Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 62: Mở tiệm (ba)




Lưu thẩm nghe những lời này của Liễu thẩm, lai suy nghĩ thấy quả đúng là vậy. Tính khí của nha đầu Nhược Vi này không phải như vậy, như thế nào mà mình lại có những suy nghĩ không nên này.

Nghĩ vậy nên Lưu thẩm đã đón nhận tâm ý của Nhược Vi. Suy nghĩ một chút cũng hiểu được Nhược Vi đối với bọn họ rất tốt, nhưng lại cứ lo lắng Nhược Vi xem thường bọn họ, như vậy thật quá không nên rồi.

Liễu thẩm ngồi ở nhà Lưu thẩm một hồi thì kéo Tiểu Mộc trở về. Trên đường về, Liễu thẩm nghĩ cuộc sống như thế thật hạnh phúc.

Sắp đến Trung Thu nên khá là bận rộn. Các dụng cụ làm bánh Trung Thu đã sớm được dọn lên trấn trên, nên việc chuẩn bị đồ cũng đã xong. Mà hôm nay, cả nhà Lưu thẩm cũng đến giúp đỡ.

Mấy ngày nay, dưới sự chỉ huy của Nhược Vi, mọi người phải làm rất nhiều công tác chuẩn bị. Hiên Viên Hạo cũng thường đi theo một bên tham gia náo nhiệt, nhìn Nhược Vi dụng tâm chuẩn bị mở tiệm như vậy, Hiên Viên Hạo có chút ghen tị, vì trong khoảng thời gian này Nhược Vi đã đặt hết tâm tư vào cái công việc kia rồi.

Những cây trúc mà lúc trước chặt đem về giờ đã được làm thành các loại đồ vật đẹp mắt. Nhược Vi chỉ nói ra những điều mình nghĩ, những ý kiến mà nàng đưa ra có thể nói đã vượt ra khỏi sự hiểu biết về các đồ vật hiện có ở thời đại này, điều này làm mấy người họ không cao hứng nổi. Nhưng không nghĩ tới tay nghề của Liễu Phong ở phương diện này lại khá như vậy. Thấy dáng vẻ hài lòng của Nhược Vi, cuối cùng họ cũng cảm thấy được sự cống hiến của mình.

Bánh Trung Thu mà Nhược Vi làm ra có rất nhiều loại, trong đó vị trái cây và lòng đỏ trứng là sản phẩm chính.

Cửa hàng cũng đã thu thập xong mấy ngày nay. Dưới sự giúp đỡ của Hiên Viên Hạo, mọi thứ đều được chuẩn bị tốt. Có câu nói tiểu quỷ khó dây dưa, vì muốn về sau có thể buôn bán thuận buồm xuôi gió thì dù phải chịu cực trong việc tìm địa điểm hay khâu chuẩn bị cũng là xứng đáng.

Về tên tiệm, Nhược Vi kết hợp ý của mọi người rồi quyết định lấy tên là Vi các. Bảng hiệu thì Nhược Vi nhờ Quái lão đầu làm giúp, bởi nội lực của hắn hùng hậu, mà bảng hiệu chính là dùng nội lực viết ra. Phía dưới góc phải của bảng hiệu có một dấu hiệu, là một đóa hoa tử vi kết hợp với chữ cái WG ở hiện đại tạo thành. Đây chính là ý thức về bản quyền. Về sau, những cửa hàng có dấu hiệu này sẽ được mở rộng khắp đại giang nam bắc.

Ngày mười lăm tháng tám, tất cả mọi người đều rời giường thật sớm. Họ ăn qua loa chút điểm tâm rồi chạy tới cửa hàng, thời điểm đến trấn trên vẫn chưa có người qua lại.

Tối hôm qua Liễu Phong cùng Liễu Vũ ở lại trông chừng cửa hàng. Dù sao cũng là làm ăn, tính an toàn là quan trọng nhất, vì vậy vẫn nên có người coi chừng.

Sau khi mọi người đến cửa hàng liền theo như Nhược Vi phân công mà làm việc. Nhược Vi là người chỉ đạo toàn cục.

