ngày càng ẩm ướt.

Trong phòng, trong phút chốc lượn vòng một buồng kiều diễm.

Rốt cục, ở lúc Tiểu Thỏ sắp mệt đến mức ngất đi Trình Chi Ngôn kết thúc toàn bộ.

Cánh tay anh rắn chắc ôm Tiểu Thỏ, thanh âm trầm thấp mà khàn khàn nhẹ nhàng nói bên tai cô: "Tiểu Thỏ, anh yêu em."

Trong nháy mắt đó, Tiểu Thỏ nhất thời có một loại cảm giác lệ nóng doanh tròng ( khóc vì vui mừng).

Người lúc cô ba tuổi nhìn thấy liền thích, trong nháy mắt này, rốt cục hai người hoàn hoàn toàn toàn hợp hai thành một.

Nhưng mà...

Hai mươi phút sau.

Tiểu Thỏ nằm ở trong lòng Trình Chi Ngôn, nhăn lông mi xinh xắn, không nói lời nào.

"Làm sao vậy??" Nhìn thấy Tiểu Thỏ khó có được an tĩnh lại, Trình Chi Ngôn đã ăn uống no đủ nhịn không được đưa tay nhéo nhéo đôi má phấn nộn của cô, thấp giọng hỏi.

"Em cảm thấy.... Sách nói cũng không nhất định có thể tin, =." Tiểu Thỏ cau cái mũi nhỏ đáng yêu chính mình hướng tới Trình Chi Ngôn nghiêm túc nói.

" Uh`m?? Vì sao có thể khẳng định??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, trong ánh mắt mang theo một tia nghi hoặc hỏi.

" Sách đều nói, con gái lần đầu tiên sẽ rất đau." Tiểu Thỏ khởi động một cái cánh tay, đôi mắt thẳng tắp nhìn Trình Chi Ngôn, chu cái miệng đỏ hồng nói: "Trước em còn một mực lo lắng ngộ nhỡ em đau nhịn không được muốn hô ngừng nên làm cái gì bây giờ, nhưng mà thực ra.... Căn bản một chút cũng không đau sao..."

"Uh`m??"

Đôi mắt Trình Chi Ngôn trong suốt mang theo một tia ý vị thâm trường, yên lặng nhìn cô.