Tinh Không Chi Dực

Chương 173: Sứ giả










Toàn bộ quá trình công kích bắt đầu bởi bốn chiếc tác chiến điện tử Bão Điện Tử, vừa rời khỏi đám tinh vân, chúng lập tức khởi động các loại thiết bị gây nhiễu, đó là một loại công kích vô hình, tuy rằng nó không phá hủy hoặc gây tổn hại gì một cách thực chất, nhưng trong không gian mà nó khống chế, không một thiết bị liên lạc nào hoạt động được.



“Đã bắt đầu gây nhiễu, Tuy-lip 01, Chúng ta đã áp chế thành công việc liên lạc cự ly lớn của hạm đội Đế Quốc, trong thời gian ngắn bọn họ sẽ không thể phát tín hiệu báo động bị tập kích."



"Làm khá lắm, Kẻ Rình Mò 01." Thụy Sâm giơ ngón cái lên với vị sĩ quan trên màn hình.



"Chỉ huy, Đế Quốc đã phát hiện hệ thống thông tin của bọn họ bị gây nhiễu, nhất định bọn họ sẽ nghĩ cách đột phá màn nhiễu của chúng tôi, chúng ta không có khả năng hoàn toàn ngăn chặn thông tin của địch trong toàn bộ quá trình công kích, nếu không thể phá hủy hoặc làm tê liệt hệ thống thông tin trên chiến hạm địch, các trạm tiền tiêu của Đế Quốc sẽ rất nhanh thu được tín hiệu cầu cứu." Vị sĩ quan cảnh báo.



"Tôi hiểu, các anh tiếp tục giữ vị trí hiện tại, việc còn lại giao cho chúng tôi đi." Thụy Sâm gật đầu.




"Tất cả chiến đấu cơ, theo tôi." Tay trái của anh đẩy nhẹ cần ga, tăng hết tốc độ của động cơ, rồi ấn nút khởi động After-Burn... Chiếc Tia Chớp chồm lên lao ra khỏi đám tinh vân với tốc độ cao rồi hướng về hạm đội Đế Quốc ở xa xa.



"Bắt đầu đếm ngược" Trên sáu chiếc tàu đột kích, một sĩ quan khoác trên mình bộ đồng phục tác chiến hạ lệnh "Ba phút nữa chúng ta tiến công."



" Đội trưởng," Một lính đột kích căng thẳng siết chặt khẩu súng trường tiến công trong tay, lo lắng hỏi," Chúng ta không đợi đến khi chiến đấu cơ dọn sạch các tàu hộ tống mới xuất phát sao chiến trường sao? Một khi bị công kích, chúng ta sẽ chết thảm lắm."



"Hắc, đừng lo lắng, chàng trai." Vị sĩ quan ngả người vào vách tường cabin, sắc mặt bình tĩnh," Có anh hùng của chúng ta ở ngoài đó, ta tin tưởng rằng không có chiến đấu cơ địch nào có cơ hội tới gần tàu đột kích đâu."



Trong khoang chỉ huy một chiếc tuần dương hạm của Đế Quốc.



Một sĩ quan thông tin đưa tay lau vầng trán mướt mồ hôi, ngoảnh đầu nói." Thuyền trưởng! Vẫn không được, mọi kênh thông tin vẫn bị áp chế gây nhiễu, cho dù chúng ta đã điều chỉnh biên độ và tần số các sóng để thay đổi hệ thống, nhưng chỉ có thể liên hệ thông suốt với các chiến đấu cơ và chiến hạm xung quanh, nhưng trong khoảng thời gian ngắn đừng nói là liên lạc xuyên siêu không gian, ngay cả muốn liên lạc với các căn cứ tiền tiêu của ta trong thiên hà này cũng không được."



"Tiếp tục cố gắng, dùng tất cả các phương pháp mà cậu biết." Thuyền trưởng, một sĩ quan trung tá, lo lắng nói, ông ta lại nhìn thoáng qua màn hình, so với một đám mây những điểm đỏ đang lao bổ vào đội tàu vận tải, những điểm xanh, thể hiện chiến đấu cơ của ông, đang tiến tới ngăn chặn trông thưa thớt đến đáng thương.



Mồ hôi lăn dài trên trán, ông không khỏi thầm hỏi thăm một lượt nữ quyến của đám sĩ quan tình báo. Một lũ giá áo túi cơm! Lúc trước còn lặp đi lặp lại rằng đây là tuyến đường an toàn nhất, nhưng chỉ mình qua màn hình ông cũng có thể nhận ra, đối phương tối thiểu là có từ 5-6 trung đội chiến đấu cơ. Gấp khoảng hai lần so với số lượng chiến đấu cơ ông nắm trong tay , nhiều chiến đấu cơ như vậy, có nghĩa là ngay tại cái nơi bọn họ cho rằng an toàn này, quân phản loạn đã đem thái không mẫu hạm hoặc ít nhất cũng là chiến liệt hạm phục sẵn.



