Tinh Không Chi Dực

Chương 257: Trụ cột (8)










Trạm không gian Cardoso tuyên bố đầu hàng.



Trung tá Angnaduoke không thể không hạ đạt mệnh lệnh thống khổ này, nếu không, ông ta còn có thể làm gì bây giờ?



Các chiến đấu cơ phối thuộc cho trạm không gian đã bị đánh tan, ba liên đội gần một trăm chiến đấu cơ, trở về trặm chỉ còn có hơn hai mươi chiếc, chỉ dựa vào hệ thống tự vệ của bản thân trạm không gian, ông ta có thể trụ được được bao lâu?



Phân hạm đội của trung tá Moda? Một phân hạm đội chỉ có 4 chiến hạm thì làm được gì? Trừ phi tất cả bọn chúng đều là thái không mẫu hạm còn có cơ may, bốn chiến hạm này cũng chỉ còn đường chết, chạy cũng chạy không thoát, ai bảo bọn họ là lực lượng ở gần hạm đội quân phản loạn nhất? Đã ai thấy chiến hạm chạy nhanh hơn chiến đấu cơ chưa? Trừ phi quân phản loạn cố ý tha cho họ.



Còn niềm hy vọng của trạm không gian - hạm đội 11, ngay sau khi rất nhiều Tia Chớp của quân phản loạn xuất hiện, hạm đội rất nhanh nhẹ, rất gọn gàng rút về thiên hà Cockran, ngay cả các chiến đấu cơ của hạm đội phóng ra ở thê đội công kích thứ hai cũng không thèm ngó tới. Hạm đội xuyên qua cổng siêu không gian để lại sau lưng một mớ chiến đấu cơ Đế Quốc, trong tình trạng kinh hoàng, hỗn loạn, không biết nên làm gì, cũng cũng không thể chỉ huy một cách hiệu quả, nếu ngày xưa các mối quan hệ cấp trên cấp dưới, kỷ luật, mệnh lệnh và phục tùng là tín điều của các phi công, giờ đây như những đứa con bị bỏ rơi, trong lòng bọn họ đã bắt đầu xuất hiện sự dao động.




Hỗn loạn! Những mệnh lệnh bình thường đáng nhẽ luôn được chấp hành triệt để thì bây giờ lại biến thành hỗn loạn, lệnh thì rất rõ ràng, dựa theo chiến đấu cơ có khả năng xuyên siêu không gian hay không, chia ra hướng về cổng siêu không gian JP1 và trạm không gian Cardoso rút lui, cho dù đại bộ phận chiến đấu cơ vẫn trung thành chấp hành mệnh lệnh, nhưng, những tình trạng ngoài ý muốn vẫn xảy ra, hơn nữa kết quả của chúng vượt xa sự tưởng tượng của những người giàu trí tưởng tượng nhất......



- Có một số Siêu Nữ Yêu từ chối bay về phía cổng siêu không gian JP1, bọn họ cũng đi theo những chiếc Đoản Kiếm cùng Nữ Yêu khác về hướng trạm không gian. Bởi vì bọn họ muốn yểm hộ cho đồng đội đến nơi an toàn.



- Một số không ít những Đoản Kiếm và Nữ Yêu dù không có khả năng xuyên siêu không gian nhưng vẫn phớt lờ mệnh lệnh, rút về hướng cổng siêu không gian JP1, cho dù kết cục cũng chẳng khác gì nhưng bọn họ khăng khăng không chịu tin là mình đã bị bỏ rơi, bọn họ vẫn nuôi một ảo tưởng, khi bọn họ đến cổng siêu không gian, mẫu hạm rồi sẽ quay lại đón bọn họ.



- Còn có nhất bộ phận Siêu Nữ Yêu, Nữ Yêu và Đoản Kiếm. Bọn họ không rút lui. Trong bọn họ có người cho rằng hiện tại muốn lui cũng đã quá trễ, chi bằng được ăn cả ngã về không, tiếp tục công kích hạm đội đối phương, cũng có người chỉ đơn giản ở lại để tranh thủ thời gian cho đồng đội rút lui... Tóm lại, bọn họ ở lại, đối mặt với phi đội khổng lồ, cơ hồ là không thề chiến thắng của Đồng Minh.



- Cũng có một số ít, nguyên lai đã bị tư tưởng và tình cảm của Đồng Minh ảnh hưởng, cộng thêm cảm giác bị đem con bỏ chợ! Sự phẫn nộ khiến bọn họ quyết định không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng! Những người này đường hoàng dùng tần số thông dụng gọi quân phản loạn, hy vọng được gia nhập Đồng Minh, dù sao cùng quân phản loạn với họ cũng không có hận thù không đội trời chung gì, quân phản loạn không phải là Liên Bang, bọn họ vẫn là người của Đế Quốc...



