Tinh Không Chi Dực

Chương 62: Bắn bị thương còn hay hơn bắn rơi.










“Cái thằng ngu si đần độn! Hắn tự cho mình là thiên hạ vô địch hả?” Chương Tiểu Tinh vừa điên tiết nhìn chiếc Tia Chớp ở trước mặt đang càng ngày càng xa họ, vừa không ngừng chửi rủa cái thằng cha điên khùng ngu ngốc trong khoang lái, hắn chết cũng chẳng sao, chỉ hối hận là lúc trước đã hứa với Phi Luân sẽ mang hắn về an toàn, sợ rằng hôm nay không có cách nào thực hiện được lời hứa rồi.



Cô không khỏi nhớ lại lúc trước các chị em ngồi với nhau thường nói chuyện về lũ đàn ông, rất nhiều cô đều nói các nam phi công cùng xuất kích với họ thường bị mất đi cái tác phong cẩn thận thường ngày, tựa hồ bị hoc-mom nam tính kích thích quá mạnh, biến thành dũng mãnh nhưng hôn đầu hoa não, lúc đầu thì anh hùng xông lên, kết quả thường là phạm phải những sai lầm chí mạng, cuối cùng là tan xác cùng chiến đấu cơ. Có một cụm từ thể hiện khá sát nghĩa của hành vi đó, gọi là “Tinh trùng lên não.” Giờ đây cô cảm thấy thằng cha Thụy Sâm kia cũng phạm cái lỗ tương tự, chỉ là cô không muốn nhìn thấy hắn cũng có cùng kết quả như vậy.



Nhưng giờ Chương Tiểu Tinh cũng chẳng có cách nào khác, cho Thụy Sâm đảm nhiệm phi đội trưởng là ý của cô, hiện nay tên khốn đó bất kể cô gào thét thế nào cũng giả câm giả điếc, cô gái nghiến răng ken két, nếu Thụy Sâm đứng trước mặt cô bây giờ chắc chắn cô gái sẽ không ngần ngại dùng hàm răng ngà ngọc của mình để mài mỏng da của hắn, nhưng rốt cuộc cô chỉ còn cách ngán ngẩm gọi các chị em tăng hết tốc độ cố bám theo Thụy Sâm.



Hai nhóm chiến đấu cơ đối diện lao về phía nhau càng ngày càng gần, đám Nữ Yêu hộ tống của Đế Quốc cũng đã mở After-Burn, bỏ rơi đám Đoản Kiếm chậm chạp sau lưng để nghênh chiến những đối thủ đang lao nhanh tới. Chỉ mấy giây sau, hai bên đã vào đến cự ly công kích bằng tên lửa, không ngoài dự đoán của Thụy Sâm, lập tức xuất hiện sáu bảy điểm vàng trên màn hình rada của Tia Chớp cùng với những tiếng “Đô… Đô…” kéo dài cảnh báo tên lửa.




“Đế Quốc vẫn chơi cái trò cũ đó…” Thụy Sâm thất vọng thở dài, đã biết mười mươi rằng ở cự ly này tác dụng của tên lửa chỉ rất có hạn, lại rất dễ bị gây nhiễu hoặc đánh lừa, chiến đấu cơ đối phương cũng có đủ thời gian để cơ động tránh né mà vẫn khư khư bám lấy sách giáo khoa, không một chút nào quan tâm đến chuyện tiết kiệm và chọn thời cơ tấn công, đương nhiên bọn họ người đông thế mạnh chắc cũng chẳng cần quan tâm gì đến chuyện tiết kiệm tên lửa.



Cậu kéo cần lái xuống, mũi chiếc Tia Chớp đột ngột hất lên, giống như vô số lần trước thực hiện động tác tránh né, phía sau chiến đấu cơ xuất hiện một vệt dài đạn mồi, tất cả tên lửa lập tức bám theo đám đạn mồi rồi nổ tung ở khá xa chiến đấu cơ của Thụy Sâm.



Tránh né tên lửa thành công, Thụy Sâm lập tức quay mũi chiến đấu cơ về hướng ban đầu, chiếc Tia Chớp thực hiện một động tác xáy trôn ốc phức tạp, vừa xoay vừa lộn nhào theo đường gấp khúc, tiếp tục lao về phía đám Nữ Yêu, Thụy Sâm muồn nhanh chóng đánh một đòn choáng váng lên đám chiến đấu cơ hộ tống rồi tập trung xử lý lũ Đoản Kiếm chậm chạp phía sau.



