Tinh Hải

Chương 50: - Điểm tập kết




Cảm nhận đầu tiên của Kiba khi đến nơi chính là - rất căng thẳng.

Vân đã nói trước với Kiba một số chuyện. Ngày hôm nay mục đích chính của mọi người là làm quen và giới thiệu với nhau, đồng thời cũng bắt đầu trải nghiệm cảm giác sinh hoạt chung. Vì thế hiện tại điểm tập kết được tổ chức giống như một trại săn chân chính, với những lều bạt và chốt canh gác nghiêm ngặt xung quanh.

Được dựng lên bên ngoài hàng rào phòng tuyến, nằm trong thảo nguyên Vĩnh cửu, điểm tập kết của đoàn thám hiểm đã toát lên không khí nghiêm túc ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cũng phải thôi, mục đích của bọn họ lần này chính là sâu bên trong rừng ma Ylain. Những người tham gia chắc chắn đều phải biết trước mức độ nguy hiểm của chuyến đi này trước khi tham gia, Kiba không nghĩ Thánh tộc sẽ để cho những người không biết gì có mặt ở nơi đây.

Nơi đây đã có khoảng chừng hơn bốn mươi người, tính cả Kiba. Nếu theo như Vân nói thì anh thuộc loại đến sớm hơn dự tính, vậy thì quy mô của đoàn thám hiểm này ít nhất cũng phải 100 người.

Vân đang ở trong lều lớn trung tâm, khi cô nghe Kiba báo danh bên ngoài cô đã cho người thông báo anh đến thẳng nơi này gặp cô.

Đứng bên cạnh cô bên chiếc bàn là bốn người khác. Tất cả cùng ngước lên nhìn Kiba, họ cũng tò mò muốn biết thanh niên trước mặt mình là ai và có vai trò gì mà được Thánh nữ Vân đặc biệt mời vào nói chuyện.

Khi Kiba còn chưa kịp tự giới thiệu thì Vân đã thay anh lên tiếng.

"Đây là Kiba, anh ấy sẽ đảm nhiệm vai trò trinh sát chính của chúng ta trong chuyến đi này."

Lời giới thiệu của Vân ngắn gọn và đi thẳng vào vấn đề chính. Ngay lập tức bốn người kia thể hiện phản ứng khác nhau. Hai người đàn ông da đen trong trang phục thợ săn thì nhìn anh với ánh mắt hơi có chút thù địch và nghi hoặc, trong khi chàng thanh niên trẻ tuổi tướng tá nho nhã học thức thì có vẻ rất hứng thú với Kiba. Người còn lại - một người đàn ông Thánh tộc có vẻ như là chiến sĩ cao cấp nếu dựa theo cách ăn mặc - thì liếc mắc nhìn Kiba vẻ tò mò và hơi có chút cao ngạo.

Nói về kình lực, thì người đàn ông Thánh tộc rõ ràng là có kình lực mạnh nhất, ở mức 12000 - ngang với Kiba hiện tại. Một trong hai người thợ săn cũng có kình lực khá mạnh - 8700, hẳn là mạnh hơn đa phần các chiến sĩ Thánh tộc bình thường rồi. Hai người còn lại thì hoàn toàn không có chút kình lực nào cả.

"Kiba của trang trại Sherry ?" - Người đàn ông Thánh tộc hỏi lại.

Kiba hơi bất ngờ, không lẽ anh đã nổi tiếng như vậy rồi sao. Anh tò mò nhìn người vừa hỏi mình và đưa tay ra.

"Chính là tôi. Xin chào, anh là... ?"

"Mokuba, đội trưởng Thánh kỵ sĩ của Thánh tộc. Nghe nói em trai tôi đang ở chỗ anh ?" - Mokuba tự giới thiệu, tuy nhiên hoàn toàn không có ý định bắt tay với Kiba.

Kiba nhún vai rút tay về. Ra là thế, đây hẳn là anh trai của Kaiba. Không có gì lạ khi hắn ta biết đến anh, nhất là với vai trò đội trưởng Thánh kỵ sĩ gì đó hẳn hắn cũng dễ dàng điều tra thông tin về anh. Tuy nhiên anh không thích thái độ khinh khỉnh của hắn cho lắm, Kiba gật đầu xem như thay cho câu trả lời.

Thấy thái độ của Kiba, Mokuba hơi nhướn mày. Sau đó hắn cười khẩy.

