Tìm Lại Anh Của Năm Ấy

Chương 1: Chương 1






"Hai mẹ con nhà bà mau cút đi, từ bây giờ không có ai bảo vệ hai người nữa đâu! "
" Tôi xin ông đấy! Khả Ái còn nhỏ, cần được nuôi dưỡng thật chu đáo"
Người phụ nữ không ngừng cầu xin người đàn ông
"Không được! Bây giờ tôi đã có vợ mới! Hai người không thể ở đây được lâu nữa! "
Ông vừa nói vừa ôm người vợ đang mang thai của mình vào lòng
Người vợ nói:
" Bà mau đi đi, ở đây chẳng ai chào đón bà cả! Người đâu! Lôi hai người này đi! "
Thế là hai người đàn ông lực lưỡng lôi hai mẹ con đi
Thi thoảng hai người ngoan cố thì bà mẹ bị đánh cho bầm dập
"Mẹ! "
Khả Ái tỉnh lại trong cơn ác mộng
Đã 10 năm kể từ hôm đó nhưng cô vẫn không thể quên được cái ngày định mệnh ấy

Khả Ái quờ quang khắp nơi tìm cây gậy của mình
Căn nhà của cô chỉ vỏn vẹn mười mét vuông, dán đầy những kí hiệu dành cho người mù vì Khả Ái vốn bị mù bẩm sinh
Dù diện tích nhỏ nhưng căn nhà của cô cũng có đầy đủ đồ đạc
Mẹ cô đã thức dậy từ sớm chuẩn bị đồ ăn cho cô
- Khả Ái, ngồi xuống ăn đi rồi còn đi học
Khả Ái vâng lời mẹ rồi ngồi xuống bàn ăn
Dù sáng nào cũng chỉ ăn bánh mì với sữa tươi nhưng cô lúc nào cũng khen ngon
Bữa sáng xong thì mẹ cô cũng phải đến công xưởng làm việc
Còn Khả Ái cũng phải đến lớp, cô muốn đến thật sớm để có thể chuẩn bị chu đáo cho buổi biểu diễn ngày hôm nay
Khả Ái rảo bước trên đường phố
Dù không xinh như những cô người mẫu hạng A, nhưng Khả Ái có nét đẹp khiến người khác bị thu hút, có thể nói là thuần khiết, trong sáng.

Nét đẹp dịu dàng cùng những bước đi nhẹ nhàng của Khả Ái đã thu hút sự chú ý của người đàn ông ngồi trong một con Roll Royce đen tuyền, chỉ cần nhìn thôi đã biết là người có tiền
Không hiểu sao người phụ nữ này khiến anh cảm thấy rất quen thuộc
Có thể là anh đã gặp trước lúc bị mất trí nhớ
Thấy người đàn ông chỉ nhìn về phía cửa, tài xế của anh ta nói: "Thiếu gia, chúng ta đi được chưa ạ? "
Người đàn ông phẩy tay ý muốn nói đi thôi
Về phần Khả Ái, ngày hôm đó cô đến trường như mọi ngày
Buổi biểu diễn, thực chất là một bài kiểm tra cho học viên khoa nhạc của cô diễn ra rất suôn sẻ, ai ai cũng khen ngời tài năng của cô gái mù nghi lực ấy.

Buổi biểu diễn vừa kết thúc, cô vội chạy về nhà để khoe với mẹ

Từ khi bố đuổi hai mẹ con cô ra khỏi nhà, hai người phải khó khăn lắm mới có thể trụ vững trong thành phố đắt đỏ này
Cô phải bỏ học từ năm lớp 9 để phụ giúp mẹ trang trải cuộc sống
Từ lâu, đam mê ca hát của cô luôn luôn cháy bỏng
Cũng may là lúc đó cô thi đỗ vào nhạc viện
Đối với một cô bé như Khả Ái, đó là một mơ ước mà có lẽ cả đời cô cũng chẳng có được
Vừa về đến nhà, Khả Ái đẩy cửa, đưa cây gậy của mình xung quanh để tìm mẹ
- Mẹ ơi! Hôm nay buổi biểu diễn thành công lắm mẹ! Con còn được các thầy cô trong trường khen nữa! Mẹ ơi!
Khả Ái gọi mãi mà chẳng có ai trả lời
Cây gậy của cô cứ quờ quạng xung quanh
Nhưng chẳng thấy mẹ đâu cả
Khi cô đưa gậy tới gần bếp thì thấy cây gậy chạm vào đâu đó mềm mềm
Trực giác mách bảo cô rằng đó là mẹ.

Khả Ái đưa tay xuống xem thì cô thấy mẹ đang nằm trên đất
Cô hoảng loạn khi biết mẹ ngất xỉu

Cô đưa tay khắp nơi để tìm điện thoại gọi cấp cứu cho mẹ
Vì chẳng thấy gì nên cô lỡ để tay lên bếp ga còn đang bật
Khả Ái đau đớn không thể chịu nổi, nhưng vì mẹ cô nhất định phải cố gắng
Một lúc sau thì xe cấp cứu đến
Những người cứu hộ đưa mẹ cô lên xe cứu thương
Có người trong đó hỏi tay cô có sao không?
Nhưng Khả Ái cũng không quan tâm lắm
Chỉ cầm lấy bàn tay mẹ và cầu trời cho mẹ được bình an
Mẹ của cô được đưa đến phòng cấp cứu
Một lúc sau thì dì của cô đến, Dì Nguyệt
Dì Nguyệt đã ly hôn chồng và các con thì đi làm xa xứ nên thi thoảng cũng có sự giúp đỡ của dì Nguyệt khiến cho cuộc sống của hai mẹ con đỡ khó khăn hơn nhiều.