Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 11 - Chương 2: Bẽ gãy nghiền áp (2)




Chính là ác mộng chính là bắt đầu như vậy.

Đang trực tiếp, một tiếng tiếp một tiếng kêu thảm thiết, lại trúng!

- Tổ cha cả nhà nó, có chuyện gì, thanh lao điện của người này có thể tập trung a? Tại sao không trốn được?

- Xong rồi, Hoàng Tử cẩn thận, mẹ kiếp, lại trúng.

Hoàng Tử đã bị trúng hai lần, khiên năng lượng bị tiêu hao, trực tiếp bị người Tiên Man oanh sát.

- Lại tới nữa, mau tránh, mau tránh a, ai nha.

Búa Tạ xông lên, hắn thay Tây Môn Xuy Ngưu cản một phát, bản thân trực tiếp bị xuyên bạo.

Tây Môn Xuy Ngưu liều mạng muốn giết chết Săn Thần, chính là Săn Thần lập tức biến thành trạng thái hình thú, chạy.

Khoảng cách còn thiếu một chút như vậy, Tây Môn Xuy Ngưu có thể dùng tuyệt chiêu đánh tới, mà Săn Thần bỗng nhiên quay đầu, biến hình, xoay tay chính là một thanh lao điện.

Chiến sĩ robot của Tây Môn Xuy Ngưu trực tiếp bị đâm trung khựng lại một chút, bị người Tiên Man vây quanh, vừa thấy hoa mắt liền nổ tung.

Đoàn diệt.

Khiên năng lượng của đối phương cũng chưa cạn sạch, đoàn đội cường đại nhất khu vực Trái Đất đã bị diệt hết.

Lúc này nhân số trực tuyến hơn 80.000.000, cùng nhau chứng kiến lần đoàn diệt này.

Tất cả mọi người hiểu được, vì sao người Tiên Man là đối thủ thế lực ngang nhau với người Norton ở chòm sao Tiên Nữ.

Người Norton trầm ổn cứng như sắt thép, người Tiên Man là vô cùng phong tao nhanh nhẹn.

Hai bên giao chiến, chính là xem ai có thể khắc chế phong cách của đối phương, tiết tấu của ai chiếm cứ thượng phong.

Mà Trái Đất thuộc loại hình cân đối hoàn toàn bị hai loại này khắc chế.

Săn Thần, một người giết chết ba robot, đồng đội làm thịt hai tên, nhưng hai tên này cũng đều trúng một phát lao do hắn ném.

Sau đó pha quay chậm được phát lại, thẳng thắn nói, mọi người cũng không muốn nhìn, chuyện này con mẹ nó chính là lần thứ hai chịu ngược a, chính là không có cách nào khác, sao lại thế này, rõ ràng rất vững chắc nhằm vào đường giữa, ai cũng đều biết đi đường giữa là cường đại nhất nhưng tại sao lại không đánh trúng?

Sau khi nhìn thấy pha quay chậm, khán giả đã trải qua lần đả kích thứ hai, trận hình của đối phương thật quá tốt.

Thẳng thắn nó, người ta thường xuyên đối mặt người Norton xông lên như xe tăng, vẫn dựa vào sự ổn định để đối phó. Đừng nói là Trái Đất , tên Săn Thần này sớm xông lên trước là cố ý hấp dẫn công kích. Hiển nhiên hắn tuyệt đối tin tưởng vào khả năng khống chế thao tác của bản thân, rất linh hoạt.

Đậu xanh, ở giữa không trung, thân thể làm ra vặn vẹo quỷ dị , đây tính là loại mềm dẻo gì ???

Sự mềm dẻo của Robot là không có cực hạn, nhưng bản thân con người là có hạn chế, người này vẫn còn là người sao?

Khi đối mặt Tây Môn Xuy Ngưu đuổi giết, nháy mắt người này thoát ly chiến trường, thế nhưng còn làm ra động tác móc tay ngoắc ngoắc.

Quá kiêu ngạo, rất khiêu khích!

Mà màn ảnh phấn khích được chỉnh chậm lại, lại càng ngược tinh thần, mười lần công kích, lại có thể trúng mục tiêu tám lần, đây chính là tuyển thủ cao cấp nhất Trái Đất, đều là dân chuyên nghiệp trốn tia laser, con bà nó, ngay cả thanh lao điện chậm đến như vậy cũng không trốn được a!

Hoàng Tử bọn họ có điểm bị đánh mộng, nói lý ra bọn họ cũng đã từng chơi đùa, khoản robot này có rất nhiều đặc điểm riêng, nhưng trong thực chiến không có người đi dùng. Chỉ cần gặp đối thủ cấp bậc hơi giỏi, ngươi liền bắn không trúng, một khi không trúng, muốn chạy cũng không dễ dàng như vậy, không có áp bách, phản kích của đối thủ cũng vô cùng sắc bén.