"Dù sao cũng phải cảm ơn anh đã đưa nó về với đúng vai trò của nó - một tên người làm trong trang trại. Ít ra vẫn khá hơn là làm lưu manh trong thị trấn, thật sự là mất hết thể hiện gia đình."

Kiba cảm thấy vô cùng đồng cảm với Kaiba, nếu anh mà có một người anh trai thế này có khi anh cũng phải đi làm lưu manh ngay và luôn.

Cảm thấy không khí hơi có phần căng thẳng, Vân đang định chen vào hòa giải thì Mokuba đã quay sang nói chuyện với cô.

"Nếu không còn gì quan trọng thì tôi xin phép đi trước, bên ngoài cũng còn rất nhiều việc cần tôi chỉ đạo."

Vân gật đầu, Mokuba quay đi bước thẳng ra khỏi lều mà không nói lời nào với những người còn lại.

"Anh ta hơi khó gần, tuy nhiên về mặt tổ chức và ý thức trách nhiệm thì sẽ khó mà tìm được một đội trưởng xứng đáng hơn Mokuba." - Vân nói với mọi người, như để giải thích dùm cho Mokuba.

Kiba không phản đối, tính cách cá nhân không hợp cũng không sao, miễn là không làm ảnh hưởng đến công việc chung. Nếu Vân đã nói như vậy chứng tỏ tên Mokuba kia cũng là một người có thể tin tưởng.

Tuy nhiên, vẫn còn hai tên thợ săn đang nhìn anh bằng ánh mắt thiếu thiện cảm này thì là sao đây. Mặc dù Kiba hơi đoán được nguyên nhân nhưng anh phải hỏi lại cho chắc.

"Tôi còn chưa được biết hết mọi người trong đây thì phải." - Kiba gãi đầu nhắc khéo Vân. Khổ thật, thời nay phép lịch sự đi đâu hết cả rồi.

"Hans và Grey, người ta gọi chúng tôi là cặp đôi thợ săn và trinh sát mạnh nhất ở phía Nam lục địa Asha." - Người đàn ông da đen tự giới thiệu, hắn ta đặc biệt nhấn mạnh giọng nói khi nói đến "cặp đôi mạnh nhất".

Quả nhiên không sai, nếu không thì Kiba cũng không nghĩ ra lý do gì để hai người hoàn toàn không quen biết lại phản cảm với anh như vậy. Hẳn bọn họ vốn cho rằng vai trò trinh sát chính trong đoàn sẽ phải thuộc về Grey, cho đến khi Kiba xuất hiện.

Chưa gì đã đẩy tôi vào tình thế như vậy rồi, Kiba liếc mắt nhìn Vân trách móc. Vân chỉ ngầm trả lời anh bằng một động tác nhún vai lè lưỡi nhẹ không để người khác phát hiện. Thật tình, Kiba thở dài.

Tạm thời Kiba giả vờ như không để ý đến giọng điệu đầy thách thức của Hans và Grey, anh quay sang nhìn người thanh niên trẻ tuổi với ngoại hình yếu đuối rất không thích hợp với nơi này. Thanh niên cũng đang nhìn anh và cười khi nhận thấy ánh mắt của Kiba.

"Nguyễn Hồng Quân, chỉ là một tên dở hơi thích đọc và viết sách mà thôi." - Thanh niên gật đầu chào Kiba và lên tiếng.

Kiba không bỏ qua thông tin vô cùng đơn giản mà quan trọng trong lời tự giới thiệu vừa rồi. Đọc sách thì cũng thôi, nhưng mà viết sách thì hoàn toàn không đơn giản chút nào. Thời đại này những con người có thể viết được sách chắc chắn là phải có học thức uyên bác, kiến thức nhiều và nhất là phải có gia thế một chút. Chắc chắn là người dân bình thường, thậm chí ngay cả thương nhân giàu có cũng chưa chắc có thể viết được sách.

"Hôm trước tôi có thấy một cuốn Mãnh thú toàn thư trong trụ sở của anh đúng không ?" - Vân bình thản nói với Kiba. "Anh đang đứng trước mặt tác giả của nó đấy !"