Thông tin là một mớ hỗn loạn. Không một phi công Đế Quốc nào có thể hiểu được những gì đang xảy ra xung quanh qua hệ thống thông tin và rada. Sĩ khí được mô tả một cách rất hình tượng: Rơi tự do! Các chỉ huy của thê đội tấn công thứ hai chỉ còn cách bó tay, lắc đầu cười khổ, bản thân họ cũng chẳng còn biết chỉ huy ai nữa.



Hoàn toàn không thể tưởng tượng ra tình huống này, Thụy Sâm và thượng tá Taylor cũng phải trợn mắt há mồm, trong một khoảng thời gian ngắn, bọn họ cũng không thể hiểu được có chuyện gì xảy ra với các chiến đấu cơ Đế Quốc?



Có điều, cả hai rất nhanh nắm được nguyên nhân qua lời kể của một số phi công Đế Quốc muốn gia nhập Đồng Minh, thậm chí mới đầu họ còn không thể tin nổi, phải kết hợp với các thông tin xác nhận từ Tỏa Nhãn truyền đến, bọn họ mới dám tin không phải mình đang nằm mơ, co dù rất kiên cường thế mà cả hai không khỏi bị màn kịch này khiến cho ngây người. Đơn giản như vậy sao? Chỉ một chút như vậy mà cả thê đội chiến đấu cơ gần 200 chiếc tan rã? Vận may của bọn họ cũng thật quá tốt đi, phải tra lịch xem hôm là ngày gì mới được...... Tuy nói rằng trên chiến trường chuyện gì cũng có thể xảy ra, nhưng, chuyện này cũng thật là quá......



Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng hành động của cả hai cũng không hề chậm, việc truy kích rất nhanh được thực hiện, một nhúm nhỏ nhoi chiến đấu cơ Đế Quốc dám ở lại đối mặt rất nhanh đã bị làn sóng thần khổng lồ của các chiến đấu cơ Đồng Minh nghiền nát, lập tức các Tia Chớp bắt đầu chia ra truy kích hai nhóm chiến đấu cơ Đế Quốc đang rút lui, trung tá Angnaduoke căn bản không cần nghĩ cũng biết kết cục, phần thắng đã định ngay từ đầu.



Vì nước quên thân? Cùng với ông là cả không gian trạm rất nhiều người đang lo âu, thấp thỏm, bất lực chỉ còn biết trông vào ông? Trung tá do dự, hiện nay ông tựa hồ còn chưa có đủ giác ngộ của một kẻ quyết “bọc thây da ngựa”, ông cũng không nhẫn tâm đến như vậy...




Nhưng mà đầu hàng? Nghĩ đến sự khuất nhục của hai chữ tù binh, khuôn mặt ông lại nhăn nhúm! Chẳng lẽ… Chẳng lẽ… ông không còn cách nào để giải quyết vấn đề sao?



Nhất định có, trung tá không ngừng cổ vũ bản thân, chính là ông chưa nghĩ ra mà thôi, bình tĩnh một ít, cố gắng tỉnh táo nhất định có thể nghĩ được...



Chiến đấu, trong sự do dự của trung tá dần dần tiến vào thời điểm kết thục......



Những chiếc Nữ Yêu và Đoản Kiếm miễn cưỡng lắm mới rút đến trạm không gian Cardoso cùng với phân hạm đội của trung tá Moda phải đối mặt với rất nhiều chiến đấu cơ kiểu Tia Chớp của Đồng Minh, cho dù được hệ thống hỏa lựa phòng ngự của trạm không gian trợ giúp, nhưng chúng vẫn không sao thoát được những đòn tấn công, nhất là, khi những chiếc Tia Chớp đang truy kích theo tốp Siêu Nữ Yêu rút về phía cổng siêu không gian JP1 thấy khó có thể đuổi kịp, liền bị điều quay lại đây tập trung đối phó với lực lượng Đế Quốc này, càng làm tình cảnh của lực lượng Đế Quốc thêm bi đát.



Màn chắn năng lượng của trạm không gian cường độ chỉ còn không đầy 10%, rất nhiều cụm hỏa lực tự vệ như tháp pháo cùng các ụ phóng tên lửa và ngư lôi đều đã bị phá huỷ, khắp nơi đều có thể nhìn thấy những người đang kinh hoàng chạy chốn, nơi nơi đều có thể nghe được tiếng rên là của nhừng người bị thương, những cuộn khói xám như báo điềm xấu đang lan đi khắp trạm không gian, ánh chớp lửa lóe lên liên tục ở những nơi mà kết cấu bị gãy đổ, các lính công binh và kỹ thuật viên mệt mỏi báo cáo với một giọng khàn khàn về những nơi đang xảy ra cháy...... Bên ngoài trạm không gian, những điểm xanh đại diện cho chiến đấu cơ Đế Quốc ngày càng ít, khắp cả màn hình là những điểm đỏ dày đặc của chiến đấu cơ Đồng Minh, , trong bốn chiến hạm của trung tá Moda đã có hai chiếc khu trục hạm bị phá huỷ, một khu trục hạm khác cũng bị thương nghiêm trọng, kỳ hạm của hạm đội cũng đã phát lệnh sơ tán......