Bị tàu chiến chủ lực của đối phương xâm nhập sâu vào hậu phương mà không hề phát hiện, còn cho rằng đây là tuyến đường an toàn. Sắc mặt thuyền trưởng lạnh như băng mà cũng cực kỳ khó nhìn, chả trách Đế Quốc luôn bị quân phản loạn đưa hết từ thất bại này đến thất bại khác, chả trách Đế Quốc có những hạm đội khổng lồ, mà chằng có biện pháp nào đối phó với kẻ địch yếu hơn trăm lần, khi mà công tác trinh sát và tình báo thua kém đến nhường này, cho dù là có nhiều quân hơn nữa, cũng không làm nên chuyện gì, mà cứ theo cách mà thực lực quân phản loạn ngày một mạnh lên, khả năng chiến thắng của Đế Quốc càng ngày càng nhỏ.



"Thuyền trưởng, các chiến đấu cơ hộ tống đã tiếp xúc với chiến đấu cơ địch......." Một sĩ quan ấp úng báo cáo "Xem ra tình thế của bọn họ không ổn."



Đương nhiên là không ổn, chất lượng đã không bằng, số lượng chỉ bằng nửa, nếu tình thế còn có thể kêu là ổn, thì trời đã sập rồi? Trung tá điên tiết nghĩ, ông ta lại hỏi," Hiện tại tình trạng hệ thống thông tin như thế nào? Có bao nhiêu phần trăm......"



Còn chưa nói hết, ông ta nhìn thấy cái lắc đầu câm lặng của sĩ quan thông tin, lập tức ông hiểu được ý của anh ta.




"Gọi chiến đấu cơ của chúng ta về." Trầm tư một lát, ông ta hạ quyết tâm.



"Gọi về? Thuyền trưởng?" Sĩ quan chỉ huy sửng sốt.



" Đúng vậy, lệnh cho bọn họ thoát ly chiến đấu, thoát ly tiếp xúc với chiến đấu cơ địch, dùng hết tốc độ bay về hướng trạm tiền tiêu, phát tín hiệu gọi tiếp viện." Trung tá thuyền trưởng gằn từng tiếng nói, trên mặt ông tràn ngập vẻ chua sót và bất đắc dĩ.



" Rõ! Thuyền trưởng, gọi các trung đội chiến đấu cơ, thoát ly chiến đấu, rút lui về phía trạm tiền tiêu." Sĩ quan thông tin chần chờ một chút rồi chấp hành mệnh lệnh......



Đây có thể nói là một kiểu phá phủ trầm chu, mất đi chiến đấu cơ bảo vệ, toàn bộ lực công kích sẽ tập trung vào bốn chiến hạm hộ tống, hai chiếc tuần dương hạm có thể coi là đứng mũi chịu sào, dưới sức tấn công của số đông chiến đấu cơ chắc chắn không còn bao nhiêu thời gian.



Nhưng thuyền trưởng cũng là bất đắc dĩ, số chiến đấu cơ trong tay ông quá ít, cho dù có thể tạm thời ngăn được một đợt công kích, cũng trì hoãn không được bao, nếu không thể khôi phục thông tin, như vậy vận mệnh của đội tàu vận chuyển chỉ có một, đó là bị tiêu diệt.



Một khi đã như vậy, nếu chiến đấu cơ của mình đã không có mấy tác dụng, chi bằng mệnh lệnh cho họ đảm đương một vai trò khác: Sứ giả. Phạm vi gây nhiễu của đối phương là có hạn, một khi chiến đấu cơ có thể bay phạm vi đó, chúng có thể trực tiếp gọi tiếp viện, quân phản loạn tuyệt đối sẽ không bỏ mặc các sứ giả này, hoặc sẽ phân một bộ phận truy kích, như vậy có thể hấp dẫn một bộ phận chiến đấu cơ của quân phản loạn, phân tán lực công kích, tuy rằng có lẽ tác dụng là hữu hạn.



Kỳ thật, trong lòng ông ta hiểu rõ, bất kể có hay không lực lượng tiếp viện, nhiệm vụ hộ tống coi như đã thất bại, vận mệnh của đội tàu vận chuyển đã được định trước, với lực lượng công kích mạnh mẽ, quân phản loạn tuyệt đối có thể đánh chìm ba tàu vận chuyển trước khi Đế Quốc có lực lượng đến đây rồi thong dong rút lui, hiện ông muốn phản kháng đã không có cách nào. Điều duy nhất có thể làm hiện tại là tìm cách cứu vớt số còn lại, nếu có tiếp viện, có lẽ còn có thể cứu vớt mấy tàu hộ tống, và các phi công trẻ, nếu bọn họ đủ may mắn thì có thể thoát khỏi truy kích, có lẽ còn có một số người may mắn còn tồn tại, không tất yếu phải hy sinh cùng tàu.