Động tác của cậu đã thành công, các phi công trên Nữ Yêu không cách gì khóa nổi chiếc chiến đấu cơ của đối phương đang điên cuồng vừa lộn nhào vừa lao về phía họ trong vòng ngắm, trên màn hình mục tiêu của máy tính, hai đường song song thể hiện hướng bay của mục tiêu nhảy loạn xạ, thậm chí hệ thống máy tính cũng không tính nổi quỹ đạo để đón đầu, vòng tròn chỉ thị mục tiêu lúc đông, lúc tây, lúc trên, lúc dưới, thoáng ở bên phải đã sang bên trái, khó khăn lắm mới đưa được mục tiêu vào vòng ngắm, chưa kịp siết cò đã thấy vòng ngắm chạy đến tận đẩu tận đâu rồi, những phát đạn may mắn trúng đích lại là những phát bắn bừa khi chưa kịp ngắm!!! Chỉ có điều tỷ lệ bắn trúng kiểu đó chẳng có ai có thể đảm bảo nổi.



“Đẹp quá!!!” Chương Tiểu Tinh ngây người không nén nổi một tiếng kêu cảm khái, những động tác phức tạp như thế cô cũng có thể làm được nhưng để đạt tới mức thuần thục, điêu luyện, không một chút ngập ngừng như Thụy Sâm thì còn kém xa, trong trung đội Lam Thiên Sứ có lẽ chỉ có trung đội trưởng, chị Sonia và Diêu Phi Luân là có thể đạt đến trình độ đó.



Nói thì lâu, làm thì nhanh, chiếc Tia Chớp của Thụy Sâm rất nhanh lao vào giữa đám chiến đấu cơ của Đế Quốc, hiệu quả còn tốt hơn sự tính toán của cậu, chiến đấu cơ hầu như không bị dính mấy phát đạn, màn chắn năng lượng vẫn duy trì trên 50%. Cùng với động tác tấn công thần tốc của cậu, cả phi đội Nữ Yêu tung ra như một đám ong vỡ tổ, các chiến đấu cơ loạn thành một đám, tất nhiên đó không chỉ là công của cậu, chí ít có phân nửa công lao thược về hai tốp Mèo Địa Ngục đánh kẹp sườn ở hai bên, thế là hình thành một thế trận kỳ quái, 13 chiếc Mèo Địa Ngục chia thành ba hướng vây lấy đám chiến đấu cơ của Đế Quốc, đám Nữ Yêu lại cố quay sang bảo vệ đám Đoản Kiếm. Tình thế giống như một đàn chó chăn cừu đang cố bảo vệ đàn cừu trước đám sói xung quanh, nhưng trong lúc đó con sói đầu đàn hung hãn nhất lại thành công lao vào giữa bầy cừu…



“Các anh em, tự do tấn công, đánh cho chúng nó nhờ đời!” Thụy Sâm cảm thấy kích động, trong lúc khẩn cấp cậu quên béng mất là mình đang chiến đấu cùng với các cô gái, mệnh lệnh của cậu khiến Chương Tiểu Tinh vừa tức vừa buồn cười.



Những luồng năng lượng đa sắc giao thoa trong không trung, khắp nơi dày đặc những mảnh vỡ và khói đan xen nhau thành một mê cung ngũ sắc khổng lồ. Chiến đấu cơ kẻ công người thủ, trước sau phải trái xuyên phá, tránh né, công kích lẫn nhau. Nhưng nhìn tổng thể mà nói các cô gái chiếm ưu thế tuyệt đối, bọn họ đều là những phi công tinh anh, lại chiếm vị chí có lợi, dành quyền chủ động công kích, hơn thế nữa họ nhuần nhuyễn phối hợp tác chiến, phát huy tối đa ưu thế của mình, đã có một số Nữ Yêu bị bắn hạ trong khi Mèo Địa Ngục vẫn nguyên vẹn.



Thụy Sâm không tập trung vào việc bắn hạ một chiếc chiến đấu cơ nào, là phi đội trưởng, nhiệm vụ của cậu là giữ vững khả năng quan sát toàn cảnh, thường thường hoặc Thụy Sâm cảnh báo cho một cô gái nào đó về đối phương ở phía sau hoặc trực tiếp xông tới yểm hộ cho Mèo Địa Ngục, chỉ khổ cho Chương Tiểu Tinh, giữ lời hứa yểm hộ cho Thụy Sâm, cô ta phải gắng hết sức mới bám theo được cậu, lại đánh chặn tất cả những chiếc chiến đấu cơ địch xuất hiện ở bán cầu sau Tia Chớp.



Thụy Sâm cười cười, Chương Tiểu Tinh đúng là một số 2 cần mẫn, lại thêm một chiếc Nữ Yêu bị buộc phải từ bỏ việc bám theo cậu. Nhưng khi Thụy Sâm đưa mắt nhìn lại rada, nụ cười trên môi cậu tắt lịm, gần đó có một chiếc Nữ Yêu đang bám chặt lấy một chiếc Mèo Địa Ngục, rất nhanh cậu nhận ra số hiệu và biệt hiệu của phi công trên chiếc chiến đấu cơ đó.



