Tinh Không Chi Dực

Chương 182: Nguyên nhân










Sau khi hoàn thành nhiệm vụ chặn đánh tàu Bảo Lũy, tàu Đại Thiên Sứ thuận lợi quay về tổng bộ Đồng Minh ở thiên hà New Siberia, dừng ở chính cái nơi mà nó đã sinh xa, xưởng đóng tàu Newport News, từ ngày khởi hành tới nay, đây là lần đầu tiên tàu Đại Thiên Sứ quay về Newport News, sau vài tháng liên tục tuần tra và chiến đấu, con tàu cũng phải nghỉ ngơi một chút, để thực hiện một số công đoạn bảo dưỡng và thay thế nhỏ.



Đại bộ phận thuyền viên đã rời tàu, bắt đầu những ngày nghỉ ngơi thoải mái của họ, tuy thời gian dừng ở bên không phải là dài nên địa điểm cũng chỉ giới hạn ở thiên hà New Siberia. Còn các quan chức thì không có được cái may mắn đó, bọn họ còn nhiều việc phải làm, ví dụ như Thụy Sâm và Phi Luân, hai người hiện đang ngồi trong văn phòng của phu nhân Almeida.



Lý do chính thức là báo cáo về trận đánh chặn, nhưng hai người hiểu rõ sự tình không đơn giản như vậy.



"...... Thật không tồi," phu nhân Almeida mỉm cười đặt bản báo cáo xuống "Phá huỷ một thái không mẫu hạm và một khu trục hạm, bắt sống một tuần dương hạm, đánh bị thương nặng một chiếc khác, phỏng chừng phá huỷ 106 chiến đấu cơ, thu được 7 chiếc, trong đó hai chiếc là Siêu Nữ Yêu, thu được chiến quả lớn như vậy, cái giá phải trả chỉ là 7 chiếc Tia Chớp, một phi công hi sinh."




"Thật ra cũng không có gì, chúng tôi cũng chỉ là chiếm ưu thế về việc đột nhiên tập kích mà thôi, đáng tiếc là ngư lôi lượng tử tiêu hao quá lớn, cơ hồ đem toàn bộ số tồn kho của hạm đội dùng sạch sẽ." Phi Luân trả lời.



"Cái này......" Thụy Sâm gãi đầu, mặt pha vẻ ngượng ngùng." Lúc ấy chỉ muốn nắm chắc phần thắng hơn một chút, kỳ thật không cần phóng ra nhiều ngư lôi lượng tử như vậy."



" Ngư lôi vốn là tiêu hao phẩm, dùng hết, còn có thể bổ sung, có thể sử dụng số lượng ngư lôi đó để đổi lấy một chiếc thái không mẫu hạm, cùng là cái giá rất hời. Ha ha, đôi khi tôi còn không dám đọc báo cáo của các bạn trình lên vì tôi sợ xem nhiều báo cáo của các bạn sẽ quên mất những khó khăn khi chúng ta chiếc đấu với Đế Quốc, sẽ cảm thấy thắng lợi tới quá dễ dàng, dễ dàng đến nối khó tin." Bà cười cười nói với vẻ tán thưởng.



"Phu nhân, xác thực mà nói, chúng tôi chỉ là có lợi thế như Phi Luân đã nói, nếu không có tướng quân Martin và hạm đội 7 đánh bị thương tàu Bảo Lũy, không thể có thắng lợi này."



"Ừ!" phu nhân Almeida gật đầu," Còn có một tin tức tốt muốn báo cho hai bạn, để làm phần thưởng cho thắng lợi vừa rồi, chiếc tuần dương hạm mà các bạn đã bắt sống- Siri Lanka, sau khi sửa chữa và bổ xung đủ thủy thủ cùng chiến đấu cơ cũng sẽ chuyển cho hạm đội 5, chuẩn bị cho giai đoạn tiếp theo.



Ánh mắt của bà bình tĩnh nhìn hai người, nói." Tôi nghĩ các bạn hẳn là có chuẩn bị tâm lý."



"Trân Châu Cảng?" Thụy Sâm và Phi Luân Phi Luân liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều đọc được sự lo âu trong mắt đối phương.



" Đúng, chính là Trân Châu Cảng, vì sự phát triển của Đồng Minh, chúng ta cần mau chóng nhổ đi đầu mối then chốt của Đế Quốc ở khu vực này. Phi Luân, trong bản báo cáo của cô có đề cập đến tàu Siri Lanka đã bị chặn đánh đang trên đường đến Trân Châu Cảng để vận chuyển các thiết bị duy tu cho pháo chủ lực của căn cứ. Quả thực tôi cũng không thể tin nổi là chúng ta lại may mắn đến như vậy, ngay khi chúng ta chuẩn bị phát động tấn công Trân Châu Cảng, pháo chủ lực của nó lại hỏng khéo đến thế, trong trường hợp này, không thể không nói đây là một cơ hội trời cho, bỏ qua nó, chỉ sợ về sau sẽ không có cơ hội như vậy nữa, sự phát hiện này có giá trị, cũng không kém hơn việc bắt được tuần dương hạm đâu, may mắn lúc ấy các bạn không thuận tay đánh chìm luôn nó, nếu không, chúng ta sẽ không có cơ hội biết đến thông tin quan trọng này."



