Tinh Giới

Chương 251: Vây giết




Kết quả Thái Lặc và Hắc Cách chiến đấu đúng y như Chu Dao nói, Hắc Cách thắng, Thái Lặc chết. Khiến Lâm Thiên thở phào là Thái Lặc chết không quá khó xem, không làm máu đổ nguyên lôi đài, dù vậy sắc mặt Chu Dao hơi trắng.

Lâm Thiên yêu thương vỗ lưng Chu Dao:

– Đã bảo là Dao nhi đừng xem, thứ này không có gì đẹp.

Chu Dao không trả lời, nàng đứng dậy kéo Lâm Thiên định rời khỏi đây.

Nam nhân trung niên da trắng từ xa thấy đệ đệ Bá Ni của mình đến, gã đứng dậy ngăn Lâm Thiên, Chu Dao lại:

– He he, tiểu cô nương còn chưa trả lời câu hỏi của ta. Tiêu dùng một năm ngàn vạn USD chịu không? Nếu được thì ta còn có thể cho nhiều thêm.

Lâm Thiên thản nhiên nói:

– Chỗ dựa đến rồi đúng không? Nói chuyện cũng cứng hơn.

Nam nhân trung niên da trắng cười nham nhở:

– Tiểu tử, biết điều thì để người lại, ngươi có thể lành lặn rời đi. Trước kia có vài tên không biết điều bây giờ đều bơi trong Thái Bình Dương.

Lâm Thiên nói với Chu Dao:

– Dao nhi, không phải ta không muốn tha mạng cho hắn, thật sự vì hắn khiến ta không tìm thấy lý do tha cho!

Chu Dao khẽ nói:

– Thiên cứ tự mình quyết định.

Chu Dao quay sang một bên.

Đáy mắt Lâm Thiên lóe ánh sáng đỏ, phát động thuật nhiếp hồn. Linh hồn quả cầu ánh sáng của nam nhân trung niên da trắng bị Lâm Thiên hút vào hạ đan điền. Không còn linh hồn, tia sáng trong mắt nam nhân trung niên da trắng vụt tắt, người mềm nhũn té ngã ra sau.

Một quý phu nhân đứng cạnh Lâm Thiên, Chu Dao thấy nam nhân trung niên da trắng ngã xuống thì cao giọng quát:

– Giết người!

Tiếng la hấp dẫn nhiều cặp mắt nhìn hướng Lâm Thiên, Chu Dao.

Có tiếng quát lớn:

– Tránh ra!

Đám đông tự động dạt ra, một nam nhân da trắng giống nam nhân trung niên đã chết ba phần tới gần. Người đến là Bá Ni, đệ đệ của Bá Đan đã chết. Hai huynh đệ giống nhau ba phần nhưng mặt mày, khí thế cách biệt rất lớn. Bá Đan đã chết thua xa đệ đệ về khí thế.

Bá Ni không cần xem cũng biết ca ca đã tắt thở, gã nhìn Lâm Thiên chằm chằm, toàn thân phát ra sát khí:

– Các ngươi giết hắn?!

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

– Đúng vậy!

Lâm Thiên không tiếp xúc thân thể với Bá Đan, hắn có thể chối nhưng không cần thiết nói dối, vì tôn nghiêm cường giả khinh thường nói dối, giết liền giết, có sao?

Bá Ni vốn định ra tay bắt giữ Lâm Thiên nhưng chợt biến sắc mặt, run giọng hỏi:

– Xin hỏi là Thiên Đế tiền bối sao?

Bá Ni là một trong người phụ trách Lôi Hỏa, tin tức rất nhanh nhạy, tin Lâm Thiên phong niên hiệu sớm truyền vào tai gã.

– Ánh mắt của ngươi không tệ.

Lâm Thiên thản nhiên nói:

– Nếu đã nhận ra ta thì còn muốn bắt ta không?

Mặt Bá Ni trắng bệch:

– Thiên Đế tiền bối nói đùa, hắn vô lễ với tiền bối tất nhiên nên chịu phạt.

Bá Ni thầm nghĩ:

– Ca ca, ta đã nói từ lâu đừng kiêu căng không ai bì nổi, hiện tại đụng phải quỷ rồi đi. Không phải đệ đệ không báo thù giúp ca ca mà thật tình là đệ đệ cũng đành bất lực. Thiên Đế là một trong những người Lôi Đế tiền bối đã dặn tuyệt đối không được đắc tội.

Lâm Thiên nói:

– Gửi một câu với Lôi Đế, Lâm Thiên đến nước Mỹ chỉ là mang bạn gái đi chơi, không có ý gì khác. Sau này có cơ hội sẽ đi bái phỏng sau.

