Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên Không

Quyển 2 - Chương 10: Phản tác dụng




Ngồi trên xe cô không ngừng lo lắng, lo lắng vì không biết Thúy Hoa có bỏ qua cho cô và anh không? Nó ngồi cạnh cô chỉ biết nhìn cô mà thông cảm, thật sự việc này rất khó vì nó đã nói chuyện với Thúy Hoa một lần và cũng chả ăn thua gì...

Đến điểm hẹn, cô chỉ nó đứng ở ngoài rồi mình đi vào một mình. Không ngờ, vô rồi mới thấy Thúy Hoa đã ngồi chờ ở một chiếc bàn có thể nói là trung tâm sự chú ý, cô không để ý nhiều bước đến thật nhanh rồi nhìn Thúy Hoa bằng ánh mắt cầu xin.

Thúy Hoa đủ thông minh để biết rõ cuộc hẹn này để làm gì. Chính vì thừa biết nên Thuý Hoa mới đồng ý gặp để nói cho rõ một chuyện .

"Cô hẹn tôi có chuyện gì...Tôi tưởng cô biến mất lâu như vậy rồi thì sẽ không có chuyện quay về đấy chứ?"- vừa nói Thúy Hoa vừa nhìn người cô bằng ánh mắt khinh bỉ.

"Tôi...tôi xin lỗi, sau nhiều ngày xa cách anh Nam, tôi mới biết được mình không thể thiếu được anh ấy ...Tôi biết chuyện hai người sắp kết hôn, nếu hai người yêu nhau , tôi sẵn lòng chúc phúc cho hai người. Tôi biết cô yêu anh ấy nhưng...tôi xin cô, anh ấy vì chuyện này mà bỏ bê quá rồi, anh ấy không còn như lúc trước nữa. Nếu cô có thể từ bỏ anh ấy và cho tôi với anh được tái hợp, tôi sẽ mang ơn cô rất nhiều. Nếu không được thì... dù chỉ là từ bỏ anh ấy thôi cũng được...tôi xin cô ..."

Thúy Hoa không ngờ được cô lại nói như thế, cô rất ngạc nhiên nhưng... ý cô đã định , không thể từ bỏ, Nhi yêu anh ấy thì sao chứ, ngay mình cũng thích anh ấy sâu đậm nữa mà, sao phải nhường đi chứ, không đời nào...

"Cô nên biết tôi yêu anh Nam nhiều hơn cô tưởng..."-Thúy Hoa suy nghĩ xong rồi trảlời cô thẳng thắn.

Cô suy sụp lắm, đã dự đoán trước có thể sẽ xảy ra chuyện này nhưng cô vẫn tin rằng Thúy Hoa sẽ có thể buông tay anh và cô cũng sẽ biến mất luôn nhưng... cô đã lầm, đã sai thật rồi. Có trách cũng nên trách cô, đã buông tay quá sớm để giờ phải hối hận, cô ngu ngốc , ngu ngốc...

Lòng cô như hàng ngàn chiếc dao đâm vào , đau đớn cùng nỗi nhớ nhung làm cô suy sụp đi hẳn nhưng , anh giờ đang không còn như trước nữa...

Cắn môi dưới của mình, cảm giác có vị tanh tanh của máu, cô nắm bàn tay thật chặt, đứng lên khỏi ghế rồi từ từ hạ thấp người xuống ...cầu xin Thúy Hoa...:" Tôi xin cô... cô hãy suy nghĩ lại..."

Tự nghĩ trong lòng rằng chắc Nhi đang làm thế vì muốn mình thay đổi ý định , mình đâu phải loại người dễ rung động trước những cảnh như vầy. Nghĩ thế Thúy Hoa chẳng ngó đến lời cô nói thẳng :"Cô có làm gì tôi cũng không thay đổi ý định đâu, chỉ tổ cô phí công vô ích thôi..."

Những ánh mắt ngạc nhiên, tò mò đã tìm tới trên hai người con gái này. Nhưng cô không chịu thua, vẫn kiên trì. Cô lần này quỳ hẳn xuống dưới chân của Thúy Hoa vừa cầu xin vừa khóc. Có lẽ trong lòng cô nghĩ bây giờ mình quả thực yếu đuối hơn bao giờ hết, cô đã dùng mọi cách rồi, việc này cô chỉ có thể làm được thôi, cô chỉ mong rằng Thúy Hoa sẽ thay đổi ý định . Không ngờ, Thúy Hoa càng bực lên vì những người bên cạnh đều cho rằng Thúy Hoa đang ức hiếp cô, tất nhiên chỉ có cô không nghĩ như vậy.

Khuôn mặt vốn trắng nõn của Thúy Hoa đã đỏ dần, cô ta cầm ngay ly nước lọc hất thẳng vào người cô rồi không nói lời nào rời đi luôn....