Mọi người chỉ có thể nhìn thấy năm người Tiên Man bốn phía chúc mừng, không biết ai hô một tiếng, Khô Lâu!

Sau đó trong phòng VIP trực tiếp, âm thanh này càng lúc càng vang dội.

Khô Lâu, Khô Lâu, Khô Lâu ...

……..

Lúc này bạn học Khô Lâu đang vật vã với đề toán, đầu muốn phình to a, Vương Tranh cảm giác tay chân càng phát triển, ý nghĩ là có điểm trở nên đơn giản. Thời điểm trước kia khi lão Cổ còn ở đây, mỗi ngày luôn lải nhải vô nghĩa, một ít công thức định luật tự nhiên đều khắc vào trong đầu, bây giờ còn phải tra tư liệu, kỳ thật Vương Tranh cũng không thích mấy công thức phức tạp này, rất tốn thời gian. Cài này là số học Carol Chekov là thứ hắn chẳng phải thuần thục, bản thân muốn tính nhanh một lần chỉ sợ không đến nửa ngày là không ra, nhưng Vương Tranh cũng không có hứng thú, nếu không phải vì hạng mục không gian di động, mà là hắn cũng không có kiên nhẫn.

Bỗng nhiên một cái suy nghĩ trong chui vào trong đầu.

Hình như các nhà toán học trâu bò nhất đều ở Ngân Minh, không dùng đến không phải là lãng phí sao!

Điện thoại của Vương Tranh có số thuộc diễn đàn Du Già, là Mục Phùng Xuân tạo ra, sau khi gia nhập, Vương Tranh cũng chưa lên lần nào, cũng không biết có người ở đây hay không.

Vương Tranh mở diễn đàn Du Già ra, ở trên có dấu hiệu Ngân Minh, phía sau lại có thêm hai cái chữ S, chuyện này Vương Tranh biết, đây là cấp bậc cơ mật cao nhất hệ thống mạng net, cấp bậc xuất ra đều có thể thổi da trâu.

Cấp bậc SS, ở Ngân Minh đây là biểu hiện cơ mật cùng cấp bậc, nếu có người muốn kiểm tra điện thoại Vương Tranh, xin lỗi, cấp bậc Trái Đất? Không được!

Cấp bậc hệ Mặt Trời, xin lỗi, vẫn không được!

Đúng vậy, Ngân Minh cấp bậc SS, phải được Ngân Minh cho phép, mới có thể cưỡng chế kiểm tra.

Chính là trâu bò như vậy.

Kỳ thật đây là rất bình thường, một đám nhà khoa học đẳng cấp cao nhất thảo luận, cho dù là rất tùy ý, đều đề cập đến rất nhiều mặt kỹ thuật đứng đầu.

Chính là đủ tư cách vào đây, bản thân đều đã được cấp bậc này, trừ Vương Tranh là tên ngoại lệ.

Trong đầu bạn học Vương ôm ý niệm xem thử, ném vấn đề này vào trong khu nói chuyện phiếm.

Sau một lúc lâu vẫn yên tĩnh không có nhúc nhích gì.

Xem ra là bản thân đã suy nghĩ nhiều, vừa nghĩ đến có thể phải tốn hơn nửa ngày, đầu Vương Tranh liền bắt đầu phình to.

Đang lúc Vương Tranh chuẩn bị tắt điện thoại, bỗng nhiên hiện ra một đống com mình.

- Tên nhóc này là ai a, vào bằng cách nào!

- Tên nhóc, ngươi đi theo cửa sau của ai để vào!
- Lão Mục làm cái quỷ gì a, tại sao người nàocũng đều bỏ vào đến, không phải nói chỉ tiến cử Tiếu Phỉ cùng Marcos sao?

Vương Tranh dở khóc dở cười, nhìn một đống người cấp bậc chú bác đang nói bậy, cũng không biết nên trả lời như thế nào, một đám người đều nhìn hắn như đang nhìn động vật quý hiếm.

May mắn lão Mục đến:

- Các ngươi đừng làm anh bạn nhỏ dọa chạy, hắn chính là Vương Tranh mà ta nói, các ngươi vài tên đừng lên mặt, một vài mặt của ta cũng không bằng hắn.

Nhất thời một đám người đều nghị luận, hiển nhiên đều nghe xong danh tiếng to lớn của người nào đó.

Kết quả Vương Tranh lại là bị vây xem thêm một vòng.

- Lão Mục cùng Tiếu Phỉ thổi ngươi trên đời có một không hai, tại sao ngay cả một số học Chekov còn phải phát vào đây để hỏi.

Mục Phùng Xuân cũng có chút kỳ quái:

- Vương Tranh, ngươi hỏi cái này làm gì?

- Cô giáo Tiếu Phỉ ra bài tập, ta đang cố giải, ta có vẻ đau đầu với mấy cái số học này, mỗi lần đều phải mất sáu bảy giờ, rất đau đầu.

/span>