Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Chương 64: Phía Sau Sự Thật




" Chết tiệt ... Bọn mày thực ra đang giấu nó ở đâu chứ ... " - Ngọc Hạ lục tung căn phòng vẫn không thấy được bảng hệ thống an ninh của Jey liền tức giận đá chân vào ghế ...

" Cạch "

" Sao cậu lại ở đây ... " - Uyên định vào phòng Thiên để hỏi Gin đang ở đâu thì gặp mặt kẻ không muốn gặp ...

" À ... Tớ tìm Thiên ấy mà ... Tại có chuyện cần gặp nhưng không thấy ... " - Ngọc Hạ liền tìm lý do biện minh ...

" Không có sao ... Vậy sáng giờ đi đâu được chứ ... " - Uyên lầm bẩm sau đó quay ra ngoài không thèm ngoái đầu nhìn Ngọc Hạ một lần ...

" Uyên này ... U ... Uyên ... " - Ngọc Hạ thắc mắc khi Uyên chẳng thèm đoái hoài gì tới mình ...

" Cậu ... Đừng giận Tớ ... Chỉ là Tớ phải trả mối thù kia cho mẹ ... Loại bạn bè như Tớ ... Cậu không cần phải để mắt đến đâu ... Tớ nhất định sẽ bảo vệ cho cậu ... Dù cho cậu có kinh tởm loại người như Tớ ... Tớ luôn xem cậu là người thân duy nhất của mình ... Bảo Uyên ... " - Lau khô giọt nước trên khóe mắt ... Cô chạy vội ra ngoài ...

Uyên nép sang một bên ... Cô khóc nấc lên ... Tay cô bò thành nấm đấm ... Móng tay đâm vào da thịt ... Đến nổi bật máu chảy ...

Bạn bè sao ... Vậy mà Ngọc Hạ giấu Uyên suốt khoảng thời gian dài kia sao ...

" Ngọc Hạ ... Tớ nhất định sẽ kéo Cậu ra khỏi sự dày vò này ... Tin tớ đi ... "

***************

" ... Gin à ... " - Uyên vào phòng làm việc của Gin ... Thấy anh cô sáng cả mắt liền ôm chầm lấy anh ...

" Uyên ... Anh còn phải làm việc ... " - Gin vội tránh né Uyên ...

" Anh ... Đáng ghét ... Sáng giờ em đi tìm anh cả buổi sáng đó ... " - Uyên hôn vào má Gin rồi nũng nịu ...

" Anh còn việc tối nay ... Mà Jersey không giao việc cho em sao ... " - Gin né cái hôn kia nhưng không thành ...

" Tỷ tỷ chẳng giao việc gì cả ... Tối nay ... Em và Anh sẽ theo sát nhau đó ... Haha ... Vui quá ... " - Uyên nói rồi ngã người ra sofa cười tươi y hệt một đứa trẻ ...

" Tay em ... " - Gin thấy tay Uyên chảy máu liền cầm lên ...

" Ơ ... Không sao ... " - Uyên giật tay mình lại ... " Chỉ là vô tình thôi à ... Không sao đâu ... "

" Đưa đây cho anh ... " - Gin giật phăng tay Uyên ... Lấy hộp y tế băng lại cho cô ...

" Gin ... " - Uyên nhỏ nhẹ ...

" Sao ... " - Gin cầm tay Uyên xem lại vết thương ...

" Anh thật sự ... Không có tình cảm với em sao ... " - Uyên vẫn để Gin nắm tay mình ... Dù chỉ là vì vết thương ... Nhưng cô vẫn thấy vui ... Vì dù sao cô vẫn thấy ấm lòng ...

" Anh ... " - Gin buông tay Uyên ra ... Ấp úng ...

" Một chút ... Cũng không có sao ... " - Uyên cười chua xót ... Nước mắt chực tuôn ra tự bao giờ ...

" Thật ra ... Anh cũng không biết ... " - Gin quay mặt ra nơi khác ...

" Anh nghĩ em nên tìm người khác tốt hơn anh ... Anh hiện tại ... Không thể nhận tình cảm từ bất cứ ai ... " - Gin

" Anh vẫn còn tình cảm với Jersey ... Hừ ... Xem ra em đã ngộ nhận ... " - Uyên khóc nấc lên ... Đứng dậy bỏ đi ...

" Uyên ... " - Gin cầm tay Uyên kéo lại ... " Xin lỗi ... Em có thể tìm người khác thay thế anh mà ... " - Gin

" Đồ đáng ghét ... Anh thử nghĩ nếu như tôi tìm được người khác ... Thì đã không còn nhớ anh suốt 10 năm qua rồi ... " - Uyên ôm chầm lấy Gin khóc nấc lên ...

" Hức ... hức ... " - Gin mặt dù đã dỗ dành hết điều nhưng vẫn không làm Uyên nguôi ngoai mà khóc tiếp ...

" Uyên à ... Em khóc vậy ướt áo anh hết ... " - Gin ... " Sáng nay anh chưa tắm đó nha ... " - Gin cười xòa ... Trêu chọc cô ...

" Đồ ở dơ ... " Uyên buông Gin ra trách ...

" Đùa em thôi ... Ở dơ thế còn thích anh không ... " - Gin lau nước mắt cho Uyên ...

" Hức ... Ở dơ thì đi tắm là hết dơ mà ... Hức ... Đáng ghét ... Hức ... " - Uyên nấc ...

" Thôi đừng khóc nữa ... Anh dẫn em đi mua kẹo với snack nha ... Ngoan ... Đừng khóc ... " - Gin nắm tay Uyên vỗ về sau đó kéo cô ra khỏi tổ chức đi mua kẹo cho cô ...