Bá Ni cung kính nói:

– Vâng thưa Thiên Đế tiền bối, vãn bối biết, nhất định sẽ gửi nguyên vẹn lời nói cho Lôi Đế tiền bối.

Chờ khi Lâm Thiên và Chu Dao rời đi, nhiều người vây quanh Bá Ni.

Có người lên tiếng hỏi:

– Bá Ni các hạ, người đó là ai? Hắn giết ca ca của các hạ vậy mà các hạ còn nói nhỏ nhẹ với hắn?

– Chẳng lẽ các người không biết Lâm Thiên? Lâm Thiên của Trung Quốc!

Bá Ni nâng ca ca từ dưới đất lên, lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, ít ra sau này không cần phiền lòng chuyện của ca ca nữa.

Bá Ni nói:

– Nếu các người gặp lại hắn tuyệt đối đừng gọi bằng tên.

Bá Ni nghĩ đến Hỏa Đế một trong hai cao thủ tuyệt đỉnh của mình bị Lâm Thiên giết chết là lòng gã lạnh lẽo. Nếu có ngày cây to Lôi Đế cũng ngã thì gã làm sao có địa vị như hôm nay? Mấy năm nay Bá Ni đắc tội nhiều cao thủ, đối phương không dám đụng vào gã vì kiêng dè Lôi Đế, Hỏa Đế, nếu cả hai đều chết thì...

Lâm Thiên mang Chu Dao đi chơi Las Vegas cả ngày rồi đến Châu Âu. Châu Âu là địa bàn của Giáo Hoàng, Huyết Đế. Bây giờ Hùng Đế và Huyết Đế rất thân nhau, Kim Đế và Giáo Hoàng cũng vậy. Giữa huyết tộc và Giáo Đình vừa hợp tác vừa đối đầu nhau.

Tin Lâm Thiên đến Châu Âu rất nhanh truyền vào tai Giáo Hoàng, Huyết Đế.

Giáo Hoàng Phạn Ân hỏi:

– Huyết Đế các hạ cho rằng Lâm Thiên chạy đến Châu Âu vì cái gì? Thật sự chỉ vì mang bạn gái đi du lịch?

Huyết Đế ngồi đối diện Giáo Hoàng, thản nhiên nói:

– Nếu không thì Giáo Hoàng nghĩ hắn đến làm chi? Nếu Lâm Thiên định đến Châu Âu hoạt động gân cốt thì sẽ không mang theo bạn gái. Tin tình báo nói Lâm Thiên và bạn gái Chu Dao của hắn rất ngọt ngào.

Giáo Hoàng mắt lóe tia sáng lạnh:

– Huyết Đế, ta cho rằng đây là cơ hội tốt để trừ khử Lâm Thiên, các hạ thấy sao? Ta và các hạ cộng thêm Hùng Đế, Kim Đế bảo đảm khiến Lâm Thiên có đi không về!

Huyết Đế châm chọc:

– Bốn người liên hợp đối phó một tiểu tử hai mươi tuổi? Giáo Hoàng, da mặt của ngươi thật là càng lúc càng dày.

Kẻ thù không đội trời chung nhiều năm, có cơ hội châm chọc thì sao Huyết Đế chịu bỏ qua?

Giáo Hoàng hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Huyết Đế, đừng giả bộ quân tử. Những thủ đoạn ngươi sử dụng có mấy cái là quang minh chính đại? Tuy Lâm Thiên mới hai mươi mấy tuổi nhưng tu vi không yếu hơn chúng ta, chờ thêm mấy năm thì còn chỗ đâu cho chúng ta dung thân? Hỏa Đế chết, Bát Kỳ đã chết, ngươi hy vọng mình là người tiếp theo sao? Huyết Đế, có lẽ lần này Lâm Thiên đến tìm gia tộc Dracula của ngươi gây chuyện, cứ suy nghĩ đi.

Huyết Đế biến sắc mặt nói:

– Vậy ngươi thông báo Kim Đế, ta thì nói với Hùng Đế. Lâm Thiên không như Long Lăng Thiên là dị năng giả hệ không gian có thể nhanh chóng chạy trốn, chắc chúng ta có thể bắt được hắn.

Giáo Hoàng nói:

– Hừ! Chúng ta có thể bắt tiểu cô nương tên Chu Dao trước, sợ gì Lâm Thiên bỏ trốn?

Huyết Đế cười khẩy nói:

– Giáo Hoàng, ngươi vẫn tồi tệ như vậy.

Huyết Đế biến thành đoàn huyết vụ chớp mắt rời đi.

Giáo Hoàng đứng dậy, lạnh nhạt nói:

– Kẻ làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, cái này không gọi tồi tệ mà là mưu lược.