"Phu nhân," Cô gái nhỏ giọng nhắc nhở "Người chưa xem qua báo cáo của chúng tôi đối với việc tấn công Trân Châu Cảng sao?"



"Không, tôi đã xem quá." Phu nhân nói thẳng.




" Phu nhân, tấn công Trân Châu Cảng không dễ như nói miệng đâu......" Thụy Sâm vội vàng nói.



Có lẽ cảm thấy anh chàng ăn nói có chút không hợp, cô gái nhẹ nhàng kéo áo anh ta một chút, nhắc nhở sự chú ý.



"Thực xin lỗi, phu nhân." Thụy Sâm thật sâu hít vào một hơi, cố làm cho giọng mình chậm lại," Tôi không phải có ý gì, người biết đấy."



"Không vấn đề, Thụy Sâm, báo cáo tôi đã xem, nhưng tôi còn muốn nghe xem ý kiến của anh, anh thật sự cho rằng không thể tấn công Trân Châu Cảng được sao?" phu nhân Almeida hỏi.



" Cũng không phải tấn công không được, mấu chốt là chúng ta chấp nhận trả cái giá thế nào." Thụy Sâm cẩn thận nói " Vì một căn cứ, nếu làm không tốt, thậm chí sẽ đem tất cả lực lượng quân sự mà chúng ta đã khó khăn lắm mới có được đổ vào đó. Phu nhân, người đã xem qua báo cáo của chúng tôi, hẳn cũng biết, cho dù là Trân Châu Cảng tạm thời đã không có pháo chủ lực yểm hộ, nhưng bản thân lực lượng phòng ngự vẫn cực kỳ cường đại, thiếu khẩu pháo ‘Ngọn giáo ba mũi’ chỉ cho chúng ta ưu thế chiến thuật là, các chiến liệt hạm tốc độ cao, tuần dương hạm có thể trực tiếp đến sát căn cứ, dùng hỏa lực của tàu áp chế hỏa lực phòng không của căn cứ, nhưng làm như vậy ,điều kiện tiên quyết là chủ lực của ta phải đột phá hạm đội Đế Quốc, cùng hơn một ngàn chiến đấu cơ chặn đánh, hơn nữa trước khi tới áp chế hỏa lực căn cứ, đầu tiên phải đánh tan hạm đội Đế Quốc, nếu không chúng ta sẽ lâm vào thế bị hỏa lực giáp công. Phu nhân, vì mục đích này, chúng ta cần tập kết hạm đội có quy mô thế nào? Hạm đội tác chiến ở quy mô lớn, chúng ta có bao nhiêu chiến hạm có thể thành công đột phá tuyến phòng ngự đi tới bên căn cứ? Cho dù là cuối cùng có thể hạ được Trân Châu Cảng, chúng ta còn lại bao nhiêu chiến hạm? Đối mặt với quy mô không chiến lớn như thế, đối mặt với hỏa lực dày đặc của căn cứ, số phi công chiến đấu mà chúng ta bồi dưỡng bao lâu nay có bao nhiêu người có thể còn sống?"



" Tin tình báo về sự hoảng hóc của khẩu pháo cũng chưa chắc đã là tốt, nó là một sự dụ hoặc nguy hiểm, dụ Đồng Minh đi vào tử lộ, Đế Quốc đang lo tìm không thấy chúng ta để quyết chiến, hiện tại bọn họ không cần đi tìm, cứ ngồi chờ chúng ta đến cửa là ổn. Nếu, nếu......đây là một âm mưu thì sao? Pháo chủ lực của Trân Châu Cảng thực tế không có vấn đề?"



Nói tới đây, Thụy Sâm ngẩn cả người, sự liên tưởng khiến anh rùng mình, trước kia anh không lo lắng về điều này, nhiều lắm. Quả thật, nếu đây là một cái âm mưu thì sao? Nếu Đế Quốc cố ý phóng tin tức ra? Ngẫm lại mà xem, có lẽ Đế Quốc biết rằng Đồng Minh có khả năng tiến công Trân Châu Cảng Nhưng lực lượng phòng ngự của Trân Châu Cảng cũng là điều mà Đồng Minh e dè. Vì thế Đế Quốc rất phối hợp cố ý làm cho hạm đội đóng ở Trân Châu Cảng bị hạm đội 7 dụ đi, cố ý làm cho Đồng Minh biết pháo chủ lực có vấn đề, nhưng trên thực tế, khi hạm đội tới thời điểm tấn công, pháo chủ lực hoàn hảo không hỏng hóc gì, Trân Châu Cảng sẵn sàng đón Đồng Minh, hạm đội Đế Quốc bị dụ đi lại xuất hiện ở gần đó mai phục. Chuẩn bị cắt đứt đường rút của hạm đội, kia ấy đối với Đồng Minh mà nói, quả thực là một mối nguy chết người.



