Tinh Không Chi Dực

Chương 305: Chúng ta quay lại bờ biển liên hoan một bữa đi!










Ở một dải tiểu hành tinh trong thiên hà New Virginia.



Hai chiếc chiến đấu cơ loại Siêu Nữ Yêu nối đuôi nhau lướt qua tiểu hành tinh khá lớn với đường kính vài trăm km, chúng lướt gần đến nỗi đuôi lửa của chiến đấu cơ thậm chí còn quét qua bề mặt tiểu hành tinh, cuốn theo rất nhiều những mảnh đá vụn và bụi bậm vào vũ trụ, dưới bụng của hai chiếc chiến đấu cơ những thiết bị giám sát quét sâu vào một khe nứt nằm trên bề mặt tiểu hành tinh, độ sâu lớn khiến cho ánh sáng không thể trực tiếp chiếu tới đáy của nó, do đó cả chiếc khe như một cái miệng đen ngòm há hốc trên bền mặt tiểu hành tinh. Hai chiếc Siêu Nữ Yêu lượn qua lượn lại từ nhiều phía cho đến khi các thiết bị trinh sát của nó quét hết mọi ngóc ngách có thể có dưới khe, xác nhận không có gì khác trạng, thậm chí các sóng quét xuyên thấu cũng không phát hiện dưới bề mặt đá của tiểu hành tinh có vật thể kim loại nào, đến lúc đó hai chiếc Siêu Nữ Yêu mới hài lòng rời khỏi mục tiêu, tiến tới điểm kiểm tra tiếp theo, tiếp tục quá trình tìm kiếm của bọn họ.



Thực ra hai viên phi công Đế Quốc cẩn thận đến vậy cũng là chuyện bình thường, bởi vì những dải tiểu hành tinh như thế này luôn luôn là nơi mà các đơn vị Đồng Minh yêu thích nhất, chúng cung cấp cho họ nơi ẩn náu. Cùng với sự mạnh lên từng ngày của Đồng Minh, chiến sự càng lúc càng mở rộng, Đế Quốc cũng bắt đầu học các hiểu và tôn trọng đối thủ, không chỉ học tập qua các kinh nghiệm thành công hay thất bại, bọn chúng còn dần học theo đối phương trong việc lợi dụng hoàn cảnh không gian, đồng thời nghiên cứu các phương thức phòng tránh – lấy cái khe kia làm ví dụ, trước kia Đế Quốc gần như không bao giờ trọng điểm trinh sát một nơi như vậy, còn bây giờ chúng vào thật gần, kiểm tra thật cẩn thận.



Nhưng nhưng đáng tiếc là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, hai chiếc Siêu Nữ Yêu không phát hiện, cách các vị trí vừa được trinh sát không xa có một khối đá khá đặc biệt, tuy nó không lớn lắm, thuộc loại trung bình thường gặp trong các dải tiểu hành tinh, nhưng cũng đủ để một chiếc Ảo Ảnh màu đen ẩn nấp, toàn bộ hoạt động trinh sát của hai chiếc Siêu Nữ Yêu đều bị nó ghi lại, sau khi đối phương rời đi, chiếc Ảo Ảnh cũng nhẹ nhàng rời khỏi hiện trường, bay về một hướng khác......




Cách dải tiểu hành tinh một khoảng cách khá xa, hạm đội độc lập cơ động số 5 đang ẩn nấp trong một đám bụi vũ trụ lớn ở bên cổng siêu không gian, trên tàu Đại Thiên Sứ, sau khi tổng hợp lại kết quả trinh sát. Mọi người không khỏi cảm thấy khó xử, thật ra mà nói vấn đề đã trở nên rất khó giải quyết.