Kiba há hốc mồm, đừng đùa chứ. Cuốn sách đó anh cũng có tranh thủ nghiên cứu bữa giờ, phải nói là cực kỳ giá trị. Không những có thông tin hình ảnh của từng loại thú mà bên cạnh đó còn có cả những thông tin khác như tập tục thói quen sinh sống, tổ chức bầy đàn, thời kỳ sinh sản... cho đến phân tích kỹ về điểm yếu trên cơ thể và cả một số phương thức đối phó cơ bản cũng có. Đối với thợ săn thì những thông tin đó còn quý giá hơn cả vàng, vì họ có thể dựa vào đó mà phân tích ra được nhược điểm hay đưa ra phương thức xử lý tối ưu thích hợp nhất trong từng tình huống cụ thể.

Cuốn sách như vậy lại được viết ra bởi một thanh niên còn trẻ và bề ngoài ốm yếu như thế này ư ? Kiba cảm thấy có chút khó tin.

"Thánh nữ đề cao tôi quá rồi ! Tôi chỉ là người tổng hợp và phân tích thông tin thôi, nếu không có sự đóng góp thông tin của những người mạo hiểm, nhiều khi phải đánh đổi bằng cả sinh mạng thì tôi cũng không thể nào soạn ra được cuốn sách đó được..." - Quân đỏ mặt khiêm tốn nói.

Kiba đã hiểu ra, hiệp hội người mạo hiểm thu thập thông tin khắp nơi về các loại mãnh thú, sau đó tập trung lại đưa về cho Quân. Và từ những thông tin rất hỗn tạp và vụn vặt đó anh chàng lại có thể phân tích suy luận ra được mọi thứ về các loài thú mà mình thậm chí nhiều khi còn chưa từng gặp. Mặc dù nghe hơi có vẻ lý thuyết suông, nhưng đây chắc chắn không nghi ngờ gì là một nhà sinh vật học thiên tài có trí tưởng tượng vô cùng phong phú và tinh tế. Nếu như kết hợp với thực tế nữa thì sẽ lại càng hoàn hảo hơn. Nhưng mà cuốn sách Mãnh thú toàn thư được sử dụng rộng rãi bao lâu nay cũng có thể xem như là một bằng chứng khẳng định hiệu quả công việc của Quân.

Thánh tộc và hiệp hội người mạo hiểm lần này đúng là muốn chơi lớn rồi. Ngay cả nhân vật quan trọng như vậy cũng dám đưa theo đoàn thám hiểm. Có thể thấy nhiệm vụ lần này rất được mọi người coi trọng, với sự hỗ trợ của Quân thì đoàn thám hiểm sẽ có thể mau chóng có được nhận thức rõ ràng về những tình huống khác lạ phát sinh trong rừng Ylain ngay và có thể đưa ra phương án đối phó thích hợp. Một lựa chọn hiệu quả nhưng không kém phần nguy hiểm, Kiba cảm thấy lại càng nể Quân hơn khi anh có mặt ở nơi đây. Điều này cũng chẳng khác gì một nhà khoa học xung phong chạy lên chiến trường để thử nghiệm kết quả nghiên cứu của mình cả.

Xem ra anh cũng cần phải nhìn nhận chuyến đi sắp tới bằng con mắt nghiêm túc hơn rồi, Kiba nghĩ thầm. Ít ra anh không muốn có chuyện gì bất trắc xảy ra với một nhà nghiên cứu dũng cảm như vậy.

Kiba bắt tay với Quân, anh hơi nắm chặt một chút thể hiện sự thân thiện. Quân cũng nhìn anh và ngần ngại muốn mở miệng nhưng lại thôi.

"Anh có chuyện gì muốn hỏi tôi ?" - Kiba thắc mắc.

Như đã chờ đợi điều này từ lâu, Quân ngay lập tức gật đầu sau đó lên tiếng.

"Tôi nghe Thánh nữ Vân nói... anh đã từng săn được một con chồn lửa ?"

Câu hỏi này làm cho Hans và Grey giật mình, bọn họ hiển nhiên là chưa biết đến thông tin vô cùng kích động này.

"Là thật sao, người thợ săn trong tin đồn đó chính là anh ?" - Grey chen ngang vào trước khi Kiba kịp trả lời Quân, giọng đầy nghi ngờ.

Kiba gật đầu, anh chẳng thấy việc gì phải ra vẻ thần bí. Tiếc là anh đã để bộ lông lại trang trại cho Sherry rồi nếu không anh cũng không ngại đưa nó ra cho mọi người xem. Nhất là Quân, anh có thể đoán được cậu ta đang muốn gì.

