Tinh Giới

Chương 233: Xem ai cắn nuốt ai




Sau ba cái cây to lặng lẽ xuất hiện vách đá xanh cao mấy trượng, trên vách đá có cái hang to sâu thẳm, trong hang toát ra các tia khí lạnh. Thần thức của Lâm Thiên thăm dò vào hang động, rất nhanh phát hiện yêu đao Thôn Chính sâu trong hang vài trăm thước. Lâm Thiên biến sắc mặt, thần thức đụng vào yêu đao Thôn Chính bị nó cắn nuốt.

Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:

– Mợ, chơi cắn nuốt? Để xem ai nuốt ai!

Lâm Thiên nhảy vọt lập tức bay vào trong hang. Khoảng cách vài trăm thước chớp mắt đã qua, Lâm Thiên vào trong không gian rộng lớn. Tận cùng không gian có mấy viên dạ minh châu to lớn chiếu sáng nên không tối tăm. Yêu đao Thôn Chính lơ lửng cách Lâm Thiên mười thước, thấy hắn xuất hiện thì thân đao rung rung, hiển nhiên nó nhận ra kẻ thù Lâm Thiên.

Trên yêu đao toát ra một đoàn huyết vụ hình thành cái đầu lâu đáng sợ. Cả không gian vang lên thanh âm khủng bố như có như không, nó như kiếm quang linh hồn đang rít gào, gầm rồng. Ánh sáng đỏ đáy mắt Lâm Thiên lấp lánh, vận dụng Nhiếp Linh Nhãn nhìn đầu lâu khủng bố.

Yêu đao Thôn Chính không ngờ Lâm Thiên cũng biết thuật nhiếp hồn, còn lợi hại như vậy. Yêu đao Thôn Chính sơ sẩy, đầu lâu khủng bố có đống lớn huyết vụ bị Lâm Thiên hút đi. Huyết vụ chui vào đan điền, mắt Lâm Thiên đỏ ngầu, cơ mặt vặn vẹo, thân thể run nhẹ, sát ý toàn thân mất kiểm soát bắn đi bốn phía.

Tiểu Linh la lên:

– Chủ nhân, chúng là oán linh, mau luyện hóa nó nếu không tâm tính của chủ nhân sẽ bị ảnh hưởng!

Trong đan điền Lâm Thiên, hồn hỏa đốt cháy hừng hực. Đoàn huyết vụ bị hút vào đan điền rung rung cố gắng chống cự hồn hỏa luyện hóa. Nhưng hồn hỏa lợi hại vô cùng, nó không chặn lại được, nhanh chóng bị luyện hóa đi. Từng dòng nước ấm do giới lực hình thành theo Tiểu Linh điều khiển tiến vào đan điền Lâm Thiên, giới lực chảy vào nguyên làm hồn hỏa bốc cháy càng mãnh liệt hơn. Đoàn sương đỏ chỉ giây lát đã bị luyện hóa xong.

Luyện hóa xong sương đỏ còn lại tinh hoa linh hồn tinh thuần thông qua kinh mạch bí ẩn chảy vào thức hải của Lâm Thiên. Đoàn sương đỏ bị luyện hóa còn lại tinh hoa khiến trái hồn lực thứ ba to bằng năm phần tám trái hồn lực khác. Tức là mới nãy trái hồn lực đã tăng lên một phần tư. (so với trái hồn lực thứ ba thì hai cái khác tăng một phần tám).

Thu hoạch này khiến ánh mắt Lâm Thiên nhìn yêu đao Thôn Chính như đang xem bữa ăn ngon tuyệt thế.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân, một lần không thể hút quá nhiều ác linh vào người nếu không sẽ sinh ra ảnh hưởng rất lớn cho tâm tính của chủ nhân. Mới rồi Tiểu Linh tự ý đưa một ngàn giới lực vào nguyên mới khiến hồn hỏa đốt nhanh luyện hóa các ác linh trong thời gian ngắn nhất.

Lâm Thiên nói:

– Tiểu Linh, ngươi làm đúng lắm.

Lâm Thiên biết nếu Tiểu Linh không khẩn cấp đưa vào năm ngàn duy giới lực thì e rằng hắn thật sự sẽ bị cảm cảm xúc mặt trái mãnh liệt từ đám ác linh ảnh hưởng.