" Hát cho em nghe đi ... " - Uyên sau khi yên vị trên chiếc BMW đen bóng loáng của Gin thì bắt đầu nhõng nhẽo ...

" ... " - Gin lắc đầu tỏ vẻ mệt mỏi ...

" Hát cho em nghe đi mà ... Em hết muốn ăn kẹo rồi ... Dẫn em đi mua Snack rồi đi ăn kem đi ... " - Uyên nũng nịu cánh tay ...

" As long as you love me ... We could be starving, we could be homeless, we could be broke ... As long as you love me ... I'll be your platinum, I'll be your silver, I'll be your gold ... As long as you love, love, love, love me ... As long as you love, love, love, love me " - Gin cất tiếng hát ... Giọng anh tuy không phải ca sĩ nhưng từng âm thanh vẫn trầm bỗng một cách nhẹ nhàng ...

Cứ như vậy suốt cả đoạn đường ... Gin đưa Uyên đi ăn kem đến gần chiều ...

*************

" Anh hai chừng nào ba về ... " - Nó nằm trên đùi hắn ... Chân gác lên bàn ...

" À ... Mai sẽ đến nơi ... " - Hoàng ...

" Hừ ... Linh nó sang đây chưa ... " - Nó cau mày ... Hắn thì đang phá mái tóc hung hung đỏ kia của Nó ...

" À ... Vợ anh sắp đến nơi rồi ... " - Hoàng ...

" Cũng gần 9h rồi ... Hôm nay em cho Linh nghỉ đó ... " - Nó chậc lưỡi ...

" Haha ... Em gái chăm sóc vợ anh nhá ... Ngày mai Huy và Ba sẽ sang đó ... " - Hoàng cười xòa ...

" Được thôi ... Xì ... " - Nó chu môi ...

" À ... Tối nay ... Em nhớ phải cẩn thận đó ... " - Hoàng lo lắng ...

" Vâng ... Em biết rồi ... Anh chăm sóc ba nhé ... Em cúp đây ... " - Nó nói rồi cúp máy ...

" Không có Linh ... Thì ai sẽ gỡ bẫy ... " - Hắn vuốt ve lọn tóc trước của Nó ...

" Em đang tính đây ... Có lẽ em sẽ thay Linh ... Dù sao thì bay qua đây cũng mệt lắm rồi ... " - Nó tựa người vào lòng ngực Hắn ...

" Em có quá mạo hiểm khi cho Ngọc Hạ vào trong không ... Cô ta rõ là nội gián mà ... " - Hắn đưa tay ra trước ngực nó ... Nắm lấy bàn tay trắng trẻo kia ...

" Xem như cho cô ta một đặc ân ... Cô ta làm vậy ... Chỉ là đang muốn trả thù cho mẹ cô ấy thôi ... Bọn em ... Cùng mục đích mà ... " - Nó đưa tay vuốt má Hắn ...

" Tối nay ... Không phải là màn dạo đầu ... " - Hắn nhìn sâu vào đôi mắt tím của Nó ...

" Lão già thối tha ... Em nhất định khiến lão sống không bằng chết ... " - Nó liếm nhẹ môi dưới ... Cười quái gở ...

" Đừng làm quá sức ... " - Hắn hôn lên đôi môi kia của Nó ...

Từ từ đưa tay ra sau gáy Hắn ... Nó đáp trả nụ hôn kia ...

Cái lưỡi của Hắn đưa vào bên trong chiếm lấy vị ngọt của Nó mà mút ... Đầu lưỡi cứ thế mà chọc ngoáy ...

Đôi tay Hắn cởi bỏ bộ trang phục trên người Nó ra ...

Tiến đến nụ hồng mà cưng chiều vỗ về ...

" Ưm ... Đừng mà ... " - Nó vô thức nói ...

" Hừ ... " - Hắn ngã người sang một bên ...

Nó lấy áo che lại thân trên ...

" Tối nay ... Em ... " - Nó thấy Hắn nhắm mắt nghĩ hắn đang tức giận liền giải thích

" Anh biết ... Anh chuẩn bị trước ... " - Hắn nói rồi đi vào phòng thay đồ ...

" Haisssss " - Nó tựa người vào tường ... Mặt áo vào ... Nó mở tủ lấy đồ ...

Một cái áo da đen hở eo và chiếc quần ngắn da đen bó sát ...

Lấy một chiếc áo khoát đen ...

Cởi bỏ trang phục một cách mệt mỏi ... Nó thay đồ sau đó nằm phịch xuống giường ...

Mắt hướng lên trần nhà ... Khẽ rơi nước mắt ...

" Mẹ ơi ... Con nhất định khiến lão ta phải trả giá ... " - Nó vô thức khóc ...

Hắn đi ra ... Nó ngồi bật dậy ... Hướng đôi mắt đẫm nước về phía Hắn ...

" Em ... " - Nó

" ... " - Hắn chẳng nói gì ... Đi đến tựa đầu nó vào ngực mình ...

" Hức ... " - Nó khóc lớn hơn ... Nước mắt tuôn ra ướt cả áo Hắn ...

Được một lúc lâu ... Nó ngẩn đầu lên ... Gương mặt lạnh lùng hơn mọi ngày ...

Lúc này ... Nó mới chính là " Jersey " - Sát Thủ Bậc Nhất Demonwhite

" Đi thôi ... " - Hắn cảm nhận được hơi lạnh phả ra từ cơ thể Nó ... Đã đến lúc ... Con ác ma trong người Nó trỗi dậy ...

Nó điềm đạm đi ra ... Trên tay cầm chặt sợi dây chuyền ...