Đào Đào cùng Thụy ca cũng ở một bên tham gia náo nhiệt. Hai đệ đệ cũng lần lượt phụ đem đồ vật vào, hai tiểu bao tử này cũng bận rộn đến vui vẻ. Nhược Vi thấy như vậy cũng tùy theo bọn chúng, Tiểu Mộc cũng đi theo giúp Thụy ca một tay. Nhìn mấy đứa trẻ cười hì hì, ai cũng thấy vui.

Mọi người, người thì ở phòng bếp nhóm lửa, người thì ở bên ngoài quét dọn vệ sinh, người thì sắp xếp dụng cụ. Tất cả tạo nên một mảnh tường hòa.

Hiện tại Liễu thẩm đã hoàn toàn nắm giữ phương pháp làm bánh Trung Thu. Lưu thẩm cũng ở một bên giúp một tay. Nhược Vi thỉnh thoảng chỉ điểm một chút. Tất cả đều tiến hành một cách tuần tự.

Mặc dù nói cửa hàng không có sửa chữa, nhưng Nhược Vi đã cho người làm cái kệ hàng mới theo phong cách hiện đại. Kiểu dáng là một tầng một tầng, có thể để cho người tiêu thụ nhìn một cái không sót gì, cũng không sai biệt mấy so với cái kệ hàng trong siêu thị hiện đại, nhưng vẫn giữ phong cách cổ đại, chạm trổ hoa văn, vừa nhìn liền thấy thoải mái.

Rất nhiều chuyện ngày hôm qua đã làm xong. Mấy ngày nay chủ yếu là làm bánh Trung Thu. Giờ Thìn, tất cả đều đã được chuẩn bị không sai biệt lắm.

Nhược Vi kêu Liễu Lôi mở cửa tiệm. Bên ngoài, ở trên cao là tấm biển được bao bọc bởi tấm vải bố đỏ thẫm, nhìn cũng thấy vui mừng. Nhược Vi nhìn thấy người trên đường phố đã không ít, liền kêu Liễu Lôi đem pháo mà trước đó chuẩn bị lấy ra đợi lát nữa đốt.

Hôm nay tất cả mọi người đều mặc đồng phục mà Nhược Vi đã chuẩn bị, tất cả đều thống nhất màu sắc. Nhược Vi tự xem cũng cảm thấy rất thu hút tầm mắt. Mấy đứa trẻ đều mặc trang phục màu đỏ, thật là đáng yêu.

Vừa đúng lúc đó, Hiên Viên Hạo mang theo A Phúc tới, Nhược Vi đang chuẩn bị kêu Liễu Vượng đốt pháo.

Thấy Hiên Viên Hạo tới sớm như vậy, Nhược Vi trong lòng cũng thật vui mừng.

Đôm đốp đôm đốp…Liễu Vượng đốt pháo làm tiếng vang một mảnh, người đi trên đường bị âm thanh náo nhiệt này hấp dẫn. Ở nơi này cũng không có gì để giải trí, bình thường khi xuất hiện tiếng pháo, tất cả mọi người sẽ đi tham gia náo nhiệt.

Nhược Vi thấy mọi người tụ tập, liền phân phó Liễu Vượng đi làm người phát ngôn cho mình, cho hắn thay mình nói với những người bên ngoài.

Liễu vượng đứng trước cửa, hắng giọng một cái, lớn tiếng nói: “Hôm nay khai trương, bán đại hạ giá, tất cả bánh Trung Thu bớt tám phần trăm.”

Người ham món lợi nhỏ thì ở thời đại nào cũng có. Nghe Liễu Vượng tỉ mỉ giải thích, tất cả mọi người đã hiểu bớt tám phần trăm là có ý gì.

Nghe có chút mới mẻ, lại nghe được chút tin tức là cửa hàng này cùng Đông gia của Túy Tiên lâu có quan hệ, nên cũng phái gã sai vặt đến xem tình huống, cũng đi vào trong cửa hàng xem thử.