Nguyên chứa năng lượng càng nhiều thì uy lực hồn hỏa cũng càng lớn, tăng cao năng lượng nguyên có thể kéo dài uy lực hồn hỏa thăng cấp. Duy giới lực làm nhiên liệu thiêu đốt, khiến hồn hỏa đốt cháy hừng hực trong thời gian ngắn. Nhưng khi không còn cung cấp giới lực, uy lực hồn hỏa sẽ rớt xuống về ban đầu. Có lẽ có người hỏi tại sao không trực tiếp cung cấp nhiều giới lực cho nguyên, khiến uy lực hồn hỏa tăng lên nhiều thật nhiều? Làm vậy thì chớp mắt mặc kệ nó là ác linh hay gì đều bị đốt sạch sẽ. Cách nghĩ này bỏ qua một vấn đề, đó là cơ thể Lâm Thiên không chịu nổi hồn hỏa đẳng cấp quá cao, thăng cấp nhiều thì hồn hỏa phát ra thể ở yên trong đan điền không đi đâu được. Hồn hỏa đẳng cấp quá cao ở lâu trong đan điền vẫn sẽ gây tổn thương cho cơ thể Lâm Thiên.

(Có thể trong thời gian ngắn, ví dụ cung cấp giới lực khiến hồn hỏa phát huy uy lực cường đại trong thời gian ngắn ngủi, làm vậy thì khi ngừng cung cấp giới lực là hồn hỏa biến về độ mạnh ban đầu, không tổn thương cơ thể Lâm Thiên, có thể thông hành trong người.)

Yêu đao Thôn Chính bị Lâm Thiên hấp thu một phần linh thể, thân đao rung bần bật, nó cực kỳ tức giận.

Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, mắt hấp háy tia sáng bình thường:

– Như thế nào, muốn cắn ta?!

Thanh âm khàn khàn vang lên trong đầu Lâm Thiên:

– Ngươi... Đáng chết!

Lâm Thiên mỉm cười nói:

– Ngoan ngoãn cho đại gia hấp thu linh thể của ngươi, đại gia sẽ không hủy hoại bản thể của ngươi chịu không?

Nói chuyện với cây đao đúng là chuyện thú vị. Đáp lại Lâm Thiên là yêu đao Thôn Chính bắn ra một tia máu.

Nhìn tia máu liền biết không phải thứ tốt, Lâm Thiên vội lắc người né tránh. Tia máu bắn thẳng vào vách núi không biết bao sâu.

Đáy mắt Lâm Thiên rực rỡ ánh sáng đỏ, dốc sức vận dụng Nhiếp Hồn Nhãn:

– Yêu đao, hôm nay là ngày chết của ngươi!

Ánh sáng đỏ bao phủ yêu đao Thôn Chính, bên trên nó là cái đầu lâu khủng bố biến thành con mắt to đỏ máu. Con mắt nhìn Lâm Thiên, ánh mắt giao nhau với hắn. Trong thức hải, ba trái hồn lực rung nhẹ rồi bắn ra sợi dây hồn lực đỏ thẫm nối với trái hồn lực khác. Ba trái hồn lực hợp thành hình tam giác, ba sợi hồn lực nối nhau tăng tính ổn định hơn, không bị con mắt to ảnh hưởng nhiều.

Con mắt to bị Nhiếp Hồn Nhãn Lâm Thiên ảnh hưởng, màu đỏ nhạt bay lên khỏi nó hướng tới Lâm Thiên. So đấu thuật nhiếp hồn, Lâm Thiên thắng. Nhiếp Hồn Nhãn của Lâm Thiên xuất hiện sau khi tu luyện Lục Thần Dưỡng Hồn quyết, Lục Thần Dưỡng Hồn quyết là cái gì? Tu luyện nó ra Nhiếp Hồn Nhãn làm sao sai được? Chỉ vì thực lực Lâm Thiên yếu, ứng dụng Nhiếp Hồn Nhãn không nhiều. Nhiếp Hồn Nhãn chưa lớn lên, nếu không chờ khi Nhiếp Hồn Nhãn lớn lên thì liếc mắt một cái, dù là tiên thần cũng phải ngoan ngoãn cống hiến linh hồn.

Xem như hai cao thủ so đấu nội lực lúc này đụng độ thì không có thể tùy ý rút lui. Yêu đao Thôn Chính rung bần bật, trơ mắt nhìn sương đỏ bay tới bên cạnh Lâm Thiên, thấm vào người hắn.

Trong đan điền Lâm Thiên, hồn hỏa lại đốt cháy, không ngừng luyện hóa sương đỏ tiến vào đan điền.

Thời gian trôi qua từng phút, càng về sau thực lực của yêu đao Thôn Chính càng yếu. Nếu không phải Lâm Thiên khống chế tốc độ e rằng thể ma linh biến ra con mắt to đã bị hắn hút vào người ngay lập tức.