Nhưng mà, ông ta hạ quyết tâm vẫn là quá muộn, nếu khi chiến đấu cơ của địch mới xuất hiện, nếu khi phát hiện hệ thống thông tin bị gây nhiễu, nếu khi ấy hạ quyết tâm, các chiến đấu cơ của Đồng Minh còn cách hạm đội khá xa, các chiến đấu cơ rút lui có lẽ vẫn còn có một tia hy vọng, nhưng hiện tại, trong trận không chiến không đối xứng này, chỉ một thoáng giao chiến ngắn ngủi, chiến đấu cơ của ông ta cũng đã tổn thất hơn một phần ba, còn lại đại bộ phận chiến đấu cơ đều bị quấn vào những trận đấu quần vòng, có thể may mắn thoát khỏi trận đấu, thoát ly được chiến trường chỉ có hai cái......



" Tuy-lip 01, có hai chiến đấu cơ địch, một Siêu Nữ Yêu, một Nữ Yêu, ở hướng 9 giờ của các anh, đang ở gia tốc thoát ly chiến trường, bọn chúng đi theo hướng… À… Đang tiến về phía trạm tiền tiêu của Đế Quốc." Từ chiếc AWACS kiểu Tỏa Nhãn, thông tin lập tức đến tai Thụy Sâm.



"Chúng ta không thể để cho bọn chúng đào thoát, không cho chiến đấu cơ địch có cơ hội thông báo với trạm tiền tiêu của Đế Quốc, báo cho các chiến đấu cơ gần nhất đi chặn đánh." Thụy Sâm lập tức hạ lệnh, anh nhìn nhìn màn hình, rồi quay đầu sang trái quan sát, miệng vẫn tiếp tục nói," À! Tôi đã thấy bọn họ, xem ra ở khoảng cách gần nhất là chúng tôi, để cho tôi truy kích, Jessica, phân đội của cô đi theo tôi, nhiệm vụ chiến đấu giao cho liên đội Thiên Sứ phụ trách, những người khác của trung đội Hoa Tuy-lip trợ giúp liên đội Thiên Sứ, mau chóng tiêu diệt các chiến đấu cơ còn sót lại của Đế Quốc, liên đội Lôi Điểu phụ trách công kích hệ thống thông tin của các chiến hạm Đế Quốc, chúng ta phải nhanh tay lên, trung đội Sắc Vi tiếp tục yểm hộ Tỏa Nhãn 01 cùng trung đội Kẻ Rình Mò."



" Không thành vấn đề, bạn hiền." Robert Parnell gật đầu với anh trên màn hình.




" Tuy-lip 01, giao cho chúng tôi đi, lần này đội trưởng không ở đây, không có ai dành chiến quả với bọn này." Yaxilia lớn tiếng trả lời.



" Đội trưởng, em đang theo!" Phân đội của Jessica nhanh chóng thoát ly chiến trường, bám theo biên đội hai chiếc của Thụy Sâm, chiến đấu cơ Đế Quốc cũng chỉ còn biết trơ mắt nhìn họ rút lui, bây giờ bọn chúng lo thân còn không xong, căn bản là không có khả năng đi yểm trợ hoặc kìm chế hành động truy kích của nhóm Thụy Sâm.



"Cẩn thận! Trước mắt chúng ta đã khống chế được tình huống, chúng ta đã bị rơi một chiến đấu cơ, tôi không hy vọng chúng ta lại có tổn thất, ở đây có rất nhiều lần đầu tiên tham gia chiến đấu, cố gắng bảo vệ họ."



" Yên tâm đi, Tuy-lip 01, tôi có cảm giác, phi công Đế Quốc cũng không ương ngạnh giống như trước đây, bọn họ hiện nay căn bản là vô tâm chiến đấu, trận không chiến này kỳ thực đã chấm dứt." Yaxilia nói.



" Chỉ hy vọng như thế, vậy giao cho các bạn, hẹn gặp lại sau, Tuy-lip 01! Hết!" Thụy Sâm mỉm cười cắt liên lạc



Anh tập trung hồi vào hai chiến đấu cơ địch đang rút lui khỏi chiến đấu, chiếc Nữ Yêu đã bị đồng đội bỏ rơi một quãng, tốc độ của Siêu Nữ Yêu nhanh hơn Nữ Yêu nhiều.



"Phiền toái! Chạy gì mà nhanh thế! Thụy Sâm nhíu mày, tốc độ của Tia Chớp tuy rằng nhanh hơn Siêu Nữ Yêu, nhưng cũng không chênh lệch quá lớn, trong trường hợp đối phương đã đi trước một quãng, nếu muốn đuổi theo, cũng không phải dễ dàng.



Xem ra, có lẽ phải dựa vào các tên lửa đối không có đầu dò ảnh, ở khoảng cách này, Thụy Sâm không hy vọng tên lửa có thể bắn trúng chiến đấu cơ địch, anh chỉ hy vọng có thể cản trở một chút, buộc chiến đấu cơ địch không thể không làm động tác tránh né, trì hoãn tốc độ của chúng là đủ rồi.



Chuyển vòng ngắm sang chế độ dùng tên lửa, khóa mục tiêu là chiếc Siêu Nữ Yêu, chờ vòng sáng chuyển sang màu xanh, anh nhẹ nhàng nói," Phóng!"



Một quả tên lửa đối không có đầu dò ảnh rời khỏi Tia Chớp, lập tức lao về phía chiếc Siêu Nữ Yêu ở xa xa....