" Không, đây không phải là âm mưu." Thụy Sâm rất nhanh phủ định ý tưởng của mình," Chúng ta có thể biết được pháo chủ lực có vấn đề này không, là hoàn toàn ngẫu nhiên, Đế Quốc không có khả năng đoán trước hạm đội độc lập cơ động số 5 sẽ phục kích tàu Bảo Lũy, để an bài tàu Siri Lanka cùng đồng hành."



" Đúng vậy. Thụy Sâm. Cơ quan tình báo đã chứng thật, pháo chủ lực của nó quả thật có vấn đề, trong lần diễn tập trước phát sinh vấn đề." phu nhân Almeida nói.



" Vâng thưa phu nhân, nhưng, cho dù pháo chủ lực có vấn đề, Trân Châu Cảng vẫn là một căn cứ khiến người ta phải khiếp sợ, hơn nữa khi tàu Bảo Lũy bị đánh chìm, tàu Siri Lanka bị Đồng Minh bắt sống, Đế Quốc hẳn là có thể đoán được, Đồng Minh đã biết pháo chủ lực của nó có vấn đề, Trân Châu Cảng sẽ áp dụng các phương thức phòng thủ khác cũng là chuyện thường, khi Đế Quốc đã có tâm lý sẵn sàng mà vẫn phát động tiến công......" Anh lắc đầu," Tôi không thấy sẽ có kết quả tốt."



" Như vậy à......." Nghe xong Thụy Sâm, phu nhân Almeida im lặng một lúc lâu, cuối cùng thở dài," Có lẽ anh nói đúng, chúng ta quả thật có chút hấp tấp, Trân Châu Cảng, có lẽ, nghĩ thêm một chút đi. Chỉ là, cơ hội tốt đến thế, lãng phí thật sự là đáng tiếc."




" Phu nhân, tôi có chút không rõ, chúng ta vì sao phải vội vã đánh hạ Trân Châu Cảng? Nó thực sự trọng yếu như vậy sao?" Nhìn đến phu nhân Almeida đang có khuynh hướng tin ý kiến của hắn, cô gái khe khẽ ra, cô nhớ lại vấn đề mà cô và Thụy Sâm nghĩ mai không ra nên hỏi.



" Được rồi, tôi sẽ giải thích qua cho các bạn lý do." phu nhân Almeida ấn vài cái phím trên bàn, màn hình phía bà hiện ra một bản đồ vũ trụ, " Các bạn xem, phần màu lục là khu vực khống chế của ta, phần lam nhạt là bộ phận đại biểu cho các thế lực có khuynh hướng ngả về Đồng Minh, màu đỏ đại biểu cho Đế Quốc khu vực khống chế, trải qua nhiều năm nỗ lực, khu vực do chúng ta khống chế và các khu vực nghiêng về phía ta cơ hồ đã chiếm gần một phần tư diện tích của Đế Quốc, chủ yếu tập trung tại vùng này, mà Trân Châu Cảng lại có vị trí như một lưỡi dao găm vào tim của Đồng Minh, các phân căn cứ của Đế Quốc dựa vào nó làm điểm tựa, chia cắt các khu vực chúng ta khống chế thành nhiều phần, khiến cho chúng ta khó có thể phối hợp. Đánh hạ căn cứ đầu mối then chốt này, Đế Quốc trong vòng ngắn hạn sẽ lâm vào cục diện bị động, các trạm không gian và căn cứ nhỏ phải chọn lựa hoặc là rút lui, hoặc bị tiêu diệt từng cái một, mà khu vực chúng ta khống chế, sẽ được liền thành một dải chẳng những thuận lợi cho việc trợ giúp liên lạc, còn cung cấp cho chúng ta một không gian chiến lược có chiều sâu lớn, đây mới là điều trọng yếu nhất."



Bà tiếc nuối cười," Vì sao chúng ta cần một không gian chiến lược có chiều sâu, hai bạn cũng biết là Đồng Minh phát triển càng lúc càng nhanh, thiên hà New Siberia khả năng sẽ không còn giữ bí mật được bao lâu nữa, Đế Quốc một khi biết được Bộ tổng chỉ huy Đồng Minh thiết lập tại đâynhất định sẽ có một trận tiến công đại quy mô, chúng ta cần phải có cũng đủ thời gian cùng như không gian để chuẩn bị, vô luận là chống lại Đế Quốc tiến công, hay là lui lại."