Một tiếng sau, con mắt to bị Lâm Thiên hấp thu luyện hóa trọn vẹn, sương đỏ bao phủ yêu đao Thôn Chính cũng bị hút đi. Không có linh lực, yêu đao Thôn Chính từ trên cao chậm rãi rớt xuống đất.

Lâm Thiên bước tới đá yêu đao Thôn Chính, bĩu môi nói:

– Nếu ngươi chọn dùng bản thể công kích ta thì có lẽ ta đã không dễ dàng đánh gục ngươi. Đáng tiếc, so đấu thuật nhiếp hồn với ta thì chết.

Lâm Thiên nội thị thức hải, lộ vẻ mặt vui mừng. Trái hồn lực thứ ba to giống hai cái khác.

Lâm Thiên nhíu mày nói:

– Ủa? Không đúng, Tiểu Linh, Thôn Chính hấp thu hơn sáu mươi vạn linh hồn, ta hấp thu ma linh thể của nó tại sao chỉ tăng nửa trái hồn lực?

Tiểu Linh nói:

– Chủ nhân nhặt yêu đao Thôn Chính lên nhìn xem.

Lâm Thiên lười khom lưng, hắn hút mạnh, yêu đao Thôn Chính bay vào tay hắn.

– Chủ nhân trước kia cũng gặp yêu đao Thôn Chính rồi, không đúng, hiện tại nó không phải yêu đao. Trước kia chủ nhân đã thấy Thôn Chính, hãy nhìn xem nó lúc này và khi đó có gì thay đổi?

– Thay đổi?

Lâm Thiên cẩn thận xem xét Thôn Chính trong tay, thần thức không ngừng quét hình kỹ trên Thôn Chính

– Dường như chất liệu Thôn Chính trở nên tốt hơn nhiều, lúc trước không cứng rắn, sắc bén như vậy.

– Chủ nhân nói đúng, chất liệu Thôn Chính thay đổi. Trước kia nó chỉ là ma linh khí tiên tinh hạ phẩm, hiện tại bản thể đã tới độ cứng trung phẩm. Nhưng bây giờ nó chưa phải ma linh khí, chỉ là thanh đao có độ cứng cao, vô cùng sắc bén. Thôn Chính vì tăng cao phẩm cấp của mình chắc đã dùng đa số linh hồn vào việc thăng cấp chất liệu bản thể.

Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:

– Linh hồn cũng có thể thăng cấp chất liệu bản thể?

– Đúng rồi chủ nhân, đây là cách chọn dùng hồn luyện nhưng tiêu hao lực lượng linh hồn siêu nhiều. Ước chừng sáu mươi vạn trong hơn sáu chục vạn linh hồn toàn dùng vào thăng cấp chất liệu cây đao này, sáu mươi vạn linh hồn chỉ khiến đao từ tiên tinh hạ phẩm lên đến trung phẩm. Ma linh trong yêu đao Thôn Chính cũng tội, bản thân nó hấp thu quá nhiều oán linh, lực khống chế giảm xuống, nếu không đã chẳng bị chủ nhân đánh gục dễ vậy. Chỉ có thể nói chủ nhân rất may mắn, nếu cách mười ngày nữa, chờ khi yêu đao Thôn Chính hoàn toàn luyện hóa những oán linh quấy rối thì mạnh hơn hôm nay nhiều.

Lâm Thiên khẽ thở dài:

– Báo ứng, nó hại nhiều mạng người rốt cuộc kết thúc trong tay ta.

Lâm Thiên thầm nhủ lòng sau này hút linh hồn phải xứng với lương tâm mình, không thì có lẽ ngày nào đó hắn cũng bị báo ứng.

Tiểu Linh từng nói đừng để ý nhân quả gì, nhưng Lâm Thiên có chuẩn tắc của riêng mình. Có thể mặc kệ nhân quả nhưng phải xứng với lương tâm, không vượt qua được lương tâm thì sinh ra tâm ma, hậu hoạn vô cùng.

Thu Thôn Chính vào không gian Tinh Giới, Lâm Thiên nhanh chóng ra khỏi hang ổ Bát Kỳ.

Ra khỏi hang động Tiểu Linh liền nói:

– Chủ nhân, Long Lăng Thiên truyền tin, Bát Kỳ tập kích Từ Hàng Tịnh Trai bị thương xong chạy trốn.

Lâm Thiên rùng mình:

– Bát Kỳ tập kích Từ Hàng Tịnh Trai? Tiểu Linh, mau hỏi xem Huyên Hiên có bị thương không?