“Thiên Sứ 09, Yaxiliya, phía sau cô có một chiếc Nữ Yêu đang bám theo, chú ý!” Thụy Sâm kêu lớn.




“Tôi thấy rồi, đáng ghét, tôi không thể cắt được nó.” Yaxiliya chỉ còn cách bỏ qua chiếc Nữ Yêu mà cô bám theo trước mặt đẻ thực hiện một cú ngoặt gấp, nhưng chiếc Nữ Yêu sau lưng dường như đã quyết tâm bắn hạ cô gái cho bằng được, những luồng đạn bám chặt lấy Mèo Địa Ngục, số 2 của Yaxiliya định lao sang yểm hộ nhưng ngay lập tức cô gái bị hai chiếc Nữ Yêu khác kèm chặt, khiến cô không dám phân tâm.



“Cố giữ vững, tôi tới đây!” Thụy Sâm nhìn chiếc Nữ Yêu bám chặt phía sau, Yaxiliya đã liên tục thực hiện mấy động tác cơ động gấp nhưng không thể cắt đuôi, Thụy Sâm có thể cảm nhận thấy, người lái chiếc Nữ Yêu có kỹ thuật trội hơn hẳn những phi công khác, hơn nữa nhìn cái cách mà hai chiếc Nữ Yêu liều mạnh yểm hộ, có thể thấy viên phi công đang bám theo Yaxiliya có địa vị không thấp, chí ít cũng là một trong hai trung đội trưởng.



Bắn hạ hắn, nhất định sẽ gây ra sự khủng hoảng cho cả trung đội, may mắn một chút có khi còn khiến cho đám Nữ Yêu phải rút lui, Thụy Sâm điều khiển Tia Chớp quặt gấp lao về phía Yaxiliya.



“Hắn sát sau lưng rồi, càng ngày càng gần.” Tiếng của Yaxiliya đã có vẻ hơi hoảng, những luồng đạn bay càng ngày càng sát chiến đấu cơ của cô, tiếng cô vang vọng trong khoang lái của Thụy Sâm. “Đáng chết thật! Tia Chớp 04, anh đang ở đâu?”



“Kiên trì một giây!” Chiếc Tia Chớp của Thụy Sâm lao vun vút, bây giờ cậu đã ở phía sau chiếc Nữ Yêu chếch về một phía, góc độ xạ kích không thực sự lý tưởng nhưng hiện nay cũng không thể cầu toàn được, giải cứu cho Yaxiliya được ưu tiên hàng đầu, những khẩu pháo trên Tia Chớp khóa chặt chiếc Nữ Yêu, từng luồng từng luồng đạn lao sát qua hai bên khoang lái của nó.



Không còn cách nào khác, viên phi công đành bỏ qua chiếc Mèo Địa Ngục trước mặt, lách chiếc Nữ Yêu sang một bên để thoát khỏi luồng đạn của Thụy Sâm, tuy không cam tâm nhưng anh ta cũng chỉ còn cách đó nếu không muốn bị bắn hạ, những chiếc Nữ Yêu yểm hộ cho anh ta còn ở quá xa.



“Cám ơn anh! Thụy Sâm!” Yaxiliya thấp giọng cảm ơn, cô gái đã bình tĩnh trở lại.



“Không có gì! Bây giờ cô dẫn tiểu đội rời khỏi trận tuyến, tấn công đám Đoản Kiếm, nhớ bám sát để bắt chúng bỏ dở tấn công, giả sử như có dăm chiếc thoát khỏi cũng không cần quan tâm, phía sau còn tiểu đội của Alice xử lý. Thụy Sâm vừa nói vừa tập trung vào chiếc Nữ Yêu trước mặt, cậu đã nhận ra biểu tượng trung đội trưởng trên thân chiến đấu cơ, đây là một con mồi rất quan trọng, không thể lơi lỏng được.



“Nghe rõ!” Cô gái không có gì phàn nàn, điều khiển chiếc Mèo Địa Ngục quay đầu lao về một hướng khác, cô đến tiếp ứng cho số 2 của mình và các bạn khác trong tiểu đội, chỉ giây lát, bốn chiếc Mèo Địa Ngục đã tách khỏi trận đánh lao về phía những chiếc Đoản Kiếm vừa nặng nề vừa chậm chạp.



Có mấy chiếc Nữ Yêu phát hiện ra động thái của họ lập tức đuổi theo truy cản, nhưng rồi chúng lại đột nhiên quay lại lao về hướng Thụy Sâm, ở đó trung đội trưởng của chúng đang trong tình huống cực kỳ nguy hiểm đòi hỏi tiếp ứng ngay, đương nhiên thủ phạm của tình thế đó là Thụy Sâm.




