Tinh Không Chi Dực

Chương 279: Bắn thử.










Thiên hà New London đương nhiên không phải là nơi mà hạm đội độc lập cơ động số 5 thích đến là đến, cho dù Thụy Sâm sinh ra và trưởng thành trên hành tinh New London, trung tâm của nó, nhưng nhưng khi ấy anh vẫn còn là một công dân ‘ngoan ngoãn’, chưa bao giờ có suy nghĩ đến việc lật đổ Đế Quốc, nhà cầm quyền căn bản không có lý do, cũng không có thời gian quan tâm đến, thích đi đâu là chuyện của anh.



Nhưng bây giờ, mọi chuyện đã khác hẳn, với ‘vinh dự’ được có mặt trong hàng ngũ mười người bị Đế Quốc truy nã gắt gao nhất, không chỉ có thể, trong số các nhân vật trọng yếu bị truy nã đó, Thụy Sâm lại còn cảm thấy bản thân cực kỳ ‘bắt mắt’, thực ra cũng đơn giản, giữa chân dung một đám người trên dưới bốn mươi, vẻ mặt thanh xuân đầy sức sống của một chàng trai xấp xỉ hai mươi thật sự là quá nổi bật. Cho nên khi nhìn đến bản danh sách truy nã đó, đầu tiên đương nhiên là nhìn đến người đứng đầu, lại là một phụ nữ, phu nhân Almeida, tiếp đó, chỉ sợ mười người đến chín liền chộp lấy hình ảnh của anh trong mắt, nhất là những quan chức cao cấp của Đế Quốc, chắc không ít người có hứng thú ăn tuơi nuốt sống Thụy Sâm!



Hơn nữa, Thụy Sâm chỉ là một phần của vấn đề, hạm đội độc lập cơ động số 5 cũng là cái gai trong mắt Đế Quốc, Phi Luân, với thân phận đặc biệt của cô, là một miếng bánh thơm phưng phức trong mắt chính quyền Đế Quốc, đương nhiên điều kiện đầu tiên là bọn họ phải có được cô trong tay, bình thường mà nói, điều này cơ bản là không có khả năng, cho dù các điệp viên của Đế Quốc có thèm rỏ dãi cũng vậy, nhưng nếu phát hiện cô cùng hạm đội độc lập cơ động số 5 mò đến thiên hà New London......



" Thiên hà New London là thiên hà thủ đô của Đế Quốc, thậm chí ngay cả các thiên hà lân cận cũng đồn trú những lực lượng quân sự hùng mạnh, công tác giám sát chặt chẽ, nếu hạm đội của chúng ta lỗ mãng xâm nhập, một khi bị phát hiện, chúng ta sẽ chỉ là cá trên thờt." Phi Luân lại một lần nữa nhấn mạnh "Nếu muốn xâm nhập mà không bị phát hiện, nói thẳng ra là không có khả năng, cho dù là tôi cũng chịu, hệ thống giám sát ở đó dày đặc đến nỗi có thể theo dõi thời gian thực đối với bất kỳ một tàu thuyền, chiến đấu cơ nào đi qua. Hơn nữa đó còn là trung tâm chính trị, kinh tế và văn hóa của Đế Quốc, mật độ giao thông dày đặc. Tàu lớn tàu nhỏ dăng khắp nơi, căn bản là không có nơi nào để ẩn nấp. Chỉ cần có một con tàu đem chúng ta báo cáo lên, Đế Quốc rất nhanh có thể tra ra cái hạm đội Đế Quốc của chúng ta căn bản là không tồn tại. Lúc đó sẽ là ngày tận thế của chúng ta."



" Về những gì có liên quan đến nhiệm vụ ở New London, chúng ta đã bàn giao chúng cho người của chúng ta ở đó phụ trách, dựa theo địa chỉ do chúng ta cung cấp, chắc chắn họ sẽ tìm cách liên lạc với ngài Dranov đó. Một thời gian ngắn nữa là chúng ta có thể biết kết quả." Thiếu tá Ralph nói.



"Vậy bây giờ, chúng ta làm gì?" Robert Parnell hỏi.



" Đi thiên hà XY-55, chặn một đội tàu vận chuyển của Đế Quốc." Phi Luân giải thích nói.




"Chặn lại? Hà hà, trò này sẽ vui đây, ruốt cục chúng ta có thể thử xem cái hạm đội Đế Quốc giả này chơi trò cáo mượn oai hùm như thế nào." Robert Parnell cười hắc hắc.