Tiểu Linh trả lời:

– Chủ nhân, Long Lăng Thiên nói là Thạch Huyên Hiên không bị thương. Bát Kỳ đụng phải Thanh Thủy Mãng, bị đánh trọng thương, nếu không nhanh chân trốn thì đã gục trong Từ Hàng Tịnh Trai. Phải rồi chủ nhân, Long Lăng Thiên nói mục tiêu của Bát Kỳ chắc là Thạch Huyên Hiên.

Nghe Tiểu Linh nói Thạch Huyên Hiên không bị thương thì Lâm Thiên thở phào nhẹ nhõm:

– Ta biết mục tiêu của Bát Kỳ chắc chắn là Huyên Hiên, ngoại trừ việc nàng là người của Từ Hàng Tịnh Trai thì không có nhiều thứ hấp dẫn Bát Kỳ đi mạo hiểm. Con rắn háo sắc này lại chạy ra hoạt động, nhưng Bát Kỳ tự rước rắc rối, dám chạy đi Từ Hàng Tịnh Trai, đó là địa bàn của Thanh Thủy tiền bối, sao cho phép hắn càn rỡ?

Lâm Thiên nóng nảy về nước, hắn nhanh chóng tìm Hình Thiên, Nguyệt Vũ.

Nguyệt Vũ thấy Lâm Thiên liền hỏi:

– Lâm cố vấn, tổng bộ Tổ Khâu Sơn bị hủy, có phải là...?

Lâm Thiên gật đầu ngay:

– Ta đi vào phá một chút rồi bọn họ khởi động số liệu tự nổ. Các người hãy ở lại Nhật Bản giải quyết vấn đề Tổ Sơn Khẩu, trong nước cũng nghiêm chỉnh thanh trừ sạch thế lực Tổ Sơn Khẩu đi.

Nguyệt Vũ hỏi:

– Ý Lâm cố vấn là muốn rời khỏi Nhật Bản?

Lâm Thiên trả lời:

– Đúng vậy, Nhật Bản đã không có chuyện của ta. Bát Kỳ công kích Từ Hàng Tịnh Trai, ta phải về.

Nguyệt Vũ mừng rỡ hỏi:

– Lâm cố vấn, giải quyết yêu đao Thôn Chính xong rồi?

Lâm Thiên gật đầu nói:

– Ừm! Ta đụng phải yêu đao Thôn Chính ở núi Phú Sĩ, đã giải quyết, sự kiện khủng bố hai lần là nó làm ra. Đúng rồi, các người đừng tuyên dương chuyện này ra ngoài, cứ để Nhật Bản bao phủ trong khủng hoảng, xem như trừng phạt nhỏ vì thái độ không tốt đối với ta. Nguyệt Vũ, Hình Thiên mỉm cười.

Nguyệt Vũ nói:

– Lâm cố vấn, cái này không chỉ là trừng phạt nhỏ, kinh tế Nhật Bản sẽ vì thế mà tụt hạng trong nhiều năm.

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

– A, kinh tế, có lẽ không lâu sau cái tên Nhật Bản sẽ trở thành lịch sử.

Không có đủ thực lực, trong khi các thế lực lớn cắn nuốt thế lực nhỏ yếu xung quanh thì sớm muộn gì Nhật Bản cũng thành bữa ăn của thế lực khác.

Lâm Thiên ngự kiếm phi hành chưa tới một tiếng đã trở lại thành phố Hải Thiên trong Trung Quốc. Lâm Thiên ăn ít đồ rồi bay đi Từ Hàng Tịnh Trai.

Lâm Thiên đứng trên Thanh Linh kiếm, thầm nghĩ:

– Huyên Hiên, ta nói rồi, khi nàng lại gặp ta thì có lẽ ta là cao thủ Nguyên Anh kỳ.

Lâm Thiên nở nụ cười.

Thành phố Hải Thiên cách Từ Hàng Tịnh Trai cực xa, nhưng hơn một tiếng sau Lâm Thiên đã ở dưới chân núi. Cao thủ Kim Đan kỳ Từ Hàng Tịnh Trai có thể trực tiếp bay tới sơn môn mà không bị cấm chế công kích, đó là sự tôn kính với cường giả. Cường giả đã đến Kim Đan kỳ thì Từ Hàng Tịnh Trai không tiện bắt bọn họ từ chân núi đi lên.

Lâm Thiên đáp xuống chân núi chuẩn bị leo núi, đây là sự tôn trọng đối với Từ Hàng Tịnh Trai.