Từ khi Thụy Sâm nhận ra vị trung đội trưởng trung đội Nữ Yêu, anh ta liền cảm thấy tình huống mỗi lúc một xấu, giờ đây tình hình giống hệt như khi anh ta truy kích chiếc Mèo Địa Ngục của Yaxiliya, chỉ có diễn viên thay đổi, anh ta giống như cô gái lúc nãy điên cuồng triển khai các kỹ thuật cơ động phức tạp, hết xoắn trôn ốc lại quặt gấp quay đầu, rồi đảo chiến đấu cơ đổi hướng bất quy tắc, nhưng chiếc chiến đấu cơ địch đáng ghét vẫn như bóng theo hình ở sau, không có vẻ gì là muốn bỏ qua, nhưng khiến anh ta cảm thấy hoảng nhất là đối phương đến giờ vẫn không bắn thêm phát nào, rõ ràng đối thủ là một con cáo già đời, hắn đang tập trung năng lượng, chọn lựa cơ hội, chờ một cơ hội để bắn hạ anh ta ngay lập tức.



Thụy Sâm cuối cùng cũng đợi được cơ hội của mình, viên phi công Đế Quốc sau cùng vẫn bị cậu khóa chặt trong vòng tròn, từ Tia Chớp những khẩu pháo chớp lên sáng chói, trong khoảng khắc màn chắn năng lượng của Nữ Yêu bị trung hòa gần như toàn bộ, sau khi màn chắn bị bắn thủng, mấy tia lazers bắn trúng cánh của chiếc Nữ Yêu, cắt đứt gần một phần tư cánh phải của nó, ngay lập tức chiếc Nữ Yêu mất điều khiển bắt đầu lộn nhào quanh trục.



“Đội trưởng…”



“Trung đội trưởng…”



Đúng lúc Thụy Sâm định bắn những phát đạn cuối cùng hạ gục vị trung đội trưởng, hơn chục luồng đạn lao thẳng vào chiến đấu cơ của cậu, Thụy Sâm cũng đành bỏ qua con mồi, kéo Tia Chớp lướt lên tránh né, nhưng nỗ lực của cậu cũng không hề vô ích, Thụy Sâm sung sướng nhìn chiếc Nữ Yêu bị thương vừa thoát chết lập tức quay đầu bay về phía hạm đội Đế Quốc, theo sau còn có 5-6 chiếc Nữ Yêu hộ tống.



Thụy Sâm cười thoải mái, trong một số tình huống chiến đấu đặc biệt, có khi bắn hạ đối phương lại không hay bằng bắn bị thương chúng, nếu vừa rồi vị trung đội trưởng đại nhân kia bị cậu bắn tan xác, cũng chỉ là một chiếc chiến đấu cơ bị tổn thất, có khi lại còn dẫn đến những chiếc khác trong trung đội điên cuồng trả thù, nhưng bắn bị thương nó, buộc nó phải quay về, không chỉ là khiến đối phương tổn thất một chiến đấu cơ mà còn kéo theo mấy chiếc khác phải theo yểm hộ, Thụy Sâm không khỏi nhớ lại lúc trước khi huấn luyện ở căn cứ Luo River Desch Peaceful, trung sĩ đã từng nói với các cậu: “Bắn chết một tên địch chỉ loại khỏi vòng chiến một người, nhưng nếu bắn bị thương sẽ khiến đối phương phải cho những người còn khỏe đến cấp cứu, như thế gián tiếp loại khỏi vòng chiến nhiều người hơn, không chỉ có thế cảnh tượng máu me rên rỉ của người bị thương sẽ ảnh hưởng mạnh đến tâm lý những người đang chiến đấu.”



Xem ra quy tắc này ở đâu cũng đúng. Thụy Sâm thở dài nghĩ. Đã hơn hai năm rồi, không biết trung sĩ giờ còn khỏe không, có còn ở lại căn cứ Luo River Desch Peaceful không, có lẽ ông cũng không ngờ rằng trong những người lính mà ông đào tạo ra lại có người trở thành kẻ địch của Đế Quốc đâu!!!



“Tia Chớp 04, tàu vận chuyển của chỉ huy căn cứ còn 10 phút nữa mới đến cổng siêu không gian để rút lui, xin cố gắng thêm một chút.” Trong khoang lái của Tia Chớp vang lên tiếng của Phi Luân, cô gái phối hợp toàn cục từ tàu Đại Thiên Sứ.



“Nghe rõ! Đại Thiên Sứ, chúng tôi sẽ cố hết sức!”