" Trừ những điểm đó ra, trong ngắn hạn nội đánh hạ Trân Châu Cảng còn có một ưu việt, căn cứ này chẳng những có một day chuyền sản xuất Siêu Nữ Yêu, còn có rất nhiều phương tiện quan trọng khác, bao gồm các thiết bị sửa chữa đại hình chiến hạm, bao gồm thái không mẫu hạm và chiến liệt hạm, chúng ta thu được tin tình báo thể hiện, trước mắt đang có một số chiến hạm chủ lực đang sửa ở đó, có mấy chiếc bị thương khi chiến đấu với quân ta, số còn lại là tiến hành tu sửa định kì, ít nhất bao gồm hai thái không mẫu hạm và hai chiến liệt hạm, trước khi sửa chữa xong chúng đều không có sức chiến đấu, nếu chúng ta có thể ở phía sau đánh hạ Trân Châu Cảng, Đế Quốc hạm đội thực lực chính là thứ năm hạm đội toàn diệt sau một khác thứ đại thất bại, không chỉ có thể giáng cho Đế Quốc một đòn tâm lý, hơn nữa hạm đội chủ lực cơ động bị tổn hao nhiều, cho dù bọn họ biết Tổng bộ Đồng Minh thiết lập tại thiên hà New Siberia, đối với thực lực của Đồng Minh, nếu muốn phát động một trận tiến công đại quy mô sẽ càng cẩn thận, càng cẩn thận, nếu bọn họ muốn triệu tập đủ các đơn vị tiến công cũng càng khó khăn,chậm chạp, chúng ta cũng có càng nhiều thời gian đến chuẩn bị, có nhiều hơn không gian đến chống lại hạm đội Đế Quốc tiến công, thậm chí buộc Đế Quốc từ bỏ ý đồ tấn công thiên hà New Siberi, điều này cũng không phải không có khả năng."



" Đây là nguyên nhân chúng ta cần nhổ cái đinh Trân Châu Cảng này đi, chúng ta cần chỉnh hợp lực lượng, một khi chỉnh hợp hoàn thành, có thể đem các thiên hà hoàn toàn thoát ly khỏi sự khống chế của Đế Quốc, đưa vào phạm vi Đồng Minh, hình thành cục diện ngang người với dq cho nên chúng ta mới có thể hỏi các vị về việc tiến công Trân Châu Cảng, Thụy Sâm, bởi vì cậu là một trong những sĩ quan chỉ huy tốt nhất của chúng ta. Mà vừa mới ngay đây, các ngươi lại cho tôi một tin về việc pháo chủ lực của Trân Châu Cảng không thể vận hành, cơ hội này nếu không bắt lấy......." Bà hít thật sâu một hơi," Về sau có lẽ sẽ không có lại cơ hội như vậy, mà Đế Quốc một khi biết được bí mật của thiên hà New Siberia, sau đó sẽ rất nhanh chúng ta bị công kích." Nàng khẳng định nói, Thụy Sâm phỏng chừng rất khả năng ở đâu cái phương diện lại ra vấn đề," Lấy Trân Châu Cảng làm căn cứ bàn đạp cho tuyến công kích, chúng ta không thời gian chuẩn bị, cũng không có thời gian rảnh gian chống lại, lựa chọn duy nhất cho chúng ta là rút lui toàn bộ khỏi thiên hà New Siberia, Thụy Sâm, tuy rằng điều này sẽ không làm cho Đồng Minh diệt vong, nhưng cũng sẽ mạng lại những tổn thât lớn, những gì chúng ta xây dựng nhiều năm sẽ phải bỏ lại, trong đó có xưởng đóng tàu, dây chuyền sản xuất chiến đấu cơ cùng với các loại phương tiện khác, sự nghiệp của chúng ta sẽ đình trệ hoặc thụt lùi nhiều năm."



"......." Thụy Sâm và Phi Luân nhìn nhau mà không nói gì, căn phòng chìm trong trầm mặc, phu nhân Almeida tự hỏi, bọn họ cũng tự hỏi.



“Thực xin lỗi, phu nhân, thật có lỗi đã làm cho người thất vọng rồi." Thụy Sâm một lúc sau, mới nhỏ giọng nói, đầu của anh cúi xuống, không dám nhìn vào phu nhân.



" Bây giờ còn không tới lúc nói thật có lỗi, lời xin lỗi này tôi trả lại, tôi muốn các ngươi suy nghĩ, mọi người đều suy nghĩ, không cần quá một phút, cũng không nên bỏ qua bất cứ ý tưởng nào, hiểu chưa? Rõ! phu nhân." Hai người đứng lên, đưa tay chào