Sở dĩ trạm còn tồn tại đến giờ này là bởi vì Tia Chớp không trang bị ngư lôi lượng tử, nếu không, mấy chiến hạm của Đế Quốc đã sớm đã hóa thành những mảnh vụn trong vũ trụ, còn trạm không gian chắc cũng không chống cự được lâu như vậy.



Trung tá Angnaduoke thở dài một hơi, ông ta chẳng còn cách nào giải quyết hết, coi như kết, chống cự đến mức này, ông cũng đã làm hết trách nhiệm của mình, giờ đây, ông phải lo cho bản thân, cấp dưới và các đồng nghiệp.



" Chỉ huy, ở cổng siêu không gian JP4 xuất hiện kẻ địch mới, là hạm đội của quân phản loạn," Trung tá có thể cảm thấy giọng nói của người sĩ quan như đang run lên," Thái không mẫu hạm lớp Kẻ Đột Kích: 4 chiếc, chiến liệt hạm lớp Nguyên Thủ: 5 chiếc, tuần dương hạm lớp Quân Đao: 13 chiếc......."



"Biết rồi." Ông lạnh lùng cắt ngang bản báo cáo, nếu là bình thường, khi nghe một hạm đội khổng lồ xuất hiện, trung tá nhất định sẽ sợ đến nhảy dựng lên, nhưng hiện tại, quân địch có nhiều gấp đôi, đối với ông cũng chẳng có gì khác nhau.



Đây nhất định chính là hạm đội đã hủy diệt hạm đội của Absurd, tuy rằng đã hai tuần trôi qua, nhưng bọn cũng căn bản là phân tán hành động như ông dự đoán, tập kết lại, hành động tập thể, yểm hộ lẫn nhau, để dăng ra cái bẫy hôm nay.



Nói như thế đến, này ở cổng siêu không gian JP4 còn có một tuyến đường thể đi tới tổng bộ của Đồng Minh ở thiên hà New Siberia, kỳ quái, Đế Quốc sao vẫn không thể phát hiện ra? Ngay cả thiên hà mà bọn chúng tiêu diệt hạm đội của Absurd, đối Đế Quốc cũng hoàn toàn xa lạ, Đế Quốc vì sao lại có nhiều điểm mù đến vậy trong lãnh thổ của mình?




Ông chợt giật mình, có lời đồn đại là quân phản loạn nắm trong tay một tuyến đường thông với Liên Bang, chẳng nhẽ là.......



" Chỉ huy......" Một thanh âm vang lên cắt ngang suy nghĩ của ông " Chúng ta hiện tại nên làm chiếc gì bây giờ?"



Trung tá chậm rãi đưa ánh mắt lướt qua khuôn mặt của những người xung quanh, bọn họ đều nhìn ông với ánh mắt hy vọng, chờ đợi quyết định của ông, trong ánh mắt họ tuy đầy phức tạp, nhưng ông đọc được sự khát vọng đối với sự sống và nỗi sợ trước cái chết.



“Thôi!” Trung tá lắc đầu," Mở kênh thông tin thông dụng!"



"Rõ! Trung tá."



" Đây là trạm không gian Cardoso, sĩ quan chỉ huy trung tá Angnaduoke gọi Đồng Minh, xin ngừng bắn, chúng tôi đầu hàng......"



Sau khi phát ra thông báo đầu hàng, trung tá Angnaduoke đổ vật người xuống ghế như kiệt sức, thẫn thờ thả mình trong ghế, ông nhắm nghiền hai mắt, xung quanh ông, những tiếng hoang hô phát ra từ nội tâm của cấp dưới vang dậy.



Lệnh ngừng bắn rất nhanh được tuyên bố, trong lòng Thụy Sâm đầy những tình cảm phức tạp đan xen, nhìn trạm không gian Cardoso đã hạ màn chắn năng lượng mà cường độ chỉ còn chút xíu xuống, đóng các tháp pháo tự động cùng thiết bị phóng tên lửa còn hoạt động lại, những chiến đấu cơ Đế Quốc còn sống sót lặng lẽ hạ cánh xuống trạm không gian đã đầy những vết thương, hai chiến hạm còn lại của Đế Quốc, chiếc khu trục hạm bị thương quá nặng, sau khi phát mệnh lệnh sơ tán không bao lâu đã nổ tung, gần một nửa số thành viên của tàu không kịp thoát khỏi địa ngục lửa, kỳ hạm của trung tá Moda-- tuần dương hạm Anerduola cũng bốc cháy nhiều chỗ, tất cả những ai còn sống toàn lực lao vào chiến đấu với ngọn lửa để cứu lấy chiếc tàu của bọn họ....



Sau khi giải quyết những lực lượng Đế Quốc còn lại ở thiên hà Ahl The Mellon, hạm đội Đồng Minh, lần đầu tiên trong lịch sử, cuối cùng cũng xuất hiện đánh chiếm một thiên hà do Đế Quốc kiểm soát, thiên hà Cockran.