" Xin lỗi đã cắt mất giấc mộng đẹp của mày, nhưng chúng có hộ tống, chỉ cần tới gần là thân phận của chúng ta liền bại lộ. Cái trò đóng giả lính Đế Quốc không thể lợi dụng nữa." Thụy Sâm lắc đầu.



"Thì cũng chả quan trọng lắm, tấn công là xong, làm một phát trọn gói cả đội tàu lẫn đội hộ tống. Tao nhớ đã khá lâu chúng ta không đi tìm Đế Quốc để



xả xui rồi." Cái gã ruột để ngoài da ấy vẫn không thèm để ý.



"Nói rất hay? Giám hỏi quý ngài có biết lực lượng hộ tống của Đế Quốc có bao nhiêu không?"



" Bao nhiêu?"



"Một thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc, một chiến liệt hạm lớp Nguyên Thủ, còn có hai tuần dương hạm lớp Quân Đao và bảy khu trục hạm."



"Ặc! ......"



Mọi người đầu tiên là sửng sốt, sau đó là chấn động, trong phòng họp vang lên những tiếng trao đổi nho nhỏ, cái đội tàu vận chuyển này có lực lượng hộ tống, nếu không tính đến chất lượng, chỉ xét quy mô, còn mạnh hơn cả hạm đội độc lập cơ động số 5.



Mọi người cũng không phải là sợ hãi, họ đã quen với việc tác chiến cùng một lực lượng Đế Quốc có quân số trội hơn nhiều, ngược lại, bọn họ tin tưởng rằng có thể đánh bại quân địch, tuy rằng cái giá là không nhỏ, nhưng chỉ cần đáng giá, họ sẽ không nhíu mày, có điều vấn đề là, nhiệm vụ hàng đầu hiện nay là tìm kiếm kế hoạch Omega, tập kích một đội tàu chuyển tựa hồ không có gì liên quan đến nhiệm vụ của họ.



"Chỉ huy, xếp không nói giỡn đấy chứ."



"Không thể thật hơn!" Thụy Sâm nói." Kỳ thật nói một cách chính xác cách thì đây là một lần trinh sát vũ trang....."



Anh khoát tay rồi nói tiếp," Được rồi, tôi biết mọi người đều có nghi hoặc, hiện tại chúng ta nghe Phi Luân thuyết minh về nhiệm vụ lần này."



-------------------------------------------------




Thượng tướng Giro Steve đi qua khu vực nối tiếp vào trong công trình, điều đầu tiên đập vào mắt ông ta là đội danh dự đến gần ngàn binh lính đứng xếp hàng, khi chân trái ông ta vượt qua cửa khoang, lập tức sĩ quan chỉ huy tuyên bố mệnh lệnh, toàn bộ đội ngũ vươn thẳng lên trong động tác nghiêm.



Thượng tướng vừa lòng gật đầu, lập tức đi về phía những người đứng đầu đội ngụ, dừng lại trước mặt họ.



Những sĩ quan này, bất luận là trung tướng Corleone, người đứng đầu căn cứ, hay là trung tá sĩ quan phụ tá của ông ta, chỉ huy lực lượng chiến đấu cơ của căn cứ, thượng tá Riley, đều giữ đúng tư thế đứng nghiêm, hai mắt nhìn thẳng với bàn tay đưa lên ngang vành mũ.



"Nghe nói ngươi có tin tức tốt muốn nói cho ta, lúc này hẳn là ngươi sẽ không làm cho ta thất vọng chứ, trung tướng Corleone?" Thượng tướng Steve đi thẳng vào vấn đề, thanh âm không lớn, nhưng mọi người đều có thể nghe ra, trong lời nói của ông ta mang theo một tia cảnh cáo" Ngươi phải biết rằng, ngay cả Nguyên Thủ cũng rất chú ý lần này bắn thử này, trước khi xuất phát còn đặc biệt dặn dò ta."



" Xin ngài yên tâm, chúng tôi đã nắm chắc mười phần, đã tiến hành rất nhiều lần mô phỏng, đều đạt được thành công." Trung tướng Corleone lớn tiếng cam đoan, tuy vậy trong lòng ông ta không khỏi cảm thấy một chút bối rối, tuy rằng ông rất tin chắc vào thành công, nhưng từ mô phỏng đến thực tế còn biết bao nhiêu sai số, ai có thể nói trước được điều gì?



" Hy vọng như thế, công tác chuẩn bị hoàn thành chưa?" Thượng tướng tựa hồ cũng không phát hiện sự dao động trong lòng trung tướng.