Hạm đội độc lập cơ động số 5 đã hoàn thành nhiệm vụ cứu trợ và quay ngược lại thiên hà New Virginia, cho dù Phi Luân hạ lệnh từ trước để chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, nhưng muốn tìm được một nơi thích hợp để những người dân Nam Sơn xây dựng lại cơ nghiệp cũng không phải là một chuyện dễ dàng, chờ mọi việc được bố trí thỏa đáng, hành tinh mới đã sơ bộ hình thành các cơ cấu đủ để nuôi sống và bảo vệ cho mấy vạn người. Cả hạm đội vội vã lao đi nhưng dù sao cũng đã chậm mất một khoảng thời gian quý báu, đến khi trở lại thiên hà New Virginia, mọi thứ đều đã muộn rồi, lúc này thiên hà đã không phải là một nơi trống rỗng thanh vắng để hạm đội có thể tự do di chuyển như khi họ đến, nơi này đã trở nên náo nhiệt dị thường, càng trở nên cực kỳ nguy hiểm – ít nhất có hai hạm đội Đế Quốc từ các hướng khác nhau tập hợp về đây.



Đó là chuyện không ai muốn, nhưng trời chẳng chiều người, việc xuyên qua thiên hà New Virginia, đã trở nên cực kỳ nguy hiểm với mạng lưới dày đặc các chiến đấu cơ trinh sát của Đế Quốc. Bởi vì những chuyện xảy ra ở thiên hà Brest, thiên hà New Virginia và các vùng xung quanh đều ẩn hiện bóng dáng của hạm đội độc lập cơ động số 5, thượng tướng Giro Steve điên tiết trút áp lực xuống đầu các tướng lĩnh dưới quyền bắt họ phải đạt được hiệu quả, kết quả là áp lực này lại được nhân lên rồi dồn xuống đầu các chỉ huy cấp dưới, thế là tất cả các hạm đội Đế Quốc tham gia tìm kiếm đều như ngồi trên chảo mỡ sôi. Hầu hết những gì có thể bay được đều bị phái ra ngoài, điên cuồng quần nát các thiên hà xung quanh, nhưng hình bóng của hạm đội độc lập cơ động số 5 và hoa Tuy-lip Đen vẫn như bóng chim tăm cá.



Đương nhiên là thế, bởi vì khi đó hạm đội độc lập cơ động số 5 đã không ở trong khu vực tìm kiếm rồi, các hạm đội Đế Quốc có cố gắng đến như thế nào cũng không có khả năng tìm được! Cổng siêu không gian JP2 lại cách các cổng siêu không gian còn lại rất xa, trong khoảng thời gian ngắn Đế Quốc không thể tìm đến, nếu không bọn họ có lẽ đã đoán được hướng đi của hạm đội.



Nhìn lên bản đồ Thụy Sâm thậm chí còn không thể tin được, Đế Quốc và những đào vong đến hành tinh Nam Sơn đều đi vào thiên hà New Virginia, những người dân Nam Sơn tìm ra cổng siêu không gian JP2 nhưng lại không biết còn có một cổng siêu không gian khác là JP3, còn Đế Quốc cũng vậy hoàn toàn không biết ở thiên hà New Virginia còn có một đường khác đi ra.



Trùng hợp, hoặc là vận mệnh cố ý an bài?



Điều này cũng không quá quan trọng, điều quan trọng là, bọn họ bây giờ phải làm thế nào để tiếp tục nhiệm vụ, hạm đội vừa mới vừa nhảy ra khỏi vùng siêu không gian tiến vào thiên hà New Virginia, đi được một đoạn liền phát hiện tình huống không ổn, nếu không phải Phi Luân cẩn thận, bọn họ chỉ e đã bị phát hiện, không thể không giao chiến với hạm đội Đế Quốc, may mắn thoát được đợt tìm kiếm của Đế Quốc, hạm đội chỉ phải lại lui trở lại cổng siêu không gian JP2 ẩn nấp, đồng thời phái ra nhiều chiến đấu cơ trinh sát thu thập thông tin trước khi quyết định bước hành động tiếp theo....



