Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 92: Lễ mừng năm mới (một)




Ngày trôi qua thật nhanh.Rất nhanh là đến lễ mừng năm mới.

Nhờ phương pháp của Nhược Vi mà việc buôn bán của gia tộc Hiên Viên tốt hơn nhiều so với trước kia, làm cho đối thủ tức gần chết.

Hiện tại, thương thế của Hiên Viên Hạo cũng đã hồi phục nhiều. Hai ngày nay, tâm tình của Nhược Vi rất tốt, bởi vì những chuyện phiền lòng rốt cuộc cũng giải quyết hết.

Nhược Vi đang bận rộn chuyện lễ mừng năm mới. Cũng đã một năm trôi qua kể từ khi Nhược Vi đến thế giới này, nên nàng muốn chuẩn bị thật tốt. Kiếp trước nàng là cô nhi, lễ mừng năm mới luôn là nỗi đau trong lòng nàng, mà bây giờ đã khác, có nhà người cùng mừng năm mới với mình, Nhược Vi thật vui vẻ.

Năm nay, lễ mừng năm mới cần chuẩn bị rất nhiều đồ. Trong nhà, nhân khẩu cũng rất nhiều, trên núi lại còn có nhiều người như vậy. Mỗi ngày của Nhược Vi đều trôi qua rất phong phú, cảm giác toàn thân tràn đầy sức lực, tràn đầy hạnh phúc.

Hơn nữa, năm nay Hiên Viên Hạo cũng cùng Nhược Vi mừng năm mới, Nhược Vi lại càng muốn chuẩn bị thật tốt.

Cả ngày lẫn đêm đều bận rộn, nhưng mỗi ngày trên mặt nàng đều luôn nở nụ cười.

Chuyện quan trọng hơn là nguy cơ về sản nghiệp của gia tộc Hiên Viên đều đã vượt qua, hiện tại đang phát triển theo hướng tốt. Những điểm mà Nhược Vi đưa ra đều được áp dụng.

Chuyện này Nhược Vi cũng không cần lo lắng nữa. Qua năm sau, Nhược Vi có thể chuyên tâm làm chuyện của mình, bởi vì lo lắng cho Hiên Viên Hạo, nên trong khoảng thời gian này Nhược Vi cũng không thế nào quản lý chuyện của mình.

Bởi vì Hiên Viên Hạo không có trở lại kinh thành mừng năm mới, nên kinh thành phái người đem tới tặng một xe đồ thật to. Ngày hôm qua, sau khi nhận đồ tặng, Hiên Viên Hạo mang theo người cùng xe kéo xuống nhà Nhược Vi.

Nhược Vi bị Hiên Viên Hạo làm sợ hết hồn.

Cứ như vậy, kinh thành đưa tới bao nhiêu đồ, chủ yếu đều để ở nhà Nhược Vi. Nhược Vi nghĩ dù sao Hiên Viên Hạo cũng cùng bọn họ mừng năm mới nên để đây cũng không sao, tất cả mọi người có thể dùng.

Nhược Vi cũng không tiện từ chối nên đón nhận toàn bộ.

Kể từ sau khi Vi các khai trương lần thứ hai, việc buôn bán vẫn rất tốt. Hiện tại nói mỗi ngày lời một đấu vàng cũng không quá đáng. Nhược Vi hiện tại cũng coi như là người có tiền, đã có đất lại có tiền.

Vì lễ mừng năm mới, Nhược Vi kêu Liễu thẩm cùng Lưu thẩm làm điểm tâm chúc tết, có thể mang theo đi thăm người thân, có cái đắt tiền, cũng có cái bình dân, như vậy ai cũng có thể mua được.

Hiện tại, cả nhà Lưu thẩm đều ở đây làm việc cho Nhược Vi, ngày ngày trôi qua rất vui vẻ, so với cuộc sống trước kia thì tốt hơn nhiều, phòng ốc cũng đổi mới rồi. Một nhà Lưu thẩm cũng rất cảm kích Nhược Vi.

Trong thôn cũng rất nhiều người hâm mộ nhà Lưu thẩm, cũng âm thầm hối hận sao lúc nhà Nhược Vi nghèo túng lại không giúp một tay, bằng không hiện tại mình cũng có thể làm việc ở nhà Nhược Vi, nhưng bây giờ hối hận thì cũng quá trễ rồi.

Vào buổi sáng của lễ mừng năm mới, cả nhà ai cũng dậy rất sớm, Đào Đào cùng Thụy Ca đều tự giác rời giường, chỉ là Nhược Vi để cho hai tiểu đệ đệ tự thay quần áo mới. Lễ mừng năm mới năm nay là thời điểm Nhược Vi vui vẻ nhất trong năm, bên cạnh vừa có người nhà vừa có người mình thích.

Đào Đào cùng Thụy Ca cũng rất vui vẻ, lễ mừng năm mới năm nay không cần hâm mộ nhà người ta có đồ ăn ngon, cũng không cần hâm mộ mấy bạn nhỏ khác có quần áo mới.

Năm nay những thứ này bọn họ đều có, hơn nữa còn tốt hơn so với những người khác. Trong lòng Đào Đào rất vui mừng, Thụy Ca cũng vậy, chỉ là không biểu hiện rõ ràng như Đào Đào thôi.

Thụy Ca trong lòng luôn nghĩ, kể từ sau khi tỷ tỷ ngã bệnh, liền thay đổi, vô cùng thông minh. Trong nhà từ từ có thể ăn no, được mặc quần áo mới, từ từ lại có phòng ở mới.

Đối với mấy tỷ đệ Nhược Vi mà nói là năm nay là năm đặc biệt nhất, trong nhà từ ăn không đủ no mặc không đủ ấm, biến thành như bây giờ, khác nhau rất lớn. Đều do Nhược Vi từng bước từng bước tạo ra.

Năm nay, nhà Nhược Vi rất hạnh phúc.