"Tất cả đã sẵn sàng, chì còn chờ ngài tới."



"Vậy còn chờ gì nữa? Chúng ta lên khoang chỉ huy!"



" Mời ngài theo tôi, thượng tướng." Trung tướng Corleone cung kính nói.



Một phòng chỉ huy thật lớn, ở giữa là dãy bàn làm việc của các kỹ thuật viên, tất cả đã ngồi ở vị trí, căng thẳng quan sát các số liệu trên màn hình trước mặt, một số nhân viên cảnh vệ vũ trang đến tận răng đứng rải rác xung quanh trong tư thế sẵn sàng, những ngọn đèn màu đỏ, màu xanh, màu vàng chớp nháy không ngừng, các biểu đồ thay đổi liên tục chỉ sự biến đổi của các dòng năng lượng, trên màn hình lớn nhất, mục tiêu của lần bắn thử này đang được theo dõi, đó là một hành tinh nhỏ, tròn trịa phản chiếu ánh sáng màu xanh lục của mặt trời thiên hà.



"Đây là một vệ tinh thể rắn thuộc loại tiêu chuẩn, đường kính, độ lớn, mật độ và thể tích, tuy rằng nhỏ hơn nhiều các hành tinh có sự sống, nhưng chúng ta sử dụng toàn bộ công suất hỏa lực, mục tiêu của lần này thí nghiệm này là chứng minh trên thực tế nguyên lý của hệ thống đồng thời phát hiện các vấn đề tiềm tàng......" Một kỹ thuật viên thấp giọng giải thích cho thượng tướng Steve.



" Thật sự là một tinh cầu đẹp." Thượng tướng nhìn lướt qua màn hình, khẽ lắc đầu," Đáng tiếc!"



" Thượng tướng, ngài có muốn chúng ta chọn một mục tiêu khác hay không?" Trung tướng Corleone cẩn thận dò hỏi.



" Không cần," Thượng tướng với giọng lạnh như băng," Bắt đầu đi!"



" Rõ! Thưa thượng tướng!"




Mệnh lệnh đã hạ xuống, mọi người bắt đầu các công tác chuẩn bị cuối cùng.



" Đưa mục tiêu vào tầm ngắm......"



" Mục tiêu bị khóa......"



" Năng lượng tăng lên nhanh, đã đạt công suất định mức......"



" Phóng ra!"



Theo tiếng hạ lệnh của trung tướng Corleone, sĩ quan chỉ huy hỏa lực ấn một cái nút màu đỏ, từ các khu vực, nhiều dòng năng lượng cực mạnh bắt đầu tập trung về một phía, chúng nó thông qua một ống dẫn dài, hình thành một cột ánh sáng màu xanh lục, phóng thẳng về hướng mục tiêu—khỏa vệ tinh xinh đẹp màu lam.



Cột sáng chuẩn xác chiếu lên mục tiêu, sau hai giây, nó biến mất, tát cả trở lại như ban đầu, màn đêm đen ngòm của vũ trụ lại tĩnh lạng như chưa từng có gì xảy ra.



Khi mọi người còn đang mê hoặc, hình ảnh mục tiêu trên màn hình phát sinh sự thay đổi, từ vị trí bị chiếu xạ, những vệt nứt màu đỏ xuất hiện rồi lan ra khắp nơi với một tốc độ nhanh đến quỷ dị, chỉ chưa đầy mươi phút, chúng đã như một cái lưới màu máu quấn quanh khối vệ tinh, chỉ dăm phút sau đó, cả khối vệ tinh màu lam chậm rãi tan ra, ngay trước mặt mọi người, biến thành những hạt bụi nhỏ tan vào không gian.



Không một vụ nổ nào, thậm chí còn không có một quầng sáng nào, lặng lẽ như trong vô hình, một vệ tinh cỡ lớn biến mất trong vũ trụ, điều này lại khiến cho tất cả những người chúng kiến cảm thấy ớn lạnh sống lưng.



Chỉ có thượng tướng Steve là lộ ra vẻ vừa lòng với một nụ cười tươi trên môi, kế hoạch mà ông ta theo đuổi nhiều năm, nay rốt cục đã có thành quả.



Khi một phần khác của kể hoạch cũng có được sự đột phá, đó là lúc ông bắt đầu phản kích, có điều bọn họ tiến triển quá chậm, có nên tăng thêm chút áp lực.



Bỗng nhiên thượng tướng có chút sốt ruột, ông chờ từng giây từng phút đến lúc có thể trả thù lũ phản loạn đáng ghét đó.