"Một cái lưới dày đặc đang không ngừng mở rộng" Phi Luân nhìn chằm chằm vào màn hình, trên đó biểu hiện tuyến đường, phạm vi, quy mô, mật độ, thời gian và tất cả các hành động khác của Đế Quốc, cô khẽ lắc đầu thở dài kết luận," Một chiếc Ảo Ảnh có lẽ có thể lặng lẽ xuyên qua, những loại chiến đấu cơ khác trừ phi vận may tới cực điểm, nếu không khó có thể tránh được bị Đế Quốc phát hiện chứ đừng nói đến hạm đội của chúng ta."



"Hơn nữa" Cô trầm trọng nói," Chưa nói đến việc tiếp tục truy lùng tàu vận chuyển, chỉ riêng việc chúng ta muốn rời khỏi thiên hà New Virginia, trở lại trạm không gian Phong Thành, trong tình huống trước mắt cũng gần như là một nhiệm vụ bất khả thi, nói cách khác, chúng ta bị khóa chặt ở chỗ này."




Phi Luân đã nghiên cứu bản đồ thiên hà New Virginia suốt mấy ngày rồi, bất luận là dùng máy tính mô phỏng hay là cùng sĩ quan tham mưu tổ chức diễn tập, cuối cùng kết quả đều là như nhau-- thất bại! Trong quá khứ nếu đụng phải loại tình huống như vậy, phong cách cơ bản của Đồng Minh là đi đường vòng, kẻ địch mạnh ta không thể trực diện giao chiến thì trốn chẳng lẽ cũng không được sao? Liều mạng xuất kích không phải là tác phong của Đồng Minh, cũng giống như khi xử lý việc của Dranov, bọn họ không lựa chọn cách thử độ vững vàng của lưới phòng thủ thiên hà New London.



Nhưng hiện tại, đi đường vòng hiển nhiên là không khả năng, bọn họ không có đường để vòng, hơn nữa cho dù hoàn thành nhiệm vụ hay không, họ cũng phải thông qua thiên hà New Virginia, bởi vì chỉ có thông qua tuyến thiên hà New Virginia - thiên hà Brest mới có thể khôi phục liên lạc với Đồng Minh và có được tiếp viện. Năng lượng của hạm đội và chiến đấu cơ mặc dù vẫn dồi dào, nhưng phụ tùng thay thế bảo dưỡng cũng như thực phẩm cung ứng không còn nhiều, tình trạng tâm sinh lý của thủy thủ và phi công cũng cần được nghĩ ngơi hồi phục, nếu không rất khó sĩ được sĩ khí.



"Hiện tại chúng ta làm sao bây giờ? Phi Luân, Thụy Sâm, các người có ý tưởng gì hay ho không?" Robert Parnell nhìn Phi Luân, lại nhìn Thụy Sâm." Nhìn bộ dáng này các sếp không có vẻ gì là sốt ruột, có phải đã thương lượng tìm ra cách giải quyết rồi hay không?"



" Sốt ruột cũng không giải quyết được gì, chỉ có gĩ bình tĩnh mới có thể suy nghĩa." Thụy Sâm cười nói," Có điều mày nói đúng rồi, bọn ta quả thật có một suy nghĩ chung."



" Cái gì? Nói mau đi, chúng ta kế tiếp nên làm như thế nào? Có đánh với hạm đội Đế Quốc một trận không?" Robert Parnell thốt lên không chỉ kinh ngạc mà còn là hưng phấn. Những người khác cũng tập trung sự chú ý vào Thụy Sâm, bọn họ nghĩ mãi mà không có ý tưởng gì hay, trong khi đó anh chàng này có vẻ đã có cách lâu rồi, thực sự có người muốn bổ đầu Thụy Sâm ra xem óc anh chàng làm bằng gì vậy.