"Anh có thể miêu tả cho tôi tình huống gặp nó và tất cả mọi thứ liên quan, càng chi tiết càng tốt không ?" - Quân háo hức hỏi.

"Không thành vấn đề, tuy nhiên có thể để dành khi rảnh rỗi được không ? Tôi nghĩ chúng ta hẳn còn nhiều thứ phải chuẩn bị và làm quen trước khi lên đường" - Kiba cười khổ.

Ánh mắt thất vọng không hề che giấu trên khuôn mặt Quân làm Kiba cảm thấy hơi tội lỗi. Hans và Grey cũng lộ vẻ quan tâm, tuy nhiên phản ứng của họ phần nhiều là thiếu tin tưởng. Hẳn bọn họ cũng chưa thật sự tin những gì Kiba nói. Là thợ săn nổi danh, tất nhiên bọn họ hiểu được độ khó gần như là truyền thuyết của hành động săn chồn lửa này.

Nhưng mà họ nghĩ gì thì thây kệ họ, Kiba cũng không có thói quen quan tâm đến những gì người khác nghĩ về mình. Anh nhìn Vân, mục đích thật sự cô gọi anh vào đây chắc không phải chỉ để giới thiệu người cùng đoàn chứ ?

Nhận thấy ánh mắt trông đợi của Kiba, Vân cười khẽ rồi nói.

"Tạm thời mọi người biết nhau trước đi, sau này sẽ có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn. Bây giờ các anh có thể làm việc của mình được rồi. Kiba, anh ở lại tôi còn có chuyện cần bàn."

Quân và Hans cùng Grey đồng loạt gật đầu rồi rời đi. Chỉ là một việc nhỏ nhưng Kiba có thể nhận thấy uy tín và sức ảnh hưởng của Vân trong đoàn thám hiểm rất cao. Đây là một dấu hiệu tốt, một người lãnh đạo tiếng nói có trọng lượng đóng vai trò rất quan trọng trong những chuyến đi như thế này.

"Anh muốn xem cái gì trước ?" - Sau khi mọi người đã rời đi, Vân hỏi Kiba giọng trêu ghẹo.

Cặp đùi của cô, Kiba rất muốn đùa như vậy với Vân. Tuy nhiên anh còn chưa muốn chết, Vân cũng không phải là Sherry để cho anh đùa giỡn tùy thích. Lại nói nếu anh đùa với Sherry như vậy thì có khi cô nàng thật sự cho anh xem cũng nên, tình huống đó e là cũng nguy hiểm không kém. Đúng là đường nào cũng chết, Kiba thở dài. Nhưng mà phải nói thật, riêng về phần cặp đùi thì Kiba nghĩ Sherry không thể nào bằng được Vân. Đôi chân của Vân hẳn đã trải qua rất nhiều hoạt động chiến đấu nên có một cảm giác mạnh mẽ và săn chắc, cùng với bề ngoài thon gọn không một chút mỡ thừa, tuyệt đối là hàng chất lượng tối cao. Kinh nghiệm của Kiba cho biết điều đó.

"Anh suy nghĩ cái gì mà mặt có vẻ kỳ lạ vậy ?" - Vân tò mò hỏi, cô đã chờ câu trả lời của Kiba khá lâu mà không thấy anh nói gì.

"Khục... xem cái nỏ đi !" - Kiba vội ho một tiếng để che giấu suy nghĩ trong đầu sau đó trả lời.

Thấy sự thất vọng trên mặt Vân, anh ngay lập tức hiểu ra và thay đổi lời nói.

"Nhưng mà nghĩ lại, hay là xem món vũ khí chính trước đi."

Mắt Vân sáng lên, Kiba biết anh đã đưa ra lựa chọn chính xác. Khổ thân, muốn khoe cái gì thì đưa quách ra cho rồi còn bày đặt ra vẻ cho người ta lựa chọn. Chọn không hợp ý thì lại bất mãn, đúng là bọn đàn bà rắc rối, Kiba lẩm bẩm.

Vân hưng phấn để một chiếc hộp lên bàn, sau đó cô nói bằng giọng trịnh trọng.

"Xin được giới thiệu với anh một trong ba kiệt tác mới nhất của đại sư Muramasa. Tên của nó là..."

Vân mở nắp hộp, một món vũ khí màu trắng ngà tinh xảo hiện ra trước mắt Kiba.

"Toái Nguyệt !"