Lâm Thiên mang Chu Dao đi chơi khắp nơi. Dưới tháp Eiffel của Paris, đằng trước đồng hồ lớn của Luân Đôn, trong thành phố nước Venice tràn ngập tiếng cười réo rắt của Chu Dao. Các tấm hình ghi lại những cảnh tượng tuyệt vời.

Trong Địa Trung Hải, Lâm Thiên và Chu Dao cưỡi trên chiếc du thuyền mới mua đi Ai Cập.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân, có người bao vây hai người lại.

Lâm Thiên nhíu mày hỏi:

– Là ai?

Tiểu Linh đáp:

– Giáo Hoàng, Huyết Đế, Hùng Đế, còn có Kim Đế!

Lâm Thiên hút ngụm khí lạnh.

Chu Dao thấy sắc mặt Lâm Thiên thay đổi vội hỏi:

– Thiên, có chuyện gì vậy?

Lâm Thiên trả lời:

– Dao nhi vào trong không gian Tinh Giới trước đi, có mấy kẻ mắt mù tới kiếm chuyện.

Chu Dao không biết kẻ bao vây là siêu cao thủ như Giáo Hoàng, Huyết Đế, Hùng Đế, Kim Đế nên không hề lo lắng.

Chu Dao gật đầu nói:

– Ừm! Vậy Thiên hãy cẩn thận.

Lâm Thiên lòng máy động hút Chu Dao vào không gian Tinh Giới.

Chiếc du thuyền ngừng lại, Lâm Thiên đứng ở đầu thuyền.

Lâm Thiên lạnh lùng nói:

– Bốn vị đều là nhân vật có uy tín danh dự thì đừng lấp ló làm gì. Nước biển Địa Trung Hải uống không ngon đâu.

Giọng Lâm Thiên truyền ra xa vào tai Giáo Hoàng, Huyết Đế, Hùng Đế, Kim Đế cách mấy chục km.

– Ha ha ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên! Thiên Đế các hạ khỏe không?

Giáo Hoàng, Huyết Đế, Hùng Đế, Kim Đế từ bốn hướng vọt ra khỏi mặt biển, đứng trong không trung, thần thức tỏa định Lâm Thiên.

Lâm Thiên cười lạnh một tiếng:

– Tiểu tử không dám nhận Thiên Đế của Giáo Hoàng, xem ra các người muốn để tiểu tử ở lại Địa Trung Hải này.

Huyết Đế nhíu mày hỏi:

– Lâm Thiên, bạn gái của ngươi đâu?

Bọn họ biết Chu Dao lên chiếc du thuyền nhưng bây giờ không thấy nàng ở đâu, Huyết Đế đâm ra nghi ngờ. Chu Dao chỉ là một người bình thường, chiếc du thuyền không cập bờ thì sao nàng rời khỏi thuyền được?

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

– Huyết Đế, Dao nhi đi đâu không phiền người lo. Lâm Thiên ta có tài đức gì mà lao động được bốn người cùng ra tay?

Giáo Hoàng chau mày, Lâm Thiên biểu hiện quá mức bình tĩnh khiến lòng gã hơi bất an.

Giáo Hoàng thăm dò nói:

– Lâm Thiên, ngươi giết Hỏa Đế, lại diệt Bát Kỳ tất nhiên có tư cách khiến bốn người chúng ta cùng ra tay. Ha ha ha, không biết nhóm Long Đế có đến không?

Lâm Thiên cười lạnh nói:

– Giáo Hoàng, ta một mình đến Châu Âu, không nói cho Long lão ca, ngươi không cần sợ.

Giáo Hoàng hừ mũi:

– Vậy thì ta nghĩ ngươi sẽ nằm lại đây.

Thái độ của Lâm Thiên khiến Giáo Hoàng rất bất mãn.

Huyết Đế liếc Lâm Thiên, nói:

– Giáo Hoàng, để chúng ta áp trận cho. Ta nghĩ với thực lực của ngươi đủ sức đối phó một Lâm Thiên.

Trong mắt Huyết Đế thì Lâm Thiên đã là người chết. Lâm Thiên giết Hỏa Đế, lại diệt Bát Kỳ, thoạt trông hắn rất lợi hại nhưng trong lòng Huyết Đế, Giáo Hoàng không cho rằng thực lực của hắn ngang ngửa với họ. Bọn họ muốn giết Lâm Thiên vì sợ tương lai hắn sẽ vượt qua họ.

Tu vi của Hỏa Đế yếu hơn Giáo Hoàng, Huyết Đế nhiều. Bát Kỳ thì đã bị thương nặng, không phát huy thực lực được bao nhiêu.