"Rất đơn giản, không làm gì cả, giao chiến, chuyện tốn công vô ích như thế ta không chơi." Thụy Sâm cười ha ha đáp.



"Không làm gì cả?" Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu được Thụy Sâm muốn nói gì.



"Chuyện bây giờ chúng ta nên làm là chờ đợi, kiên nhẫn chờ đợi, xem chúng ta và Đế Quốc ai kiên nhẫn hơn." Phi Luân là người duy nhất vẫn giữ được sự trấn định, không chút hoang mang thay Thụy Sâm giải thích." Bọn họ nếu tìm mãi mà không thấy tung tích chúng ta, chắc chắn sẽ hoài nghi chúng ta có ở đây hay không, hoặc trúng kế điệu hổ ly sơn của ta, Đế Quốc tất yếu sẽ phải một lần nữa điều chỉnh phạm vi tìm kiếm, khi đó chính là cơ hội."



"Thế… nhưng mà," trung tá Thurler khó hiểu hỏi lại," Tư lệnh, ngài không phải vừa mới nhấn mạnh về tiếp tế hay sao? Chưa nói chiến đấu cơ và chiến hạm cần phụ tùng thay thế, chỉ riêng vấn đề thực phẩm cũng đã khó khăn rồi. Dự trữ của chúng ta đã dùng một bộ phận cho những ngưởi ở Nam Sơn, khẩu phần cũng đã hạ xuống mấy mức, nếu cùng Đế Quốc đọ kiên nhẫn, bọn họ dự trữ dồi dào, tôi chỉ sợ chúng ta không chờ được."




"Cho nên chúng ta sẽ giải quyết vấn đề tiếp tế trước, phụ tùng thiếu có thể thông qua giảm bớt hoạt động, tăng cường kiểm tra để giải quyết, thực phẩm dự trữ cũng không vấn đề, chúng ta trở lại thiên hà Chốn đào nguyên lên hành tinh Nam Sơn, khi rút lui chúng ta chỉ lo chở người, như yếu phẩm và vật tư đại bộ phận đều để lại, chắc chắn có thực phẩm ở đó, đồ đạc cá nhân chúng ta giữ nguyên, những người Nam Sơn có khả năng sẽ trở về tìm lại đồ của họ, nhưng thực phẩm dự trữ không thể để, chúng ta không lấy, cũng sẽ hỏng, cho nên không cần khách khí. Ngoài ra, cho dù đại lục đã trở nên hoang vu, nhưng đại dương chưa bị ảnh hưởng lớn, hải sản cũng là thực phẩm, nhất là các loại tảo, cho dù hương vị không tốt, nhưng cũng có thể làm món chính, chúng ta sẽ bổ sung đủ thực phẩm dự trữ."



" Đúng rồi," Này nhắc tới đó, thiếu tá Turner tựa hồ cũng thông suốt," Nơi đó còn có mười chiến hạm cũ, và một số chiến đấu cơ, chúng ta không chừng cũng có thể có được cái gì đó hữu dụng giảm bớt vấn đề về phụ tùng thay thế."



" Ý kiến hay, Turner!" Thụy Sâm gật đầu," Cái này chúng ta chưa nghĩ tới."



"Chúng ta còn có thể làm một buổi liên hoan ở bờ biển, để mọi người thả lỏng một chút......" Lại một ý kiến nữa



"Hắc hắc, thử xem xem dùng pháo laser trên chiến đấu cơ bắn cá sẽ như thế nào, chắc chắn rất kích thích......" Robert Parnell hai mắt lóe sáng, thằng cha này trong đầu nghĩ cái gì vậy ta.



.................................................. ................



"Như vậy chúng ta quyết định, hạm đội chuẩn bị xuyên qua cổng siêu không gian quay lại thiên hà Chốn đào nguyên." Phi Luân cũng không giấu được nét hưng phấn trên mặt "Chúng ta ra bờ biển làm một cuộc liên hoan đi!"